Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2297
Bên trong vũ trụ vộ tận tồn tại vô số bí cảnh, tỉ như cái mà Vân Phi Dương vừa tiến vào.
Bí cảnh còn gọi là cấm địa.
Bên trong tồn tại chí bảo cũng tồn tại không ít nguy hiểm.
Bao nhiêu võ giả tiến vào, đa phần vẫn lạc tại chỗ, người nhận được cơ duyên thì vạn không còn một.
Đương nhiên.
Bí cảnh cũng có phân chia theo tầng thứ.
Như là Hồng Mông chi cảnh để cho cường giả mong mỏi trong lòng, không thể nghi ngờ là tối cao nhất.
Tuy Lưu đày chi cảnh cũng là một hung địa để rất nhiều võ giả nhìn mà phát khiếp, nhưng so sánh với Hồng Mông chi cảnh chẳng khác gì rác rưởi!
Nhưng, dù chỉ là một nơi rác rưởi nhưng lại làm cho Vân Phi Dương thừa nhận cự đại uy áp tra tấn.
Càng bi kịch hơn là.
Huyết Thập Bát ở đây, hắn phải biểu hiện thật bình tĩnh, nếu không có khả năng bị lộ.
Mẹ.
Nếu biết trước thì đã tu luyện Huyết Chú!
Lúc Vân Phi Dương đang ảo não, đau khổ chèo chống uy áp, một mặt giả bộ bình tĩnh đi theo sau Huyết Thập Bát.
Thân thể cùng ý chí tên này cường đại, vẫn có thể tiếp tục chèo chống.
Nhưng chạy vào càng sâu thì uy áp càng mạnh, làm cho hắn phải chảy mồ hôi ròng.
-Hừm!
Huyết Thập Bát phát hiện ra, nói:
– Tiểu Quan, ngươi mệt lắm không?
Vân Phi Dương miễn cưỡng cười vui nói:
-Phó đà chủ, thủ hạ không hề mệt mỏi.
-Vậy sao ngươi chảy mồ hôi?
-Cái này…
Dại não của Vân Phi Dương cấp tốc vận chuyển, nói:
-Bí cảnh thật quá kinh khủng, thủ hạ có chút khẩn trương, có chút sợ hãi.
Huyết Thập Bát cười nói:
-Yên tâm đi, chỉ cần đi theo đằng sau ta, không có bất kỳ nguy hiểm nào.
-Vâng!
Vân Phi Dương thuận tay gạt đi mồ hôi.
Huyết Thập Bát không để ý, tiếp tục đi đường, mỗi một bước nhìn như tùy ý nhưng lại ẩn chứa một loại huyền diệu nào đó.
Vân Đại Tiện Thần cũng nhận ra, vì thế trong khi tiếp nhận uy áp, mỗi một bước đi hắn đều nhớ thật sâu trong đầu.
Uy áp bên trong Lưu đày chi cảnh, đi vào càng sâu thì lại càng mạnh, tuy Vân Phi Dương rất thống khổ, nhưng sau khi đi được một đoạn đường lại nhận ra, dưới áp lực mạnh, thân thể, bắp thịt cùng huyết mạch dần dần trở nên cường tráng.
-Tuy uy áp ở nơi đây rất mạnh mẽ, nhưng chỉ càn có thể tiếp tục tiếp nhận uy áp thì nơi dây lại chính là một mảnh đất tốt để rèn luyện thân thể.
Đương nhiên, Vân Phi Dương không có tâm tư đi đi thử nghiệm loại rèn luyện này.
Giờ phút này, hắn chỉ ước gì nhanh rời khỏi, dù sao càng tiếp nhận càng có khả năng bại lộ.
Lưu đày chi cảnh rất sâu, rất u ám, nhưng sau khi đi ra khỏi khu vực xoáy nước thì nó đã được giảm đi khôngít.
-Hô!
Vân Phi Dương nhẹ buông lỏng một hơi, tâm thần đột nhiên thư sướng.
-Hửm?
Đột nhiên, hắn phát hiện ở khu vực tối tăm phía xa có ánh sáng màu đỏ lấp lóe, thấu phát một cỗ khí tức âm trầm.
Sau khi đi vào liền gặp một cầu tháng đá đứng thẳng trong hư không, phía trên thiêu đốt như một dòng hỏa diễm đỏ như máu.
Xung quanh cầu thang đá có rất nhiều hài cốt cùng binh khí rỉ sắt loang lổ, thi thoảng lại có gió lạnh thổi đến, cho người ta một loại cảm giác rùng mình.
Huyết Thập Bát nói:
-Những thi thể này là của các võ giả cửu tử nhất sinh tiến vào lưu đày chi cảnh.
Vân Phi Dương trầm mặc.
Nhìn vào các bộ thi thể còn hoàn chỉnh thì hẳn không phải chết do gặp phải uy áp, chắc bị cường giả phân đà Huyết Điện mạt sát.
-Đi thôi.
Huyết Thập Bát tiếp tục dẫn đường.
Rất nhanh, bên trong khu vực càng tối hơn hiện ra một kiến trúc to lớn cùng loại với thành bảo, trên cửa thành khắc lấy chữ lớn màu đỏ tươi “Phân Đà Huyết Điện”.
Chậc chậc.
Tổ chức mà lúc nào cũng bí ẩn lại dám quang minh chính đại viết lên bốn chữ “Phân Đà Huyết Điện”, hẳn vô cùng tự tin rằng không có người ngoài có thể tiến vào Lưu Đày chi cảnh.
Huyết Thập Bát đứng trước cửa thành đã đóng, nhấc tay nhẹ đặt lên chỗ lõm xuống bên trên bức tường liền nghe âm thanh ầm ầm truyền đến, cửa lớn mở ra.
Hắn nói:
-Chúng ta đi vào thôii.
Vân Phi Dương không nói, đi theo tiến vào trong thành bảo u ám, thầm nghĩ trong lòng:
-Không nghĩ tới, tiến vào bên trong lại phiền phức như vậy.
Đi qua hành lang tối tăm, hai người tiến vào một đại điện tương đối rộng lớn
“Xoát! Xoát!”
Đột nhiên, trong đại điện xuất hiên hồng quang, chiếu sáng hết thảy.
Lúc này Vân Phi Dương mới lấy nhìn thấy, xung quanh có rất nhiều thạch trụ, phía trên quần ma loạn vũ, mà phía trước có một pho tượng đá cửa Huyết Tổ đứng thẳng.
Trên đại điện có rất nhiều cầu thang đá treo lơ lửng giữa trời, ngọn lửa màu đỏ cháy hừng hực, rất quỷ dị.
-Tiểu Quan.
Huyết Thập Bát nói:
-Đây là ngoại điện phân đà.
Vân Phi Dương yếu ớt nói:
-Phó đà chủ, tại sao một người cũng không có vậy?
“Xoát! Xoát!”
Đột nhiên, một đạo lưu quang bay ra, phiêu nhiên rơi xuống trước mặt hai người.
Người tới là một lão già tóc đỏ, ánh mắt lấp lóe ánh sáng sắc bén.
Huyết Thập Bát nhìn thấy người này, vội vàng cung kính nói:
-Phân đà La Vực – Huyết Thập Bát tham kiến ngũ chấp sự!
Đây chính là một trong ngũ đại chấp sự?
Trên đường đi, Vân Phi Dương nghe Huyết Thập Bát nói qua, lớn nhất là đường chủ, sau đó là phó đường chủ, sau đó là ngũ đại chấp sự.
-Huyết Thập Bát.
Ngũ chấp sự lạnh lẽo âm u nói.
-Không thể thủ hộ phân đà, bị Thiên Dực Tộc tiêu diệt, ngươi còn có mặt mũi trở về?
Đang khi nói chuyện, một cỗ khí tức khủng bố cuồn cuộn bạo phát trong nháy mắt làm cho không khí chung quanh trở nên cực đoan đè nén.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
-Thật mạnh!
Hắn có thể phán đoán ra, thực lực của ngũ chấp sự này tuyệt đối không yếu hơn mình, nếu như động thủ, thắng bại khó liệu.
Không hổ là một trong ngũ đại chấp sự của phân đà Huyết Điện.
Đối mặt uy áp mạnh mẽ, Huyết Thập Bát nhất thời mồ hôi đầm đìa, run rẩy nói:
-Ngũ… Ngũ chấp sự, phân đà của ta bị diệt, có ẩn tình khác!
Ngũ chấp sự lạnh lùng nói:
-Có ẩn tình gì?
Huyết Thập Bát nói:
-Việc này quan hệ trọng đại, thuộc hạ nhất định phải tự mình bẩm báo đường chủ!
Hắn lo lắng đối phương là hậu trường của Huyết Nhị Thập Nhị, nếu như nói sự việc làm phản ra, bản thân mình sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ.
Ngũ chấp sự thản nhiên nói:
-Đường chủ tiến về tổng bộ, phải cần một khoảng thời gian mới có thể trở về. Có chuyện gì, nói cho bổn chấp sự nghe xem.
-Cái này…
Huyết Thập Bát rối rắm.
Vân Phi Dương nói:
-Phó đà chủ, ngũ chấp sự theo lẽ công bằng chấp pháp, tuyệt đối có thể giải oan cho người.
Ngũ chấp sự lạnh lùng nói:
-Ngươi là người phương nào?
Huyết Thập Bát gấp vội vàng giới thiệu:
-Bẩm chấp sự, người này tên Quan Sơn Bá, chính là thành viên thuộc phân đà ta.
Nguyên lai là một thành viên.
Ngũ chấp sự hoàn toàn không có coi Vân Phi Dương ra gì, mà mở miệng hỏi:
-Hắn vừa rồi nói giải oan, đã xảy ra chuyện gì?
Huyết Thập Bát khóc ròng ròng nói:
-Ngũ chấp sự, sở dĩ phân đà của thuộc hạ bị diệt toàn bởi vì tên phản đồ Huyết Nhị Thập Nhị, hắn âm thầm câu thông cấu kết với Thiên Dực Tộc!
Vừa nghe đến phản đồ, sắc mặt của ngũ chấp sự nhất thời khó nhìn, nói:
-Nói rõ ràng!
Huyết Thập Ngũ Nói rõ ràng đầu đuôi cho, vì xác định Huyết Nhị Thập Nhị cũng là phản đồ, ở bên trong nội dung cũng rắc thêm không ít mắm muối.
Sau khi Ngũ chấp sự biết được đầu đuôi, mục quang âm tình bất định, nói:
-Có chứng cứ gì hay không?
-Có, có!
Lúc này Huyết Thập Bát lấy tờ giấy ra, nói:
-Đây là tờ giấy mà tộc trưởng Thiên Dực Tộc tự mình liên lạc cùng Huyết Nhị Thập Nhị do thuộc hạ liều chết trộm ra!
…
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
Vị phó đà chủ này cũng là hạng người mở mắt nói lời bịa đặt, diễn kĩ nhất lưu a!