Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2230
Vân Phi Dương tin tưởng Thu Y Thủy cho nên không hề do dự mà nuốt Vạn Thánh Đế Đan.
Thực ra hắn cũng là một Đan Đế thập nhị phẩm, đại khái cũng đoán ra, sau khi phục dụng viên thuốc này hẳn sẽ không có tác dụng phụ gì.
Vạn Thánh Đế Đan tan trong miệng, vì có quá nhiều dược liệu nên mùi vị không biết nên nói là đắng hay ngọt.
Xoát!
Vân Phi Dương không dám khinh thường, lúc này hắn ngồi xếp bằng xuống, chuẩn bị đối ứng tình huống bất chợt.
Vù vù!
Sau khi thuốc tan hết vào cơ thể, nhất thời có một luồng khí tức cuồn cuộn tràn ngập ra, giống như hồng thủy hung dũng!
Cũng may, loại khí tức đặc thù này cũng không phải không kiêng nể gì mà đi loạn, ngược lại không ngừng uẩn dục kinh mạch và huyết dịch trong người Vân Phi Dương.
Cảm giác này rất thoải mái.
Thoải mái đến nổi khiến hắn không kìm lòng được mà nhẹ giọng nỉ non lên, cả người thậm chí cả linh hồn như được tắm rửa ấm áp vui sướng.
Mục Oanh thấy biểu hiện phiêu nhiên trên mặt Vân Phi Dương, nhất thời bĩu môi, nói.
-Bộ dáng thật đáng ăn đòn mà.
Quả thật là cần phải đập cho một trận.
Nhưng Lâm Chỉ Khê và Mục Oanh chúng nữ cũng có thể buông lỏng một hơi, chí ít đến bây giờ, sau khi hắn phục dụng đan dược vẫn an toàn.
Vù vù!
Trong thân thể Vân Phi Dương không ngừng hiện ra khí tức cuồn cuộn, bên trong còn ẩn chứa thiên địa thuộc tính, ẩn chứa Đạo Ý, thậm chí là vô số loại pháp tắc thiên địa!
Hắn tựa như một con hung thú nghèo đói không ngừng thôn phệ, không ngừng hấp thu những năng lượng lấy không hết dễ như trở bàn tay kia!
Vân Phi Dương triệt để đắm chìm trong tác dụng của Vạn Thánh Đế Đan, thân thể, kinh mạch, huyết dịch, linh hồn, Đạo Ý, thuộc tính, pháp tắc đều đang tăng lên điên cuồng cùng thuế biến!
Vài ngày sau, khí thế mênh mông vẫn điên cuồng khuếch tán, tràn ngập trong cơ thể để hắn vẫn chưa thấy rã rời, chưa thấy thỏa mãn.
Nếu như có thể, Vân Phi Dương hi vọng có thể đắm chìm trong võ đạo mênh mông như đại dương này, để bản thân không ngừng thăng hoa, không ngừng mạnh lên!
Hắn suy nghĩ quá nhiều rồi.
Sau nửa tháng, khí thế mênh mông kia bắt đầu suy yếu, qua thêm mấy ngày thì hoàn toàn biến mất.
Vân Phi Dương vẫn ngồi xếp bằng, giờ phút này hắn đang cẩn thận thu hoạch phần đan dược sau cùng.
Thu hoạch rất lớn.
Kinh mạch, huyết dịch cùng thân thể đều có sự biến hóa rất lớn như vừa được trải qua một đợt tẩy tủy.
Biến hóa lớn nhất chính là tiên hạch trong đan điền, không chỉ khuếch trương lớn hơn thậm chí còn phân hóa ra tiên hạch thứ hai!
-Chậc chậc.
Vân Phi Dương cảm thụ năng lượng bên trong tiên hạch thứ hai hoàn toàn không kém gì tiên hạch thứ nhất, hắn cảm khái nói.
-Với thực lực của ta bây giờ, khẳng định không chỉ tăng gấp hai!
Lại thêm một lực lượng tiên hạch khẳng định sẽ mạnh hơn so với trước kia, quan trọng hơn là khi thi triển vũ kỹ sẽ càng như cá gặp nước.
Tỉ như Đại Nhật Hồng Viêm Thuật.
Loại thần thông này cực kỳ tiêu hao năng lượng, lúc trước Vân Phi Dương không dám thi triển quá nhiều lần, bây giờ có thêm một tiên hạch thì tình huống liền không giống nhau.
Còn về vũ kỹ, tỉ như Đại Ma Chi Chưởng hoặc Đại Bi Thủ Ấn, hoàn toàn có thể làm được mà không kiêng nể gì cả, không cần lo lắng sẽ hao hết năng lượng.
Thân thể Vân Phi Dương cũng có biến hóa to lớn, đã không còn giống như trước kia, quan trọng nhất chính là cảnh giới của hắn!
Sau khi phục dụng Vạn Thánh Đế Đan, mặc dù tên này không bạo phát ra khí thế tấn cấp cường thế nhưng bây giờ cũng đã từ đỉnh phong Đế cấp bước vào đẳng cấp trên Đế!
Không có Đại Thanh Thế thì hắn bình thản ngồi xếp bằng như vậy cũng không có gì lạ, các phương diện khác của hắn bắt đầu thăng hóa, đột phá vô cùng tự nhiên.
Quá giả a?
Không giả, bởi vì Vạn Thánh Đế Đan là loại đan dược hội tụ rất nhiều dược tài, ẩn chứa năng lượng hoàn toàn có thể để người ta vô tình đột phá.
Ví dụ điển hình nhất chính là Vân Phi Dương đã đột phá đến trên Đế, giờ phút này hắn tuy ngồi xếp bằng, nhắm mắt, nhưng quanh thân phát ra khí chất khác một trời một vực so với Đế cấp!
Đẳng cấp trên Đế là đối với thiên địa Đạo Ý, pháp tắc lĩnh ngộ càng sâu, cuối cùng siêu thoát tồn tại ở giữa thiên địa.
-Phi Dương ca giống như thay đổi thành một người khác.
La Mục đứng từ xa quan sát sau đó hắn đưa ra đánh giá như thế.
Vân Lịch nói.
-Không cần suy đoán, Phi Dương ca chắn chắn đã đột phá đến cảnh giới trên Đế.
Mọi người nghe vậy không ngừng hâm mộ.
Bây giờ bọn họ đã bước vào Đế cấp, tất nhiên cũng muốn đạt tới cảnh giới thiên địa siêu thoát.
Xoát!
Đột nhiên, Vân Phi Dương đang ngồi xếp bằng trên mặt đất bỗng mở mắt ra, trong đôi mắt bộc lộ sự lộng lẫy giản dị tự nhiên, so với người bình thường cũng không có gì khác biệt.
Đẳng cấp trên Đế giống như một loại quy chân tầng thứ, sau khi võ giả bước vào cảnh giới này tự nhiên thu tất cả khí thế lại, nhìn qua cũng giống như người bình thường.
-Hô!
Vân Phi Dương nôn một ngụm trọc khí, hắn nhẹ nhàng đứng lên, con ngươi dần dần lãnh lệ, một cỗ khí tức cuồn cuộn trong nháy mắt tràn ngập ra.
Ánh mắt vi diệu và khí chất biến hóa khiến bọn người La Mục cùng Vân Lịch rung động thật sâu, để bọn hắn cảm thấy rất tự ti và nhỏ bé.
Đây chính là đẳng cấp trên Đế, có thể khiến cho bất kì võ giả Đế cấp nào cũng trở nên yếu ớt như con kiến hôi dễ như trở bàn tay.
Nhờ vào Vạn Thánh Đế Đan, Vân Phi Dương vừa bước vào đỉnh phong Đế cấp không bao lâu, nay liền thuận lợi đột phá đến trên Đế.
Nói thật, đây tuyệt đối có thể khiến cho võ giả đỉnh phong Đế cấp hâm mộ đến chết, cũng có thể khiến cho cường giả trải qua năm tháng vô tận mới có thể đột phá hâm mộ đến chết.
Không có cách nào khác.
Đây cũng là do cơ duyên, cũng chỉ có thể hâm mộ thôi.
-Oanh Oanh.
Sau khi đột phá, Vân Phi Dương đứng trước mặt Mục Oanh, nhẹ nhàng sờ lấy nàng khuôn mặt nhỏ, ôn nhu nói.
-Cám ơn nàng.
Không có nữ nhân này thì hắn sẽ không tìm được đại mộ, sẽ không có được Vạn Thánh Đế Đan, cũng sẽ không đột phá đến đẳng cấp trên Đế!
Mục Oanh ngượng ngùng cúi đầu xuống, nói.
-Có thể trợ giúp Vân đại ca, ta rất vui.
Đau khổ tu luyện trộm mộ chi thuật, cũng vì muốn trợ giúp cho nam nhân của mình, ngày hôm nay cũng coi như đã được như ý nguyện.
Ba.
Vân Phi Dương vỗ tay một cái, hào khí nghìn vạn nói.
-Đây là thời điểm đi đọ sức cùng với các cường giả khác!
Sau khi đột phá đến trên Đế, thực lực tăng vọt, khẳng định phải đi đọ sức một trận.
Xoát!
Vân Phi Dương tâm niệm nhất động, thân thể nhất thời theo tạo hóa giới chỉ biến mất, xuất hiện tại quảng trường.
Có thể là tâm ý tương thông, Lão Tử Bất Bại lúc này cũng bế quan kết thúc, từ trong không gian xuất hiện.
Xoát!
Xoát!
Hai người cùng xuất hiện, lại phát hiện lẫn nhau, ánh mắt nhất thời đối đầu.
-Vân Phi Dương.
Lão Tử Bất Bại âm thanh lạnh lùng nói.
-Tại Chân Vũ Thần Vực, ta thua ngươi một chiêu, ngày hôm nay ta sẽ đòi lại.
-Ý của ngươi là muốn đánh nhau?
Vân Phi Dương cười nói, nói thật, hắn không muốn cùng tên này đối chiến, dù sao đây cũng là khu vực khác và còn có bức tranh Hồng Mông đang ở đây.
Xoát!
Lão Tử Bất Bại phất một tay lên, huyết kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ, ánh mắt lạnh lẽo nói.
-Đương nhiên là muốn đánh.
Vân Phi Dương nhìn hắn, nói.
-Ngươi không phải đối thủ của ta, vẫn là quên đi.
Lão Tử Bất Bại khẽ nhíu mày, quan sát tỉ mỉ đối phương, phát hiện khí tức so lúc trước có biến hóa, cả kinh nói.
-Ngươi đột phá đến trên Đế?
Vân Phi Dương cười cười.
Trong lòng Lão Tử Bất Bại nhất thời sinh ra cảm giác thất bại, sau đó đem kiếm thu hồi, nói.
-Thực lực của ngươi và ta đã có khoảng cách, đánh nhau cũng không có ý nghĩa gì.