Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2284
Liễu Nhu và Lăng Sa La đang nghĩ biện pháp, sử dụng độc tố càng mạnh thay thế độc tố bên trong thể nội, còn Vân Phi Dương thì tiếp tục lấy thân phận Quan Sơn Bá mai phục bên trong phân đà của Huyết Điện.
Thời gian mấy ngày ngắn ngủi trôi qua.
Chưởng quỹ liên tiếp lôi kéo năm tên tân nhân, từng người từng người đều là hạng hung thần ác sát.
Bình thường, Vân Phi Dương và bọn hắn sẽ ở cùng một chỗ, tuy không giao lưu, quan tâm lẫn nhau nhưng thường xuyên mắt đối mắt, cũng từ đó sinh ra một vài tia lửa.
Một đám người thập ác bất xá, lại tụ tập cùng một chỗ, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.
Không phải sao, chỉ có hai người ngứa mắt lẫn nhau cũng khó áp chế cơn giận, loay hoay một cái thì đã đánh nhau ngay trong căn phòng này.
Vốn là Vân Phi Dương sẽ không có hành động gì, nhưng khi nhìn thấy hai người càng đánh càng hung, đánh từ trong phòng đánh ra động phủ, liền lạnh giọng quát lên:
– Dừng tay!
– Ừm?
Hai tên võ giả nghe thấy liền dừng lại, ánh mắt lạnh lẽo bắn về phía Vân Phi Dương, từ trong ánh mắt liền thấy được sự khinh thường mãnh liệt.
– Hai vị.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
– Các ngươi ở chỗ này đánh tới đánh lui, là đang khinh nhờn Huyết Tổ đấy.
– Ha ha.
Một tên võ giả trong đó cười lạnh:
– Tiểu tử, ngươi tính là cái gì, dám ở chỗ này xen vào việc của người khác!
– Xoát!
Vân Phi Dương đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, một cái tay nhô ra, trực tiếp đặt bên trê cổ của hắn, thanh âm lạnh lẽo nói:
– Lão tử mặc kệ là thứ gì, ngươi cũng không có tư cách ở chỗ này khinh nhờn Huyết Tổ chí cao vô thượng.
– Ngươi ngươi…
Người võ giả kia cả kinh hô lên:
– Đế cấp Lục phẩm!
– Bành!
Vân Phi Dương một chân đá vào đầu gối của hắn, lực đạo đủ để hắn quỳ một chân trên đất, chỉ vào thạch tượng nói:
– Đến chỗ Huyết Tổ bồi tội đi.
Nói rồi, Vân Phi Dương lạnh nhạt nhìn về phía một tên võ giả còn lại, hắn thở mạnh một cái cũng không dám, ngay tập tức vội vội vàng vàng quỳ một chân xuống đất, hướng thạch tượng bái lạy thành kính.
Bọn họ tuy là ác nhân, nhưng cũng biết rõ được, đạo lý của kẻ có thực lực, nên tự nhiên cũng không dám chọc Vân Phi Dương nổi khùng lên.
– Ba ba ba.
Đúng vào lúc này, một loạt tiếng vỗ tay truyền tới, không lâu sau thì hình ảnh phó đà chủ vỗ tay xuất hiện, nói:
– Vô luận là bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, tâm lý cũng luôn phải có Huyết Tổ, đây mới là thành viên của Huyết Điện ta.
– Khí tức thật mạnh!
– Phía trên Đế cấp?
Trong lòng mấy thành viên mới khiếp sợ không thôi.
Vân Phi Dương cảnh giác hỏi:
– Ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
– Không tệ, không tệ.
Phó đà chủ cảm thán nói:
– Có thể có phần cảnh giác này, cũng coi là một mầm mống tốt.
– Xoát!
Vân Phi Dương đem Kim Ti Đại Hoàn Đao rút ra, lạnh lùng nói:
– Tự tiện xông tới, lá gan của ngươi cũng không nhỏ.
– Quan Sơn Bá!
Đúng vào lúc này, chưởng quỹ theo lối vào chạy tới, nổi giận quát:
– Vị này là phó đà chủ của phân đà Huyết Điện ta, tuyệt đối không được vô lễ!
– Phó đà chủ?
Vân Phi Dương khẽ giật mình, vội vàng đem đao buông ra.
Võ giả bị đá lúc nãy bây giờ bắt đầu cười trên nổi đau của người khác, thầm nghĩ:
– Tiểu tử, dám cầm đao chỉ thẳng mặt phó đà chủ, hôm nay ngươi chết chắc!
Chưởng quỹ cũng nghĩ như vậy, cho nên vội vàng cầu xin:
– Phó đà chủ, đây là những người mới vừa chiêu mộ được, nếu có chỗ nào đắc tội cũng mong ngài đừng để trong lòng.
Phó đà chủ cười:
– Lúc nào cũng nghĩ đến Huyết Tổ, lại có tính cảnh giác cao, cũng coi như một nhân tài không tệ.
– Ách?
Chưởng quỹ mắt trợn tròn.
Nghe xong lời nói của phó đà chủ, y như rằng đang khen hắn vậy?
– Phó đà chủ.
Vân Phi Dương còn ngạo nghễ nói:
– Lão Quan ta là một người thô tục, được chưởng quỹ cứu giúp, trở thành thành viên dưới trướng của Huyết Điện sau khi thông qua sát hạch lần này, đương nhiên sẽ toàn tâm toàn ý trung thành với Huyết Tổ.
Phó đà chủ:
– Có thể bỏ đi sát hạch được rồi.
– Bỏ đi?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Chưởng quỹ nói:
– Ý của phó đà chủ là, ngươi đã chính thức trở thành thành viên Huyết Điện ta, còn không mau mau khấu tạ.
Vân Phi Dương lắc đầu:
– Chỗ của ta chỉ có thể quỳ lễ trước mặt vong nhân mà thôi.
Ha, giỏi cho Vân Đại Tiện Thần rốt cuộc cũng có thể nghĩ ra một lý do để tránh phải quỳ rồi, tuy lý do có điểm sứt sẹo, nhưng ít ra cũng tìm được cái để nói.
– Khấu tạ thì miễn đi.
Phó đà chủ cũng không thèm để ý:
– Chỉ cần trong lòng có Huyết Tổ là được rồi.
Chưởng quỹ nghe vậy, không khỏi thầm nghĩ:
– Xem ra, phó đà chủ rất thưởng thức Quan Sơn Bá này.
Nói nhảm!
Ngay từ khi Vân Đại Tiện Thần tiến vào, đã kịp thời xuất thủ ngăn cản hai tên người mới hung thần ác sát, lại một phen biểu hiện lòng trung thành mạnh mẽ như thế, nếu như không thưởng thức hắn, vậy chẳng phải chiêu trò diễn xuất lúc trước là làm không công à.
Phó đà chủ chỉ ở lại động phủ một lúc, liền vội vàng rời đi.
Sau khi hắn đi, chưởng quỹ đem một mình Vân Phi Dương gọi đến:
– Tiểu Quan, phó đà chủ rất xem trọng ngươi, ngươi nhất định phải biểu hiện tốt một chút!
– A!
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Chưởng quỹ lại:
– Hiện tại ngươi đã trở thành thành viên chính thức của Huyết Điện, liền có tư cách tu luyện Huyết Điện vũ kỹ.
Nói rồi, lấy ra một bản bí tịch ố vàng:
– Đây là Huyết Chú, cầm đi tu luyện đi.
Vân Phi Dương nhận lấy, tiện tay lật ra vài trang:
– Thật giống như là tâm pháp phổ thông.
– Tâm pháp phổ thông?
Chưởng quỹ lắc đầu cười một tiếng:
– Tiểu Quan, nhớ kỹ, về sau có thể trở thành Đế phía trên hay không, toàn bộ là nhờ vào trình độ lĩnh ngộ Huyết Chú của ngươi.
– Thật sao?
Con mắt Vân Phi Dương nóng rực lên.
Chưởng quỹ dặn dò:
– Có cái gì không hiểu liền có thể tùy thời đến hỏi ta.
Phó đà chủ rất biết cách nhìn người, hắn nhất định phải chiếu cố tên này, nếu như một ngày nào đó hắn thăng tiến nhanh chóng, chính mình cũng có thể ăn theo vài thứ.
– Ừm.
Vân Phi Dương đem bí tịch cất kỹ, cáo từ rời đi, thầm nghĩ trong lòng:
– Tâm pháp này có thể áp chế huyết độc tố, có lên tu luyện hay không đây?
Không được.
Huyết Điện này quá tà môn, vạn nhất bị khống chế hoặc tẩy não thì phiền phức.
Sau khi chính thức trở thành thành viên của Huyết Điện, Vân Phi Dương cũng coi như dung nhập trong vòng luẩn quẩn này, vừa đến đêm khuya liền cùng bọn hạ nhân cúng bái thạch tượng.
Hắn cũng không có quỳ xuống, mà chỉ đứng đấy hành lễ.
Phó đà chủ cũng không làm khó dễ gì hắn, chưởng quỹ tự nhiên cũng không thể cưỡng cầu, cho nên bắt đầu một lần lại một lần công tác tẩy não.
Vân Phi Dương không phục dụng máu, cũng không tu luyện Huyết Chú, nên vì vậy mà có thể bảo trì thanh tỉnh, cho nên vẫn thủy chung giả vờ thành kính theo sau mọi người thật giả lẫn lộn.
– Ba ngày sau.
– Chính là khi khảo nghiệm diễn kỹ.
Vân Phi Dương ám đạo.
Căn cứ vào quan sát lúc trước của hắn, cùng với suy đoán của Lăng Sa La, phục dụng máu của võ giả, thể nội độc tố khoảng chừng một tháng bạo phát một lần.
Quả thật là như vậy.
Sau thời gian cúng bái thạch tượng, liền bắt đầu dần dần thống khổ, cũng dần hiện ra triệu chứng trúng độc.
Thành viên mới của đợt sát hạch lần này cũng bị độc phát, thống khổ giãy dụa trên mặt đất.
– A!
Vân Phi Dương cũng thuận thế ngã xuống đất, sắc mặt đột nhiên dữ tợn, gân xanh hiện lên dày đặt, y như phải chịu tra tấn thống khổ tột cùng.
Cái hành động này, cái vẻ mặt này.
Quả thực là ảnh đế bên trong ảnh đế!
Chưởng quỹ:
– Các ngươi nhất định là bất trung đối với chủ thượng, mau cùng ta cầu nguyện, mặc niệm Huyết Chú!
Tiểu nhị và đám người hầu chịu đựng thống khổ quỳ trước thạch tượng, bắt đầu mặc niệm Huyết Chú, mấy tên đệ tử mới tới cũng chỉ có thê bắt chước theo mặc niệm huyết chú.
Vân Phi Dương là một loại trúng độc khác thường nhất trong đám nằm rạp trên mặt đất, nhưng lại là người duy nhất hóa giải được thống khổ.
– Ừm?
Chưởng quỹ thấy thế, thầm nghĩ:
– Kẻ này có thể áp chế độc tố nhanh như vậy, xem ra hắn đối Huyết Chú đã có lĩnh ngộ rất mạnh.
Ha ha!
Tên kia căn bản không có tu luyện.
Sở dĩ có thể giải thoát nhanh như vậy, hoàn toàn là bởi vì muốn diễn nhanh xong nhanh để xuống đài mà thôi!