Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2233
Nhờ vào thái trưởng lão và bọn người Vân Tại Dã đánh nghi binh, lại mượn sức của Trường Sinh Chung chống đỡ, Vân Phi Dương rốt cục cũng có thể tiến đến gần bức tranh Hồng Mông nhưng người tính không bằng trời tính, tay còn chưa chạm vào được thì lại bị Lão Tử Bất Bại đoạt trước một bước!
– Đáng giận!
Vân Đại Tiện Thần phẫn nộ rống to.
Đồ vật sắp tới tay cứ như vậy bị người khác đoạt ngay trước mắt, càng muốn điên hơn nữa khi người đoạt lấy lại là địch nhân của bản thân.
Bi kịch nhất không ai qua được vô số cường giả, phải biết rằng, bọn họ đã tranh nhau sức đầu mẻ tráng suốt hai năm ròng trong khu vực này, đến cuối cùng không những không lấy được bức tranh Hồng Mông mà còn trơ mắt nhìn nó biến mất trong hư không.
– Aizzz.
Thái trưởng lão thở dài không thôi.
Vân Tại Dã cùng tất cả trưởng lão cũng nhao nhao lắc đầu, bảo vật Hồng Mông nhất định vô duyên với Vân Vực.
– Hưu!
Đột nhiên, khu vực bên trong mơ hồ hiện ra truyền tống trận, sau đó là âm thanh uy nghiêm vang lên.
– Bức tranh đã có chủ, các ngươi mau mau lui ra.
Không còn bảo bối nữa, tất cả mọi người chắc chắn cũng sẽ không ra tay đánh nhau, cho nên bọn họ đều dung nhập truyền tống trận, bị mang đến ngoại giới.
Những năm này, vì cướp đoạt bức tranh Hồng Mông, bọn họ đã rất mệt mỏi, rất suy yếu, sau khi ra khỏi đó đều không để ý lẫn nhau nữa mà vội vàng chạy về nghỉ ngơi.
– Chúng ta cũng đi thôi.
Thái trưởng lão nói.
Vân Phi Dương tuy phiền muộn nhưng cũng chỉ có thể đi theo cường giả Vân Vực dung nhập truyền tống trận, sau đó bị truyền tống ra ngoại giới.
Sau khi vô số cường giả lui ra, hơn hai trăm đại mộ tồn tại trong vũ trụ dần dần biến mất, hết thảy trở lại không gian yên bình như lúc ban đầu.
Nếu cẩn thận suy tính, chuyến này Vân Phi Dương thu hoạch tương đối khá, không chỉ tu luyện được Đại Tê Liệt Thuật, lấy được Chân Long Bá Vương Thương, mà cảnh giới cũng từ cửu phẩm Đế cấp bước vào hàng ngũ Phía trên Đế cấp.
Chỉ là, sau khi trở về Vân Vực, hắn luôn không vui vẻ, dù sao thì bức tranh Hồng Mông áp trục đã bị Lão Tử Bất Bại nhanh chân cướp đi, hắn làm sao vui.
– Tiểu tử.
Ngũ trưởng lão tiến lên an ủi thằng nhóc nhà mình:
– Bất luận chí bảo gì đều coi trọng cơ duyên, nếu cơ duyên là ngươi thì nó chính là của ngươi, không phải ngươi thì dù có cưỡng cầu cũng không thể lấy được.
Vân Phi Dương nghe thế, rơi vào trầm mặc.
Ngũ trưởng lão tiếp tục an ủi:
– Huống chi, Hồng Mông chi cảnh mỗi vạn năm mở ra một lần, dù không có bức tranh đó cũng còn có cơ hội tiến vào mà.
Vân Phi Dương hai mắt tỏa sáng quay sang hỏi:
– Ngũ trưởng lão, lần tiếp theo Hồng Mông chi cảnh mở ra còn bao nhiêu năm nữa?
– Ba ngàn sáu trăm năm.
Ngũ trưởng lão trả lời.
Vân Phi Dương ngay lập tức sụp đổ:
– Lâu như vậy?
– Vù vù!
Bên trong tạo hóa giới chỉ, La Mục và bọn người Vân Lịch khua khua tay trước đống binh khí Vân Phi Dương thu hoạch được từ đại mộ, trên mặt phấn khởi không thôi.
Tu vi của bọn họ đã đạt đến ngũ phẩm Đế cấp trở lên, hiện nay đang thiếu nhất chính là trang bị, bây giờ có thể cầm trên tay vũ khí lấy được từ đại mộ, thực lực chiến đấu cứ thế tăng vọt.
Vân Phi Dương cũng đang ở trong tạo hóa giới chỉ, giờ phút này hắn đang tạo ra tư thế ngạo nghễ, tay năm Chân Long Bá Vương Thương, nhìn ngạo nghễ, uy nghiêm như một Chiến Thần chính hiệu.
– Xoát!
Đột nhiên, ánh mắt Vân Phi Dương trở nên lạnh lẽo, chân tiến lên, trường thương trong tay đột nhiên đâm ra mấy đạo, hình thành pháp tắc chi lực cuồn cuộn!
– Tê tê!
Lực lượng mạnh mẽ cuốn tới, không gian bốn phía trong nháy mắt bị xé nát, vô cùng thê thảm.
Vân Phi Dương thu lại trường thương, cười nói:
– Quả nhiên! Khi phối hợp Chân Long Bá Vương Thương của Liệt Không tiền bối đồng thời thi triển Đại Tê Liệt Thuật, có thể đề bạt không ít uy lực!
Tên này thật thông minh, có thể nghĩ ra được việc mượn nhờ vũ khí của Liệt Không Chiến Đế, dung hợp với thần thông hoàn mỹ do hắn sáng tạo ra, dẫn đến lực lượng sử dụng tốt nhất.
Vân Phi Dương một mực đắm chìm trong tạo hóa giới chỉ, luyện tập kỹ năng nắm giữ Chân Long Bá Vương Thương.
Vài ngày sau.
Sau khi triệt để nắm giữ thần binh lợi khí của Liệt Không Chiến Đế, Vân Phi Dương trở về ngoại giới, tiến về Danh Vọng các.
Để làm gì?
Tới nhận nhiệm vụ!
Tên này dù có hôi của hay lao đầu vào luyện tập cũng không quên chính sự, mà cái gọi là chính sự, là trọng chấn cổ ngũ mạch, kéo ngũ mạch xuống!
Sau khi đột phá đến Phía trên Đế cấp, Vân Đại Tiện Thần không còn bận tâm gì nữa, hồ hởi nhận tất cả nhiệm vụ đều hạng ba.
– Nghe nói tên này cũng tiến vào đại mộ, dựa vào đan dược thần kỳ, đột phá đến Phía trên Đế cấp!
– Không phải đâu!
Rất nhiều dòng chính tranh nhau nghị luận, ánh mắt trừ hâm mộ ra thì chính là hâm mộ!
– Rống!
Trong núi rừng u ám, truyền đến tiếng rống giận dữ đinh tai nhức óc, chợt chỉ thấy một quái vật khổng lồ hình đầu gấu đi tới.
Quái thú này có thể so với Phía trên Đế cấp Đại Địa Chi Hùng, nó đột nhiên xuất hiện ở đây là vì có tộc nhân Vân thị đang làm nhiệm vụ quấy rầy nó nghỉ ngơi.
– Không tốt!
– Là Đại Địa Chi Hùng!
Một đội ngũ tộc nhân gồm năm người đang thực hiện nhiệm vụ đỉnh cấp nhìn thấy con gấu thú xuất hiện thì không khỏi hoảng sợ, mặt không còn một giọt máu.
– Chạy mau!
– Xoát! Xoát! Xoát!
Năm dòng chính Vân thị liều mạng chạy trốn.
Thực lực bình quân của bọn hắn cũng chỉ có ngũ phẩm Đế cấp, cho nên khi đối mặt với hung thú Phía trên Đế cấp, chuyện duy nhất có thể làm là liều mạng chạy trốn.
Nhưng mà, Đại Địa Chi Hùng bị quấy rầy rõ ràng rất tức giận, há có thể trơ mắt nhìn đám đầu xỏ chạy thoát, lập tức phẫn nộ đuổi theo, tay gây hung hắng áp xuống.
Loại hung thú này tuy có tốc độ chậm nhưng bù lại, thực lực của chúng vô cùng cường hãn, nên khi cánh tay trong nháy mắt áp xuống, xung quanh cuộn lên khí lãng cường thế.
– Phốc!
– Phốc!
Năm tên dòng chính bị khí lãng chấn động ngã xuống ngay tại chỗ, máu tươi phun ra, chỉ còn lại thống khổ, trơ mắt nhìn tay gấu to lớn này đập xuống.
Xong, xong rồi.
Chết rồi!
Năm tên dòng chính làm nhiệm vụ, mặt ai nấy đều xám như tro tàn, trong lòng càng cảm nhận được cái chết đang đến gần.
– Oanh!
Cuối cùng, tay gấu mang theo lực lượng kinh khủng hung hăng áp xuống, bụi đất cuồn cuộn trổi dậy, mặt đất cũng run rẩy theo.
Ngay khi năm người đang chuẩn bị tinh thần gặp cái chết thì nhất thời ngây người, bởi vì bọn hắn không chết, vẫn còn sống!
Theo bản năng, bọn họ ngẩng đầu nhìn lên, liền bắt gặp một bóng người anh tuấn uy vũ bất phàm, nói chung là đẹp trai không thể tả, hiện ra trong tầm mắt.
Mẹ ơi! Sống rồi!
Nguyên nhân mà bọn họ còn sống là do có người đột nhiên xuất hiện, tiếp nhận công kích của tay gấu như cây sắp đập xuống!
– Rống!
Đại Địa Chi Hùng phẫn nộ rống to, lần nữa giơ tay gấu lên, rồi vung xuống, mà thừa dịp này, năm tên dòng chính mới có thể thấy rõ mặt vị anh hùng đẹp trai đã cứu mình.
Là ai?
Là Vân Phi Dương!
Trong đám nhiệm vụ của tên này có một nhiệm vụ yêu cầu giết chết Đại Địa Chi Hùng!
– Nhóc con, hung dữ như vậy thật không tốt, không phải bé ngoan.
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng, tay chợt động, lấy Chân Long Bá Vương Thương ra.
– Xoát!
Một chiêu phóng ra, thương xuất như long!
– Vù vù!
Pháp tắc chi lực cường thế mang thuộc tính thiên địa hội tụ tại đầu thương, trong nháy mắt hình thành một luồng sóng xung kích cực mạnh, chống lại tay gấu đang hung hăng áp xuống.
– Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, chấn động đến nỗi làm năm tên dòng chính khí huyết quay cuồng.
Khi bọn hắn đang khó khăn cưỡng chế muốn thổ quyết thì bắt gặp tay gấu đang vung xuống đã xuất hiện một lỗ thủng đẫm máu.
– Rống!
Đại Địa Chi Hùng bi thảm rống to.
– Xoát!
Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương cũng không lơ là, đột nhiên huy động Chân Long Bá Vương Thương, trong nháy mắt hình thành năm đạo lưu quang bắn ra.
– Xoát! Xoát! Xoát!
Năm đạo lưu quang ẩn chứa hết thảy lực lượng tê liệt, hung hăng áp Đại Địa Chi Hùng lui về sau, cũng dần dần phai mờ vào hư không.
– Đạp.
Vân Phi Dương phiêu nhiên rơi xuống, tiêu sái thu hồi Chân Long bá vương khí, khóe miệng hiện lên nhàn nhạt mỉm cười.
– Ba ba ba!
Hình dáng Đại Địa Chi Hùng đang phẫn nộ muốn tiến lên công kích, nhưng thân thể lại truyền đến âm thanh vỡ vụn, thân thể to lớn cứ thế tan tát, chia năm xẻ bảy.