Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2286
Vân Phi Dương chỉ dùng chút kế nhỏ, liền để cho hai tên dòng chính nhà Lý Vương đánh nhau trêm đường phố, làm cho mọi người tới vây xem.
Yến Sơn Tuyết thấy thế, lặng yên không một tiếng động rời đi, đồng tiến vào bên trong ngõ hẻm hơi có vẻ tối tăm, thở một hơi dài nhẹ nhõm nói:
Suýt chút nữa không thể thoát thân.
Hai tên dòng chính đều có thực lực là Vương cấp, nếu như không phải đánh nhau, lấy nàng tu vi
Chuẩn Đế cấp của nàng, khẳng định khó có thể an toàn thoát thân.
Yến Sơn Tuyết dựa lên trên vách tường, trên khuôn mặt tuyệt mĩ xuất hiện vẻ ưu thương, nỉ non nói:
– Nếu như không phải vì hắn, làm sao mình lại đi ra, làm sao phairtraiq qua nhiều trắc trở như vậy?
Nghĩ đi nghĩ lại, nước mắt rơi xuống tới.
– Tại sao lại khóc?
Đột nhiên, có âm thanh truyền đến bên tai, làm cho Yến Sơn Tuyết giật mình, cả kinh nói:
– Ai đó!?
– Sư muội.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ngay cả âm thanh của sư ca cũng không nhận ra sao?
Sư muội, sư ca?
Sau một hối mờ mịt, Yến Sơn Tuyết cả kinh nói:
– Vân… Vân Phi Dương?
Xoát!
Vừa dứt lời, một tên hán tử sắc mặt thô cuồng xuất hiện trước mặt, nhếch miệng cười nói:
– Ngươi cứ như vậy gọi thẳng đại danh của tông chủ Cuồng Tông sao?
Yến Sơn Tuyết có thể xác định âm thanh kia là của Vân Phi Dương, nhưng nhìn thấy gương mặt vô cùng thê thảm kia, nói:
– Ngươi dịch dung?
– Không sai.
Vân Phi Dương vừa trả lời, vừa nắm lấy tay nàng, nói:
– Đây không phải nơi để nói chuyện, buông lỏng tâm thần.
Được người mình nhơ nhung nhiều năm chạm vào, Yến Sơn Tuyết nhất thời mặt đỏ ửng, nhưng cũng rất nghe lời buông lỏng tâm thần, tiến vào bên trong tạo hóa giới chỉ.
Từ lúc ở Tiểu Thần Giới, nữ nhân này đã từng tiến vào không gian, cho nên cũng không có cảm giác gì ngoài ý muốn.
– Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Thấy nàng không nói, Vân Phi Dương biết này có bí mật, cho nên chuyển đề tài nói:
– Có phải ngươi bị ngốc hay không, chỉ có thực lực Chuẩn Đế Cấp mà lại đi loạn như vậy, nếu như không phải vừa rồi có ta xuất thủ, có phải ngươi đã gặp phải tụy hiểm rồi hay không?
Khẩu khí tựa như sư huynh đang trách móc sư muội không hiểu chuyện.
Cũng không biết làm sao, Yến Sơn Tuyết đột nhiên ngẩng đầu, nước mắt rơi như mưa nói:
– Là ta ngốc, ngốc mới đi tìm ngươi, một mình phi thăng từ Phi Dương Thần Giới đi tới vực nội, bị người khác khi dễ.
Vân Đại Tiện Thần không muốn nhìn nữ nhân khóc, hơn nữa đây còn là nữ nhân có quan hệ với mình, cho nên luống cuống tay chân nói:
– Đừng khóc, đừng khóc, chỉ là ta lo lắng cho an nguy cảu ngươi, không phải cố ý chỉ trích ngươi.
– Ô ô ô.
Yến Sơn Tuyết khóc càng thương tâm.
Phảng phất như muốn đem những ủy khuất trong những năm nay phát tiết ra ngoài toàn bộ.
– Mẹ!
Vân Phi Dương nói:
– Vừa rồi có phải dòng chính Lý gia khi dễ ngươi hay không, sư huynh ta hiện tại liền đi làm thịt hắn!
Yến Sơn Tuyết hỏi:
– Người khi dễ ta trong những năm nay rất nhiều, có phải ngươi muốn làm thịt hết toàn bộ hay không?
Vân Phi Dương mục quang lãnh lệ nói:
– Dám khi dễ sư muội ta, bất kể là ai đều làm thịt hết!
Lời này rất Bá khí, nhưng Yến Sơn Tuyết lại nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, con mắt ngậm lấy nước mắt, một mặt u oán nói:
– Tại sao trong lòng của ngươi ta lại chỉ là sư muội thôi vậy?
– Cái này…
Vân Phi Dương nhất thời lúng túng.
Là một cao thủ tình trường, tất nhiên hắn biết Yến Sơn Tuyết có tình cảm vói mình, nhưng mấu chốt là mình không có tình cảm gì với nàng a.
Đương nhiên là Vân Phi Dương ưa thích mỹ nữ, nhưng ưa thích cùng tình cảm là hai việc khác nhau.
Yến Sơn Tuyết đột nhiên như hỏi một câu như thế, tựa như nói trắng ra khiến hắn không biết làm thế nào, không cách nào trả lời.
Trên mặt cảm tình có thể khiến cho Vân Đại Tiện Thần chật vật một lần, cũng coi như tương đối hiếm thấy.
Yến Sơn Tuyết thấy hắn im lặng, đau thương cười nói:
– Năm đó ở Vạn Thế đại lục, ta nên giết chết ngươi, như vậy hôm nay sẽ không phải buồn rầu.
Khi đó, một tay này thành lập Quỷ Các, thủ hạ cường giả như mây, muốn giết Vân Phi Dương còn đang trưởng thành có thể nói dễ như trở bàn tay.
Nhưng nàng lại lựa chọn lôi kéo, lại càng không dự liệu được tốc độ phát triển cảu đối phương, cuối cùng rơi vào kết quả Quỷ Các bị diệt, bất đắc dĩ phải trở về Tiểu Thần Giới.
Cái này có thể được cho là có cừu oán.
Nhưng mà, khi Vân Phi Dương vượt qua Long Môn tiến vào Tiểu Thần Giới, Linh Tiêu Phái, nàng lại nói với phụ thân kẻ này phi phàm, tương lai tất thành đại khí, chỉ có thể là bạn, không thể làm địch.
Khi đó Yến Sơn Tuyết chỉ hiếu kỳ, đến cùng hắn có thể trưởng thành đến mức nào.
Về sau, Vân Phi Dương bị khu trục ra Linh Tiêu Phái, nàng rời khỏi gia tộc đuổi theo, cuối cùng trở thành một đệ tử của Cuồng Tông.
Yến Sơn Tuyết cũng không thèm để ý thân phận đệ tử Cuồng Tông, bởi vì nàng chỉ muốn kết giao với Vân Phi Dương, nhưng cái khó là nàng lại bắt đầu có cảm tình với hắn.
Những năm nay phiêu bạt ở La Vực, Yến Sơn Tuyết thường xuyên nghĩ, nếu như thời gian có thể đảo lưu, mình tuyệt sẽ không đi tìm hắn, sẽ không đi Cuồng Nhân Cốc, vậy thì sẽ không phải chịu cảnh ngày đem nhớ hắn như bây giờ.
– Thật xin lỗi.
Vân Phi Dương tự trách nói.
Yến Sơn Tuyết lau đi nước mắt trên mặt, nói:
– Ngươi không sai, sai là tại ta yêu ngươi. Ta thật sự cho rằng chỉ cần phi thăng đến Chân Vũ Thần Vực, thì có thể tìm được ngươi.
Vân Phi Dương không phản bác được.
Yến Sơn Tuyết dần dần khống chế tâm tình mình, nói:
– Ta cũng đã từng nghĩ rằng, nếu như gặp lại ngươi ta sẽ không che dấu tình cảm của mình.
Nàng làm được.
Nhưng mà, tâm đau hơn.
– Đi.
Vân Phi Dương lôi nàng, nói:
– Ta đi báo thù cho ngươi.
– Không cần.
Yến Sơn Tuyết khổ sở nói:
– Những năm nay, một mình lẻ loi hiu quạnh lang thang ở bên ngoài, tập mãi đã thành thói quen.
Vân Phi Dương nói:
– Chưa quen thuộc cuộc sống ở nơi đây, tại sao không thay đối dung mạo?
Nữ nhân tuyệt mĩ như thế tiến vào La Vực, khẳng định sẽ làm cho người khác ghé mắt, từ đó dẫn đến phiền phức không tất yếu.
Yến Sơn học đạo:
– Nếu như dịch dung, ngày hôm nay ngươi cong nhận ra ta?
Vân Phi Dương im lặng.
Nếu như Yến Sơn Tuyết dịch dung, hắn không sẽ phát hiện, dù sao cũng không có thời gian đi tìm bộ mặt thật sự của từng người dịch dung.
– Hô!
Yến Sơn Tuyết ổn định được tâm tình, hít một hơi thật sâu nói:
– Bất kể nói thế nào, ngày hôm nay có thể gặp được ngươi, cũng coi như cũng giải tỏa được lỗi lòng. Ta muốn rời khỏi nội vực.
– Đi nơi nào?- Vân Phi Dương nói.
Yến Sơn Tuyết nói:
– Nghe bọn hắn nói vũ trụ rất lớn, rất rộng lớn, có rất nhiều vị diện cùng tộc loại, ta muốn ra đi xem một chút.
– Ta Đi cùng ngươi. – Vân Phi Dương nói.
– Quên đi.
Yến Sơn Tuyết nói:
– Tu vi của ngươi hiện tại ta dò xét không thấu, chắc hẳn đã đột phá rất cao, sao có thể lãng phí thời gian quý giá của ngươi.
– Nói nhảm nhiều quá.
Vân Phi Dương lôi tay nhỏ của nàng, xuất hiện ở bên ngoài, hóa thành lưu quang, bay khỏi La Vực, bay vào bên trong vũ trụ vô tận.
Nhìn cảnh này, người có thể muốn ngây người.
Vân Đại Tiện Thần tới nơi này không phải vì hoàn thành nhiệm vụ Huyết Điện sao, cứ như vậy mang Yến Sơn Tuyết đi thì tiếp tục thế nào?
Không có việc gì, không có việc gì.
Đi chỉ là bản tôn, Đạo Thân của hắn đã xuất hiện ở Không Linh Thành, tiếp tục cải trang thành Quan Sơn Bá, tiếp tục quan sát hai gia tộc Lý Vương.