Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2185
Mấy tên dòng chính Lâm thị nhất tộc đi vào Vân Vực có biểu hiện vô cùng phách lối, không chỉ Lâm Ngạo mà các dòng chính khác cũng không đem tộc nhân Vân thị để vào mắt, bọn hắn đi gây chuyện thị phi khắp nơi mà không cần có lý do.
Tỉ như tại Vân Thành cửa hàng, tên dòng chính Lâm thị – Lâm Sâm ngay thời điểm mua sắm đan dược thì khinh thường nói.
-Loại đan dược này ở Lâm Vực ta đều lấy ra cho chó ăn, Vân thị nhất tộc các ngươi lại mang lên quầy buôn bán thế này, thật là tức cười.
Mấy tên Vân thị dòng chính đang mua đan dược nghe xong, ánh mắt nhất thời phun trào hỏa diễm.
Lúc trước trên tổ đài, người tài nghệ không bằng thì bị Lâm Ngạo cuồng loạn một hồi, bọn họ còn có thể chịu được, nhưng bọn hắn lại không kiêng nể gì cả mà xỉ nhục Vân thị như thế thì thực quá đáng, không thể nhịn được nữa.
-Tiểu tử!
Một tên Vân thị dòng chính rất có học lạnh lùng nói.
-Nơi này là Vân Vực, một tên Lâm thị dòng chính như ngươi không được phát ngôn bừa bãi!
-Ai nha.
Lâm Sâm vỗ đầu một cái, giả bộ tỉnh ngộ nói.
-Ban đầu đến Vân Vực này cũng không nghĩ tới đại tộc mênh mông như thế, cũng sẽ buôn bán đan dược bất nhập.
-Sâm đệ, tộc trưởng từng nói qua, Vân Vực và Lâm Vực chúng ta đều nổi danh, hiện tại xem ra, chỉ là có tiếng không mà có miếng a.
Một tên Lâm thị dòng chính bên cạnh cười nói, trong mắt đều là xem thường.
-Mẹ kiếp!
-Quá càn rỡ!
-Hoàn toàn không nhẫn được a!
Lửa giận của Vân thị dòng chính bên trong tiệm đan dược dâng lên ngút trời.
Nhưng mà bọn họ chỉ có thể tức giận nhìn hai tên Lâm thị dòng chính nghênh ngang rời đi mà không dám ra tay, dù sao người ta cũng là cửu phẩm Đế cấp, mạnh hơn mình rất nhiều.
Tới lúc này Lâm thị mới thể hiện ra thực lực của mình, rất mạnh. Dù tại Vân vực hay tại Vân thành họ cũng có thể nhục nhã được Vân thị dòng chính.
Nếu như Vân Đại Tiện Thần ở đây, tình huống khẳng định không giống nhau, với tính cách tên kia, nếu yếu thế trước Lâm thị dòng chính thì khẳng định sẽ nghĩ biện pháp phản kích, ít nhất cũng phải dùng ngôn ngữ để châm chọc.
Tại tiệm đan dược, gần như Lâm thị dòng chính chỉ cần có bất cứ cơ hội nào liền sẽ ở trước công chúng châm chọc Vân thị nhất tộc, cho người ta cảm giác rằng bọn hắn tới nơi này không phải ước chiến thì cũng là kiếm chuyện.
Vân thị dòng chính tức đến lửa giận ngút trời, đồng thời cũng hi vọng có tộc nhân nào đó có thể đứng ra giáo huấn bọn họ một trận vì dám đến Vân Vực kiêu ngạo.
Nhưng ai sẽ đứng ra đây?
Hôm sau, một tên Vân thị dòng chính trẻ tuổi phong độ nhẹ nhàng đứng ở bên ngoài, lạnh giọng hét to nói.
-Lâm Ngạo, Vân Huy ta muốn đánh với ngươi một trận!
Thanh âm rất lớn bộc lộ ra một cỗ pháp tắc chi lực cường thế, trong nháy mắt truyền lại hơn phân nửa Vân Thành, khiến cho tất cả tộc nhân bên trong đều nghe rõ ràng.
-Là Huy ca!
-Hắn rốt cục cũng xuất quan!
Vân thị dòng chính nhất thời mừng rỡ như điên.
Vân Huy là một trong những dòng chính hậu bối sớm đã có danh tiếng, ngàn năm trước đã đột phá đến cửu phẩm Đế cấp, được cao tầng Vân thị xem trọng, cho rằng sau vạn năm nữa có thể đột phá đến đẳng cấp trên Đế!
Vân Tôn cũng là cửu phẩm Đế cấp, nhưng bất luận độ tinh khiết huyết mạch lẫn tư chất cũng không sánh bằng người sớm đã thành danh, cũng khó trách khi hắn xuất hiện lại để cho Vân thị dòng chính phấn khởi như thế.
-So với trăm năm trước thì khí tức thấu phát của Huy ca càng thêm hùng hậu, xem ra lần này bế quan tu luyện có bước tiến rất nhanh a.
-Hắn nhất định có thể giáo huấn Lâm thị dòng chính, lấy lại danh dự cho Vân thị nhất tộc chúng ta!
Rất nhiều Vân thị dòng chính đứng ở đằng xa nhìn bóng lưng Vân Huy, trong ánh mắt lóe ra vẻ sùng bái mãnh liệt.
Két.
Nhưng vào lúc này cánh cửa lớn đóng chặt kia bị đẩy ra, Lâm Ngạo phiêu nhiên đi tới, thản nhiên nói.
-Sáng sớm thì gọi bậy như vậy, Vân thị dòng chính thật đúng là không có lễ phép gì.
Vân Huy không hổ là một trong những hậu bối nổi bật nhất của Vân thị, nghe đối phương nói như vậy thì tâm tình hơi ba động nhưng liền áp chế lại, nói.
-Ngươi có dám ứng chiến?
Lâm Ngạo nhún vai, nói.
-Có gì không dám?
Tại Tổ đài.
Vân Huy cùng Lâm ngạo leo lên.
Vân thị dòng chính phía dưới chờ mong dòng chính ưu tú nhất nhà mình, có thể đánh Lâm thị dòng chính răng rơi đầy đất.
-Ngạo ca.
Lâm Sâm cười nói.
-Lúc trước Trưởng lão cũng đã có nói, muốn chừa chút thể diện cho Vân thị nhất tộc nên đừng ra tay quá hung ác.
-Biết rồi.
Lâm Ngạo cười nói.
Từng tên Vân thị dòng chính đứng bên cạnh nắm chặt hai tay.
Bọn họ hận không thể cùng nhau tiến lên, đem hai tên gia hỏa phách lối này đánh một trận.
-Vân tộc trưởng.
Tại nơi xa, ánh mắt Lâm Viễn Minh nhìn về phía tổ đài, cười nói.
-Dòng chính này của quý tộc, thực lực coi như cũng không tệ nha.
Vân Tại Dã trầm mặc không nói.
Mấy ngày nay, các trường hợp Vân thị nhất tộc bị Lâm thị dòng chính nhục nhã cùng châm chọc truyền đi rất nhiều, hắn thân là nhất tộc chi trưởng tất nhiên cũng có nghe nói qua.
Nói thật.
Hắn rất khó chịu, vô cùng khó chịu!
Nhưng có thể làm gì đây?
Người ta chỉ là một tên tiểu bối, tuy bọn chúng diễu võ dương oai ở Vân Thành nhưng hắn cũng không thể tự mình xuất thủ giáo huấn a?
-Bất quá…
Lâm Viễn Minh nói.
-Tên Lâm thị nhất tộc này của chúng ta là ngôi sao mới nhưng thực lực cũng không thể khinh thường, theo lão phu thấy tên dòng chính này của nhà ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ.
-Còn chưa đánh mà Viễn Minh huynh đã phân thắng thua, không khỏi quá mức tự tin đi.
Vân Tại Dã tức giận nói.
Lâm Viễn Minh cười nói.
-Lão phu thấy hay là vẫn nên phái tên dòng chính có năm phần huyết mạch ra đi, nếu không lúc sắp cử hành giao đấu cũng không có chút niềm vui thú nào để nói đâu.
Vân Tại Dã nhất thời cảnh giác lên.
Lão thất phu này lại đề cập đến Vân Phi Dương, xem ra mục đích lần này bọn hắn đến đây ước chiến là muốn nhìn trộm quân tình a.
Vân Tại Dã cười nói.
-Viễn Minh huynh, nếu như tiểu tử kia xuất chiến, dòng chính Lâm thị nhất tộc các ngươi khẳng định sẽ bị ngược đến không thấy nam bắc, vẫn là không xuất chiến thì tốt hơn.
Bản tộc trưởng sẽ không phái Vân Phi Dương xuất chiến.
Bản tộc trưởng sẽ khen hắn rất cường hãn để cho các ngươi khó có thể thăm dò thực lực tiểu tử kia, để cho các ngươi lo lắng không thôi.
Khoan hãy nói.
Lời này của Vân Tại Dã quả thực đã làm cho Lâm Viễn Minh rất tò mò.
Hắn thực tại rất muốn biết, nghe nói tên dòng chính có năm phần huyết mạch kia, đến cùng là ba đầu sáu tay đến đâu?
Oanh!
Oanh!
Thời điểm hai người đang nói chuyện với nhau thì Vân Huy đã cùng Lâm Ngạo giao chiến trên tổ đài, năng lượng cùng pháp tắc chi lực bạo phát lộng lẫy giống như thủy triều hiện ra khiến người khác nhìn vào cũng thấy thật rung động.
Vân thị dòng chính trừng to mắt nhìn.
Giờ phút này bọn họ đều hy vọng vào Vân Huy, mong hắn cấp tốc giải quyết tên Lâm thị dòng chính phách lối kia.
Nhưng mà.
Ngay tại thời điểm Vân Huy và Lâm ngạo đang khó phân thắng bại thì bên trong Trường Sinh Chung đột nhiên hiện ra khí thế mênh mông, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ không gian.
-Chuyện gì vậy?
Bọn người Vân Hàng đang tu luyện bên trong cũng cảm thấy được, nhao nhao cả kinh nói.
-Vân thúc muốn đột phá? !
Đúng vậy.
Vân Phi Dương muốn đột phá.
Trong thời gian hơn nghìn năm, không giờ khắc nào hắn không hấp thu thiên địa thuộc tính có lợi cho bản thân, cuối cùng cũng có cơ hội đột phá.
Đây cũng là công lao của Trường Sinh Chung.
Nếu không cho dù đặt mình vào tạo hóa giới chỉ, Vân Phi Dương muốn đột phá mà không có hơn mấy ngàn vạn năm thì khó mà làm được.
Vù vù ——
Tấn cấp khí tức điên cuồng tràn lan.
Tiếp tục một đoạn thời gian rất dài sau mới bắt đầu nội liễm.
Sau khi ổn thõa hết thảy Vân Phi Dương mới chầm chậm mở mắt ra, nỉ non nói.
-Tại bên trong chí bảo mà tổ tiên lưu lại, đột phá như thế thật là một việc nhẹ nhàng.