Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2232
Nhìn thấy Vân Phi Dương tiến đến, Vân Tại Dã cũng không quan tâm phong phạm tộc trưởng của hắn, phẫn nộ quát lớn:
– Các ngươi có phải ngu quá rồi không, sao có thể để hắn đến đây?
Thái trưởng lão cũng nhíu mày lại.
Vân Phi Dương là người nắm giữ hai phần năm huyết mạch, quả thật là thiên tài khó gặp của Vân thị nhất tộc trong mấy triệu năm qua, vạn nhất có gì chuyện bất trắc, đây tuyệt đối là đả kích trầm trọng!
– Tộc trưởng!
Ngũ trưởng lão vội vàng nói:
– Tiểu tử này đã đột phá Phía trên Đế cấp!
Vân Tại Dã ngạc nhiên, cũng ý thức được quanh thân Vân Phi Dương phát ra khí tức khác biệt hơn so trước kia.
– Ha ha ha!
Thái trưởng lão ngửa mặt lên trời cười to, cười vui vẻ, cười nức nẻ, cười ra nước mắt.
Tiểu tử của tộc nhân huyết mạch cực cao này, vậy mà trong thời gian ngắn như thế đã đột phá đến Phía trên Đế cấp, đây tuyệt đối là tin tức đáng mừng nhất!
Nhưng Vân Tại Dã cũng không vui vẻ được bao lâu mà còn thêm lo lắng, cho nên nhất quyết ra lệnh:
– Nhanh dẫn hắn rời khỏi nơi đây, chớ có tham dự vào!
Nhưng mà lời nói ra đã muộn, bởi vì Vân Phi Dương đã giẫm lên Độ Vân Bộ, hướng đến bức tranh Hồng Mông, ánh mắt lóe lên ánh sáng kiên quyết nhất định phải đạt được.
– Vù vù!
Nhưng mà, hắn vẫn chưa thể tiếp cận bức tranh Hồng Mông thì đã bị một lực lượng cuồn cuộn từ hai bên cuốn tới.
– Đại Tê Liệt Thuật!
Vân Phi Dương lạnh lùng quát, mười ngón trong nháy mắt xẹt qua hư không, đem lực lượng đang cuốn tới toàn bộ tê liệt.
Khi hắn đột phá Phía trên Đế cấp, thì lúc thi triển ra thần thông của Liệt Không Chiến Đế, uy lực thật đúng là mạnh hơn rất nhiều, có thể tùy ý tê liệt hết thảy mọi thứ xung quanh.
Hai tên Phía trên Đế cấp vừa xuất thủ thấy lực lượng bản thân vừa ngưng tụ lại cứ như thế tùy tiện vỡ nát trong nháy mắt, hoảng sợ hét lên:
– Tiểu tử này đã lĩnh ngộ Liệt Không Chiến Đế Đại Tê Liệt Thuật!
– Không có khả năng!
– Liệt Không Chiến Đế rõ ràng qua đời nhiều năm, thần thông cũng đã thất truyền, hắn làm sao học được?
Nhưng cường giả khác cũng khiếp sợ không thôi.
Thái trưởng lão và toàn bộ cao tầng Vân thị ở một bên cũng một mặt mộng bức, hiển nhiên bọn họ cũng không nghĩ tới, Vân Phi Dương không chỉ lấy được Liệt Không Chiến Đế Chân Long Bá Vương Thương, mà còn tu luyện thành công Đại Tê Liệt Thuật!
Vân Đại Tiện Thần lần đầu thi triển Đại Tê Liệt Thuật trước mặt người khác, có thể nói là đã làm rung động tất cả Phía trên Đế cấp ở hiện trường.
Nhưng cũng sẽ có người ngây ngốc tự hỏi.
Lúc trước vào khi chạy trốn, không phải thi triển qua sao? Bọn Phía trên Đế cấp này không thấy được à?
Đúng vậy, bọn này không thấy được.
Tình huống lúc đó, trừ Lão Tử Bất Bại khoảng cách gần nhất mới thấy được Đại Tê Liệt Thuật, nhưng còn những người khác đã sớm chạy đi điên cuồng cướp đoạt bức tranh Hồng Mông, làm sao còn tâm trí đi quan tâm đến hai tên Đế cấp đang chạy trốn đây.
– Xoát!
Sau khi phá tan lực lượng của hai tên Phía trên Đế cấp, Vân Phi Dương cũng không dừng lại mà hóa thành một đạo lưu quang, hướng về bức tranh Hồng Mông phóng đến.
– Nhanh ngăn hắn lại!
Mọi người tranh giành đã hai năm, há lại có thể để một tên nhóc vừa mới đột phá Phía trên Đế cấp đắc thủ, cho nên trong nháy mắt đã có bảy tám tên cường giả công tới.
– Xoát! Xoát!
Vân Tại Dã cùng tất cả trưởng lão cũng kịp thời đuổi tới, cấp tốc bạo phát lực lượng mạnh nhất, vì Vân Phi Dương hóa giải công kích từ bốn phương tám hướng!
– Đừng để người Vân Vực lấy được bức tranh Hồng Mông!
Cũng không biết là ai đã hô câu này, trong nháy mắt cường giả ở hiện trường cùng nhau đoàn kết lại nhắm vào Vân thị nhất tộc.
– Thái trưởng lão!
Vân Phi Dương lớn tiếng hô:
– Giúp ta cản bọn họ lại!
Lúc này, chỉ dựa vào thực lực hiện tại của hắn nếu muốn đến gần bức tranh Hồng Mông là không thể, vậy nên chỉ có thể nhờ vào trợ giúp của cường giả Vân thị nhất tộc.
– Được!
Thái trưởng lão thân pháp thi triển, pháp tắc chi lực cuồn cuộn xuất ra, trong nháy mắt ngăn cản mấy tên Phía trên Đế cấp muốn xông tới từ bên trái.
Vân Tại Dã cùng bọn người ngũ trưởng lão cũng tạo thành một vòng bảo hộ ngăn cản người khác tấn công Vân Phi Dương.
Nhưng mà, nhân số chung quy quá ít, nếu muốn ngăn cản những cường giả này công kích chỉ dựa vào bảy tám cao tầng Vân thị là không thể.
– Oanh! Oanh!
Mấy tên Phía trên Đế cấp liên thủ tiến công, tuỳ tiện liền đem ngũ trưởng lão đánh lui, cũng công phá phòng tuyến, hướng Vân Phi Dương đuổi theo.
– Tiểu tử!
Một cường giả phẫn nộ vọt tới:
– Bức tranh Hồng Mông này, há lại để ngươi có thể nhúng chàm!
– Vù vù!
Khi đang nói chuyện, pháp tắc chi lực cường thế ầm vang bạo phát, hóa thành một nắm đấm thép đập tới, chỗ mang theo lực lượng, có thể nói vô cùng kinh khủng!
– Phiền phức!
Vân Phi Dương chau mày, nhưng cũng nhanh chóng đưa ra lựa chọn chính xác, không thể cứ như thế chống lại mà chính là né tránh!
Sau khi đột phá Phía trên Đế cấp, tốc độ thi triển Độ Vân Bộ càng được tăng cao, làm cho hắn thong dong dễ dàng trách khỏi công kích.
Nhưng mà, né tránh không được bao lâu thì những cường giả từ khắp nơi đã xông lên, Vân Phi Dương muốn tới gần Hồng Mông bức tranh, cơ hồ là không thể nào.
– Lăn!
Đúng vào lúc này, một cường giả phẫn nộ đuổi theo hướng lên phía trên đánh tới, đem ý đồ tới gần bức tranh bị một tên Phía trên Đế cấp đấm nát.
– …
Vân Phi Dương khóe miệng giật một cái, lúc này mới tỉnh táo lui lại, mấy người thái trưởng lão cũng nhao nhao trở về vị trí, nhìn những cường giả khác hỗn chiến với nhau.
– Tiểu tử!
Vân Tại Dã ngưng trọng nói:
– Muốn cướp được bức tranh Hồng Mông trước mặt đám cường giả này, thật là có chút khó khăn.
Vân Phi Dương trầm mặc không nói.
Sau khi trải qua lần xuất thủ vừa rồi, hắn cũng ý thức được, chỉ cần có người tới gần bức tranh Hồng Mông, liền sẽ bị công kích tập thể.
Làm sao bây giờ?
Não của Vân Đại Tiện Thần nhanh chóng hoạt động hết công suất, nghĩ cách làm thế nào có thể ở trước mặt đám cường giả này lấy được bức tranh Hồng Mông?
– Tộc trưởng.
Bỗng chốc, hắn truyền âm cho Vân Tại Dã:
– Ta lấy không gian pháp tắc, triệu hồi bức tranh vào, thế nào?
Vân Tại Dã lắc đầu đáp lại:
– Loại phương pháp này rất nhiều cường giả đã khảo nghiệm qua, kết quả không người nào có thể câu thông với bức tranh chứ đừng nói đến thu nó vào.
– Tốt.
Vân Phi Dương lại trầm mặc.
Đã không thể dùng không gian pháp tắc được, chẳng lẽ chỉ có thể hao tổn sức lực công phá vòng vây mới có thể lấy về?
Vân Phi Dương lại nói:
– Tộc trưởng, thái trưởng lão, mọi người cùng một chỗ đánh nghi binh, ta ở phía sau tùy thời hành động, có thể tranh thủ tìm chút cơ hội.
– Như thế cũng tốt.
Thái trưởng lão cùng tộc trưởng đồng ý, dù sao, bức tranh Hồng Mông tùy thời đều có khả năng bị cướp, nhất định phải mau chóng hành động.
– Vù vù!
Trong khoảnh khắc, tập thể cao tầng Vân thị kích phát bí pháp Đại Hồn Huyết Mạch, tiến vào tứ biến, cùng nhau tiến lên.
– Vân thị nhất tộc lại hành động, nhanh! Nhanh! Cản bọn chúng lại!
Một tên Phía trên Đế cấp quát lớn.
Các cường giả đang ngăn cản lẫn nhau nghe vậy liền dừng lại, đem ánh mắt khóa chặt tại trên thân cao tầng Vân thị.
– Xoát!
– Xoát!
Mười mấy tên Phía trên Đế cấp đồng loạt ra tay, ngưng tụ cuồn cuộn pháp tắc chi lực, hướng về phía bọn người thái trưởng lão đánh tới.
Một khắc này, năng lượng cường thế giống như sóng biến điên cuồng khuấy động!
Vân Phi Dương âm thầm may mắn, may mà chính mình đột phá đến Phía trên Đế cấp, nếu không sớm đã bị dư uy tác động đến ợ ra rắm.
– Có cơ hội!
Nhìn thấy bọn họ đều tập trung công kích thái trưởng lão, Vân Phi Dương lúc này hóa thành một đạo lưu quang, theo khía cạnh đi vòng qua.
Nhưng mà, cường giả khác rất nhanh liền thấy rõ hành động của hắn, nhao nhao thay đổi lực lượng, ngưng tụ pháp tắc chi lực oanh tới.
– Xoát!
Vân Phi Dương một tay tại nắm vào trong hư không một cái, trong nháy mắt rút ra Liệt Không Chiến Đế Chân Long Bá Vương Thương, chính diện nghênh đón.
– Vù vù!
Lực lượng bị cản lại bên trên đầu thương, nhanh chóng lấp lóe tia sáng chói mắt, hung hăng đánh nát lực lượng bay đến.
– Xoát!
Vân Phi Dương mượn nhờ thần binh lợi khí, theo mưa bom bão đạn bên trong cản lại, khoảng cách bức tranh Hồng Mông chỉ còn vài trượng.
– Nhanh cản hắn!
– Đừng để hắn tới gần!
Vô số cường giả phẫn nộ rống to, ngưng tụ lực lượng mạnh nhất đập tới, nhưng mà, đã thấy trước mắt đột nhiên xuất hiện nhất tôn Cổ Chung.
– Oanh! Oanh!
Vô số năng lượng đánh vào bên trong Trường Sinh Chung, truyền đến tiếng chuông đinh tai nhức óc.
Vân Phi Dương sau khi liên tiếp đánh lui oanh kích, máu trong cơ thể kịch liệt sôi trào, lại cũng không lo được cái gì, đưa tay chụp vào bức tranh Hồng Mông.
– Đắc thủ!
Sau khi thấy hắn triệu hồi ra Trường Sinh Chung, ngăn cản công kích oanh tạc, mắt thấy sắp bắt được bức tranh, thái trưởng lão liền vui mừng không thôi.
Nhưng mà, ngay thời khắc Vân Phi Dương sắp bắt lấy Hồng Mông bức tranh, không gian đột ngột run động, một cái tay máu đột nhiên nhô ra, trực tiếp chộp vào trên bức họa Hồng Mông.
– Cái gì?
Vân Phi Dương sắc mặt đại biến.
Hắn vạn vạn không nghĩ đến ngay tại thời khắc mấu chốt này, lại có một cái tay còn nhanh hơn chính mình, từ trong hư không nhô ra.
– Ba!
Tay máu nắm lấy Hồng Mông bức tranh.
Run động trong không gian truyền đến thanh âm âm u lạnh lẽo:
– Vân Phi Dương, thứ này là của ta!
– Lão Tử Bất Bại!
Vân Phi Dương ánh mắt lạnh lùng nói.
– Hưu!
Đúng vào lúc này, huyết thủ đột nhiên lui về, mang theo bức tranh Hồng Mông trong nháy mắt tan nhập vào không gian bên trong.
Chí bảo này đã tồn tại hai năm, cứ như vậy biến mất ngay trước mắt, vô số cường giả dừng lại, đứng nguyên tại chỗ ngây ra như phỗng.
Bức tranh Hồng Mông!
Không!!!