Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2180
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Vân Phi Dương dựa vào ngàn lần gia tốc trong tạo hóa giới chỉ, chỉ dưỡng thương trong mấy chục năm đã khôi phục như lúc ban đầu, nhưng cũng phải cẩn thận không thể tùy tiện thi triển ngũ biến.
Dù sao lần này tại Vân Vực, tộc trưởng tin cậy hắn, ngũ đại trưởng lão không dám làm loạn, nếu như ở nơi khác, một khi rơi vào trạng thái hư nhược, kết cục khẳng định rất thảm.
Xoát!
Linh hồn Vân Phi Dương trở về bản thể, đứng dậy bước ra khỏi phòng.
Vân Hàng cùng hơn mười người trẻ tuổi khác đang khắc khổ chăm chỉ tu luyện ở tổ viện trên diễn võ trường.
Tiến vào Trường Sinh Chung hơn mười năm, những tên kia đã từng hài đồng bây giờ đã trưởng thành, bọn họ ỷ có Vân Phi Dương lưu lại linh thạch, có thể trong thời gian ngắn nhất tăng cao tu vi.
-Vân thúc!
Tộc nhân Chính Giáo đạo tu luyện, Vân Hàng nhìn thấy Vân Phi Dương thì cao hứng đi tới, nói.
-Vết thương của ngươi đã lành rồi sao?
Nhóm dòng chính ngũ mạch nhao nhao vây quanh hắn, ánh mắt lấp sùng bái mãnh liệt.
Trước đây không lâu, bọn họ tận mắt nhìn thấy Vân Phi Dương đánh trọng thương bát trưởng lão, thì đã nghĩ hắn là mạnh nhất trong mạch hệ, là nhân vật cường hãn nhất.
Đương nhiên.
Bọn họ biết.
Nếu như không phải nhờ có nam nhân này, thì mình căn bản sẽ không thể dựa vào linh thạch mà tu luyện, càng đừng đề cập tới việc chỉ trong mấy chục năm ngắn ngủi thì cảnh giới đột nhiên tăng mạnh.
-Đúng vậy.
Vân Phi Dương cười nói.
Vân Hàng sùng bái nói.
-Vân thúc, ngươi quá ngưu bức rồi, vậy mà có thể đánh bát trưởng lão trọng thương!
Chuyện này dù đi qua mấy ngày, vẫn truyền bá rộng tại Vân Vực, không có dấu hiệu vơi đi chút nào.
Vân Phi Dương lắc đầu nói.
-Chuyện tốt? Thì sao mới đột phá đến Tiên Vương đây?
Khóe miệng Vân Hàng co giật, nói.
-Vân thúc, ta nói chuyện tốt là một trăm năm về sau, nhưng ai biết được rằng ngươi chỉ đi vào hơn mười năm thì đã ra đây.
Vân Phi Dương cười không nói.
Mình rời đi hơn mười năm, Vân Hàng có thể từ tiên nhân đột phá đến đại vị Tiên Vương, đã để hắn rất vui mừng, rất hài lòng.
-Vân thúc.
Vân Hàng nhỏ giọng nói ra.
-Ngươi đem Trường Sinh Chung lấy đi, rất nhiều dòng chính ưu tú bên trong Vân Thành không có chỗ tu luyện, tức giận đến thổ huyết.
Vân Phi Dương cười nói.
-Thì để bọn hắn tiếp tục nôn đi, nôn nhiều thì sẽ quen thôi.
-Ha ha ha.
Vân Hàng cười ha hả.
Hắn đã từng bị rất nhiều dòng chính ưu tú làm bản thân nhục nhã, bây giờ nhìn thấy bọn họ không có bảo địa để tu luyện, tâm tình thật thoải mái.
Vân Phi Dương nhìn cổ ngũ mạch dòng chính, lắc đầu nói.
-Cảnh giới đề bạt của các ngươi không tệ, nhưng muốn tái tạo mạch hệ huy hoàng thì còn phải cần một đoạn thời gian rất dài.
Đám dòng chính hổ thẹn cúi đầu xuống.
Nói thật, sau khi nắm giữ đại lượng linh thạch bọn họ đã rất nỗ lực tu luyện, nhưng tư chất và huyết mạch phải có duyên, nhất định tốc độ và đề bạt có hạn chế rất lớn.
Vân Phi Dương biết điểm này, vỗ bả vai Vân Hàng nói.
-Buông lỏng tâm thần, ta đưa bọn ngươi vào Trường Sinh Chung tu luyện, cảnh giới khẳng định đề bạt càng nhanh.
-A?
Vân Hàng trợn tròn mắt nói.
-Chúng ta… Chúng ta có thể vào sao?
Trước kia tất nhiên là không thể, bởi vì độ tinh khiết huyết mạch quá thấp, không có tư cách tiến vào bên trong Trường Sinh Chung.
Nhưng là bây giờ lại có thể, bởi vì chủ nhân Trường Sinh Chung là Vân Phi Dương, hắn có thể cho phép kẻ nào có tư cách đi vào!
…
Hưu! Hưu! Hưu!
Vân Hàng cùng mười mấy tên dòng chính thấy hoa mắt, chợt xuất hiện tại thế ngoại đào nguyên bên trong Trường Sinh Chung.
-Không thể tin được.
-Thiên địa thuộc tính thật là tinh thuần!
Cảm thụ được khí tức thuộc tính cường đại bên trong, tâm thần bọn họ rất phấn khởi, ánh mắt trở nên nóng rực.
-Phù phù.
Đột nhiên Vân Hạc quỳ trên mặt đất, nước mắt rơi như mưa nói.
-Cha, mẹ, nhi tử đã tiến vào Trường Sinh Chung rồi!
Các dòng chính khác cũng quỳ xuống ánh mắt lấp lóe nước mắt.
Vân Phi Dương thấy thế, nhất thời im lặng nói.
-Vì chút tiền đồ này sao?
Hắn cũng không biết rằng Trường Sinh Chung ở Vân Vực không chỉ có biểu tượng chí bảo trấn tộc mà còn đại biểu cho sự vinh dự vô thượng.
Bao nhiêu dòng chính luôn hy vọng xa vời, một ngày nào đó có thể tiến vào, dù chỉ là một giây cũng được!
Nhưng mà.
Bởi vì huyết mạch phải có duyên.
Dòng chính bình thường đến chết cũng đều không thể tiến vào.
Vân Hàng cùng cổ ngũ mạch dòng chính, cũng không được tính là dòng chính phổ thông ở Vân Vực, cho nên khi đặt chân tới nơi đây kích động đến khóc thì cũng có thể hiểu được.
Vân Phi Dương nói.
-Từ hôm nay trở đi, các ngươi tu luyện ở chỗ này đi.
-Ừm!
Vân Hàng lau nước mắt, ánh mắt kiên định nói.
-Vân thúc, chúng ta nhất định sẽ không phụ lòng ngươi, nỗ lực tu luyện, nỗ lực mạnh lên, để cổ ngũ mạch ngày xưa lại xuất hiện huy hoàng!
…
Sau khi sắp xếp mọi người cẩn thận, Vân Phi Dương lại vào tạo hóa giới chỉ, bắt đầu dùng linh hồn câu thông Trường Sinh Chung dò xét xem chí bảo này đến cùng là có công năng gì.
Nhưng mà nhìn tới nhìn lui lại không nhìn ra đầu mối.
Vẻn vẹn chỉ biết rằng vật này sinh ra thanh âm có thể tẩy được tâm trí địch, vào thời khắc mấu chốt có thể hình thành phòng ngự bảo mệnh tuyệt đối.
-Không đúng, không đúng.
Vân Phi Dương lắc đầu nói.
-Trường Sinh Chung nếu là thứ mà tổ tiên lưu lại, khẳng định còn có chỗ phi phàm, tuyệt đối không chỉ có hai ba dạng công năng như vậy.
Hắn tiếp tục nghiên cứu, nhưng nghiên cứu một năm nửa vẫn không có đầu mối, sau cùng chỉ có thể coi như thôi.
-Hay là đem thời gian gia tốc bên trong tạo hóa giới chỉ dung nhập vào trong Chung?
Tuy giờ phút này đặt Trường Sinh Chung vào tạo hóa giới chỉ, nhưng hai bên tách ra, không liên quan đến nhau.
-Thử một chút xem sao.
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng xuống, mệnh lệnh Thiên Đạo ngưng tụ thiên địa thuộc tính cùng pháp tắc, sau đó bao phủ Trường Sinh Chung lại.
Hắn thấy việc này có lẽ cần có thời gian, thậm chí có khả năng sẽ thất bại, nhưng không ngờ tới thuộc tính của mình lại là dễ như trở bàn tay tan vào.
-Đơn giản như vậy sao?
Vân Phi Dương có chút ngây người, nhưng vội vàng ổn định tâm thần đem cuồn cuộn thuộc tính chuyển vận vào bên trong Trường Sinh Chung không dứt.
Vài ngày sau.
Trường Sinh Chung bên trong tạo hóa giới chỉ tràn ngập thiên địa thuộc tính cùng Đạo Ý.
-Thời gian cải biến!
Vân Phi Dương tâm niệm nhất động.
Trường Sinh Chung trong thời gian gia tốc, từ gấp hai tăng lên tới gấp năm lần, cũng cuối cùng dừng lại tại gấp trăm lần.
Vù vù ——
Hô hấp của Vân Phi Dương có vẻ hơi gấp rút, nói.
-Trường Sinh Chung tầng thứ quá cao, dựa vào tu vi hiện tại của ta chỉ có thể đề bạt gấp trăm lần thời gian gia tốc.
Tạo hóa giới chỉ có thời gian gia tốc nghìn lần, bên trong Trường Sinh Chung chỉ gấp trăm lần, rõ ràng hơi yếu.
Nhưng đối với Vân Hàng bọn họ mà nói lại vô cùng thoải mái, dù sao cũng có hoàn cảnh tu luyện cường hãn, lại có thời gian gia tốc, dù là tư chất không tốt cũng có thể cứ thế mà tu luyện lên.
-Ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây.
Vân Phi Dương nỉ non nói.
-Bọn họ trưởng thành đến tầng thứ gì thì chỉ có thể dựa vào chính mình.
-Cha!
Vừa mới làm xong, Vân Tinh Không cười hì hì đi tới nói.
-Lúc nào ta mới có thể đi giác tỉnh huyết mạch đây?
Trong khoảng thời gian này, nàng đã đem ba thức đầu của Đại Bi Thủ Ấn lĩnh ngộ được cực hạn, lại hy vọng có thể giác tỉnh huyết mạch để có thể tu luyện sáu thức đằng sau.
-Bây giờ.
Vân Phi Dương cười nói.
-Ngay bây giờ.
Nói xong liền mang nữ nhi về đến ngoại giới, cũng tìm tới ngũ trưởng lão báo cáo ý đồ, khiến cho hắn kinh ngạc nói.
-Ngươi còn có nữ nhi?
-…
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật nói.
-Ta có hài tử rất kỳ quái sao?
-Không kỳ quái.
Ngũ trưởng lão cười cười, tiếp theo thì quan sát tỉ mỉ Vân Tinh Không đang đứng trước mắt kia, rất nhanh thì nụ cười ngưng kết lại, biểu hiện trên mặt thay đổi liên tục.