Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2179
Hồng Lão Quái và Hắc Đế từ khí tức phát tán ra bên trong Vân Vực phát hiện được đó chắc chắn không thể nghi ngờ là Vân Phi Dương.
Làm sao có thể?
Lúc mới đi vào hắn chỉ là một tên chưa đến ngũ phẩm Đế cấp, hơn mười năm ngắn ngủi liền sở hữu lực lượng có thể so với phía trên Đế?
Tuy nhiên.
Bên trong Vân Thành là một mảnh yên tĩnh.
Vân Tại Dã và rất nhiều cao tầng, mắt thấy mái tóc trắng phơ kia của Vân Phi Dương, từng người trợn mắt há mồm, từng người thần sắc kinh hãi.
Bọn họ kinh hãi không phải vì lực lượng được hình thành từ chưởng ấn vừa rồi, mà chính là kinh ngạc kẻ này chỉ là tu vi Đế cấp bát phẩm, lại có thể lĩnh ngộ được đệ ngũ biến trong bí pháp Đại Hồn Huyết Mạch!
Từ xưa đến nay, Vân thị tộc nhân có thể lĩnh ngộ được đến tầng đệ ngũ biến trong bí pháp đều là người nắm giữ tu vi trên cấp Đế, bây giờ một tên cấp Đế làm được, thật không thể tin, không thể tưởng tượng được!
– Tộc trưởng…
Ngũ trưởng lão run rẩy nói:
– Làm sao tiểu tử kia lại làm được?
Vân Tại Dã trợn mắt một cái, nghĩ thầm, ta cũng muốn biết, rốt cuộc làm sao hắn lại làm được!
Lúc này, các cao tầng Vân thị nhất tộc đều đang nghĩ, làm thế nào Vân Phi có thể lĩnh ngộ được đệ ngũ biến, hoàn toàn không để ý đến bát trưởng lão bị Đại Ma Chi Chưởng oanh kích.
Hắn như thế nào rồi?
Tình huống khổ cực, máu me đầm đìa nằm trong hố sâu mấy chục trượng, cả người đã bất tỉnh.
Một tên trên cấp Đế bị một chưởng của Vân Phi Dương đánh cho trọng thương, có thể nói tương đương bưu hãn.
Nhưng mà, có thể làm được điều này chủ yếu là bởi vì lúc trước bát trưởng lão bị Trường Sinh Chung cắn trả.
Nói đi nói lại, vẫn là có loại.
Nếu như đổi lại thành người khác, nếu biết đối phương đang bị thương thì tuyệt đối không dám ra tay công kích.
– Lão cẩu!
Vân Phi Dương nâng tay lên lần nữa, cả giận nói:
– Chết đi!
– Vù vù ——
Khí lãng điên cuồng gào thét, lần nữa ngưng tụ ra Đại Ma Chi Chưởng.
Lực lượng lần này tương tự như lúc trước, cũng cường đại hơn nếu so với Đế.
Tất cả trưởng lão khóe miệng co giật.
Một Đế cấp bát phẩm, với đệ ngũ biến đã mạnh hơn, không ngờ lại có thể liên tiếp bộc phát ra lực lượng có thể trên Đế cấp, quả thực quá kinh khủng, quá dọa người!
– Vân Phi Dương!
Vân Tại Dã trầm giọng quát:
– Chớ làm loạn!
Bát trưởng lão thân chịu trọng thương, thêm một chưởng đánh xuống nhất định sẽ giết chết hắn.
– Tộc trưởng.
Ánh mắt Vân Phi Dương lạnh lùng nói:
– Lão cẩu này xúi giục ngũ mạch dòng chính, truy sát ta bên trong Trường Sinh Chung, hôm nay không giết hắn, khó mà xả được cơn hận trong lòng!
Vân Tại Dã trầm mặc.
Nói thật, bát trưởng lão bị đánh thảm như vậy cũng coi là tự làm tự chịu, nhưng dù sao đó cũng là trưởng lão, nếu như giết chết hắn sẽ chỉ bắt đầu những mâu thuẫn lớn hơn..
– Tiểu gia hỏa.
Ngũ trưởng lão truyền âm nói:
– Đây là Vân Thành, tuyệt đối không thể làm loạn.
Thập tam trưởng lão cũng vội vàng trấn an.
Bát trưởng lão đại diện cho cao tầng, cũng đại diện cho ngũ mạch, dưới ánh mắt nhìn trừng trừng của mọi người giết chết hắn, chuyện này khẳng định còn nháo lớn hơn.
– Tốt.
Vân Phi Dương tháo khí kình xuống.
Bọn người Vân Tại Dã thấy thế, nhất thời buông lỏng một hơi, nghĩ thầm, mặc dù tên này cuồng ngạo, nhưng ít ra còn…
– Ầm ầm!
Đột nhiên, tiếng vang truyền đến.
Chẳng biết từ lúc nào, Vân Phi Dương đã lặng yên ngưng tụ cửu thức hợp nhất Đại Bi Thủ Ấn, hung hăng đánh vào trên người trưởng lão đã ngất đi.
Uy lực một chưởng này của hắn mặc dù so ra kém hơn Đại Ma Chi Chưởng, nhưng tương đối mạnh mẽ, bát trưởng lão đón nhận oanh kích, kinh mạch bên trong thân thể đứt ra từng khúc, thương thế càng thêm nghiêm trọng.
– Vân Phi Dương!
Thấy hắn xuống tay ác độc, tất cả trưởng lão trong ngũ mạch từng người lửa giận ngút trời, nhưng kiêng kị đối phương sở hữu Trường Sinh Chung, lại không có ai dám chủ động xuất thủ.
– Tộc trưởng.
Vân Phi Dương nói:
– Bát trưởng lão tự tiện tấn công một tiểu bối trong Vân Thành, có tính là trái với quy định trong tộc không?
– Tính.
Vân Tại Dã nói.
Vân Phi Dương lại nói:
– Ta phòng vệ chính đáng, lỡ tay đánh bát trưởng lão trọng thương, có tính là trái với tộc quy không?
– …
Khóe miệng mọi người co giật.
Lúc trước ngươi phòng vệ chính đáng không phải là giả, nhưng về sau Đại Ma Chi Chưởng cùng Đại Bi Thủ Ấn rõ ràng là cố ý!
Nói thì nói như thế.
Nhưng sau khi Vân Tại Dã suy nghĩ một chút, nói:
– Bị công kích, phòng vệ hợp lý, không tính là làm trái quy tắc.
– Vậy tiểu bối trước hết xin cáo từ.
Vân Phi Dương chắp tay một cái, dưới ánh mắt của tất cả trưởng lão nhẹ nhàng rời đi.
Vân Thành hậu bối dòng chính nhìn thấy bóng người từng bước dần dần đi đến kia, trong lòng nhất thời bội phục đến nỗi đầu rạp xuống đất!
Lấy thực lực của cấp Đế, đánh cho bát trưởng lão trên Đế trọng thương, sau đó còn không bị trách phạt, nhẹ nhàng rời đi như vậy, thật là trâu bò!
– Tất cả giải tán đi.
Vân Tại Dã phất tay nói.
Lúc này, trưởng lão Ngũ mạch khiêng bát trưởng lão trọng thương đi, nhưng trong ánh mắt đều ẩn chứa sát cơ mãnh liệt.
Nếu như nói lúc trước bọn họ còn có thể áp chế phần sát ý kia trước mặt người khác, nhưng bây giờ sự thù hận đối Vân Phi Dương cũng đã rõ rành rành.
…
Lại nói đến Vân Phi Dương, khi hắn trở lại chỗ ở, vừa tiến vào tạo hóa giới chỉ chính là phun ra một ngụm máu, người cũng lung lay sắp đổ.
– Mẹ nó.
Hắn lau đi vết máu trên khóe miệng nói:
– Đệ ngũ biến này mặc dù cường hãn, nhưng không phải thực lực mà bây giờ ta có thể khống chế.
Ở bên trong Trường Sinh Chung đánh giết Vân Tùng và Vân Duệ, lại ở Vân Thành đánh bát trưởng lão trọng thương, nhìn như rất trâu bò, lại nỗ lực trả cái giá không ít.
Dù sao với thực lực của hắn bây giờ, cưỡng ép tăng lên để có thể so với trên Đế, tuyệt đối là cưc kì quá sức, tuyệt đối là cực hạn trong cực hạn.
May thay, gia hỏa này một đường tu luyện mà đến, thân thể đã được tôi luyện cực mạnh, có thể khống chế đệ ngũ biến cấp Đế, nếu không mới nãy vừa thi triển sẽ bạo thể mà chết.
– Hô ——
Sau khi điều tức một chút, Vân Phi Dương phun ra một ngụm trọc khí, nói:
– Không đột phá đến trên cấp Đế, đệ ngũ biến này vẫn là nên ít dùng thì tốt hơn.
Sự bạo phát càng cường đại, sẽ mang đến tác dụng phụ không thể tưởng tượng được, hắn thi triển đệ ngũ biến thì năng lượng bên trong tiên hạch sẽ bị hao hết, đa số kinh mạch bị hao tổn.
Cũng may là đã hoàn toàn giác tỉnh huyết mạch tổ tiên, chỉ là suy yếu và bị thương, cũng không có thêm tác dụng phụ mãnh liệt nào.
…
– Trời ạ, bốn người ngũ mạch Vân Tùng đều bị Vân Phi Dương mạt sát rồi!
Trong lúc Vân Phi Dương đang trị thương, những chuyện có liên quan đến chuông Quan Trường Sinh, nhất thời truyền ra khắp Vân Thành.
Bốn tên ngũ mạch mạnh nhất dòng chính đều bị một mình hắn giết.
Đây thật là hung ác, thật là đáng sợ!
Một khắc này, bọn họ rốt cuộc minh bạch, sau khi Vân Phi Dương xuất hiện, tại sao bát trưởng lão lại giết tới tộc quy.
Rất nhiều mạch hệ đối với ngũ mạch biểu tình thông cảm, nhưng cũng biết, chuyện này nhất định không phải bởi vì bốn tên dòng chính chết tại Trường Sinh Chung, mà quy tắc bên trong chính là —— sinh tử do mệnh!
– Vân Phi Dương ơi Vân Phi Dương!
Trong thư phòng, Vân Tại Dã gác tay ra sau lưng mà đứng, vừa lắc đầu, lại thấy đau lòng, dù sao bốn dòng chính bị tên kia giết đều là thiên tài số một số hai ở trong Vân Vực.
– Tộc trưởng.
Ngũ trưởng lão nói:
– Bọn Vân Tùng bị giết, hoàn toàn cũng là gieo gió gặt bão, không thể trách Vân Phi Dương.
– Ta biết.
Vân Tại Dã thở dài:
– Chỉ sợ ngũ mạch khó có thể buông bỏ ân oán, về sau sẽ nhằm vào Vân Phi Dương khắp nơi để hắn khó có thể tĩnh tâm tu luyện.
Ngũ trưởng lão trầm mặc không nói.
Mâu thuẫn giữa tiểu tử kia và ngũ mạch đã càng ngày càng nghiêm trọng, hoàn toàn không có khả năng hòa giải, có trời mới biết bọn họ sẽ làm ra chuyện ác độc gì.
Về vấn đề này, Vân Phi Dương đang trong lúc chữa thương cũng không lo lắng, bởi vì chỉ cần ngũ mạch dám chọc tới mình lần nữa, diệt dòng chính là nhẹ, diệt mạch hệ mới gọi là nặng!