Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2285
Nắm giữ diễn kỹ tinh xảo, giúp cho Vân Phi Dương xen lẫn trong phân đà Huyết Điện mấy tháng chưa từng bị phát giác, thậm chí bởi vì biểu hiện tốt đẹp, rất được chưởng quỹ coi trọng, cũng có ý vun trồng.
Những thành viên Huyết Điện có tuổi cũng nhìn ra được, cho nên thái độ từ trước tới giờ không đổi giờ chuyển thành tôn kính, thường xuyên vây bên hắn nịnh bợ.
Loại nội bộ đánh vào kẻ địch này, rất nhanh thành lập uy vọng, chỉ sợ mỗi Vân Phi Dương có thể làm được.
Đương nhiên.
Loại uy vọng này là hư.
Phải có công trạng xuất sắc mới có thể có được phía trên coi trọng.
– Chưởng quỹ.
Một ngày nào đó, Vân Phi Dương giả vờ giả vịt theo mọi người cúng bái thạch tượng Huyết Tổ xong, nói:
– Ta trở thành thành viên Huyết Điện đã ba tháng, mỗi ngày không phải cầu nguyện thì là tu luyện Huyết Chú, không khỏi quá buồn tẻ rồi.
Chưởng quỹ cười nói:
– Tiểu Quan, đừng nóng vội, phía trên rất nhanh sẽ tuyên bố nhiệm vụ, để cho các ngươi những thành viên mới nhập môn luyện tay một chút.
– Nhưng có khen thưởng?
Vân Phi Dương nói.
Chưởng quỹ cười nói:
– Biểu hiện tốt có thể có thể đạt được một Thần Huyết.
Ánh mắt Vân Phi Dương nhất thời nóng rực lên.
Hiện tại, hắn bức thiết hi vọng có thể thu hoạch được máu, vì lúc trước Lăng Sa La luyện chế ra một loại độc dược, ý đồ thay thế nhưng cuối cùng đều thất bại, huyết dịch cũng theo đó mất đi hiệu dụng.
– Tiểu Quan.
Chưởng quỹ vỗ vai hắn nói:
– Thành viên mới nhập môn, nhiệm vụ thứ nhất cực kỳ quan trọng, đến lúc đó chắc chắn phải cố gắng hoàn thành thật tốt.
Mấy tháng qua, hắn rất xem trọng Vân Phi Dương, chỉ phải cố gắng, chỉ cần có đầy đủ trung thành đối với Huyết Điện và Huyết Tổ, sớm muộn sẽ được ủy thác trách nhiệm!
Vài ngày sau.
Phó đà chủ biến mất thật lâu lại một lần nữa xuất hiện, lần này hắn tới là tuyên bố nhiệm vụ cho thành viên mới nhập môn.
Nhiệm vụ cũng rất đơn giản, chính là trong quy định thời gian, giết chết một gia chủ trong Không Linh Thành ở La Vực, sau đó giá họa cho khác một gia tộc.
Nhưng mà, khi thành viên mới nhập môn biết được, gia chủ mình phải giết có thực lực đạt Đế cấp bát phẩm nhất thời sụp đổ.
– Dựa vào thực lực chúng ta, đi giết một Đế cấp bát phẩm, căn bản không làm được!
– Quá khó!
Năm thành viên mới kêu la.
Không có cách, thực lực bình quân của họ chỉ là Đế cấp ngũ lục phẩm, Đế cấp bát phẩm đối bọn hắn mà nói, tuyệt đối là thế lực bá chủ.
Vân Phi Dương cười giễu nói:
– Một đám hèn nhát.
– Xoát!
Hắn lấy Kim Ti Đại Hoàn Đao ra, thỉnh cầu nói:
– Phó đà chủ, Quan mỗ sẽ đi lấy đầu trên cổ tên gia chủ kia!
– Tiểu Quan.
Phó đà chủ nói:
– Giết người chỉ là thứ yếu, mục đích chân chính là giá họa, từ đó để hai tộc sống mái với nhau.
– Ta hiểu rõ.
Vân Phi Dương cầm đao bước đi.
Năm thành viên mới nhập môn tuy rất sụp đổ, nhưng cũng vội vàng theo sau.
Chờ bọn hắn đều đi, phó đà chủ dò hỏi:
– Quan Sơn Bá này thế nào?
– Bẩm phó đà chủ.
Chưởng quỹ vội vàng trả lời:
– Căn cứ quan sát của tiểu nhân trong khoảng thời gian này, người này vô cùng kính sợ Huyết Tổ, người cũng rất nỗ lực, là một hạt giống tốt có thể bồi dưỡng.
Phó đà chủ nói:
– Nhiệm vụ lần này, nếu như hắn có biểu hiện không tệ, có thể thưởng thêm cho hắn một viên Thần Huyết.
– Hiểu rõ.
Chưởng quỹ vội vàng nói.
– Cho thêm một viện?
Đã rời khỏi động phủ, Vân Phi Dương thu hồi tiên niệm, cười nhạt một tiếng, nhưng cũng suy nghĩ, chính mình thật chẳng lẽ thật phải giết một gia chủ vốn không quen biết à?
Không Linh Thành.
Là một thành quy mô không lớn trong La Vực, bên trong có không ít gia tộc, mạnh nhất thì là Lý gia.
Nhiệm vụ của Vân Phi Dương và năm thành viên Huyết Điện, chính là chém giết gia chủ Lý gia Lý Phi, sau đó giá họa cho đệ nhị gia tộc Vương gia.
– Bà nội nó.
Đuổi tới Không Linh Thành, một thành viên tiềm phục trong chỗ tối, hùng hổ nói:
– Giết một gia chủ Đế cấp bát phẩm đã khó, còn phải giá họa cho Vương gia, cái này nên làm như thế nào đến.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
– Đương nhiên cần dùng cái đầu.
–
Khóe miệng mọi người co giật.
Đại gia hỏa đều là hạng người hung thần ác sát, một lời không hợp thì động thủ, lúc nào dùng đầu suy nghĩ.
Vân Phi Dương nói:
– Trước khi đi, phó đà chủ nói, chủ yếu lần này là gây nên mâu thuẫn hai tộc, cho nên giết gia chủ hay không, đã không quan trọng.
Mọi người chợt cảm thấy có đạo lý.
– Quan huynh.
Một người nói:
– Ngươi nói, chúng ta nên làm như thế nào?
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
– Rất đơn giản, chúng ta từ một nơi bí mật gần đó làm chút chuyện, để dòng chính hai nhà Lý Vương xảy ra xung đột.
Mọi người nghe thế đều ngây người.
Một đám hán tử thô kệch, chỉ biết chém chém giết giết, để bọn hắn chơi trí óc, khẳng định bi kịch.
Vân Phi Dương không trông cậy vào những người này, cho nên phóng thích tiên niệm, bao phủ cả Không Linh Thành, thời khắc chú ý đến nhất cử nhất động của Lý gia và Vương gia.
Rất nhanh, hắn phát hiện một cái dòng chính đời ba của Lý gia Lý Khải Bằng, đang ở trong một cái khách sạn trêu chọc một nữ tử.
Trong một gia tộc có vô số dòng chính, xuất hiện mấy cái tên bại hoại cặn bã, mấy cái hoàn khố là việc rất bình thường.
Vân Phi Dương vốn không có để ở trong lòng, nhưng ngoài ý muốn là, có một dòng chính Vương gia đi ngang qua, cũng nhìn thấy nữ tử kia, hai người rất nhanh đã trêu chọc lên.
Chậc chậc.
Vì một nữ nhân động thủ, là cơ hội tốt sáng tạo mâu thuẫn.
Vân Phi Dương vừa nghĩ, vừa thả tiên niệm ra ngoài, nhưng mà, khi hắn nhìn kỹ trong ngoài khách sạn, biểu hiện trên mặt đột nhiên ngừng lại.
Nữ nhân làm cho dòng chính hai tộc tranh chấp, da trắng như tuyết, tướng mạo tuyệt mỹ, giống như tiên nữ hạ phàm.
Mỹ nữ Vân Phi Dương đã gặp nhiều, có phần nào sức miễn dịch, nhưng để hắn khó có thể bình tĩnh là, nữ nhân này lại là Yến Sơn Tuyết!
– Nàng không phải ở Phi Dương Thần Giới sao, đến đây làm gì?
Vân Phi Dương kinh ngạc vạn phần.
Năm đó, khi quyết định diệt Tiểu Thần Giới, Yến Sơn Tuyết tướng mạo không thua Lâm Chỉ Khê đã chủ động rời đi, từ đó không có tin tức.
Mặc dù Vân Phi Dương và nàng có quan hệ sư huynh muội ở Cuồng Tông, nhưng vì không có sinh ra tình cảm, dần dà quên mất.
Nếu như không phải ngày hôm nay nhìn thấy ở Không Linh Thành, hắn sẽ không nghĩ tới, từng ở trần thế một tay thành lập Quỷ Các, lại có thể gặp nhau ở Tiểu Thần Giới.
Mỹ nữ như Yến Sơn Tuyết, Vân Phi Dương đều có thể quên, còn có lý do gì nói hắn hoa tâm?
– Tại sao nàng lại ở La Vực, tại sao lại ở Không Linh Thành?
Trong đầu Vân Phi Dương đầy nghi vấn, đồng thời rất nhanh ý thức được, tu vi Yến Sơn Tuyết đã đạt tới Chuẩn Đế cấp.
– Mới xa nhau không hơn trăm năm.
Hắn âm thầm suy đoán nói:
– Nữ nhân này có thể đột phá đến Chuẩn Đế cấp nhanh như vậy, cần phải gặp được một loại cơ duyên nào đó.
– Xoát!
Đang khi nói chuyện, Vân Phi Dương lặng yên tới gần, trốn ở trên nhà cao tầng, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, hình thành một khí lực vô hình, đánh vào trên bụng dòng chính Lý gia.
– A!
Lý Khải Bằng kêu thảm một tiếng, sau đó nhìn hằm hằm dòng chính Vương gia nói:
– Dám đánh lén bản thiếu, quả thật bỉ ổi vô sỉ!
– Đánh lén?
Dòng chính Vương gia một mặt ngơ ngác.
Đúng vào lúc này, phía sau bay tới Nội Kình, trực tiếp đánh vào trên ót, để hắn đau nước mắt chảy ra.
– Mẹ nó!
– Là ngươi đang đánh lén ta phải không?
Dòng chính hai nhà bị Vân Phi Dương ở trong bóng tối quấy rối, giận không nhịn nổi, sau đó không để ý tới mỹ nữ, bạo phát tu vi đánh nhau.