Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2178
Sau khi giết chết năm mạch dòng chính, Vân Phi Dương lần nữa trở về bên trong màn ánh sáng màu vàng, tiếp tục cảm thụ ý chí tổ tiên, đến cuối cùng cũng có thể đem toàn bộ truyền thừa xuống.
Khả năng có người sẽ nói, tên này làm được là do có tổ tiên giúp đỡ.
Trên thực tế, cũng không phải thực sự như thế.
Tổ tiên Vân thị chỉ là giúp Vân Phi Dương và Trường Sinh Chung câu thông cầu nối, có thể thành công hay không còn muốn dựa vào chính bản thân hắn.
– Đáng tiếc!
Hắn lắc đầu, nói:
– Chỉ là đem Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp lĩnh ngộ được đệ ngũ biến, cảnh giới phía trên cũng không chút nào đạt được.
Nếu như đám dòng chính biết được lời hắn nói, nhất định sẽ mỗi người một ngum nước bọt dìm chết hắn, tên này đúng là suy nghĩ khác người a.
Đại ca à!
Tổ tiên lưu lại chí bảo thiên địa tạo hóa, cứ như vậy bị ngươi chiếm thành của riêng, thế còn không biết thỏa mãn? Còn muốn tăng thêm cảnh giới, ngươi đừng có cái ý nghĩ được một tất lại muốn một thước!
Nói thật.
Nếu đổi lại là dòng chính khác, nếu như đạt được Trường Sinh Chung, đừng nói cảnh giới đề bạt, dù là để cảnh giới rút lui cũng nguyện ý!
– Chí bảo này có rất nhiều tầng đạo, chắc phải bỏ ra một khoảng thời gian để nghiên cứu thật kỹ một phen.
Vân Phi Dương tâm niệm khẽ động, đem Trường Sinh Chung ném vào tạo hóa giới chỉ, động tác này làm cho dám dòng chính ngây ngốc treo giữa đài cao trên không trung, không biết nói gì hơn.
Trước kia Trường Sinh Chung không có chủ nhân, được tổ tiên Vân thị an bày ở chỗ này, trở thành một công trình công cộng cho mọi người ngắm nhìn, giờ đây nó đã có chủ nhân, khẳng định trở thành của riêng của người khác.
– Hưu ——
Trường Sinh Chung hóa thành lưu quang, nhẹ nhàng dung nhập bên trong thân thể của Vân Phi Dương, khóe miệng của hắn giơ lên một nụ cười mỉm, phảng phất như nói cho mọi người biết rằng, thật ngại quá, không có sự cho phép của ta, về sau các ngươi có muốn tu luyện cũng khó a. Ha, thật thiếu đánh!
Đây là chuyện xấu sao?
Đối với hậu bối ưu tú mà nói, thì đúng thật là chuyện xấu.
Nhưng đối với dòng chính phổ thông mà nói, mặc kệ Trường Sinh Chung có chủ nhân hay không đều cùng bọn họ không có nửa xu quan hệ, bởi vì căn bản họ không đủ độ tinh khiết huyết mạch, không có tư cách tiến vào đó tu luyện.
Còn tộc trưởng Vân Tại Dã cũng không cho rằng đây là chuyện xấu, bởi vì Vân Phi Dương là chủ nhân của Trường Sinh Chung, đại biểu cho việc tổ tiên đã tán thành, chấp nhận trao lại cho hắn, chứng tỏ thành tựu tương lai khẳng định cực cao!
– Xoát!
Đột nhiên, bát trưởng lão theo tổ viện bay ra, cả giận quát lên:
– Vân Phi Dương, trả mạng lại cho đệ tử ngũ mạch dòng chính bọn ta!
– Vù vù ——
Pháp tắc chi lực tại Vân Vực cuồn cuộn tràn ngập bên trong, cuối cùng hóa thành một đại thủ che phủ bầu trời, hướng Vân Phi Dương vô tình áp xuống dưới.
Đây là Đại Ma Chi Chưởng.
Bát trưởng lão thuộc hàng Phía trên Đế cấp, khi thi triển Đại Ma Chi Chưởng uy lực đương nhiên không nhỏ, miểu sát Vân Phi Dương, mang uy lực áp tới tất cả hậu bối dòng chính!
– Không tốt!
Vân Tại Dã sắc mặt đại biến.
Bát trưởng lão ngưng tụ Đại Ma Chi Chưởng uy lực cực kỳ khủng bố, tốc độ lại cực nhanh, cho dù hắn là tộc trưởng cũng khó có thể cản lại.
– Xong! Xong rồi!
– Tiểu tử kia phải bỏ mạng!
Ngũ trưởng lão và thập tam trưởng lão sắc mặc cũng đại biến.
Bọn họ một mực chú ý đến Vân Phi Dương chưởng khống Trường Sinh Chung, hoàn toàn không nghĩ tới, tại thời điểm mấu chốt này sẽ có người ra tay đánh lén.
– Tạch tạch tạch ——
Chưởng ấn thanh thế to lớn của bát trưởng lão gào thét áp đến, không gian Vân Vực nhao nhao sụp đổ, Vân Phi Dương đang khóa định tròng mắt nhất thời co lại, một cổ khí tức tử vong mãnh liệt xông lên đầu.
Hắn chỉ có bát phẩm Đế cấp, có thể giết chết Vân Tùng đang ở cửu phẩm Đế cấp, nhưng trước mặt Đế cấp phía trên, vẫn không chịu nổi một kích.
– Vù vù ——
Chưởng ấn còn chưa trấn áp xuống, uy áp phía trên Đế cứ thế xông đến, trong nháy mắt đem Vân Phi Dương trói buộc lại, hiện tại hắn đã khó có thể né tránh được nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn chưởng ấn này rơi xuống, thậm chí hắn còn đang nghĩ, chính mình sẽ chết sao?
Loại tình huống này Vân Phi Dương đã từng gặp phải, lúc ở tiền thế bị Chư Thần trấn áp, cũng tỉ như năm đó ở Vạn Thế đại lục, linh hồn đột kích Linh Vũ Giới Chủ.
Nhưng mà…
Chỉ có lần này mới làm hắn cảm nhận được rõ ràng cái chết nằm trong gang tấc, có lẽ một giây sau, hắn liền vẫn lạc.
Không thể chết, nhất định không thể chết.
Ta! Vân Phi Dương! Còn không sống đủ! Ta! Vân Phi Dương! Còn muốn truy cầu thọ nguyên vô tận! Còn muốn truy cầu người hướng tới trường sinh!
– Hưu ——
Trường Sinh Chung vừa bị ném vào tạo hóa giới chỉ, sa khi nghe được tiếng lòng của chủ nhân đang hò hét, lúc này bay ra.
– Ông! Ông!
Trong khoảnh khắc, chí bảo thiên địa tạo hóa vô hạn mở rộng, đem Vân Phi Dương che chở bên trong, hình thành một tấm chắn bảo hộ cực lớn cho chủ nhân của mình.
Toàn bộ quá trình diễn ra với tốc độ ánh sáng, ở hiện trường cũng chỉ có tộc trưởng và số ít cao tầng có thể mơ hồ thấy được mọi chuyện đang diễn ra.
Trường Sinh Chung vừa mới bao phủ Vân Phi Dương, hình thành vòng phòng ngự tuyệt đối, chưởng ấn của bát trưởng lão cường thế đã đánh xuống, nhất thời truyền đến tiếng chuông vang đinh tai nhức óc.
– Hưu hưu hưu ——
Mắt trần có thể thấy được năng lượng đang gợn sóng, theo Trường Sinh Chung bên trong khuếch tán bay ra, mang theo dư uy, ẩn chứa tác dụng an ủi tâm linh!
– Phốc!
Bát trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi, như diều đứt dây nặng nề té xuống đất, sắc mặt tái nhợt.
Đây chính là một trong những ưu điểm của Trường Sinh Chung, không chỉ có thể hóa giải năng lượng ngoại giới mà còn có thể chuyển hóa cổ năng lượng này thành năng lượng tịnh hóa tâm thần.
Đương nhiên, năng lượng tích cực này chỉ giới hạn trong ngoại nhân không liên hệ, còn người công kích sẽ phải nhận lại lực phản phệ gấp đôi sức mạnh do chính hắn công kích.
Nói cách khác.
Võ giả công kích Trường Sinh Chung, năng lượng được hóa giải sẽ cực kỳ có ích với người bên ngoài nhưng đối với người đánh vào nó sẽ phải khổ cực tiếp nhận gấp hai lần lực lượng phản phệ.
Một kích vừa rồi của bát trưởng lão phi thường cường thế, vượt xa đòn xuất thủ bình thường nên lục phản phệ nhận về chỉ có hơn chứ không kém, làm cho lão thổ huyết, ngã xuống tại chỗ.
Lại nói đến Vân Phi Dương.
Giờ phút này hắn được đặt vào bên trong Trường Sinh Chung, ở khoảng cách gần chỉ có thể nghe được tiếng chuông vang lên, sau đó trong nhát mắt tâm cảnh thay đổi đến an tĩnh dị thường.
Vô luận bên lực lượng bên ngoài lớn đến mức nào cũng sẽ không tạo thành thương tổn gì với hắn.
– Hưu ——
Đột nhiên, lưu quang lấp lóe che phủ xung quanh Trường Sinh Chung, trở về tạo hóa giới chỉ, toàn bộ thân chuông hiện lên vẻ ảm đạm.
Trong lúc vội vã xuất hiện, chống lại một kích nặng nề như thế khẳng định tiêu hao không ít năng lượng.
Vân Phi Dương tâm thương yêu không dứt bảo bối mới vừa thu nuôi, đồng thời hai mắt nhìn hằm hằm bát trưởng lão, sau đó nâng tay lên, thi triển Đại Ma Chi Chưởng, hướng đối phương ngang nhiên đập tới.
Dưới tình huống bình thường, hắn tuyệt đối đánh không lại cấp Phía trên Đế cấp, nhưng bây giờ lão già kia bị trọng thương thổ huyết ngã xuống đất, sắc mặt tái nhợt, rõ ràng là thời cơ tốt để xuất thủ.
– Đại Ma Chi Chưởng?
– Tên này học được lúc nào?
Ngũ trưởng lão trừng to hai mắt.
Hắn rõ ràng nhớ kỹ, Vân Phi Dương chỉ mới học tập hoàn chỉnh Đại Bi Thủ Ấn thôi mà, cũng không có nói sẽ tu luyện qua Đại Ma Chi Chưởng a!
Nhưng mà, để ngũ trưởng lão càng thêm chấn kinh là sau khi tiểu tử kia ngưng tụ ra chưởng ấn, tóc đen bay phiêu dật trong gió thế mà hóa thành màu trắng!
– Đệ ngũ biến!
Vân Tại Dã chuẩn bị bay tới đã thấy tên kia thi triển ra huyết mạch vũ kỹ, tóc hóa thành hình thái đệ ngũ biến, lão cứ như thế đứng nguyên tại chỗ ngây ra như phỗng.
– Làm sao có thể!
Các trưởng lão khác đang ở hiện trường trợn mắt há mồm, không thể tưởng tượng nổi
– Vù vù ——
Đúng vào lúc này, Đại Ma Chi Chưởng cấp tốc ngưng tụ mà thành, mang theo toàn bộ lực lượng của Vân Phi Dương và toàn bộ lửa giận ầm vang áp xuống.
– Ầm ầm!
Tiếng vang đinh tai nhức óc vang lên trong Vân Vực, đến mức truyền ra khắp không gian, dập dờn trong vũ trụ, thậm chí kinh động đến Hồng Lão Quái và Hắc Đế.
– Hắc Lão Quỷ!
Cảm thụ được khí tức khủng khiếp của Vân Vực truyền đến, Hồng Lão Quái ngưng trọng nói:
– Cổ lực này so với khí tức của Phía trên Đế cấp có chút quen thuộc.
– Không sai.
Hắc Đế hơi chút trầm ngâm, như nghĩ đến cái gì, giật mình nói:
– Là tiểu tử kia!
– Không phải đâu?
Hồng Lão Quái trợn mắt líu lưỡi biện giải cho bộ não không theo kịp mạch truyện của mình:
– Hắn mới tiến vàovàot Vân Vực chỉ hơn mười năm, sao lại nhanh như vậy đã đột phá từ ngũ phẩm Đế cấp đến Phía trên Đế cấp được cơ chứ?