Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2177
– Phanh phanh phanh ——
Bên trong Trường Sinh Chung, theo Vân Phi Dương ngưng tụ Đại Ma Chi Chưởng ầm vang rơi xuống, không gian hiện lên quy mô đổ sụp, giống như ngày tận thế!
Ở hiện trường có hơn sáu mươi tên dòng chính, sắc mặt xôn xao đại biến, nhao nhao vận chuyển tâm pháp mong có thể chống đỡ không gian vỡ nát đang truyền đến năng lượng ba động.
Đáng tiếc có người chậm nửa nhịp, kết giới còn chưa được hình thành, liền bị dư uy tập kích, thổ huyết tại chỗ.
– Thật đáng sợ!
Các đệ tử dòng chính ở khoảng cách khá xa có thể miễn cưỡng chống được dư uy, bị dọa đến sắc mặt chuyển xanh.
Cái này là có thể hiểu được, dù sao, lúc trước nếu như chậm một bước, hậu quả khẳng định cũng là thổ huyết tại chỗ, thậm chí bị dư uy chấn động làm cho trọng thương!
Vân Phi Dương vừa lĩnh ngộ ra bí pháp Đại Hồn Huyết Mạch đệ ngũ biến, liền thi triển ra Đại Ma Chi Chưởng mang theo lực lượng có thể nhìn ra được trên phản ứng có nhóm dòng chính, uy lực cực kì bạo nổ!
Đương nhiên.
Những người này chỉ là cảm thụ ở một khía cạnh mà thôi.
Vân Tùng và Vân Duệ đang ở phía dưới của Đại Ma Chi Chưởng thì có thể chân chính thể nghiệm được uy lực của nó đáng sợ như nào, chưởng ấn rơi xuống, khí lực táo bạo cuốn tới, trong lòng hai hiện lên hai chữ “Không xong”.
– A a a!
Vân Tùng phẫn nộ rống to, trong nháy mắt quanh thân hiện ra từng tầng từng tầng kết giới phòng ngự uy nghiêm, hiển nhiên, là vì bên trong trường sinh chung, hắn là đệ tử dòng chính mạnh nhất, hắn tuyệt đôi không khuất phục dưới cường thế của Đại Ma Chi Chưởng.
Can đảm lắm.
Nhưng hiện thực lại vô cùng tàn khốc.
Nơi hắn ngưng tụ Đại Dung Giới phát ra bị khí tức mạnh mẽ áp xuống chưởng ẩn trước mặt, lộ ra một cỗ lực dị thường nhó bé, dị thường yếu ớt.
– Ánh sáng đom đóm làm sao có thể lấn áp được vầng trăng!
Vân Phi Dương cười lạnh một tiếng, một tay nhẹ nhàng áp xuống, nhìn như tùy ý, nhưng thật sự tùy ý sao?
– Ầm ầm!
Đại Ma Chi Chưởng mang theo vô thượng uy áp hung hăng áp xuống, trong một khoảnh khắc nhỏ bé, Vân Tùng vỡ nát, hóa thành hư vô.
– …
Rất nhiều đệ tử dòng chính khóe miệng co giật.
Giờ phút này trong đầu họ hiện lên bốn chữ để hình dung cuộc va chạm vừa rồi của hai cỗ uy lực, chính là — thực lực cách xa!
Vân Phi Dương kích phát bí pháp Đại Hồn Huyết Mạch, lực lượng có khủng bố, cho nên khi thi triển Đại Ma Chi Chưởng cũng đạt đạt uy lực cường đại.
Bình tĩnh trở lại sau cuộc chạm trán uy mãnh vừa rồi, liền thấy khu vực bị oanh kích vừa rồi xuất hiện một cái hố sâu, mà Vân Tùng và Vân Duệ đang nằm ở bên trong cái hố đó, toàn thân máu thịt be bét.
– Chết…chết rồi!
Sau khi phát hiện hai huynh đệ Vân Tùng và Vân Duệ không còn khí tức sinh mệnh nữa, nhóm người Vân thị dòng chính trừng to hai mắt, thần sắc đại biến như không tin vào mắt mình!
– Tên này thực quá tàn nhẫn!
– Đây chính là đệ tử ưu tú nhất của hai trong ngũ mạch dòng chính a!
Mới vừa rồi Vân Tùng và Vân Duệ chỉ vừa đột phá đến cửu phẩm Đế cấp, chưa kịp ra ngoài làm mù mắt chó người ta thì cứ như vậy mà vẫn lạc trong Đại Ma Chi Chưởng rồi, thật sự là bọn họ không thể nghĩ được kết quả sẽ như thế này.
– Tàn nhẫn?
Vân Phi Dương cười lạnh không thôi.
Những tên này và ta đều là đồng tộc, cùng nhau tiến vào Trường Sinh Chung để tu luyện, nhưng ngươi có ý giết ta, cớ gì lão tử không thể phản kích lại, chẳng lẽ cứ thế trơ mắt chết dưới tay các ngươi à? Ta chỉ là tự vệ, há có gì phải gọi là tàn nhẫn?
Hắn cũng chẳng muốn bởi vì cùng là tộc nhân của Vân Vực mà hạ thủ lưu tình, dù sao tính cách của ta là thế, ngươi không động ta, ta không động ngươi.
– Phù phù!
Nơi xa, Vân Hạc cứ thế ngã ngồi trên mặt đất, ánh mắt đờ đẫn, thì thào nói không ra hơi:
– Tùng ca…Duệ ca…
Vân Tùng và Vân Duệ khi xuất quan cùng lúc đột phá cửu phẩm Đế cấp, trong lòng tràn đầy kích động cho rằng Vân Phi Dương chết chắc, kết quả lại là chạy đến nạp mạng!
Hai vị ca ca làm trụ cột tinh thần cứ như thế vỡ nát, phòng tuyến tâm lý của Vân Hạc cứ như thế sụp đổ triệt để.
Nhưng mà.
Vân Phi Dương làm thế nào có thể tha cho hắn, âm thanh lạnh lùng vang lên:
– Ngươi cũng đi theo bọn hắn đi thôi.
– Vù vù ——
Ở giữa bầu trời, lít nha lít nhít Đại Bi Thủ Ấn gào thét xuất hiện, tiếp đó ngưng tụ ra chưởng ấn uy áp càng mạnh áp tới.
Vân Hạc tựa như bùn nhão, trong lòng dâng lên khí tức tử vong mãnh liệt, ngay lúc trước khi chết, hắn chỉ kịp hét lên một tiếng không cam lòng:
– Khôngggg—-
– Ầm ầm!
Chưởng ấn ầm ầm rơi xuống, mặt đất rung chuyển.
Rất nhiều đệ tử dòng chính hít một hơi lãnh khí.
Vân Phi Dương thật sự là một sát thần a, chỉ trong thời gian ngắn đá giết chết ba nhân tài ưu tú nhất của ngũ mạch dòng chính rồi.
Í, không phải ba, là bốn, là bốn nhân tài ưu tú a.
Bởi vì Vân Nhiễu vừa mới tỉnh dậy không thể chịu nổi uy áp đánh tới mà vẫn lạc.
– Nhị ca, trong khoảng thời gian này, mí mắt đệ cứ nhảy lên liên tục, sợ là điềm không may.
Trong đại điện của tổ viện ngũ mạch, một vị trưởng lão vẻ mặt nghiêm túc nói.
Bát trưởng lão nhấp một ngụm trà, không mấy để ý nói:
– Tam đệ, xem ra, đệ đây là tu luyện võ đạo đến nỗi đau sốc hông đi.
Vài ngày trước, trưởng lão tam đệ này cũng một mực nói mí mắt hắn giật liên tục, cho đến bây giờ cũng không có phát sinh chuyện gì, cho nên hiện tại hắn căn bản không coi cái giật mí mắt của tam đệ này ra gì.
– Không có khả năng.
Tam đệ chân thành nói:
– Ngày hôm nay mí mắt đệ giật càng mạnh, nhất định là có chuyện gì đó phát sinh.
Một tên trưởng lão khác còn cười ha hả:
– Thanh âm Trường Sinh Chung vang lên, hiển nhiên là đã nhận chủ, có lẽ mí mắt tam ca nhảy lên như thế là phúc đây.
– Rất có khả năng.
Bát trưởng lão ý cười càng đậm:
– Có lẽ Tùng nhi lúc này đang kế thừa ý chí tổ tiên, ký kết khế ước với Trường Sinh Chung đấy.
– Nếu như là như vậy….
Một trưởng lão cười góp vui:
– Đối với ngũ mạch ta mà nói, tuyệt đối là đại hỉ sự.
– Ha ha ha.
Tất cả trưởng lão cười không khép được miệng.
Nếu quả thật Vân Tùng có thể nắm giữ Trường Sinh Chung thì ngũ mạch dòng chính khẳng định sẽ vĩnh viễn trường tồn, không mạch hệ nào có thể thay thế.
Thậm chí về sau có thể trở thành thiên hạ đệ nhất tộc trưởng, để mạch hệ càng thêm huy hoàng.
– Hy vọng là vậy.
Tam đệ trưởng lão nỉ non nói.
Đúng vào lúc này, một tên dòng chính mặt mũi tràn đầy khủng hoảng xông vào, khiến cho lòng hắn nhất lời lộp độp bất an.
– Ly nhi!
Bát trưởng lão cau mày:
– Không ngươi đang trông coi ngọc giản các sao, sao lại vội vàng hấp tấp chạy tới, còn ra thể thống gì.
– Trưởng lão!
Người gọi là Vân Ly dòng chính hai tay run rẩy nói:
– Vân…Vân Tùng, bọn họ…Linh Hồn ngọc giản của bọn họ vỡ nát hoàn toàn rồi!
Tất cả trưởng lão đang còn hình ảnh trong tưởng tượng Vân Tùng có thể nắm giữ Trường Sinh Chung nhất thời im bặt, vẻ mặt cứng ngắt, ngưng trệ, không dám tin.
– Phốc!
Linh Hồn ngọc giản của Vân Tùng, Vân Duệ, Vân Nhiễu và Vân Hạc toàn bộ vỡ vụn trên mặt đất, bát trưởng lão tại chỗ phun ra một ngụm máu tươi.
Bốn đệ tử ưu tú nhất của ngũ mạch tiến vào Trường Sinh Chung, bây giờ toàn bộ đều ngã xuống, khẳng định là một đả kích nặng nề.
– Là ai?
– Đến cùng là ai?
Bát trưởng lão phẫn nộ rống to, hai con ngươi xuất hiện tơ máu, giận dữ đến cực hạn, hiển nhiên đã có chút mất lý trí.
– Nhị ca!
Tam trưởng lão đã từng nói mí mắt hắn nhảy lên thường xuyên, tức giận hỏi:
– Có phải là Vân Phi Dương hay không?
– Không có khả năng!
Có trưởng lão đưa ra ý kiến:
– Tiểu tử kia chỉ đạt đến lục phẩm Đế cấp, làm sao có thể giết chết đám đệ tử Vân Tùng được chứ!
Câu nói này đạt được tán thành mọi người, duy chỉ có bát trưởng lão lại là ánh mắt âm trầm bất định, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Nhất định là hắn!
– Ông!
Đúng vào lúc này, tiếng chuông của Trường Sinh Chung vang lên lần nữa, một cỗ Tịnh Hóa Năng Lượng cuồn cuộn tràn ngập ra.
– Nhận chủ thành công?
Tất cả trưởng lão nhao nhao suy đoán.
– Hưu!
Đột nhiên, Trường Sinh Chung treo ở trên đài cao mấy triệu năm cứ như thế biến mất, từng người từng người dòng chính Vân thị ánh mắt trống rỗng, đờ đẫn treo giữa không trung xuất hiện.
Các cao tầng của Vân Vực thấy thế, nhất thời càng thêm khẳng định, đây là nhận chủ thành công rồi, mà Trường Sinh Chung sở dĩ cứ như thế biến mất, hẳn là bị tân chủ nhân thu hồi!