Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2184
Vân Tại Dã phái ra năm tên dòng chính cửu phẩm Đế cấp, bao gồm cả Vân Tôn.
Hắn xuất hiện nhất thời để tộc nhân Vân thị hưng phấn lên, dù sao đây cũng là một trong những thiên tài ưu tú nhất Vân Vực, khẳng định có thể đọ sức cùng Lâm thị dòng chính!
Có thể nói khi Vân Tôn xuất hiện thật giống như trong bóng tối đột nhiên có ánh hải đăng hiện lên, cho ánh sáng dẫn đường nhóm Vân thị dòng chính mê mang.
-A.
Lâm Ngạo thản nhiên nói.
-Ngươi rốt cục vẫn lên.
Lúc trước hắn đã để ý đến Vân Tôn nhưng không nghĩ tới khi mình cuồng loạn mấy chục tên Vân thị dòng chính thì tên kia mới nhịn không được mà lên sân khấu.
Vân Tôn lạnh lùng nói.
-Ngươi đang cố ý bức ta xuất hiện?
Lâm Ngạo quét mắt một vòng nhìn đám Vân thị dòng chính phía dưới, nói.
-Bọn rác rưởi này đẳng cấp quá thấp, chỉ có cửu phẩm Đế cấp như ngươi mới có thể để cho ta có dục vọng chiến đấu.
-Mẹ kiếp!
-Tên này quá phách lối!
Vân thị dòng chính giận không thể bỏ qua được.
Lại nói đến Vân Phi Dương biểu hiện lúc đi vào Vân Vực cũng rất phách lối, nhưng dưới cái nhìn của bọn họ tên Lâm Ngạo này càng phách lối hơn, khiến người ta khó có thể chịu đựng.
Vân Tôn lắc đầu nói.
-Chiến ước sắp đến, cần gì phải vội vã giao thủ?
-Khoảng cách giao đấu chỉ còn vài ngày.
Lâm Ngạo cười nói.
-Mà con người của ta lại không thể nhàn rỗi nỗi một khắc, cho nên chỉ có thể chơi đùa ở Vân Thành này.
Ánh mắt Vân Tôn lóe lên.
Đánh trọng thương từng tộc nhân nhà mình, đây không phải chơi, đúng.
Lâm Ngạo rõ ràng đến gây chuyện!
Còn Lâm thị dòng chính phía dưới thì xem náo nhiệt, nhìn dòng chính nhà mình chà đạp Vân thị nhất tộc như thế nào.
Hai tộc Vân Lâm cũng không có thù oán gì, sở dĩ Lâm Ngạo làm như thế đơn giản cũng là tự nhận tu vi cường đại, căn bản không đem Vân thị nhất tộc để vào mắt.
Vân Tôn lạnh lùng nói.
-Nếu đã như vậy, hôm nay ta sẽ chơi cùng ngươi một chút.
Vừa dứt lời, quanh thân hắn liền bộc phát ra cuồn cuộn pháp tắc chi lực.
Lâm Ngạo còn cười nói.
-Đừng khiến ta thất vọng.
Xoát!
Xoát!
Hai người ra tay cùng lúc, mỗi người thi triển ra chiêu thức của mình, nhất thời trên tổ đài lóe ra tia sáng chói mắt.
…
Ngoại giới mười năm, Trường Sinh Chung ngàn năm.
Nơi mà Vân Phi Dương đang bế quan, chìm sâu trong lĩnh ngộ, con mắt chưa từng mở ra một chút.
Hắn bế quan hơn ngàn năm, đạt tới cảnh giới võ giả này cũng chỉ là một cái búng tay.
-Hô!
Một ngày nọ, Vân Phi Dương mở to mắt, nỉ non nói.
-Rốt cục cũng lĩnh ngộ cực hạn.
Trong thời gian một ngàn năm, hắn một bên tu luyện một bên lĩnh hội thần thông, cho thành tựu rất rõ rệt.
Đầu tiên là Đại Hồng Nhật Viêm Thuật, đã nhìn trộm sơ bộ đến đệ nhị cảnh Viêm Thiên Vực, lần còn đem Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật đệ nhất trọng cảnh lĩnh ngộ được cực hạn.
Nếu như Hồng Lão Quái và Hắc Đế biết tên này trong khoảng thời gian ngắn đã đem thần thông của mình lĩnh ngộ được trình độ như vậy, khẳng định sẽ xấu hổ đến muốn tự sát.
Đương nhiên.
Những năm gần đây, Vân Phi Dương cũng không quên tu luyện Đại Ma Chi Chưởng và Đại Dung Giới, dựa vào độ tinh khiết huyết mạch cường đại, một cái lĩnh ngộ cực hạn, một cái lĩnh ngộ được đại thành.
-Chưa đủ, cần phải tiếp tục tham ngộ.
Hiện tại Vân Phi Dương vẫn cảm thấy chưa đủ, hắn muốn đem hai loại huyết mạch vũ kỹ toàn bộ lĩnh ngộ đến hóa cảnh tầng thứ, như thế mới có thể có chiến đấu lực cao hơn.
Nhưng mà.
Lúc tên này lựa chọn tiếp tục bế quan, Vân Tôn cùng Lâm ngạo đã giao thủ mấy trăm chiêu trên tổ đài, cũng dần dần rơi xuống thế hạ phong.
Oanh!
Cuối cùng, một tiếng đinh tai nhức óc vang lên, Vân Tôn bị nhất chưởng đánh trúng, người như diều đứt dây bay ra ngoài ngã trên mặt đất.
Nhóm Vân thị dòng chính đối với Vân Tôn có kỳ vọng rất lớn, nhưng khi nhìn thấy hắn bị đánh xuống đài thì thần sắc từng kẻ ngốc trệ đi.
-Vân tộc trưởng.
Nơi xa trên đài cao, Lâm Viễn Minh chắp tay cười nói.
-Đa tạ, đa tạ.
Sắc mặt Vân Tại Dã và tất cả trưởng lão cực kỳ khó coi.
Lâm Ngạo và Vân Tôn chưa từng chiến đấu với nhau nên Vân thị cao tầng vốn hy vọng hắn có thể cứu vãn danh dự Vân thị nhất tộc, kết quả vẫn là thất bại.
-Viễn Minh huynh.
Vân Tại Dã ngoài cười nhưng trong không vui nói.
-Tên dòng chính này của các ngươi, thực lực không tệ a.
Lâm Viễn Minh cười nói.
-Lâm Ngạo là ngôi sao mới của Lâm thị nhất tộc ta, so với thế hệ bên trong cũng có thể miễn cưỡng đứng vào mười vị trí đầu.
Nghe được câu này, Vân thị cao tầng giống như bị tát một cái thật mạnh, trên mặt nóng rát bỏng đau.
Miễn cưỡng đứng vào mười vị trí đầu, vậy mà có thể đánh bại một trong năm dòng chính đứng đầu Vân thị nhất tộc ta, đây chính là trần trụi khoe khoang, trần trụi đả kích a.
-Đúng.
Lâm Viễn Minh nói.
-Nghe nói quý tộc xuất hiện một tên có độ tinh khiết huyết mạch đạt tới năm phần dòng chính, không biết là thật hay giả đây?
Vân Tại Dã nhíu mày lại.
Rõ ràng mình đã phong tỏa tin tức về Vân Phi Dương, làm thế nào mà Lâm thị nhất tộc biết được?
-Viễn Minh huynh.
Vân Tại Dã cười nói.
-Đúng là có chuyện như thế.
Nếu đối phương biết mình phủ nhận cũng không có ý nghĩa gì, chỉ có thể hào phóng thẳng thắn.
-Chậc chậc.
Lâm Viễn Minh nói.
-Có thể đạt được năm phần huyết mạch tổ tiên, tộc nhân này của quý tộc, vài ngày sau ước chiến phải chăng sẽ ra sân?
Vân Tại Dã cười nói.
-Tiểu tử kia tính khí có chút táo bạo, một lời không hợp thì ra tay độc ác, ta lo lắng sẽ đả thương nhóm dòng chính quý tộc, cho nên đã để hắn bế quan.
Dòng chính nhà mình bị ngược rất thảm, thân là tộc trưởng hắn khẳng định rất khó chịu, cho nên trong lời nói có chút tự mãn.
Lâm Viễn Minh cười nói:
-Như thế nói đến, tên dòng chính có năm phần huyết mạch kia, thực lực cần phải rất mạnh?
-Rất mạnh.
Vân Tại Dã cười nói:
-Miểu sát dòng chính Lâm thị trên đài dễ như trở bàn tay.
Trong lòng các trưởng lão Vân thị sụp đổ.
Tộc trưởng đại nhân vì tìm về cho Vân thị nhất tộc thể diện, cái lý lẽ này thật ngưu bức a.
Lâm Viễn Minh vốn không có để ở trong lòng, mà cởi mở cười một tiếng, nói.
-Năm ngày sau giao đấu, hi vọng dòng chính quý tộc xuất chiến, chớ có để cho Lâm thị nhất tộc ta thất vọng a.
Nói xong, búng tay một cái.
Lâm Ngạo thủ trên đài nghe tiếng, vẫn chưa thỏa mãn đi xuống tổ đài, nói.
-Vốn cho rằng đi vào Vân Vực có thể thống khoái đánh một trận, không nghĩ tới tất cả đều là không chịu nổi một kích, đúng là rác rưởi.
Răng rắc!
Hai tay tộc nhân Vân thị nắm chặt.
Một khắc này, lửa giận trong mắt bọn họ đã đạt đến cực hạn, nếu như có thể giết người, tất nhiên họ sẽ giết Lâm Ngạo đầu tiên.
– Tộc trưởng!
– Vậy phải làm sao bây giờ a!
Trên tộc điện, sắc mặt tất cả trưởng lão đều rất khó coi.
Bọn họ đã chứng kiến thực lực Lâm Ngạo, đối với việc giao đấu vào năm ngày sau càng thêm không có lòng tin.
Vân Tại Dã cũng rất bực bội.
Ngũ trưởng lão hơi chút trầm ngâm, nói.
-Tộc trưởng, nếu không ta đến tổ viện cổ ngũ mạch, xem có thể liên hệ với Vân Phi Dương hay không?
-Không được.
Vân Tại Dã nói:
-Tiểu tử kia có thể xuất quan, cũng không thể để hắn xuất chiến!
Vừa rồi ngưu bức trước mặt Lâm Viễn Minh như vậy, nếu như đưa Vân Phi Dương ra, khẳng định sẽ bị nhằm vào trọng điểm.
-Thua thì thua.
Vân Tại Dã đã chuẩn bị tâm lý thật tốt.