Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2282
Hóa ra bang phái tên gọi là Cực Nhạc Môn, đều do bọn người La Mục và Vân Lịch giả mạo thành, ánh đao trên người bọn họ và tử vong cũng đều là giả vờ mà có.
Nói đến đây, khẳng định rất nhiều người cũng đã hiểu rõ, võ giả gọi là Quan Sơn Bá, cũng do Vân Phi Dương giả trang.
Không tệ.
Là do Vân Phi Dương giả trang.
Với kẻ chứa những thủ đoạn độc ác như hắn mà nói, không chuyện ác nào không làm đến mức bại hoại, vẫn là rất dễ dàng.
Còn về việc thân thể bị tàn tật, chỉ cần cố ý vẽ thêm một cái vết sẹo trên mặt, cho nó lan đến gần con mắt, đủ có thể khiến người ta tưởng lầm là Độc Nhãn Long.
Thực ra độc này không phải là độc nhãn, những điều này thực ra không còn quan trọng, bởi vì chưởng quỹ bỗng nghe những sự tích mà hắn lập được, liền quyết định sẽ chiêu mộ.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương bị đánh đến hôn mê, khẳng định cũng là do hắn giả vờ.
Trong sân của tiệm trang phục.
Chưởng quỹ đem Vân Phi Dương đang giả vờ hôn mê ném vào trong lồng giam, hắn cũng tìm một chậu nước lạnh đến giội xuống.
– Phần phật!
Bị gáo nước lạnh giội vào đầu, bộ dạng Vân Phi Dương bây giờ vô cùng chật vật.
Vân Phi Dương giả bộ tỉnh táo lại từ trong hôn mê, khi nhìn thấy mình bị nhốt ở trong lồng giam ánh mắt nhất thời xuất hiện tia tức giận.
Khoan hãy nói, loại ánh mắt bạo lệ này rất phù hợp với một tên tội ác bại hoại tày trời, quả thật rất dễ dàng khiến người ta không rét mà run.
– Ngươi có ý tứ gì?
Vân Phi Dương nhìn về phía chưởng quỹ đang ở bên ngoài lồng giam, ánh mắt hắn lấp lóe sát ý.
Chưởng quỹ cười nói:
– Ta chỉ là muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu, không có ác ý gì cả.
Vân Phi Dương tức giận nói:
– Ngươi đem ta nhốt ở trong lồng giam, đây cũng là phương pháp mà ngươi kết giao bằng hữu nhỉ?
Chưởng quỹ cười cười rồi nói:
– Tính khí của bằng hữu có chút táo bạo, ta cũng chỉ có thể dùng đến hạ sách này thôi.
Vân Phi Dương lườm hắn một cái, lại chỉ có thể ngồi xuống xếp bằng, giả bộ đang trị liệu vết thương giả trên người.
Chưởng quỹ lấy ra một viên thuốc ném qua rồi nói:
– Đây là một loại đan dược có thể trị thương thần kì, còn có thể giúp thương thế của ngươi khôi phục trong nháy mắt.
– Có thể khôi phục thương thế trong nháy mắt?
Vân Phi Dương lạnh lùng nói:
– Theo ta đoán đây có thể là độc dược nga?
Chưởng quỹ cười nói:
– Nếu như là độc dược, ta sẽ không tốn công tốn sức đem bằng hữu mang tới nơi này rồi mới đưa.
Vân Phi Dương trầm mặc, nhìn về phía đan dược ở bên cạnh đang lăn xuống, trong ánh mắt lấp lóe chút xoắn xuýt.
Thấy được sự chần chờ của hắn, chưởng quỹ lại nói tiếp:
– Bằng hữu, giữa ta với ngươi cũng không cừu không oán, thì tại sao ta lại phải làm hại đến ngươi.
– Hừ.
Vân Phi Dương lạnh nhạt nói:
– Lão tử vào Nam ra Bắc, nguy hiểm gì chưa từng gặp qua? Há lại lo lắng đối với một viên thuốc!
Đang lúc nói chuyện, hắn liền lấy đan dược đang bốc mùi thơm cầm lên nuốt vào miệng.
Quả thật hắn đã ăn hết, mà bản thân cũng có thể cảm nhận được chất lỏng hòa tan bên trong, nó ẩn chứa năng lực trị thương cực mạnh.
– Con mẹ nó!
Vân Phi Dương âm thầm cả kinh nói:
– Viên đan dược kia quả thật hiệu quả, so với siêu cấp Liệu Thương Đan của mình còn mạnh hơn!
– Bằng hữu.
Chưởng quỹ cười nói:
– Ngươi thấy thế nào?
Vân Phi Dương cố gắng khống chế sắc mặt, từ suy yếu dần dần trở nên hồng nhuận, hắn giả bộ kinh ngạc nói:
– Thương thế đã khỏi hẳn, đan dược này thật thần kỳ!
Chưởng quỹ nói:
– Viên thuốc này chính là thứ bình thường nhất, còn có rất nhiều thứ thần kỳ hơn ở đây.
Vân Phi Dương biết, chưởng quỹ nói như vậy, nhất định đang cố ý dẫn dụ chính mình, cho nên hắn cũng rất phối hợp mà đáp lại:
– Các hạ là người phương nào?
Mắc câu rồi?
Chưởng quỹ cười nói:
– Ta là ai không quan trọng, quan trọng là bằng hữu có hứng thú với tổ chức của ta hay không mà thôi.
– Lão tử hiểu rõ.
Vân Phi Dương cười lạnh nói:
– Đem ta mang đến nơi đây, lại cho ta đan dược, hóa ra là muốn lôi kéo ta gia nhập vào tổ chức của ngươi.
– Không tệ.
Chưởng quỹ không có phủ nhận mà nói.
Vân Phi Dương lại nói:
– Thật là có lỗi, từ trước đến nay lão tử ưa thích tự do tự tại, không thích bị trói buộc, cho nên không có hứng thú.
Nếu là người tội ác đầy mình, khẳng định phải có tính khí.
Chưởng quỹ chỉ cười nói:
– Bằng hữu, chẳng lẽ ngươi không muốn bản thân ngày càng mạnh hơn hay sao?
– Ngày càng mạnh hơn?
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói:
– Có ý tứ gì?
Chưởng quỹ cười nói:
– Đây là một tổ chức có thể giúp võ giả nhanh chóng đột phá tu vi bằng thiên tài địa bảo, nếu như mà ngươi nhất định có thể đột phá đến phía trên Đế cấp chỉ trong tầm tay.
– Ha ha ha.
Vân Phi Dương cười ha hả rồi nói:
– Ngươi xem lão tử là kẻ ngốc à? Trong thiên địa này, có thiên tài địa bảo có thể nhanh chóng đột phá tu vi sao!
– Không tin sao?
– Không tin!
Chưởng quỹ lắc đầu, nhẹ nhàng mở tay ra, một viên máu phơi bày ra, nói:
– Vật này có thể để ngươi nhanh chóng đột phá.
– Ồ?
Vân Phi Dương nhìn sang, trong lòng kinh ngạc nói:
– Tùy tiện như vậy mà lấy máu đem ra?
– Cắt.
Hắn khinh thường nói:
– Đơn giản một chút máu mà thôi, lại không phải thiên tài địa bảo, làm sao có thể đột phá đến cảnh giới.
Chưởng quỹ cười nói:
– Nếu ngươi không tin, có thể phục dụng.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói:
– Từ đan dược rồi đến huyết dịch, lão tử thật đúng là sợ bị ngươi hạ độc.
– Tốt.
Chưởng quỹ đem huyết dịch thu hồi, nói:
– Đã không tin, ở ngay trong lao chờ ngươi.
Nói xong, quay người rời đi.
– Chậm đã!
Vân Phi Dương vội vàng gọi lại, phảng phất như đã hạ quyết định, nói:
– Lão tử phục dụng!
Lúc này bộ mặt của hắn mỗi một lần đều biến hóa, bày ra đầy đủ biểu cảm của một tên võ giả, lo lắng có máu xảo trá cũng có, lại xoắn xuýt muốn trở nên mạnh hơn cũng có.
Chưởng quỹ còn ở trong tối cười thầm nói:
– Tuỳ tiện đột phá tu vi, mồi câu này cũng thật lớn, không tin ngươi không động tâm.
Vân Phi Dương tiếp nhận viên máu ẩn chứa khí tức âm trầm kia, mặt ngoài đang do dự muốn nuốt vào hay không, ở sâu trong trong lòng thì dị thường kích động.
Vốn cho rằng vật này sẽ rất khó đoạt được tới tay, không nghĩ đến lại có một ngày dễ dàng đạt được như thế!
– Hưu!
Vân Phi Dương cẩn thận từng li từng tí phóng thích tiên niệm, đem máu bao phủ, bắt đầu tra xét rõ ràng.
– Năng lượng thật mạnh!
Khi mới hơi dung nhập vào giọt máu, Vân Phi Dương cảm giác được một cỗ năng lượng bàng bạc ngưng tụ bên trong.
Không hề nghi ngờ, nếu như ăn cái này vào, một khi khuếch tán trong cơ thể, tuyệt đối có thể cho võ giả Đế cấp tuỳ tiện đột phá.
Chỉ là đang dò xét bên trong cũng khiến Vân Phi Dương phát giác được, năng lượng bàng bạc bên trong còn ẩn chứa một cỗ âm tà chi khí, nếu không có tự thân linh hồn lực cường đại, thì sẽ rất khó để phát hiện ra.
– Quả nhiên.
– Máu này có độc.
Lúc trước Vân Phi Dương cũng đã lờ mờ đoán được, độc của tiểu nhị cùng hạ nhân thường cách một đoạn thời gian sẽ bộc phát, khả năng có quan hệ với việc phục dụng máu, bây giờ tận mắt nhìn trộm liền chân chính khẳng định được.
– Bằng hữu.
Chưởng quỹ thúc giục nói:
– Nhanh phục dụng, đi hưởng thụ cảm giác đột phá cảnh giới mang đến lực lượng càng mạnh hơn đi.
Vân Phi Dương hơi chút do dự, há miệng đem máu nuốt vào.
– Thành.
Chưởng quỹ thấy thế, trên mặt hiện ra ý cười.
Hắn mặc kệ cái tên Quan Sơn Bá này là ai, lại có bao nhiêu ác, chỉ cần ăn máu vào, liền có thể tùy ý chịu sự khống chế của chính mình.
– Vù vù!
Đột nhiên, sau khi Vân Phi Dương phục dụng máu, quanh thân hiện ra một cỗ khí thế tấn cấp, cũng thấy mắt chưởng quỹ hạ xuống, thuận lợi từ ngũ phẩm Đế cấp đột phá đến lục phẩm Đế cấp.
Cảm nhận được lực lượng mạnh hơn, hắn cả kinh nói:
– Quá nhiên là không thể tin được!
Chưởng quỹ cười nói:
– Bằng hữu, chỉ cần ngươi gia nhập vào tổ chức, sau này đột phá đến cảnh giới cao hơn, cũng sẽ như bây giờ dễ như trở bàn tay.
– Được!
Vân Phi Dương nói:
– Tôi!
– Bang.
Khóa sắt của lồng giam được mở ra, chưởng quỹ cười nói:
– Từ hôm nay trở đi, ngươi chỉ cần ở đây đợi sát hạch thành viên của Huyết Điện ta.
– Huyết Điện?
Gương mặt Vân Phi Dương giả bộ ngạc nhiên hỏi lại.