Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2224
Vân Phi Dương sau khi đến gần trường thương cũng không có bị bắn ra đi, mà cứ như thế thuận lợi xuyên qua kết giới, đến gần, giơ tay, nắm chặt lấy chuôi trường thương.
Thái trưởng lão và rất rất rất nhiều Phía trên Đế cấp đều trợn tròn hai mắt, hiển nhiên họ cũng không thể nào lí giải được, một tiểu tử chỉ đạt đến cửu phẩm Đế cấp thì làm sao làm được một loạt hành động mà họ xem là phi thường trước mắt?
Làm sao làm được?
Chính bản thân Vân Phi Dương cũng không cách nào giải thích cho họ hiểu.
Bởi vì chính hắn căn bản cũng không hiểu nguyên nhân do đâu, tại sao, như thế nào xuyên qua được kết giới, lấy được trường thương dễ như trở bàn tay.
Nếu như miễn cưỡng trả lời thì đáp án là, có lẽ, chính hắn cùng Liệt Không Chiến Đế có duyên với nhau đi.
Xác thực rất có duyên.
Đầu tiên là phát hiện ra mộ địa của Liệt Không Chiến Đế, lại lấy được Đại Tê Liệt Thuật, sau đó được chỉ điểm, tu luyện hoàn chỉnh thần thông.
– Khí tức thật mạnh.
Cầm Chân Long Bá Vương Thương trên tay, Vân Phi Dương có thể cảm nhận rõ ràng binh khí này ẩn chứa một cỗ lực lượng cường thế, làm cho hắn nhịn không được muốn vung lên vài đường.
– Xoát!
Nghĩ là làm, cánh tay đột nhiên lắc một cái, trường thương chuyển động.
Một cỗ lực lượng trong nháy mắt đột nhiên cuồn cuộn cuồn cuộn bao phủ không gian bốn phía.
Loại binh khí như trường thương này có thể trợ giúp một người trở nên uy vũ, sau khi Vân Phi Dương huy động binh khí của Liệt Không Chiến Đế, ngay lập tức cảm nhận được bản thân như thể hóa thành Chiến Thần đỉnh thiên lập địa!
Chiến Thần này, không phải Thần Giới Chiến Thần mà là tầng thứ, dù bốn phía đều là Phía trên Đế cấp đi nữa cũng không mảy may yếu thế!
– Tuyệt phối!
Nhìn thấy Vân Phi Dương cầm lấy Chân Long Bá Vương Thương, thái trưởng lão híp mắt đánh giá, hiếm khi lão đánh giá ai cao như thế.
Thậm chí lão còn có suy nghĩ rằng, trường thương này nên thuộc về tiểu tử họ Vân nhà mình.
Đám cường giả Phía trên Đế cấp không thể xông vào kết giới chỉ có thể phóng ánh mắt hâm mộ, thở dài trong lòng, binh khí đẳng cấp của Liệt Không Chiến Đế bị một tiểu tử Đế cấp lấy được, đúng là hư mất của trời mà!
Vân Phi Dương cũng không đắm chìm vào khí tức cường thế này quá lâu, ném Chân Long Bá Vương Thương vào tạo hóa giới chỉ.
Hắn rất muốn tìm người nào đó đánh một trận, nhưng ở hiện trường đều là cường giả Phía trên Đế cấp, coi như chính hắn có binh khí của Liệt Không Chiến Đế, nhưng cũng có khả năng bị ngược không còn một mảnh.
Vân Phi Dương lui về sau.
Mục Oanh truyền âm hỏi:
– Vân đại ca, nơi này còn có bảo vật, muốn muội tìm tiếp hay không?
– Không vội.
Vân Phi Dương:
– Chờ thêm chút nữa.
Chân Long Bá Vương Thương sau khi xuất hiện, rất nhiều cường giả Phía trên Đế cấp liều lĩnh xuất thủ muốn đoạt lại, hắn không thể không cẩn thận.
Tuy Mục Oanh không tìm, nhưng không có nghĩa người khác không tìm ra được.
Bọn họ đã bắt đầu phát động cấm chế, hi vọng tìm ra bảo vật.
Khoan hãy nói.
Đúng thật cũng có người rất may mắn.
Bên trong hồ loạn mạc tác vô ý chạm đến cấm chế, khiến cho chí bảo ẩn núp trong bóng tối hiện ra.
Đó là một Ngọc khí tinh xảo, lơ lửng giữa không trung, phát ra một cỗ khí tức đặc thù, làm cho tinh thần của người đó rung một cái.
– Ngọc Linh Lung!
Thái trưởng lão cả kinh hô lên.
Ánh mắt của Vân Tại Dã và tất cả trưởng lão Vân thị nóng rực lên.
– Tộc trưởng.
Vân Phi Dương thắc mắc hỏi:
– Ngọc Linh Lung là cái gì?
Vân Tại Dã tiếp tục phổ cập kiến thức:
– Là một loại Ngọc khí có thể công kích linh hồn!
– Ngọa tào thật!
Vân Phi Dương trừng to hai mắt.
Có thể công kích linh hồn, đây tuyệt đối là chí bảo hiếm thấy a!
– Xoát!
– Xoát!
Sau khi Ngọc Linh Lung xuất hiện, rất nhiều cường giả Phía trên Đế cấp tiến lên, ánh mắt so với lúc nhìn thấy Chân Long Bá Vương Thương càng nóng hơn.
Đẳng cấp càng cao, phương diện linh hồn lại càng quan trọng.
Cũng tỷ như sự việc vừa rồi, nếu bọn họ nắm giữ Ngọc Linh Lung, tuyệt đối sẽ không lọt vào công kích linh hồn, càng không thể lâm vào trạng thái mất phương hướng.
– Xoát!
Một tên Phía trên Đế cấp tiến lên với tốc độ cực nhanh, kết quả, mới vừa lại gần, còn chưa chạm được vào chí bảo đã bị hất tung ra ngoài, đúng đấy, như mọi người nghĩ đấy, xung quanh Ngọc Linh Lung cũng có kết giới bảo vệ.
Cường giả khác thấy thế, nhất thời như bị giội một đầu nước lạnh, đứng nguyên tại chỗ, mắt trợn trừng vào chí bảo.
Tức chết mà!
Đương nhiên.
Cũng có kẻ không biết sợ là gì.
– Bành!
Vừa mới tới gần Ngọc Linh Lung, ngay lập tức bị đẩy mạnh ra ngoài, sau khi ổn định được thân thể thì mặt cũng không còn chút máu.
– Tức thật!
– Tại sao lại có kết giới!
Vô số cường giả sụp đổ không thôi.
Nhân sinh thống khổ nhất chính là chí bảo ở ngay trước mặt, chỉ có thể nhìn nhưng không thể lấy.
– Đến lượt ta!
Vân Phi Dương vô cùng anh dũng đứng ra.
Thái trưởng lão vốn định tiến lên ngăn cản, nhưng nghĩ tới tên nhóc này trước đó còn lấy được Chân Long Bá Vương Thương dễ như trở bàn tay, có lẽ lần này cũng có thể được, nên cũng chỉ lên tiếng dặn dò:
– Cẩn thận một chút.
– Ừm.
Vân Phi Dương đáp lời, động thân tiến lên.
Cường giả Phía trên Đế cấp thấy hắn tiến lên, khóe miệng nhất thời co quắp, khổ không thể tả.
Chân Long Bá Vương Thương bị hắn lấy cũng thôi đi, vỗn đã đau lòng quá độ rồi, lần này nếu hắn còn lấy thêm Lung Linh Ngọc thì thật là đau tim mà.
– Xoát!
Trước mắt mọi người hiện lên hình ảnh Vân Phi Dương bay đến gần Ngọc Linh Lung rồi lại…ơ…hất…hất tung ra ngoài…ha…ha ha…ha ha ha.
Đúng thật là Vân Phi Dương bị hất ra, khi thân thể hắn cách Lung Ling Ngọc mấy trượng thì thân thể như đâm vào một tấm sắt vô hình, rồi cứ thế hung hăng bị đánh bay.
– Đăng đăng đăng!
Vân Đại Tiện Thần lui nhanh về sau mấy chục trượng, lảo đảo mấy phát, trên mặt thối đến cực độ, khí huyết bên trong thân thể càng nhộn nhạo kịch liệt.
Hiển nhiên, lực bắn ngược của kết giới vô hình vẫn rất mạnh, mạnh đến mức có thể làm hắn chấn thương!
– Hô!
Mọi người nhìn thấy, thở ra một hơi.
Cũng đúng thôi, tiểu tử này không thể tiếp tục may mắn được nữa, nếu hắn mà lấy được, bọn này không tức chết mới lạ.
– Tức thật!
Sau khi cưỡng ép khí huyết trong người ổn định lại, Vân Phi Dương ảo não không thôi.
Thái trưởng lão lắc đầu:
– Xem ra, chí bảo bên trong khu vực này muốn lấy được phải xem duyên phận.
Câu nói này đạt được sự tán thành của các cường giả, dù sao trước đó Vân Phi Dương đã lấy được Chân Long Bá Vương Thương rồi, bây giờ bị kết giới của Lung Linh Ngọc đánh trả là chứng minh tốt nhất.
Có người suy đoán:
– Có lẽ trong chúng ta có người có thể xuyên qua kết giới lấy được Ngọc Linh Lung đấy.
– Ta thử một chút!
Một tên cường giả cất bước tiến lên, hướng về phía Ngọc Linh Lung, kết quả vẫn bị hung hăng đánh trở về.
– Ta tới!
Lại có cường giả tiến lên.
Bọn họ mặc dù biết có khả năng sẽ bị đánh ra nhưng vẫn coi trọng cơ duyên, vô luận có nhận hậu quả gì thì họ cũng muốn thử một lần, vạn nhất may mắn hữu duyên lấy được thì sao?
– Bành! Bành!
Kết quả là, có bao nhiêu cường giả tiến lên thì có bấy nhiêu cường giả bị bắn ngược trở về, hiển nhiên, bọn họ không có duyên với Ngọc Linh Lung.
Vân Tại Dã và bọn họ ngũ trưởng lão cũng tiến lên thử, kết quả vẫn bị đẩy ra ngoài.
Một lúc lâu sau.
Mấy trăm cường giả toàn bộ đều thử một lần, nhưng không ai có thể xuyên qua kết giới lấy được Ngọc Linh Lung.
– Aizzz.
Thái trưởng lão lắc đầu chán nản:
– Xem ra, chí bảo này nhất định vô chủ.
Vân Phi Dương cũng một mặt phiền muộn, chí bảo tốt như thế lại không lấy được, tiếc thật!
– Vân đại ca.
Mục Oanh yếu ớt nói:
– Nếu không, muội đi thử xem?
– Không được.
Thái trưởng lão ngăn cản:
– Tu vi của ngươi quá thấp.
Vân Phi Dương cũng lo lắng điểm ấy, vốn muốn mở miệng khuyên can, nhưng khi thấy ánh mắt của Mục Oanh nhìn mình thì động tâm rồi.
Hắn không chịu được nhất là dạng ánh mắt này, ngẫm một chút, ngẫm kĩ lại một chút, kĩ chút nữa, rốt cuộc cũng đồng ý:
– Cẩn thận một chút.
– Cám ơn Vân đại ca!
Mục Oanh nở nụ cười xinh đẹp, cước bộ uyển chuyển hướng về Ngọc Linh Lung.
– Bé con này cũng muốn thử một chút?
– Tu vi của nàng mới chỉ vừa đột phá Đế cấp, không cẩn thận một chút rất có thể sẽ tổn hại đấy.
Vô số cường giả cũng không coi trọng Mục Oanh.
Nhưng mà, một giây sau, cả một tập thể xem thường đều trợn tròn mắt, bởi vì cô bé kia bay qua, không những không bị bắn ngược về, mà còn nhẹ nàng đứng trước Ngọc Linh Lung.
– Hô!
Vân Phi Dương thấy thế, thở một hơi dài nhẹ nhõm, cũng cười nói:
– Thái trưởng lão, Oanh Oanh cùng Ngọc Linh Lung là hữu duyên!