Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2155
Vài ngày sau, Loạn Thú Cốc mở ra.
Bình thường tham gia lịch luyện, toàn bộ trước tiên đều tụ tập tại thông hướng trong cốc truyền tống trận, số lượng lên đến hàng vạn đệ tử.
Nhóm dòng chính thực lực đương nhiên không đến nổi tệ, tu vi thấp nhất cũng có thể so với Tầng thứ Đế cấp, trong mắt bọn họ đều có ý chí chiến đấu mãnh liệt.
Loạn Thú Cốc mở ra, là một đại sự, đồng thời cũng là con đường để thu hoạch Tổ Huyết Đan.
Tổ Huyết Đan!
Đối với tộc nhân của Vân thị nhất tộc đều rất trọng yếu.
Muốn đem bí pháp Đại Hồn Huyết Mạch lí giải càng sâu, chỉ dựa vào lĩnh ngộ của bản thân thì cực kì khó khăn nhưng khí có Tổ Huyết Đan này thì tỷ lệ thành công cũng sẽ được nâng lên.
Tuy tỷ lệ này vô cùng nhỏ nhưng dù sao có còn hơn không.
Không thấy mỗi lần lịch luyện kết thúc, nhóm dòng chính đều thu hoạch được Tổ Huyết Đan, chắc chắn sẽ có người vô cùng may mắn lĩnh ngộ được bí pháp Đại Hồn Huyết Mạch.
– Người còn không ít nha.
Vân Phi Dương mang theo Vân Hàng đi vào trước trận pháp, đưa mắt nhìn đám người giống như thủy triều, cảm thán không thôi.
Vân Vực tổ địa để uẩn quả nhiên thâm hậu a, chỉ là một trận lịch luyện cho hậu bối thôi mà đã có nhiều Chuẩn Đế và Đế cấp cường giả như vậy.
– A?
Có người nhìn thấy Vân Phi Dương, cũng nhìn thấy Vân Hàng, thấp giọng kinh ngạc nói:
– Tiểu tử Vân Hàng kia, làm sao cũng tới?
– Tên này không phải là đến tham gia lịch luyện chứ?
– Nói đùa cái gì thế, hắn ngay cả Vương cấp cũng không lên nổi, sao dám vào Loạn Thú Cốc, cái này không phải là tìm chết sao?
Tiếng nghị luận của mọi người không lớn, sợ bị Vân Phi Dương nghe được, họ không dám đi trêu chọc tiểu tử hung hãn này.
Đoạn thời gian trước Vân Đại Tiện Thần xách theo cổ ngũ mạch cuồng loạn một trận, làm cho người khác có chút kiêng kị.
– Nghe được không?
Vân Phi Dương thảnh thơi nói:
– Bọn chúng xem thường ngươi.
Vân Hàng khóe miệng co giật.
Thực lực của chính hắn chỉ đạt đến tiên nhân đại viên, muốn có tư cách tham gia vào Loạn Thú Cốc phải đạt được Chuẩn Đế và Đế cấp, hắn ở đây bị xem thường cũng là điều bình thường a, cứ như rằng hắn yếu nhất đám vậy, ừ thì yếu thật đấy, nhưng cũng không đến nổi bị thúc đem ra chà đạp như vậy.
– Vân thúc…
Hắn yếu ớt nói:
– Con có thể không đi hay không?
Hắn thực sự lo lắng cho bản thân mình, chân trước còn chưa kịp chạy, chân sau liền bị hung thú cường đại nuốt mất.
Về phần tại sao xưng Vân thúc, chủ yếu xem ở thực lực đối phương rất mạnh, cho một loại tôn xưng.
Thực ra hô thúc thúc đã loạn bối phận, bởi vì Vân Tội Kỷ mang đi con thứ, ở bên ngoài ngao du, đời sau sinh ra tốc độ cao hơn hậu nhân Vân Thiên Tứ rất nhiều.
Nếu như cẩn thận tính toán, Vân Phi Dương hoàn toàn có thể được xưng là đời ông nội.
Đương nhiên, chuyện đó đã qua lâu rồi, có thể liệt vào hàng sử sách của tổ tông, lại không cần phải đem gia phả ra khảo chứng, cho nên bản thân hắn cũng không để ý gì nhiều mà cứ tự nhiên để đối phương gọi mình là thúc thúc, nhưng cũng có nguyên nhân khác nữa là, gọi bằng ông nghe già quá.
– Không được.
Vân Phi Dương ngữ điệu cương quyết nói:
– Ngươi nhất định phải đi.
Theo lời ngũ trưởng lão nói, hắn biết được, phần thưởng cho đệ nhất mười khỏa Tổ Huyết Đan và 10 ngàn khỏa linh thạch, người thứ hai còn có thể đạt được năm viên Tổ Huyết Đan và 50 ngàn khỏa linh thạch.
Còn đến người thứ ba, thứ tư cũng có khen thưởng không tệ, nếu không phải người trong cổ ngũ mạch còn quá tuổi nhỏ, hắn khẳng định kéo hết toàn bộ đi dự thi, sau đó đem tất cả phần thưởng chia ra cũng có cuộc sống tốt hơn chút.
– Vân Hàng cũng dự thi?
Đứng trên đài cao ngũ trưởng lão nhìn thấy Vân Hàng cạnh Vân Phi Dương, nhất thời nhíu mày lại, nói:
– Đây không phải hồ nháo sao?
Vân Tại Dã lắc đầu không biết nói gì hơn.
Hắn cũng không có ngăn cản Vân Hàng dự thi, dù sao tổ tiên Vân thị lưu lại Loạn Thú Cốc, không có thiết lập hạn chế cảnh giới, cho nên tiên nhân tầng thứ dòng chính có tư cách tham gia lịch luyện.
…
Hàng vạn đệ tử Vân thị nhất tộc tụ tập trên diễn võ trường, yên tĩnh chờ đợi Loạn Thú Cốc mở ra.
Thừa dịp khoảng cách này.
Linh hồn Vân Phi Dương dung nhập tạo hóa giới chỉ, tiếp tục lĩnh ngộ thêm nhiều huyết thần thông và mạch vũ kỹ.
Mấy ngày qua, dựa vào ngàn lần gia tốc, hắn đối với Đại Nhật Hồng Viêm Thuật và Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật đã có lý giải sâu sắc hơn.
Đại Bi Thủ Ấn đã lĩnh ngộ thành công, lần tiếp theo thi triển, khẳng định thực lực sẽ mạnh hơn lúc đối chiến với Vân Khanh.
Bất quá, Vân thị nhất tộc mang bí pháp Đại Hồn Huyết Mạch làm tiêu chí tu luyện, nhưng khổ nỗi cái này khó có thể lĩnh ngộ, thậm chí cũng không có chút đầu mối nào.
– Ừm?
Vân Phi Dương đột nhiên mở ra hai con ngươi ra, theo cảm giác nhìn về một phía.
Đứng ở đằng xa trong ngũ mạch dòng chính, bắt gặp hắn quay đầu nhìn lại liền thu hồi ánh mắt, xem như chuyện gì cũng chưa phát sinh.
Tuy hắn che giấu rất tốt, nhưng Vân Phi Dương đã sớm bắt được một tia sát khí lóe lên rồi lại biến mất nhanh chóng.
– Xem ra, những người này có đang rảnh rang a.
Vân Phi Dương khóe miệng giơ lên ý vị thâm trường mỉm cười.
– Tiểu tử.
Ngũ trưởng lão truyền âm với Vân Phi Dương:
– Loạn Thú Cốc là một loại khảo nghiệm phong bế thức, nhất định phải cẩn thận, cũng phải đề phòng ngũ mạch dòng chính.
– Đã biết.
Vân Phi Dương ứng một tiếng, trong lòng lạnh lùng:
– Ngũ mạch dòng chính, các ngươi tốt nhất đừng đến chọc ta, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Lần này tham gia lịch luyện, chỉ vì thu hoạch Tổ Huyết Đan và linh thạch, hắn không có ý định gây chuyện thị phi, nhưng nếu có người đánh chủ ý lên hắn, hắn chắc chắn sẽ không nhân từ nương tay!
Bát trưởng lão và ngũ mạch trưởng lão khác đứng chung một chỗ, truyền âm trao đổi với nhau, bọn họ xem xét có nhiều đệ tử dòng chính lão luyện, sát khí nội liễm bên trong không mảy may tiết ra ngoài.
– Ông!
Không lâu sau, Trường Sinh Chung vang lên.
Một năng lượng cuồn cuộn cuốn tới, khiến cho tinh thần của các đệ tử vô cùng phấn chấn.
Vân Phi Dương nhìn về phía đài cao đang treo một cổ lão chuông lớn, ánh mắt nóng rực nói:
– Đây chính là Trường Sinh Chung do tổ tiên lưu lại sao?
– Khụ khụ.
Vân Tại Dã bay đến, lơ lửng trên không trung, cất cao giọng:
– Loạn Thú Cốc đã mở ra, tộc nhân tham gia lịch luyện theo thứ tự tiến vào truyền tống trận.
– Xoát! Xoát!
Vừa dứt lời, đám người dòng chính nhịn không được khóe miệng cong lên, nhao nhao tiến lên, liền bị truyền vào bên trong Loạn Thú Cốc.
Vân Phi Dương lưu luyến không rời dời mắt khỏi Trường Sinh Chung, nói:
– Chúng ta cũng đi vào đi.
Nói xong, cất bước tiến vào.
Vân Hàng vội vàng đuổi theo, phải gọi là dính sát vào mông của Vân Phi Dương, sợ không cẩn thận một chút mà lạc mất vị thúc thúc này thì khổ.
– Tiểu tử kia…
Nghĩ lại trước lúc Vân Phi Dương tiến vào trận pháp, ánh mắt lấp lóe nóng rực, Vân Tại Dã thầm nghĩ:
– Sẽ không nhìn lên Trường Sinh Chung chứ?
Chính xác.
Vân Đại Tiện Thần xác thực nhìn lên Trường Sinh Chung đến nổi.
Dù sao, tổ tiên lưu lại chí bảo, nếu như có thể chiếm thành của riêng, khẳng định như hổ thêm cánh!
Thực ra tộc nhân Vân thị nhất tộc đều nhìn lên Trường Sinh Chung, nhưng bọn hắn cũng hiểu rõ, đây là trấn tộc chí bảo, phi thường Thần Thánh, bọn hắn không có tư cách chưởng khống chí bảo như thế này.
Vân Phi Dương không cho là như vậy, hắn đang nghĩ chờ sau này có đầy đủ thực lực nhất định sẽ đem vật này chiếm về làm của riêng.
Dám đánh chủ ý lên trấn tộc chí bảo, cũng chỉ có tên vô liêm sỉ này nghĩ ra.
…
– Hưu! Hưu!
Sau khi dung nhập truyền tống trận, Vân Phi Dương bị truyền tống đến một cái cực u ám trong sơn cốc, vừa mới ổn định thân thể, liền ngửi được mùi hôi thối gay mũi.
Hắn đã quen đi lịch luyện nhiều lần nên đối với mùi thối này hoàn toàn không để mắt tới.
Nhưng Vân Hàng thì không được như vậy, chỉ thấy tiểu tử này thân thể vừa đứng vững, nhất thời khom người nôn thốc nôn tháo.
Vân Phi Dương lắc đầu câm nín.
– Rống!
Đúng vào lúc này, nơi xa truyền đến tiếng rống giận dữ đinh tai nhức óc.
Một con thú cao lớn hung hãn vọt tới, khí tức xung quanh cho thấy đấy là một con thú đã đạt đến tầng thứ Đế cấp!
– Má ơi!
Vân Hàng đem bữa cơm đêm qua nuốt xuống, run lấy bẩy trốn sau Vân Phi Dương không dám hó hé.