Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2154
Cổ ngũ mạch bị khi nhục, Vân Tại Dã đương nhiên cũng biết, nhưng chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt cho qua, bởi vì loại tình huống này ở Vân Vực thấy mãi cũng thành quen.
Dù sao, cái thế giới lấy võ làm đầu này, hết thảy đều coi trọng thực lực, không có thực lực thì không có một chút đãi ngộ nào, cũng chẳng có đặc quyền gì, vậy nên lúc bị khi nhục chỉ có thể cúi đầu, cắn răng chịu đựng.
Còn nữa, năm đó cổ ngũ mạch cũng là một trong những cửu mạch mạnh nhất.
Khi đó có vinh quang cỡ nào đi nữa thì cũng chỉ có thể dùng bốn từ – tạo hóa trêu ngươi- để hình dung.
Vân Phi Dương cười nhạt một cái nói:
– Mạch hệ xuống dốc cho nên bị người tùy ý khi nhục, vậy cũng bỏ qua đi, nhưng bây giờ Vân Phi Dương ta đã trở về, loại cục diện như thế này sẽ không phát sinh thêm lần nào nữa.
– Đám người đã từng khi dễ chúng tôi nhất định phải trả giá đắt, đồng dạng như những gì tộc trưởng ngài vừa nói – tạo hóa trêu ngươi!
Bốn chữ sau cùng, khí thế áp bức không thể phản kháng.
Vân Hàng trước đó còn đang run rẩy đang tụ tập ở bên ngoài với đám trẻ con, máu trong cơ thể như được nhóm lên một ngọn lửa, ánh mắt lóe lên một tia cường thế.
Đúng vậy!
Chúng ta đã từng rất yếu, đã từng bị người khác khi nhục.
Bây giờ bên trong mạch hệ đã xuất hiện cường giả làm chỗ dựa, tại sao không thể dùng thực lực đi đòi nợ!
Hay là nói, chúng ta chỉ là cổ ngũ mạch, vô luận là lúc huy hoàng hay khi xuống dốc, bị người khác khi nhục là chuyện thường, trời sinh là đồ đê tiện sao?
Vân Hàng cùng mạch hệ với đám trẻ con, tuy thường xuyên bị nhục nhã một mực mọi việc đều cầu toàn, nhưng không có nghĩa là trong lòng của hắn không có huyết tính.
Vân Phi Dương đến, để bọn hắn phóng thích huyết tính của mình, cũng làm cho Vân Hàng có can đảm đi theo Vân Phi Dương chạy khắp nơi cuồng loạn khi dễ qua đám người dòng chính vênh váo đó.
Vân Tại Dã không phản bác được, chỉ có thể thở:
– Oan oan tương báo đến khi nào mới dứt đây.
– Một trả một.
Vân Phi Dương nói.
Vân Tại Dã nói:
– Ngươi nếu biết một trả một, tại sao không nghĩ đến lui một bước trời cao biển rộng?
– Ha ha ha!
Vân Phi Dương đột nhiên cười ha hả, con ngươi lấp lóe sắc bén lộng lẫy:
– Muốn lui, cũng phải là bọn hắn lui!
Tên này tính cách chính là như vậy, ngươi đánh ta một chưởng, ta nhất định phải trả lại ngươi một đạp, nén giận hay là bất kể hiềm khích gì của lúc trước, đều không tồn tại.
Giả sử, Vân Phi Dương thật sự bị người khác đánh, còn phải xem như chưa phát sinh chuyện gì, nhẫn nhục chịu đựng, thì hắn làm gì bị trấn áp tại Thần Giới, buồn cười!
Vân Tại Dã nhìn chăm chú vào ánh mắt đang dần lóe lên hàn quang của Vân Phi Dương, nhất thời nhớ đến câu nói của một trưởng lão trên tộc điện:
– Theo lão phu nhìn thấy, Vân Phi Dương này có thể sẽ là một Vân Tội Kỷ!
– Không phải có lẽ, là nhất định.
Vân Tại Dã nói thầm.
Vân Tại Dã cũng chưa thấy qua Vân Tội Kỷ bao giờ, bởi vì cả hai chênh lệch nhau đến mấy triệu năm, nhưng căn cứ ghi chép lịch sử của Vân tộc, lại biết rõ vị tiền bối này không chỉ có thiên phú cực cao, hơn nữa còn là một người có thù tất báo.
Trước mắt Vân Phi Dương, không phải cũng như thế sao.
– Aizzz.
Vân Tại Dã thở dài một tiếng.
– Tộc trưởng, xin ngài yên tâm.
Vân Phi Dương bình thản nói:
– Ta chỉ động thủ đối với những người khi dễ ta, tuyệt đối sẽ không động đến người vô tội, càng sẽ không chạy nhảy khắp nơi gây chuyện, sinh sự với người khác.
Tên này nhìn chung cả đời làm rất nhiều chuyện nhưng không phải loại ác độc bất tuân, mà luôn tuân thủ theo một quy tắc, người không phạm ta, ta không phạm người.
Vân Tại Dã chân thành cảm thán:
– Tiểu tử, bản tộc trưởng ta cũng chỉ muốn nói với tiểu tử ngươi một điều, nếu như ngươi vi phạm vào tộc quy thì cho dù huyết mạch của ngươi có độ tinh khiết huyêt mạch cao bao nhiêu cũng nhất định phải bị trừng trị.
Hắn rất xem trọng Vân Phi Dương, tuyệt sẽ không tùy ý hắn chạy đi gây chuyện lung tung, nếu quả thật phạm vào việc không thể tha thứ, khẳng định sẽ theo lẽ công bằng mà trừng phạt.
– Bầu không khí có chút không ổn nha.
Vân Hàng đứng ở bên cạnh, nhìn tộc trưởng đại nhân một mặt nghiêm nghị, trái tim loạn hết cả lên.
Nhưng mà, một bên Vân Phi Dương lại cười đùa tí tửng nói:
– Vừa lúc là giờ cơm, nếu tộc trưởng đã đến đây, không bằng lưu lại ăn bữa cơm đạm bạc ở đây đi.
– Không.
Vân Tại Dã đứng dậy, lườm hắn một cái:
– Ta còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, đâu có rảnh rỗi như ngươi.
– Cái kia…
Ngay lúc Vân Tại Dã chuẩn bị rời đi, Vân Phi Dương mở miệng:
– Tộc trưởng đại nhân, ta còn có một chuyện muốn nhờ.
– Nói.
Vân Tại Dã quay sang trả lời.
Vân Phi Dương nói:
– Tộc nhân mạch này của là phần lớn đều đi làm người hầu, ngài xem có thể để cho bọn họ trở về hay không?
Vân Hàng cùng đám trẻ con nghe thấy, nhất thời mong đợi câu trả lời của tộc trưởng.
Bọn họ đều có cha có mẹ, nhưng đã lâu chưa gặp lại, hy vọng họ có thể trở về một nhà đoàn tụ.
– Không được.
Vân Tại Dã nói.
Vân Phi Dương nghi hoặc:
– Tại sao?
Vân Tại Dã nói:
– Bởi vì bọn họ đã ký kết khế ước bán thân, vĩnh viễn là người hầu.
Vân Vực có vô số tộc người, có mạnh, có yếu, có đại mạch hệ, tự nhiên là có mạch hệ cấp thấp tồn tại, sự thật này không cách nào cải biến được.
– Nếu đã bán thân, vậy ta đương nhiên cũng có thể chuộc thân?
Vân Phi Dương nói.
Vân Tại Dã một mặt không cho là đúng:
– Đem bọn hắn chuộc về, rồi cùng ngươi uống gió tây bắc?
– Cái này…
Vân Phi Dương có chút ngây người.
Vân Tại Dã nói:
– Tiểu tử, bọn họ tuy trở thành nô bộc, nhưng có thể duy trì sinh hoạt, nếu như trở về đây sống, cũng chỉ có thể tự sanh tự diệt.
Sau khi tộc trưởng rời đi. Vân Phi Dương lâm vào trầm tư.
Giờ phút này hắn cũng ý thức được, tuy chính mình đã ở Vân Vực một đoạn thời gian nhưng đối với sự việc diễn ra ở nơi này còn quá nhiều chuyện không hiểu.
Tỉ như nơi đây có nhiều tộc nhân như vậy, làm thế nào sinh hoạt, làm thế nào tu luyện?
Đương nhiên tuy họ không có thân phận mạch hệ cũng không thể chết đói, dù sao bọn họ đều là người tu luyện võ đạo.
Cái gọi là sinh hoạt, ở Vân Vực tộc nhân xem ra cũng phải có thể cung cấp tài nguyên tu luyện, tỉ như ngũ trưởng lão từng đề cập qua Tổ Huyết Đan, chính là một loại tư nguyên cung cấp cho Vân thị dòng chính tu luyện.
Một tên phổ thông dòng chính muốn nhận được tài nguyên tu luyện, cần phải bỏ ra một lượng tiền lớn để mua về.
Vân Vực cũng có Tiên thạch, nhưng khác biệt với những vực khác, bên trong tiên thạch này ẩn chứa thuộc tính có lợi cực lớn đối với Vân thị nhất tộc.
Tổ Huyết Đan cực hiếm thấy, từ trước đến nay có tiền mà không mua được, cho nên đối mạch hệ phổ thông mà nói dù là dùng cả đời cũng chưa hẳn có thể mua nổi.
Cổ ngũ mạch đã xuống dốc, bởi vì không đủ tư cách được phân phát tài nguyên nên chỉ có thể để tộc nhân đã trưởng thanh đi làm công, thậm chí là làm người hầu.
Tại Vân Vực này, không ai nguyện ý bị khi nhục, bị chế giễu, bọn họ hi vọng có thể trở nên lớn mạnh, nhất định phải nỗ lực kiếm được lấy võ đạo tư nguyên, hi vọng một ngày nào đó có thể xoay người.
– Muốn để tộc nhân khôi phục tự do, chỉ có thể trọng chấn lại cổ ngũ mạch.
Vân Phi Dương đâm chiêu suy nghĩ, cuối cùng cũng lựa chọn ra được một quyết sách như thế.
Muốn đem bọn người phụ mẫu của Vân Hàng về nhưng lại không có thu nhập ổn định, đây là vấn đề cần giải quyết, cho nên hắn quyết trọng chấn lại cổ ngũ mạch, phục hưng lại mạch hệ huy hoàng này.
Nhưng là…
Như thế nào mới có thể để mạch hệ huy hoàng đây?
Vân Phi Dương tìm tới ngũ trưởng lão, nói ra ý đồ của mình.
Nhận được đáp án từ ngũ trưởng lão:
– Vài ngày sau ở Loạn Thú Cốc, nếu như ngươi có thể đoạt giải nhất, không những có thể thu hoạch được Tổ Huyết Đan mà còn thu hoạch được không ít linh thạch.
– Xem ra, cái gọi là lịch luyện này, ta nhất định phải tham gia.
Vân Phi Dương trở về tổ viện, một bên tu luyện huyết mạch vũ kỹ, một bên yên tĩnh chờ đợi Loạn Thú Cốc mở ra.
Hắn đang chờ.
Người trong mạch hệ của hắn cũng đang chờ.
Bời vì trận lịch luyện này, không chỉ có thể chứng minh thực lực của hậu bối, đồng dạng cũng là một cơ hội thu hoạch võ đạo tư nguyên, chỉ cần cầm được giải thì nhất định sẽ có khen thưởng phong phú.
– A?
Một ngày nào đó, Vân Hàng trừng to mắt nói:
– Ta cũng phải tham gia Loạn Thú Cốc?
– Có ý kiến?
Vân Phi Dương nhướng mày hỏi.
Vân Hàng nhanh khóc ròng:
– Bên trong Loạn Thú Cốc hung thú đều là Đế cấp, ta đến đó không phải là chịu chết sao!
– Không có việc gì, có ta ở đây.
Vân Phi Dương khí thế chắc chắn nói:
– Ngươi phải tham gia, phải lấy được phần thưởng.