Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2332
Gia tộc Tôn Dược Tài trong nội thành Tinh Hồng Vực cũng coi như danh môn đại tộc một phương, con cháu hậu bối chí ít có mấy ngàn.
Mấy tên trẻ tuổi trước mắt chính là dòng chính Tôn gia.
Theo bối phận, bọn hắn thuộc về dòng chính đời ba, cảnh giới tu vi đại khái ở Đế cấp.
Còn về lão giả kia thì là Đại trưởng lão Tôn gia, Tôn Dược Tài gọi hắn là đại bá, tên Tôn Hạo Nhiên.
Lần này hắn phụng mệnh gia chủ mang tiểu bối đến Thiên Tinh Vực tham gia buổi đấu giá dược tài, một là tìm dược tài cần thiết, hai là để bọn hắn mở mang tầm mắt.
Vân Phi Dương đứng phía sau, thấy ánh mắt dòng chính Tôn gia nhìn Tôn Dược Tài có sự cười chê cùng khinh thường, thầm nghĩ.
-Không thuận hòa.
Thế hệ võ giả trẻ tuổi trong gia tộc, ai bị xem thường, ai bị nhằm vào đều rất bình thường không có gì lạ.
Tôn Dược Tài biết mấy tên đồng tộc đang trêu ghẹo mình, đang nhìn mình cười chê, cho nên cũng không rảnh để ý, mà hỏi.
-Đại bá, buổi đấu giá khi nào bắt đầu?
-Ba ngày sau.
Tôn Hạo Nhiên nhìn về phía Vân Phi Dương, nói.
-Dược Tài, vị này là…?
Khi nói chuyện, tiên niệm phóng thích, phát hiện hơi thở đối phương có chút yếu kém liền không để trong lòng.
Vân Phi Dương chắp tay nói.
-Bỉ nhân, Chân Đức Suất.
Tôn Dược Tài vốn định giới thiệu, thấy hắn đi trước một bước, đồng thời lại dùng giả danh, nhất thời hiểu rõ hắn không muốn nói thân phận mình ra.
Nếu đã như vậy, mình nên giữ yên lặng.
-Chân công tử.
Tôn Hạo Nhiên nói.
-Ngươi đến từ đâu?
Là đại trưởng lão một gia tộc, hắn theo bản năng tìm hiểu nội tình đối phương, không thể xem bề ngoài để nhận xét được.
Vân Phi Dương nói.
-Lão Thiết Vực, Vô Bệnh Thành, Song Quý Trấn.
Phốc.
Một tên dòng chính bên cạnh cười nói.
-Thì ra là một tên nhà quê từ trấn tới. Ta còn tưởng rằng Dược Tài ca kết bạn với đại nhân vật nào, ra là đến từ Lão Thiết Vực cấp thấp.
Từ Lão Thiết Vực cấp thấp khiến mấy tên dòng chính bên cạnh cười rộ lên, ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Dương cũng vô cùng xem thường.
Vực cũng có phân chia tầng thứ.
Lão Thiết Vực tại bên trong vũ trụ vô tận này chỉ có thể nói tạm tam lưu, địa vị thậm chí không bằng Chân Vũ Thần Vực.
Cũng bởi vì đẳng cấp thấp, vị trí lại cực xa, cho nên Vân Phi Dương mới có thể để Huyết Thập Bát cho mình một thân phận như thế.
-Dược Dẫn! Dược Căn!
Tôn Dược Tài khiển trách.
-Không được vô lễ với Chân huynh!
Hắn có thể nhẫn nhịn đồng tộc châm chọc khiêu khích mình, nhưng không thể chịu đựng việc đối phương đi chế giễu Vân Phi Dương.
Huống chi.
Đây là nhân vật ngưu bức.
Vạn nhất chọc giận hắn, không may sẽ khiến toàn bộ Tôn gia bị liên lụy!
Hai tên dòng chính được gọi Tôn Dược Dẫn cùng Tôn Dược Căn bĩu môi, biểu hiện rất khinh thường.
Tôn Hạo Nhiên trầm giọng nói.
-Dược Tài nói đúng, các ngươi chớ có vô lễ với Chân công tử, mau xin lỗi.
Hắn nói như vậy vì chỉ chú ý lễ nghĩa, hắn biết được người trẻ tuổi trước mắt đến từ Lão Thiết Vực, càng thêm không để trong lòng.
Hai tên dòng chính không dám lỗ mãng trước mặt trưởng lão, không cam lòng nói.
-Chân công tử, vừa rồi có nhiều mạo phạm, xin hãy tha lỗi.
-Không có việc gì, không có việc gì.
Vân Phi Dương cười nói.
-Từ trước đến nay ta không chấp nhặt với rác rưởi.
Tên này điệu thấp nhưng lại bị nói nhà quê, bị trào phúng, với tính cách hắn khẳng định sẽ không ngồi yên chịu thiệt.
-Ngươi…
Tôn Dược Dẫn cùng Tôn Dược Căn nhất thời giận dữ.
Tôn Hạo Nhiên cũng nhíu mày, thầm nghĩ mình dùng lễ nghĩa để tiểu bối xin lỗi, tên này thật không biết tốt xấu?
-Tôn lão đệ.
Vân Phi Dương cười nói.
-Người của gia tộc các ngươi đối với Chân mỗ không có cảm tình gì, Chân mỗ không muốn tự chuốc nhục nhã, xin cáo từ trước.
Tới nơi này tìm kiếm mấy loại dược liệu sau cùng, hắn không hứng thú đi để ý tới mấy tên tiểu gia tộc.
Thấy Vân Phi Dương rời đi, Tôn Dược Tài vội vàng đuổi theo, nói.
-Chân huynh, những tộc nhân này của Tôn Gia ngày thường trong nhà quen kiêu căng, nói chuyện không lễ nghĩa, ngươi chớ để trong lòng.
Vân Phi Dương cười nói.
-Nếu như ta để trong lòng, chỉ sợ bọn họ sớm đã đầu rơi xuống đất.
Câu nói này, Tôn Dược Tài tin.
Với thực lực của hắn, coi như gia chủ chọc tới chắc chắn cũng phải chết, không nghi ngờ được.
-Mẹ kiếp!
-Thật ngông cuồng!
-Dược Tài ca đi ra ngoài một chuyến, sao lại kết bạn cùng loại người này chứ?
Từng tên dòng chính Tôn gia tức giận, nếu không có trưởng lão ở đây, giờ phút này đã sớm xuất thủ.
Tôn Hạo Nhiên không hề để Vân Phi Dương trong lòng cũng có chút điểm tức giận, nhưng cũng đè lại hỏa khí, quát.
-Dược Tài, trở về!
-Đại bá…
-Mau quay lại, về sau không cho phép ngươi làm bạn cùng loại người này để tránh làm hư danh tiếng Tôn gia chúng ta!
Khóe miệng Tôn Dược Tài co giật.
Nhưng người này là Vân Vực dòng chính – Vân Phi Dương đó.
Tôn gia chúng ta có thể trèo cao người ta hay không, còn là chuyện khác a!
Không được.
Phải nói ra tình hình thực tế!
Tôn Dược Tài quyết định, chuẩn bị nói ra thân phận Vân Phi Dương, bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm.
-Ta chỉ muốn an tĩnh ở chỗ này mua vài loại dược tài, không muốn bại lộ thân phận.
…
Tôn Dược Tài im lặng, chỉ có thể đem lời nói muốn thốt ra nuốt trở về, chắp tay nói.
-Chân huynh, chúng ta gặp ở buổi đấu giá.
-Cáo từ.
Vân Phi Dương nhẹ lướt đi.
Tôn Dược Dẫn cùng Tôn Dược Căn khinh thường.
Tôn Hạo Nhiên đi đến trước mặt Tôn Dược Tài, trầm giọng chỉ trích.
-Nhớ kỹ, về sau không nên cùng loại người không đứng đắn này qua lại.
Nghe lời này của đại bá, lại thấy hắn xem thường nhìn Vân Phi Dương đang rời đi, Tôn Dược Tài âm thầm lắc đầu.
-Đại bá, ngài không phải thường nói mình lịch duyệt phong phú, có thể tuệ nhãn biết anh hùng?
Tôn Hạo Nhiên có.
Bình thường võ giả trưởng bối hành tẩu trong vũ trụ đều có.
Nhưng không nhìn ra Vân Phi Dương là cường giả thâm tàng bất lộ, chủ yếu ở chỗ tên này đê điều, coi như cấp bậc trên Đế đỉnh phong cũng chỉ có thể trở thành mắt mù.
Ai.
Tôn Dược Tài thở dài một tiếng.
Giờ phút này hắn chỉ có thể yên lặng cầu nguyện, Vân Phi Dương đại nhân đại lượng, sẽ không so đo vô lễ của gia tộc mình.
So đo?
Thật có lỗi, thật không có.
Vân Đại Tiện Thần căn bản không để trong lòng.
Bị xem thường như thế này hắn đã trải qua nhiều, nếu như đều muốn đi so đo, cuộc sống sẽ nhiều mệt mỏi.
Sau khi cáo biệt Tôn Dược Tài, Vân Phi Dương tìm một nơi ở lại, sáng sớm hôm sau hắn đi vào Điển Đương Hành, lấy mấy chuôi vũ khí thu hoạch được ở tuyệt địa ra.
Thiên Tinh Vực có hệ thống độc lập hóa, hắn muốn tham dự đấu giá, khẳng định cần tới tiền tệ nơi này.
Chưởng quỹ Điển Đương Hành sau khi xem kỹ mấy chuôi vũ khí, sắc mặt nhất thời đại biến, nói.
-Tiểu hữu, ngươi có thật muốn bán những binh khí này?
-Ừm.
Vân Phi Dương nói.
Chưởng quỹ vội vàng nói.
-Xin chờ một chút.
Nói xong hắn vội vàng tiến vào hậu viện.
Không bao lâu, đại tổng quản Điển Đương Hành chạy tới, nhìn thấy binh khí phẩm chất không kém gì đỉnh phong Đế cấp, biểu hiện trên mặt cũng biến đổi.
Vị diện này kinh doanh chủ yếu là dược tài, loại binh khí cao cấp này vô cùng ít thấy, mà một chút có thể xuất ra nhiều như vậy, thân phận này người khẳng định không tầm thường!
-Bằng hữu.
Đại tổng quản hơi chút trầm ngâm, nói.
-Năm chuôi binh khí này của ngươi giá trị 500 ngàn khỏa Thiên Tinh linh thạch!
Vân Phi Dương cau mày nói.
-Mới 500 ngàn?