Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2186
Sau khi thu lại khí tức thì mọi thứ đều trở lại bình thường, Vân Phi Dương vừa từ cảnh giới bát phẩm bước vào cửu phẩm.
Khi trước mới vào Vân Vực, tu vi của hắn chỉ đến Đế cấp ngũ phẩm, bây giờ bước vào Đế cấp cửu phẩm, tốc độ nhanh đến nỗi khiến người ta giận sôi gan.
Tất cả đều bởi Trường Sinh Chung, dù sao nơi này ẩn chứa thuộc tính cực mạnh bởi lẽ pháp lực Đạo Ý do tổ tiên Vân thị lưu lại.
– Năng lượng ngày càng mạnh!
Cảm nhận được một nguồn năng lượng đang ngày lớn dần trong cơ thể, gương mặt Vân Phi Dương hiện rõ vẻ vui mừng.
Trên đời này việc có thể khiến một võ giả sung sướng và thoải mái nhất đó chính là lúc đột phá đến một cảnh giới cao. Vân Phi Dương đột nhiên từ Đế cấp bát phẩm thăng lên thành Đế cấp cửu phẩm thì thực lực hiện tại của hắn có thể mạnh bao nhiêu?
Không qua kiểm chứng thì không thể phán đoán.
Nhưng hắn tin chắc rằng khi đối mặt cùng võ giả cấp bậc Đế cấp cửu phẩm, hắn tuyệt đối sẽ không thể bị tên đó tuỳ tiện chà đạp.
Sở dĩ hắn có thể khẳng định như vậy là bởi vì lúc còn là Đế cấp bát phẩm, Vân Phi Dương từng dựa vào Đại Hồn huyết mạch cấp năm để oanh sát Vân Tùng cùng Vân Duệ.
Mặc dù hai người vừa mới đột phá, nhưng cũng là Đế cấp cửu phẩm hàng thật giá thật.
Bây giờ thì sao?
Vân Phi Dương cũng đã trở thành Đế cấp cửu phẩm, hắn có thể khẳng định được thực lực hiện giờ của mình đã đủ để đi độ sức cùng võ giả Đế cấp cửu phẩm hoàn toàn không gặp phải bất kì trở ngại nào.
– Muốn đi ra ngoài tìm một người Đế cấp cửu phẩm về luận bàn?
Sau khi đột phá thì Vân Đại Tiện Thần đã có chút ngứa tay, tính hiếu thắng lại nổi lên.
– Còn phải suy nghĩ?
Vân Phi Dương nói:
– Vẫn đừng nên lãng phí thời gian, tiếp tục bàn luận vũ kỹ huyết mạch đi.
Đi vào Vân Vực khi đã nhận Tổ quy tông, hắn đương nhiên sẽ không chịu vĩnh viễn đợi ở chỗ này, mà hắn chỉ hi vọng mình mau chóng lĩnh ngộ vũ kỹ huyết mạch, sau đó lên đường trở về Chân Vũ Thần Vực.
– Oanh!
Tiếng nổ vang truyền đến, chỉ thấy tên Vân Huy bạo phát bay ra ngoài, cuối cùng hắn lảo đảo ngã ngồi dưới đài, xung quanh không còn ngưng tụ lực lượng.
Dưới đài im ắng tĩnh mịch.
Nhóm dòng chính Vân thị lần lượt trợn mắt há hốc mồm mà nhìn.
Làm sao lại có thể?
Vân Huy bạo phát Đại Hồn Huyết Mạch đến cảnh giới thứ năm, vậy mà cũng không thể chiến thắng tên kia, cuối cùng còn bị đánh bật ra ngoài.
– Vù vù!
Lâm Ngạo đứng trên đài, quanh thân có ánh sáng hồng bao phủ, trán hắn phủ đầy mồ hôi, rồi cười nhạt nói:
– Đại Hồn Huyết Mạch của gia tộc Vân thị quả nhiên lợi hại, không có thứ gì có thể hơn cái này.
– Đáng… đáng giận!
Vân Huy nhìn mà tức đến nỗi trừng muốn rách cả mí mắt.
Hắn muốn đứng lên, nhưng sau hai canh giờ chiến đấu ác liệt vừa rồi lại bạo phát Đại Hồn Huyết Mạch khiến hắn đã tiêu hao quá nhiều năng lượng, hiện giờ phải rơi vào trạng kiệt sức lực.
– Vân tộc trưởng.
Lâm Viễn Minh cười nói:
– Xem ra, Lâm gia chúng ta có bí pháp truyền thừa vẫn là mạnh cho dù là bí pháp Đại Hồn Huyết Mạch của Vân thị các ngươi cũng không bằng!
– …
Sắc mặt Vân Tại Dã bây giờ cực kỳ khó coi.
Hắn biết Vân Huy thua là kết quả đã nằm trong dự đoán.
Bời vì tên dòng chính Lâm Ngạo kia đã lĩnh ngộ bí pháp Lâm thức truyền thừa được đến tầng thứ năm.
Lâm thị là gia tộc lâu đời, họ có bí pháp độc nhất vô nhị cùng với bí pháp Đại Hồn Huyết Mạch là một dạng, tất cả tổng cộng được chia thành sáu cảnh giới.
Vân Huy cùng Lâm Ngạo có thực lực ngang nhau. Hắn sở dĩ bị thua là bởi vì chính mình chỉ lĩnh ngộ Đại Hồn Huyết Mạch, còn đối phương thì đã lĩnh ngộ được bí pháp Lâm thị đến tầng thứ năm.
Phiền phức! Thật là phiền phức!
Sắc mặt cao tầng Vân thị như ăn phải ruồi, gương mặt sau trông còn khó coi hơn gương mặt trước. Dù sao, Lâm Ngạo cường hãn như thế, làm sao dòng chính như bọn họ có thể ngăn cản?
– Tộc trưởng, ba ngày sau giao đấu, chúng ta căn bản không thể đánh lại.
– Gia tộc Lâm thị rốt cuộc đã giẫm phải vận cứt chó gì, chúng vậy mà lại có thể xuất hiện một yêu nghiệt như vậy?
– Từ trước cho tới nay hậu bối Vân thị chúng ta luôn đứng đầu, chúng đều có thể tạo áp lực cho Lâm thị, thế mà không ngờ bây giờ sợ là phải bị bọn họ áp chế.
Tất cả trưởng lão về đến điện của tộc, mặt mũi ai cũng tràn đầy uể oải.Thậm chí, đối với việc sắp cử hành giao đấu cũng mất lòng tin.
– Aizzz.
Vân Tại Dã thở dài không thôi.
Lúc trước còn nghĩ có thể làm tốt là được, thua thì thua thôi, họ cũng đã chuẩn bị đầy đủ tâm lí. Nhưng khi tận mắt trông thấy Lâm Ngạo lĩnh ngộ bí pháp của Lâm thị đến cảnh giới thứ năm thì đều hoàn toàn tuyệt vọng.
Thập tam trưởng lão nói:
– Chư vị, vào lúc này, cũng không cần lấy chí khí của người khác phóng đại lên để diệt uy phong chính mình.
Tất cả trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu.
Bọn họ cũng không muốn, nhưng dòng chính của Lâm thị cường hãn như thế, thực sự đã khiến bọn họ không nhìn thấy một chút hi vọng chiến thắng nào.
Huống chi, bọn họ miễn cưỡng lắm mới đứng vào vị trí thứ mười.
Có trời mới biết, đến Vân Thành cũng không có khả năng đánh thắng, rốt cuộc mấy tên dòng chính Lâm thị có thực lực mạnh thế nào?
– Tộc trưởng.
Ngũ trưởng lão nói:
– Có nên đi tìm Vân Phi Dương hay không? Chỉ sợ bây giờ chỉ có hắn mới có thể tranh giành vài phần khẩu khí vì Vân thị nhất tộc chúng ta.
– Đúng vậy.
Một trưởng lão nói:
– Tiểu tử kia tốt xấu gì cũng đã lĩnh ngộ được Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đến tầng thứ năm, hắn chắc chắn có thể cùng dòng chính của Lâm thị phân cao thấp.
Vân Tại Dã lại lắc đầu nói:
– Tuy rằng Vân Phi Dương đã lĩnh ngộ được bí pháp đến tầng thứ năm, nhưng cảnh giới chỉ mới bát phẩm, nếu chúng ta để hắn giao thủ cùng Đế cấp cửu phẩm dòng chính Lâm thị thì hắn chắc chắn sẽ thất bại hoàn toàn.
Mọi người nghe vậy lại lần nữa uể oải.
Xem ra, tộc trưởng quyết tâm không cho Vân Phi Dương xuất chiến, ba ngày sau đến lúc giao đấu, chỉ có thể trơ mắt nhìn hậu bối nhận thua, nhìn Lâm thị nhất tộc ở trước mặt mình diễu võ dương oai.
Chớp mắt một cái đã qua ba ngày.
Khu vực trung ương của Vân thành sớm đã bố trí tốt một tràng to để giao đấu, chỉ là trên đầu người của dòng chính Vân thị đến tham chiến đều chỉ toàn mây đen.
Vân Tôn, Vân Huy đều thuộc dòng chính ưu tú nhất, hôm nay cũng phải bại bởi thủ đoạn của Lâm Ngạo, bọn họ là những người mang tâm tính cao ngạo nhưng cũng đã hoàn toàn không ôm bất kì hi vọng chiến thắng.
– Mời dòng chính của Lâm thị nhất tộc ra trận!
Âm thanh ngũ trưởng lão truyền đến.
Lâm Ngạo cùng Lâm Sâm chờ mười tên dòng chính Lâm thị đi tới, đang ở khu vực chờ thi đấu.
– Ngạo ca.
Lâm Sâm đứng vững thân thể, quét ánh mắt một vòng, cười nhạt nói:
– Những kẻ dòng chính của Vân thị này, mỗi tên đều mang bộ dạng buồn bã ỉu xìu, chúng có phải vẫn chưa tỉnh ngủ hay không?
– Haha.
Một dòng chính bên cạnh nhếch miệng cười nói:
– Mấy ngày nay, Sâm ca lần lượt đánh bại không ít thiên tài dòng chính của Vân thị, hôm nay nếu chúng vẫn còn tinh thần để đánh mới là chuyện lạ.
– Ai nha.
Lâm Ngạo nhún vai nói:
– Vốn cho rằng khi đến Vân Vực ta có thể luận bàn cùng thiên tài chung cấp bậc, nhưng không ngờ kết quả lại ôm thất vọng.
Bọn họ nói chuyện với nhau cố ý dùng thanh âm rất lớn.
Nhóm dòng chính của Vân thị đều nghe được rõ ràng từng câu từng chữ, tay mỗi người đều nắm chặt lại thành quyền, móng tay sớm đã đâm vào da thịt đến rướm máu.
– Bắt đầu luận bàn, vòng thứ nhất mời người dự thi vào chỗ.
Ngũ trưởng lão hô to.
Nói thật khi lời vừa xong, tâm của hắn đều đau bởi vì hắn đã biết tràng tỷ đấu này sẽ mang đến cho hắn cảm giác lo lắng khôn nguôi.
Quả nhiên.
Người ra trận đầu tiên bên dòng chính Lâm thị là Lâm Ngạo.
Đối thủ của hắn là một tên bát phẩm Đế cấp của dòng chính Vân thị, giao đấu vừa mới bắt đầu thì đã liền bị đánh rớt xuống đài.
– …
Nhìn thấy đồng tộc đã bị đánh bại, cao tầng Vân thị cùng nhóm dòng chính dù đã chuẩn bị tâm lý thật tốt nhưng cũng bị bi thương không thôi.
Trận giao đấu đầu tiên kết thúc.
Dựa theo quy tắc, đối thủ hai tộc Vân và Lâm sẽ bị đổi sang tổ thứ hai, nhưng Lâm Ngạo vẫn đứng ở trên đài, thản nhiên nói:
– Ta còn có thể đánh thêm trận nữa.
Ngũ trưởng lão nhíu mày, nhìn về phía Vân Tại Dã, sau cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, hiển nhiên là đồng ý cho hắn cùng dòng chính Vân thị tiếp tục giao đấu.
– Ngạo ca thật sự là… đánh một tên còn chưa đủ hay sao còn muốn cướp đối thủ của chúng ta?
Lâm Sâm lắc đầu cười nói.
– Oanh!
– Oanh!
Ở trên đài giao đấu, Lâm Ngạo bạo phát hắn lần lượt xuất thủ, người thứ hai, thứ ba dòng chính Vân thị lên khán đài, nhưng tất cả đều cí chung một số phận là bị loại còn mang một thân trọng thương trở về.
– Theo tình huống này, Ngạo ca là muốn lấy sức lực một người lần lượt khiêu chiến mười dòng chính Vân thị!
Lâm Sâm cười nhạt nói.
– Sẽ không.
Đột nhiên, bên tai truyền đến thanh âm khiến cho nụ cười của hắn ngưng lại.
Bên cạnh phía trên hàng rào chắn, một tên trẻ tuổi với tướng mạo bất phàm đang nửa ngồi, khóe miệng hắn nhấc lên nụ cười nhàn nhạt.
– Xoát!
Vân Tại Dã đứng dậy rồi cả kinh nói:
– Sao tiểu tử này lại tới đây?
Ngũ trưởng lão cùng mấy người thập tam trưởng lão cũng vô cùng ngạc nhiên, họ hiển nhiên cũng không nghĩ tới, ngay tại thời điểm mấu chốt, tên gia hỏa đang bế quan kia lại đột nhiên xuất hiện.