Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2295
Vân Phi Dương tiếp tục tại Hoa Thiên Vực phân đà làm một song trọng nằm vùng, đến tại lúc nào thu lưới, để Huyết Thập Bát nghi ngờ Huyết Nhị Thập Nhị.
Chỉ dựa vào tin tức hướng dẫn là không được, phải có chứng cứ rõ ràng, cho nên còn cần diễn một trò vui.
Thiên Nhược Kỳ lại phát ra công dụng.
Nàng được Vân Phi Dương chỉ thị, thừa dịp Huyết Nhị Thập Nhị không ở phân đà, lặng yên không một tiếng động tiến vào Hoa Thiên thành.
Cái lặng yên không một tiếng động này đối người khá mà nói rất bí ẩn, nhưng đối Huyết Thập Bát lại quang minh chính đại, vì vốn diễn cho hắn nhìn.
– Tộc trưởng Thiên Dực Tộc!
Huyết Thập Bát trốn trong khách sạn nhất thời khẩn trương.
Thực lực nàng này mạnh hơn xa mình, nếu như bị nàng phát hiện, khẳng định không may.
May mắn.
Thiên Nhược Kỳ không có phát hiện hắn, mà sau khi đi vào thành trì mấy canh giờ, quanh đi quẩn lại đứng trước tiệm đồ cổ.
Huyết Thập Bát thấy thế, thầm nghĩ.
– Chẳng lẽ nữ nhân này để mắt tới phân đà Nhị Thập Nhị, chuẩn bị động thủ?
Động thủ?
Không có khả năng.
Dạng này, bộ phim diễn không được nữa.
Thiên Nhược Kỳ tiến vào tiệm đồ cổ, dò xét đồ cổ bên trong, giống như một khách nhân phổ thông.
Huyết Thập Bát không cho rằng tộc trưởng Thiên Dực Tộc sẽ đến Hoa Thiên thành mua đồ cổ, khẳng định có bí mật không thể ai biết, cho nên phóng thích tiên niệm, gắt gao nhìn chằm chằm.
Quả nhiên.
Ước chừng một lát, hắn phát hiện Thiên Nhược Kỳ đứng trước một kệ hàng, thừa dịp người khác không chú ý, lặng yên nhét một tờ giấy vào trong bình.
Tại Huyết Điện lăn lộn lâu như vậy, Huyết Thập Bát trong nháy mắt đoán được, nàng đang đưa tin tức!
Hắn muốn phóng thích tiên niệm nhìn trộm tờ giấy kia viết cái gi nhưng vừa mới chạm đến đã bị bắn ra, rất rõ ràng có trận pháp.
Thiên Nhược Kỳ để tờ giấy vào, vội vàng rời đi, Huyết Thập Bát thì hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào cái bình.
Màn đêm tiến đến, tiệm đồ cổ đóng cửa, thu thập xong hết thảy, Lão Cổ đi vào trước kệ hàng, lấy tờ giấy trong bình ra.
Huyết Thập Bát thủy chung quan sát một âm thầm cười lạnh.
– Cái phân đà Hoa Thiên thành này quả nhiên cùng Thiên Dực Tộc có hoạt động không cho người thấy.
Tộc trưởng Thiên Dực Tộc ném tờ giấy vào bình, sau đó bị chưởng quỹ lấy đi, ngu ngốc cũng nhìn ra có vấn đề.
– Tiểu Quan.
Huyết Thập Bát truyền âm cho Vân Phi Dương.
– Nghĩ biện pháp tìm tờ giấy tìm ra.
Hắn cấp thiết muốn đạt được tờ giấy, nếu như phía trên có tiết lộ chuyện cơ mật, kia càng hoàn mỹ.
Vân Phi Dương thỏa mãn nguyện vọng hắn, thậm chí không có tiếp cận Lão Cổ đã lấy một tờ giấy sớm đã chuẩn bị đưa qua.
Trên giấy viết —— nửa tháng sau hành động.
– Nửa tháng sau hành động?
Huyết Thập Bát mờ mịt.
Vân Phi Dương nói:
– Phó đà chủ, chẳng lẽ Thiên Dực Tộc muốn nửa tháng sau động thủ đối với phân đà Hoa Thiên Vực?
– Rất có thể!
Huyết Thập Bát ngưng trọng nói.
Vân Phi Dương nói:
– Đã như vậy, vì sao muốn truyền vào tờ giấy cho phân đà Nhị Thập Nhị?
“Hừ.”
Huyết Thập Bát cười lạnh nói:
– Đây còn phải nói, khẳng định để hắn nội ứng ngoại hợp.
– Thì ra là thế!
Vân Phi Dương giả bộ bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng nỉ non.
– Thời cơ chín muồi, có thể thu lưới.
Nửa tháng sau.
Trưởng lão cùng dòng chính Thiên Dực Tộc sớm tiềm phục tại Hoa Thiên Vực bắt đầu hành động, toàn bộ vây quanh tất cả cứ điểm.
Vân Phi Dương không có tự mình tham dự, nhưng hết thảy nằm trong lòng bàn tay hắn.
– Nên thu lưới.
Hắn xếp bằng trong phòng, khóe miệng giơ lên mỉm cười cho người ta một loại cảm giác bày mưu tính kế, quyết thắng thiên lý.
“Xoát!”
“Xoát!”
Các thành lớn Hoa Thiên Vực, cường giả Thiên Dực Tộc xuất thủ.
Hành động lần này không sai biệt với diệt đi cứ điểm La Vực lúc trước, Huyết Điện thành viên căn bản không có lấy lại tinh thần, mệnh đã tang cửu tuyền.
Bọn họ đã từng khiến bách tộc đau đầu muốn nứt, nhưng nguyên nhân thực sự ở chỗ núp trong bóng tối, như hôm nay, Dực Tộc bí mật hơn so với bọn hắn, tự nhiên không cách nào tạo thành uy hϊế͙p͙.
“Oanh!”
Tiệm đồ cổ vỡ nát.
Thiên Nhược Kỳ cầm đao từ trong bụi đất đi ra, vũ dực trắng noãn nhẹ nhàng run rẩy, không có nhiễm chút bụi.
Cuối cùng, phân đà Hoa Thiên Vực cùng toàn bộ cứ điểm bị diệt, Huyết Nhị Thập Nhị bị thương mà chạy.
Đây là Thiên Nhược Kỳ cố ý, bởi vì tiếp theo đến phiên Vân Phi Dương diễn.
– Đáng giận!
Huyết Nhị Thập Nhị kéo lấy thương thế rơi vào một vị diện hoang phế, song quyền nắm chặt, ánh mắt toát ra lửa giận khó có thể ức chế.
“Khặc khặc kiệt.”
Đột nhiên, tiếng cười cổ quái truyền đến.
Huyết Nhị Thập Nhị khẽ giật mình, ngẩng đầu nhìn lại, cả kinh hô.
– Ngươi còn sống!
“Đạp.”
Huyết Thập Bát phiêu nhiên rơi xuống, ánh mắt âm sâm nói.
– Ta sống, có phải để ngươi rất bất ngờ, rất thất vọng?
Huyết Nhị Thập Nhị lạnh lùng nói:
– Ngoài ý muốn thì có, tại sao nói thất vọng?
– Tại sao?
Huyết Thập Bát cười rộ lên.
Mặt cười dữ tợn, cười vô cùng âm u.
Huyết Nhị Thập Nhị mày nhăn, trong lòng có dự cảm không tốt.
Đột nhiên, Huyết Thập Bát nụ cười thu hồi, ngưng tụ lực lượng cuồn cuộn, cả giận nói:
– Ngày hôm nay ta thay chủ thượng giết Huyết Điện phản đồ như ngươi!
“Oanh!”
Huyết Nhị Thập Nhị vốn trọng thương, căn bản trốn không thoát, nhất thời bị đánh bay ra ngoài.
“Oa!”
Hắn phun một ngụm máu, che ngực cả giận nói:
– Huyết Điện phản đồ? Thập Bát, nói rõ ràng cho lão tử!
Huyết Thập Bát lao đến, bàn tay ngưng tụ lực lượng kinh khủng, nói:
– Cấu kết Thiên Dực Tộc, liên diệt hai phân đà, ngươi cho rằng có thể làm được thần không biết quỷ không hay?
– Đánh rắm!
Huyết Nhị Thập Nhị đè ép thương thế, cả giận nói:
– Huyết Nhị Thập Nhị ta đối tuyệt đối trung thành với Huyết Tổ, há làm ra việc cấu kết địch nhân!
Huyết Thập Bát lạnh lùng nói:
– Đến lúc này, đừng diễn trước mặt lão tử.
“Xoát!”
Nói rồi nâng quyền đánh tới mang theo lực lượng cực mạnh.
“Ầm ầm!”
Huyết Nhị Thập Nhị trốn không thoát, cuối cùng bị hung hăng nện vào ngực, ngũ tạng lục phủ bên trong thân thể đảo lộn, kinh mạch bị đứt đoạn.
“A a!”
Hắn thống khổ hét thảm, ánh mắt lấp lóe căm giận ngút trời.
Nhưng đang định tự bạo linh hồn đồng quy vu tận cùng Huyết Thập Bát, Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt hắn, một đạo kiếm quang băng hàn hiện lên.
Phó đà chủ phân đà Hoa Thiên Vực, đầu thân tách biệt, lờ mờ nhìn thấy khóe miệng Quan Sơn Bá mình tín nhiệm xẹt qua mỉm cười quỷ dị.
Có lẽ trước khi tư duy phai mờ kéo theo IQ tăng vọt để hắn trong nháy mắt hiểu rõ, tên này nhất định biết Huyết Thập Bát không chết, xin vào nhà mình, khẳng định nằm vùng!
– Làm sao ngươi giết hắn?
Huyết Thập Bát lạnh lùng hỏi.
Vân Phi Dương giải thích.
– Phó đà chủ, có lẽ người này có hậu đài bên trong phân đường.
Huyết Thập Bát nghe vậy, bắt đầu trầm mặc.
Đúng vậy.
Nếu Huyết Nhị Thập Nhị có hậu đài tại phân đường, chắc rất khó trị tội hắn, tính sơ sơ sẽ còn trả đũa để vu hãm lại mình.
– Phó đà chủ.
Vân Phi Dương nói.
– Bây giờ chúng ta có chứng cứ, Huyết Nhị Thập Nhị bị ngài giết, cho dù có hậu trường, khẳng định cũng sẽ không nói gì.
Huyết Thập Bát gật đầu.
– Tiểu Quan a, vẫn là ngươi cân nhắc chu đáo.
Vân Phi Dương nói:
– Thiên Dực Tộc đang ở Hoa Thiên Vực tùy thời có khả năng giết tới, chúng ta mau rời khỏi đây.
– Đi.
Huyết Thập Bát nói:
– Theo ta tiến về phân đường!