Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2183
Lâm thị nhất tộc phái mười tên cửu phẩm Đế cấp đến khiến Vân Tại Dã sụp đổ, không còn cách nào khác chỉ có thể chuẩn bị lôi đài, vài ngày sau cử hành luận bàn giữa hai tộc.
-Tộc trưởng.
Sau khi sắp xếp bọn người Lâm Viễn Minh cẩn thận, ngũ trưởng lão trở về tộc điện, vẻ mặt nghiêm túc nói.
-Lần này Lâm thị nhất tộc đến đã có chuẩn bị trước, sợ là rất khó giải quyết a.
Trưởng lão khác cũng cho rằng như vậy, cho nên sắc mặt ai cũng khó coi.
Đại tộc này coi trọng nhất là cái gì? Coi trọng nhất là mặt mũi! Bọn họ tất nhiên không hy vọng Lâm thị nhất tộc diễu võ dương oai trên địa bàn của mình.
-Ai.
Vân Tại Dã thở dài không thôi.
Hắn cũng rất phiền muộn nhưng cũng không có biện pháp gì, thế hệ dòng chính trẻ tuổi của Vân Vực chỉ có năm tên cửu phẩm Đế cấp.
-Hừ.
Thập trưởng lão lạnh lùng nói.
-Nếu không phải tại Vân Phi Dương thì chí ít Vân thị nhất tộc chúng ta còn có thể có đủ bảy tên cửu phẩm Đế cấp, vẫn còn có khả năng thắng được.
Hai tộc Vân Lâm định ra chiến ước chính là phái mười tên dòng chính trẻ tuổi giao đấu, bên nào thắng nhiều hơn thì coi như chiến thắng.
Nếu là bảy tên cửu phẩm Đế cấp Vân thị nhất tộc chỉ cần cầm xuống sáu trận, vẫn có thể thắng, nhưng bây giờ chỉ có năm tên vậy thì toàn thắng cũng là thế hoà không phân thắng bại.
-Thập trưởng lão.
Thập tam trưởng lão nói.
-Nếu ngũ mạch dòng chính không xuống tay với Vân Phi Dương ở Trường Sinh Chung thì làm sao có thể vẫn lạc, nói cho cùng vẫn là một ít người tự làm tự chịu vậy.
-…
Mọi người trầm mặc.
Ngũ mạch trưởng lão đúng là nhắm vào Vân Phi Dương a.
Thập trưởng lão bị nói vậy nhất thời không còn lời nào để nói, bên trong Trường Sinh Chung, sinh tử là do mệnh, tất nhiên hắn sẽ không có lời nào để nói.
-Tộc trưởng.
Một tên trưởng lão liền nói.
-Vân Phi Dương đâu? Tại sao không cho hắn xuất chiến?
Câu nói này như nhắc nhở các trưởng lão ở hiện trường, từng người nhìn về phía Vân Tại Dã, mà sau lại lắc đầu nói.
-Kẻ này đã bế quan.
Thập trưởng lão nói.
-Ước chiến với Lâm thị nhất tộc là bảo vệ danh dự Vân Vực ta, hắn thân là tộc nhân nhất định phải gánh vác phần trách nhiệm này.
Rất hiển nhiên là hi vọng Vân Phi Dương có thể xuất chiến.
Dù sao, tên kia đã giết Vân Tùng và Vân Duệ, nếu hắn không thay chiến thì căn bản không tìm được người khác.
Vân Tại Dã nói.
-Ngũ trưởng lão có thể liên hệ Vân Phi Dương không?
-Cái này ….
Ngũ trưởng lão lắc đầu, nói.
-Trước khi bế quan, tiểu tử kia từng tới tìm ta, nói là muốn tiến hành bế quan cấp độ sâu, sợ là liên hệ được.
-Ai.
Vân Tại Dã thở dài.
-Chuyện này cho tới bây giờ chỉ có thể tùy tiện tìm mấy tên dòng chính đi ứng phó ứng phó.
-Tộc trưởng!
Thập trưởng lão nói.
-Việc này liên quan tới danh dự Vân thị nhất tộc ta sao có thể tùy tiện ứng phó được, lão phu vẫn hi vọng có thể tìm Vân Phi Dương để hắn xuất chiến!
Thập tam trưởng lão thản nhiên nói.
-Thập trưởng lão vội vã muốn để Vân Phi Dương xuất chiến như vậy, sợ không phải vì danh dự Vân thị nhất tộc mà chính là có ý khác.
-Thập tam trưởng lão, lời này của ngươi lão phu nghe không hiểu.
Sắc mặt Thập trưởng lão âm trầm xuống.
Thập tam trưởng lão cười lạnh, nói.
-Lần này Lâm thị nhất tộc phái dòng chính tới, thực lực đều cường hãn, ngươi để Vân Phi Dương xuất chiến không phải là muốn nhìn hắn bị khi phụ a.
Tất cả trưởng lão nghe vậy, âm thầm lắc đầu.
Thập trưởng lão là tứ mạch, ngày thường cùng ngũ mạch là bát trưởng lão rất thân thiết, lần này để Vân Phi Dương xuất chiến dĩ nhiên chính là ý của thập tam trưởng lão.
Trong lòng Vân Tại Dã cũng rõ ràng, cho nên dù Vân Phi Dương có thể xuất quan cũng sẽ không phái hắn ra sân, dù sao thực lực dòng chính Lâm thị nhất tộc quá mạnh, vạn nhất có nguy hiểm vậy sẽ gặp phiền phức lớn.
-Tộc trưởng!
Đột nhiên một tên dòng chính vội vã chạy tới ngoài tộc điện, nói.
-Trong Lâm thị nhất tộc là tên dòng chính Lâm Ngạo, hắn đang ở tổ đài võ đài nói muốn cùng dòng chính Vân thị nhất tộc ta luận bàn một chút.
Tất cả trưởng lão cùng nhau nhíu mày.
Tổ đài chính là nơi Vân thị nhất tộc dùng để giải quyết mâu thuẫn, một tên Lâm thị dòng chính vậy mà tại võ đài muốn khiêu chiến dòng chính Vân thị nhất tộc ta, cái này thật sự là quá phách lối!
Oanh!
Trên tổ đài truyền đến tiếng vang.
Một tên Vân thị dòng chính bị đánh bay ra ngoài, sau khi hạ xuống liền phun một ngụm máu tươi, cuối cùng bất tỉnh.
Năm tên Vân thị dòng chính nằm bên cạnh hắn cũng không ngoại lệ, tất cả đều trọng thương hôn mê.
-Lại là một thứ rác rưởi.
Trên tổ đài, tên Lâm thị dòng chính được gọi là Lâm Ngạo kia, vỗ bụi trên bả vai, trên mặt hiện ra vẻ khinh thường.
-Tên gia hỏa đáng giận!
Vân thị dòng chính xem chiến đều nắm tay lại, ánh mắt lấp lóe lửa giận.
Lâm Ngạo thản nhiên nói.
-Nếu khó chịu, đại khái có thể lên đài cùng ta luận bàn một chút.
Từng tên Vân thị dòng chính trầm mặc không nói.
Sáu tên đạt tới sáu bảy phẩm Đế cấp bị đánh trọng thương hôn mê, nếu mình lên sân khấu rõ ràng là tìm tai vạ a.
Không ai lên đài, Lâm Ngạo nhún vai, nói.
-Thật là một đám hèn nhát.
-Ngạo ca.
Một tên Lâm thị dòng chính dưới đài cười nói.
-Vân thị nhất tộc và Lâm thị nhất tộc chúng ta đều nổi danh, đều là tộc loại cổ xưa nhất, cũng phải cho chút mặt mũi đi chứ.
Tộc nhân Vân thị lửa giận ngút trời, thậm chí xúc động muốn lên đài nhất chiến.
Nhưng lý trí áp chế xúc động, khiến bọn hắn chỉ có thể đứng ở phía dưới nhìn lên hằm hằm, không dám lên đài nhất chiến.
Xoát!
Đúng vào lúc này, Vân Khanh bay lên đài chiến đấu, tức giận nói.
-Ta tới lĩnh giáo một chút!
Tên này tuy có mâu thuẫn với Vân Phi Dương, nhưng dù sao cũng là dòng chính của Vân thị nhất tộc, làm sao có thể khoan nhượng ngoại nhân mà chịu nhục nhã như vậy!
Lâm Ngạo khinh thường nói.
-Một tên lục phẩm Đế cấp còn bị thương lại dám lên đài đánh với ta một trận, trong Vân Vực có phải đã không có dòng chính xuất sắc nào hay không?
-Bớt nói nhảm!
Vân Khanh phẫn nộ bước ra, thi triển ra Đại Bi Thủ Ấn, ngang nhiên đánh tới.
-Tới đi.
Lâm Ngạo thản nhiên nói.
Vù vù ——
Trong khoảnh khắc, một cỗ pháp tắc chi lực ầm vang vọt tới, nghiền nát Đại Bi Thủ Ấn của Vân Khanh, cũng hung hăng đánh hắn bay ra ngoài.
Phù phù!
Vân Khanh ngã bên ngoài tổ đài, phun ra một ngụm máu, cũng giống như Vân thị dòng chính lúc trước, ngất đi tại chỗ.
Một tên lục phẩm Đế cấp đi chiến với một tên cửu phẩm Đế cấp, có kết cục này cũng không ngoài ý muốn, đáng ngưỡng mộ là phần tinh thần vượt khó tiến lên vì danh dự Vân thị nhất tộc.
-Còn có ai dám lên sân khiêu chiến?
Lâm Ngạo đứng trên tổ đài, ngạo nghễ nói.
Một tên ngoại lai dòng chính đứng trên tổ đài do tổ tiên Vân thị bố trí lại có biểu hiện như thế không ai bì nổi, thật sự là vô cùng phách lối!
Phàm là Vân thị dòng chính có huyết tính đều khó mà chịu đựng được, cho nên rất nhiều tộc nhân hạ cấp phẫn nộ lên đài, sau đó đều bị đánh xuống đài.
Qua nửa canh giờ ngắn ngủi.
Mười mấy tên Vân thị dòng chính đều nằm dưới tổ đài, mà Lâm Ngạo đứng trên đài lại khinh thường nói.
-Vân Thành to như vậy, một kẻ có thể đánh đều không có.
-Đáng giận!
Vân thị dòng chính muốn rách cả mí mắt.
Xoát!
Nhưng vào lúc này, một đạo lưu quang từ đằng xa bay tới rơi vào trên tổ đài, hiện ra một nam tử tóc dài phất phới, hắn lạnh lùng nói.
-Tiểu tử, ngươi quá phách lối rồi.
-Là Vân Tôn!
Nhóm Vân thị dòng chính nhất thời phấn khởi.
Vân Tôn, nhị mạch trung hậu bối dòng chính, độ tinh khiết huyết mạch đạt tới 28%, thực lực là cửu phẩm Đế cấp, là thiên tài cao cấp nhất bên trong Vân thị nhất tộc.