Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2231
Lão Tử Bất Bại sợ rồi.
Không có cách nào, thực lực của hắn bây giờ chỉ có Đế cấp đỉnh phong mà Vân Phi Dương lại là phía trên Đế cấp, nếu đánh, khẳng định sẽ ăn thiệt thòi.
Nếu như đổi lại là người khác, Lão Tử Bất Bại vẫn rất có tự tin có thể cùng cường giả vừa tấn thăng phía trên Đế cấp chiến một trận.
Nhưng nếu là Vân Phi Dương thì không được, dù sao hắn cũng là đồ đệ của Thái Vũ, lại là địch nhân vốn có của mình, bây giờ lại đột phá đến tầng thứ càng cao, thực lực đề bạt tuyệt không phải chỉ là một chút xíu thôi đâu!
Nói trắng ra là tuy Lão Tử Bất Bại rất ghi hận Vân Phi Dương, nhưng đối với thực lực của hắn vẫn là rất tán thưởng.
– Chờ đến lúc ngươi đột phá đến Phía trên Đế cấp, lại tới tìm ta nhất chiến.
Vân Phi Dương quay người tiến vào thông đạo.
– Rất nhanh thôi.
Lão Tử Bất Bại thản nhiên đáp lại.
Lẽ ra, lấy thực lực bây giờ của Vân Phi Dương, chắc chắn có thể nhẹ nhàng đánh chết hắn, nhưng tại sao lại Vân Phi Dương lại không động thủ?
Thật ra có hai nguyên nhân.
Thứ nhất, Vân Phi Dương suy đoán người này có lẽ là hậu nhân Luyện Huyết nhất tộc, cho dù thực lực yếu hơn mình, nhưng muốn giết hắn cũng chưa chắc có thể làm được dễ dàng.
Thứ hai, đây là địch nhân vốn có, tốc độ đột phá của hắn cũng không chậm, lần sau gặp lại có lẽ sẽ đột phá đến Phía trên Đế cấp, đến lúc đó có thể thoải mái nhất chiến, khẳng định là sẽ đấu một trận thống khoái.
Vân Phi Dương rất cần đối thủ và cần một đối thủ có thực lực ngang tay, nếu không, con đường võ đạo rất tịch mịch.
Hai địch nhân gặp nhau lần nữa nhưng lại không nhào vô đánh nhau, không thể nghi ngờ là hiện tại có chút mất hứng.
—–
– Vù vù!
Trong thông đạo, dư uy chi lực cường thế càng không ngừng theo một khu vực khác quét tới, ngũ trưởng lão và bọn người thập tam trưởng lão Đạo Giới toàn bộ khai hỏa, tâm thần sụp đổ ngăn cản.
Bọn họ đã liên tục đánh hai năm, trừ những cường giả bên trong đánh đến mệt mỏi, dừng tay, mới có cơ hội nghỉ ngơi một chút, thở dốc một chút.
– Lúc nào thì tới.
Thập tam trưởng lão ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng hiểu rõ, lúc nào bức tranh Hồng Mông bị cướp đến, thì chính là lúc đó.
– Kỳ quái.
Ngũ trưởng lão vừa chống cự, vừa khó hiểu hỏi:
– Đều đã hai năm, tiểu tử kia tiến vào Trường Sinh Chung, tại sao vẫn chưa chịu ra vậy?
– Theo ta thấy, hẳn là thụ thương rồi.
Thập tam trưởng lão nói.
Trường Sinh Chung đứng thẳng phía sau bọn hắn, cho nên có thể suy đoán, Vân Phi Dương đã trốn vào đó hai năm trước rồi.
– May mà tiểu tử này chưởng khống Trường Sinh Chung do tổ tiên lưu lại, nếu không sợ rằng đã sớm bị dư uy chấn động đến vẫn lạc rồi.
– Đúng vậy.
Tất cả trưởng lão đều cảm thấy may mắn nói.
– Hưu!
Đột nhiên, lưu quang lóe lên, Trường Sinh Chung sau lưng họ biến mất trong hư không, chỉ thấy Vân Phi Dương mỉm cười đi tới, cảm giác rất dửng dưng.
Ngũ trưởng lão thấy thế, nhất thời buông lỏng một hơi.
Thập tam trưởng lão thì trực tiếp phun ra:
– Xú tiểu tử, đến giờ ngươi mới chịu ra.
Dát.
Thanh âm ngưng lại.
Thập tam trưởng lão không biết nhìn thấy được gì, mắt trợn lớn, sau cùng cả kinh nói:
– Ngươi…ngươi đột phá đến Phía trên Đế cấp!
Ngũ trưởng lão cũng ý thức được, quanh thân Vân Phi Dương không có một chút năng lượng nào xuất hiện, cũng khẳng định, tiểu tử này đã đột phá đến Phía trên Đế cấp!
– Không sai.
Vân Phi Dương cười khặc khặc đáp lời:
– Đã đột phá.
– …
Sau khi nghe được lời khẳng định của hắn, ngũ trưởng lão và thập tam trưởng lão khóe miệng co quắp kịch liệt.
Nếu như Vân Phi Dương đột phá đến Đế cấp đỉnh phong, bọn họ còn có thể hiểu được, nhưng chỉ mới trôi qua hai năm, chẳng nói chẳng rằng cứ thế trực tiếp vượt qua đỉnh phong Đế cấp, đột phá đến Phía trên Đế cấp, cái này đúng là không thể tưởng tượng được!
– Nhất định là do Vạn Thánh Đế Đan!
Ngũ trưởng lão trong nháy mắt nghĩ đến, Vân Phi Dương có thể từ cửu phẩm Đế cấp đột phá đến Phía trên Đế cấp, nhất định dã phục dụng viên Đế Đan kia!
– Không tệ, không tệ!
Thập tam trưởng lão cũng cho rằng như vậy.
Nếu không, thật là khó có thể tưởng tượng được thời gian ngắn ngủi hai năm, một tên cửu phẩm Đế cấp lại có thể đột phá nhanh như vậy!
Vân Phi Dương đi tới nói:
– Trưởng lão, tình huống hiện tại ở bên trong như thế nào? Bức tranh Hồng Mông có bị người khác cướp đi hay không?
Ngũ trưởng lão:
– Thái trưởng lão và cường giả khác còn đang tranh đoạt, đến nay không ai có thể tiếp cận bức tranh Hồng Mông.
– Vậy là tốt rồi.
Vân Phi Dương cười nói.
– Vậy là tốt rồi?
Ngũ trưởng lão và thập tam trưởng lão kinh ngạc nhìn hắn, hỏi:
– Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi vào bức tranh Hồng Mông?
– Chính là ý đó.
Vân Phi Dương chân thành trả lời.
Ngũ trưởng lão ngưng trọng nói:
– Tuy ngươi đột phá đến Phía trên Đế cấp, nhưng cường giả bên trong đều là võ giả đỉnh cấp, ngươi đi vào sợ rằng sẽ phải thiệt thòi.
Thập tam trưởng lão cũng khuyên:
– Nhiệm vụ của chúng ta là bảo vệ ngươi, cho nên tiểu tử ngươi hãy thành thành thật thật đợi ở chỗ này, chớ chạy vào đó tìm ngược.
Vân Phi Dương không cho là vậy:
– Lấy được bức tranh Hồng Mông, là có thể vào Hồng Mông chi cảnh, thân là tộc nhân Vân Vực, há có thể trơ mắt nhìn cảnh này!
– …
Ngũ trưởng lão cùng thập tam trưởng lão nhất thời trầm mặc.
Nói thật, nếu không phải thái trưởng lão và tộc trưởng hạ lệnh đến bảo hộ Vân Phi Dương, bọn họ khẳng định sẽ xông đi vào cướp đoạt, dù sao giá trị của bức tranh Hồng Mông quá lớn!
Vân Phi Dương tiếp tục nói:
– Ta hiện tại đã bước vào Phía trên Đế cấp, nắm giữ Trường Sinh Chung do tổ tiên lưu lại, hoàn toàn có thể tự vệ, cho nên còn phải nhờ chư vị trưởng lão, mau chóng đi viện trợ bọn người tộc trưởng, cùng nhau tranh đoạt bức tranh Hồng Mông!
Tất cả trưởng lão đều tự hỏi.
– Không sai.
Thập tam trưởng lão nói:
– Tiểu tử này đã là Phía trên Đế cấp, đã có thể tự bảo vệ bản thân, chúng ta hoàn toàn có thể an tâm đi viện trợ bọn người tộc trưởng, vì Vân Vực giành lại bức tranh Hồng Mông!
– Có đạo lý.
Ngũ trưởng lão cùng những trưởng lão khác cũng tán đồng.
– Còn chờ gì nữa.
Vân Phi Dương bước lên, hướng thông đạo đánh vào dư duy, mau chóng chạy đi, nói:
– Nhanh hỗ trợ!
– Xoát! Xoát!
Ngũ trưởng lão cùng thập tam trưởng lão vội vàng triệt tiêu Đạo Giới, bước nhanh theo sau Vân Phi Dương, ánh mắt lóe lên chiến ý mãnh liệt.
– Vù vù!
Tất cả trưởng lão còn lại thấy thế cũng triệt tiêu đạo giới trong nháy mắt, dư uy từ vô số Phía trên Đế cấp ầm vang cuốn tới.
Nếu đổi lại là trước kia, đối mặt với loại dư uy chi lực khủng bố như thế này, Vân Đại Tiện Thần chỉ có thể chạy trối chết, nhưng bây giờ quanh thân hắn lại mang Đạo Ý ngưng tụ, vậy nên, cứ thế tiêu sái tiến lên thôi.
Đây chính là khoảng cách giữa cửu phẩm Đế cấp và Đế chi.
Vốn là bọn người ngũ trưởng lão cùng thập tam trưởng lão có chút lo lắng cho Vân Phi Dương không thể chống lại dư uy chi lực, nhưng bây giờ thấy thế cũng triệt để yên lòng.
– Oanh! Oanh!
Khu vực bên trong, tiếng nổ vang lên không ngừng.
Rất nhiều Phía trên Đế cấp điên cuồng công kích cả trên không lẫn trên mặt đất, dù là đánh liên tục hai năm vẫn không biết mệt.
Không phải không biết mệt, mà là không thể mệt được.
Bởi vì một khi đã mệt rồi, bức tranh Hồng Mông liền có khả năng bị cướp.
– Đáng giận!
Thái trưởng lão phi thân lên, đánh mấy tên Phía trên Đế cấp đang vây công bản thân bay ra, trong đôi mắt lóe lên tức giận mãnh liệt.
Không hề nghi ngờ, hắn là lần đầu tiên có nhiều Phía trên Đế cấp thực lực mạnh như thế bu lại áp chế, nhưng không biết sao lại thủy chung không cách nào tới gần bức tranh Hồng Mông.
Bị nhằm vào không chỉ có mình thái trưởng lão, mà còn có Vân Tại Dã.
Nói tóm lại, hai người bọn họ chỉ cần có khả năng gần chí bảo, chắc chắn sẽ gặp phải công kích tập thể.
Chủ nếu là bởi vì cả hai người bọn họ thực lực tương đối mạnh, là uy hϊế͙p͙ lớn nhất, cho nên các tộc cường giả đều sẽ rất ăn ý đồng loạt nhằm vào.
– Thái trưởng lão!
Đột nhiên, đằng sau họ vang lên thanh âm ngả ngớn:
– Chúng ta đến giúp ngài chút sức!
– Ửm?
Thái trưởng lão ngạc nhiên, quay người nhìn lại, chỉ thấy Vân Phi Dương cùng bọn người ngũ trưởng lão từ trong thông đạo tiến lên.
Vân Tại Dã cũng nhìn thấy được, nổi giận quát lên:
– Các ngươi có phải ngu quá rồi không, sao có thể để hắn đến đây?