Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2296
Vân Phi Dương đã sớm muốn tiến về phân đường.
Bởi vì diệt đi phân đà thật không có tính khiêu chiến, nếu như có thể giải quyết một phân đường, đó mới đã.
Đương nhiên, Vân Đại Tiện Thần cũng biết, Huyết Điện phân đường khẳng định cao thủ như mây, tỉ như tên đường chủ gặp được tại Đại Luân Vực, thực lực thì không phải mình có thể chống đỡ.
Nếu như có thể thành công trà trộn vào, phải càng thêm cẩn thận, nếu không lộ ra chân ngựa, rất có thể sẽ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục.
Ngay từ đầu, Thiên Nhược Kỳ không tán thành hắn đi phân đường, mà tiếp tục tìm hiểu phân đà, đánh tan từng cái.
Vân Phi Dương lắc đầu ni.
– Có chút xảo trá chơi một hai lần vẫn được, nhiều ngược lại dễ dàng lộ tẩy.
– Tốt a.
Thiên Nhược Kỳ thỏa hiệp.
– Đi phân đường, chú ý an toàn, nếu không được, thì mau chóng rút lui.
Vân Phi Dương ôn nhu nói:
– Cô quan tâm ta sao?
Thiên Nhược Kỳ lạnh lùng liếc hắn một cái, mặt không đổi sắc nói:
– Ta chỉ không hy vọng ngươi vẫn lạc quá sớm.
– Yên tâm đi.
Vân Phi Dương cười nói:
– Mệnh ta rất lớn, sẽ không chết.
Đổi lại trước kia, hắn thật có tự tin mạng lớn, nhưng tiến về Huyết Điện phân đường, lại cảm thấy có chút bận tâm.
Cái tổ chức thần bí này, cường đại hơn Thần Ẩn đế quốc năm đó, còn muốn khó khăn hơn việc thống Chân Vũ Thần Vực, Huyết Tổ càng mạnh xa Đế Quân Thiên cùng Hồng Uy Tiên Đế.
Đã như vậy, vì sao muốn đi?
Bởi vì…kích thích.
Vân Đại Tiện Thần thích tìm đường chết, không vì đối thủ cường đại mà lùi bước!
– Huyết Điện phân đường.
Tiến về trên đường, khóe miệng Vân Phi Dương iện ra mỉm cười, thầm nghĩ:
– Vân Phi Dương ta, đến đây!
…
Huyết Điện có rất nhiều phân đà, tản mát các vị diện.
Phía trên phân đà, chính là phân đường, cũng chính là đường khẩu.
Còn về có bao nhiêu phân đường, Vân Phi Dương cũng không rõ ràng, nhưng theo trong miệng Huyết Thập Bát biết được, một phân đường chí ít chưởng khống mười phân đà.
Mỗi phân đà đều nghe lệnh phân đường, rất nhiều nhiệm vụ đều do cái sau phát xuống.
– Phó đà chủ.
Vân Phi Dương nói:
– Bên trong phân đường, cường giả nhất định rất nhiều?
– Rất nhiều!
Huyết Thập Bát ngưng trọng nói:
– Phía trên Đế giống như ta, căn bản không có chỗ xếp hạng.
Vân Phi Dương giả bộ khổ sở nói:
– Chút tu vi ấy của thủ hạ, tiến vào phân đường, chỉ sợ là tồn tại nhỏ bé nhất.
– Chưa hẳn.
Huyết Thập Bát nói:
– Nếu như ngươi có thể dung hợp huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc trong Huyết Trì, độ tinh khiết cực cao, sẽ được trọng điểm bồi dưỡng.
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói:
– Phó đà chủ, thủ hạ chỉ nghe nói bách tộc có độ tinh khiết huyết mạch, Luyện Huyết nhất tộc cũng có?
– Đương nhiên.
Huyết Thập Bát nói:
– Chỉ cần là tộc loại đều có độ tinh khiết huyết mạch, càng cao thì càng tiếp cận tổ tiên.
Vân Phi Dương nói:
– Thủ hạ chỉ là người bình thường, dù thu được huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc, độ tinh khiết chỉ sợ cũng sẽ không quá cao.
Huyết Thập Bát cười nói:
– Nếu như tộc khác loại, không có huyết mạch tự nhiên không có độ tinh khiết, nhưng Luyện Huyết nhất tộc khác biệt, nó dùng bí pháp dung hợp , có thể để ngươi từ không tới có!
– Thủ hạ có điểm không hiểu.
Vân Phi Dương mê mang nói.
Huyết Thập Bát giải thích.
– Rất nhiều tộc loại đều hyết mạch truyền thừa, đệ nhất kéo dài, Luyện Huyết nhất tộc lại có thể cách tộc truyền thừa.
– Cách tộc truyền thừa?
Vân Phi Dương càng mờ mịt.
Huyết Thập Bát tiếp tục giải thích.
– Cách tộc truyền thừa cũng là để một người không có huyết mạch kế thừa huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc, còn về độ tinh khiết yếu mạnh, quyết định bởi tại tư chất người thừa kế!
– Thì ra là thế!
Vân Phi Dương hiểu rõ, thầm nghĩ trong lòng.
– Không hổ là tà môn ngoai đạo, không phải tộc nhân cũng có thể kế thừa huyết mạch, quả thật không thể tưởng tượng.
– Phó đà chủ.
Hắn dò hỏi:
– Ngài kế thừa huyết mạch ra sao?
Huyết Thập Bát khổ sở nói:
– Kế thừa thì có kế thừa, nhưng độ tinh khiết huyết mạch chỉ có năm phần ngàn đáng thương.
Căn cứ theo độ tinh khiết trong theo Vân tộc, năm phần ngàn thật quá yếu.
– Bất quá.
Huyết Thập Bát liệt cười nói:
– Chỉ vì năm phần ngàn này để cho ta có thể từ đỉnh phong Đế cấp bước vào phía trên Đế!
Vân Phi Dương kinh ngạc.
– Chẳng lẽ kế thừa huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc có thể tăng cao tu vi?
Huyết Thập Bát nói:
– Kế thừa huyết mạch không thể tăng cao tu vi nhưng có thể hấp thu năng lượng bên trong Thần Huyết tốt hơn, từ đó nhanh chóng đề bạt.
Vân Phi Dương nói lời nghẹn thật lâu ra.
– Phó đà chủ, Thần Huyết đến cùng là cái gì?
Huyết Thập Bát không có giấu diếm, nói:
– Thần Huyết là tinh hoa được ngưng luyện từ huyết mạch các tộc.
– Quả nhiên là thế.
Vân Phi Dương cũng từng nghĩ tới, nếu không phải vậy thì tại sao Huyết Tổ mạo hiểm đắc tội bách tộc chứ.
– Tiểu Quan.
Huyết Thập Bát nói:
– Đến phân đường, nếu như dung hợp ra phần trăm huyết mạch, tương lai thành tựu không thể đoán trước!
Vân Phi Dương tự giễu.
– Ta tư chất bình thường, có thể ngưng luyện ra ngàn phần huyết mạch thì đã thỏa mãn.
Huyết Thập Bát lắc đầu, nói:
– Phải tự tin, không thể tự coi nhẹ mình, bản đà chủ về sau còn trông cậy vào để mượn ánh sáng đây.
Vân Phi Dương vội nói:
– Quan mỗ thủy chung là thủ hạ của phó đà chủ, chỉ có mượn ánh sáng của ngài, nào có tư cách để ngài mượn ánh sáng của ta.
Không thể không nói.
Con hàng này gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.
Huyết Thập Bát cười rộ lên.
Câu nói mới vừa rồi kia là thăm dò, Vân Phi Dương trả lời để hắn rất hài lòng.
…
Sau ba tháng.
Huyết Thập Bát mang Vân Phi Dương đứng tại một chỗ cực u ám trong vụ trụ, phía trước có vòng xoáy khổng lồ phảng phất như Hư Không Cự Thú đang mở miệng rộng thôn phệ hết thảy.
– Phó đà chủ.
Vân Phi Dương nói:
– Nơi này là?
Huyết Thập Bát nói:
– Nơi đây là Lưu Đày Chi Cảnh hung hiểm vạn phần, Huyết Điện phân đường của chúng ta ẩn tàng bên trong.
Vân Phi Dương kinh ngạc.
– Chúng ta đi vào, không có nguy hiểm gì chứ?
Huyết Thập Bát nói:
– Người đi vào cửu tử nhất sinh, sống sót cũng sẽ vĩnh viễn mất phương hướng trong hư không cấp độ sâu.
“A?”
Vân Phi Dương nhất thời hết hồn.
Huyết Thập Bát cười nói:
– Yên tâm đi, đi theo đằng sau ta, ngươi không có bất kỳ nguy hiểm nào.
“Xoát!”
Khi nói chuyện, bay vào vòng xoáy.
Vân Phi Dương vội vàng đuổi theo, từ đầu tới cuối duy trì cảnh giác, dù sao trong hiểu biết của hắn, xứng với cảnh chữ, nhất định là cấm địa vạn phần hung hiểm!
Quả nhiên.
Trong nháy mắt dung nhập vào vòng xoáy khổng lồ, cảm giác được uy áp mạnh mẽ theo bốn phương tám hướng cuốn tới.
Huyết Thập Bát vội hô.
– Tiểu Quan, vận chuyển Huyết Chú triệt tiêu uy áp!
– Tốt thôi!
Vân Phi Dương ứng một tiếng nhưng trong lòng âm thầm kêu khổ.
Dù sao, từ đầu đến cuối hắn đều không trúng độc, cũng không có tu luyện qua Huyết Chú!
Làm sao bây giờ?
Không thể làm sao, chỉ có thể ngạnh kháng.
“Vù vù!”
Cường thế uy áp cuốn tới như từng tòa đại sơn hung hăng đặt trên thân Vân Phi Dương để hắn tâm thần đột nhiên trầm xuống.
– Đi theo ta.
Huyết Thập Bát vận chuyển Huyết Chú một thân nhẹ nhõm tiến lên bên trong vòng xoáy, hoàn toàn không biết Vân Phi Dương phía sau bị đè nén thở không được.
Không thể bị nhìn đi ra, nếu không sẽ lộ tẩy!
Vân Phi Dương giả bộ không việc gì, tiếp nhận ngàn vạn áp lực từng bước theo sau.