Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2156
Thực lực của Vân Hàng rốt cuộc cũng chỉ ở tầng Tiên Nhân, đột nhiên có một con Đế Cấp Hung Thú xông tới, không bị dọa đến run lẩy bẩy mới gọi là kì quái.
– Xoát!
Vân Phi Dương bước ra, trong nháy mắt thi triển Đại Bi Thủ Ấn, chưởng ấn chằng chịt hiện ra tạo thành thiên la địa võng.
Từ chưởng ấn mang theo lực lượng có thể thấy rõ ràng là mạnh hơn lúc trước rất nhiều, nếu như Vân Khanh đang trong lúc chữa thương nhìn thấy, sợ rằng sẽ trực tiếp bị đả kích đến chết.
– Oanh! Oanh!
Vân Hàng đang trốn sau lưng Vân Phi Dương, chỉ thấy chưởng ấn rơi xuống ầm ầm, con Đế Cấp Hung Thú kia lao tới, trong nháy mắt biến thành một màn huyết vụ, đang sống sờ sờ trong một giây đã bị giết!
– Ừng ực.
Hắn nuốt một miếng nước bọt, thanh âm run rẩy nói:
– Trời ơi, Vân… Vân thúc thật lợi hại!
– Hưu ——
Đúng vào lúc này, từ trong huyết vụ bay ra một đạo lưu quang, dung nhập vào trên thẻ mà Vân Phi Dương đeo bên eo, tạo thành một đốm sáng giống như hạt gạo.
Thẻ trên eo hắn là tự hắn ngưng tụ trong quá trình truyền tống, không chỉ đại biểu cho thân phận người dự thi mà cũng đại biểu cho máy đếm điểm.
Chỉ cần giết chết bất kì một con hung thú nào trong Loạn Thú Cốc đều sẽ nhận được một vệt sáng là điểm, chờ sau khi kết thúc Vân thị cao tầng sẽ căn cứ vào số lượng ánh sáng để quyết định thứ tự lịch luyện lần này.
– Kỳ quái.
Vân Phi Dương khó hiểu nói:
– Tại sao con thú này lại không có tinh hạch? Chẳng lẽ nó không phải là thực thể, mà chính là từ một loại trận pháp nào đó biến hóa ra?
Nghĩ đến đó, tiên niệm tràn ngập, quả nhiên phát hiện ra bên trong thung lũng này ẩn chứa khí tức của trận pháp cao thâm.
– Thất vọng.
Vân Phi Dương bất đắc dĩ lắc đầu.
Lần này hắn tham gia lịch luyện không chỉ muốn lấy được Tổ Huyết Đan, mà còn muốn có được càng nhiều tinh hạch cao phẩm, bây giờ xem ra điều thứ hai ngược lại không thể toại nguyện rồi.
Mặc dù như thế, nhưng Vân Phi Dương vẫn có chút phóng khoáng nói:
– Đại khai sát giới đi.
– …
Khóe miệng Vân Hàng kịch liệt run rẩy.
Vân thúc của ta a, thực lực của ngươi rất mạnh, có thể đại khai sát giới, còn ta yếu như vậy, ở chỗ này chỉ có thể cầu nguyện không bị một ngụm liền nuốt mất.
– Oanh! Oanh!
Đúng vào lúc này, từ nơi xa truyền đến tiếng năng lượng bạo tạc nổ tung.
Hiển nhiên, những người tham dự đã cùng hung thú được hình thành bởi trận pháp biến ảo bắt đầu chiến đấu kịch liệt.
Thực lực của bọn hắn và Vân Phi Dương so ra thì kém xa, cho nên đối mặt với một con Đế Cấp Hung Thú hao phí không ít công sức mới giết chết được.
– Ha ha ha!
– Ta rốt cục cũng giết chết được một con hung thú!
Một tên vừa mới bước vào Đế cấp cường giả, nhìn thấy trên yêu bài ngưng tụ ánh sáng, trên mặt hiện ra vẻ phấn khởi.
Tại sao lại hưng phấn như vậy? Bởi vì căn cứ vào quy định lịch luyện, người dự thi bước vào Loạn Thú Cốc, khi giết chết một con hung thú đều sẽ nhận được khen thưởng tương ứng.
Cũng chính là chỉ cần tham dự lịch luyện, chỉ cần giết chết được một con hung thú, bất luận về sau như thế nào đều có thể lấy được phần thưởng, sẽ không trở về tay không.
Một số dòng chính biết mình có bao nhiêu cân lượng, cho nên không khát vọng có thể đạt tới hạng cao danh, chỉ hy vọng không uổng phí cơ hội tiến vào Loạn Thú Cốc.
…
Phạm vi trong cốc rất lớn, rải rác một vạn người tham dự.
Bọn họ có người đơn độc hành động, có kết bè kết bạn thành nhóm ba hay hai người, cùng cao cấp hung thú chém giết vô cùng náo nhiệt.
Vân Phi Dương dẫn theo Vân Hàng đi bộ khắp nơi trong khu vực, hễ có hung thú đi sát đến, đó là một giây liền giết xong.
Ngắn ngủi một khắc đồng hồ, trên yêu bài của hắn đã ngưng tụ hơn hai mươi điểm sáng.
Trong lúc đó, Vân Hàng dần dần thích ứng, đặc biệt là càng nhìn thấy Vân Phi Dương giết Đế Cấp Hung Thú dễ dàng như chém đồ ăn cắt dưa chuột vậy, lá gan cũng bắt đầu trở lên lớn hơn.
– Vân thúc…
Không phải sao, sau khi đi được một đoạn đường, hắn mở miệng nói:
– Để cho ta thử một chút nhé?
– Đượ.
Vân Phi Dương chỉ về chỗ con hung thú đang uống nước ở dòng suối nhỏ đằng trước, nói:
– Nó sẽ giao cho ngươi.
– Được.
Vân Hàng hưng phấn nói.
Nhưng cũng không tiến lên, sốt ruột nhìn Vân Phi Dương.
– Nhìn ta làm gì?
Vân Phi Dương chỉ con hung thú nói:
– Ngươi đi giết.
Khóe miệng Vân Hàng giật một cái, nói:
– Vân thúc, ngươi không định giữ nó giúp ta thì ta giết như thế nào.
Gia hỏa này đúng là có lá gan.
Nhưng biết là dùng thực lực của mình để giết một con Đế Cấp Hung Thú thì chắc chắn là đi chịu chết!
Cách tốt nhất chính là giống như lúc trước, dựa vào uy áp của Vân Phi Dương trói buộc bọn người Vân Lạp, rồi nhường cho mình qua hung hăng chà đạp.
– Đừng có nói nhảm.
Vân Phi Dương một chân đem hắn đá đi, nói:
– Nhanh giết nó.
– Rống!
Con hung thú đang uống nước nghe được động tĩnh, chuyển động thân thể to lớn, con mắt âm u trong nháy mắt khóa chặt trên người Vân Hàng đang bị đá ra.
– Rống!
Đại gia hỏa xông lại, mang tất cả khí thế cuồng bạo cuốn tới trước, khiến cho sắc mặt Vân Hàng trong nháy mắt tái nhợt.
Xong rồi, xong rồi!
Muốn chết rồi, muốn chết rồi!
Vân Hàng bị dọa đến hồn phi phách tán, thậm chí không dám nhúc nhích một chút nào, chỉ có thể đứng nguyên tại chỗ, lặng lẽ chờ con hung thú đánh tới.
Dát.
Nhưng mà, trong nháy mắt ngay khi đại gia hỏa sắp đánh tới, lại đột nhiên dừng lại.
Sắc mặt Vân Hàng tái nhợt, cố gắng mở to mắt, phát hiện bàn tay âm u kia chỉ cách đầu mình vẻn vẹn có một tấc!
– Ừng ực.
Hắn nuốt một miếng nước bọt, bắp chân kịch liệt run lên, người cũng nhanh chóng hoảng sợ đến nỗi tiểu.
– Động thủ!
Vân Phi Dương trầm giọng nói.
Trong lòng Vân Hàng đang run sợ sau khi nghe được thanh âm, trong đan điền nhất thời hiện ra một cỗ lực lượng cường đại, tiếp theo nắm chặt trường kiếm trong tay, đột nhiên đâm về hung thú.
– Phốc!
Thanh kiếm sắc bén đâm xuyên qua lồng ngực của hung thú, máu tươi nóng rực phun ra, bắn tung tóe trên người, trên mặt hắn, vô cùng nóng bỏng.
– Ta… Ta… Ta vừa giết một con Đế Cấp Hung Thú…
Vân Hàng nắm chuôi kiếm, không quan tâm đến mùi hôi thối, không để ý đến huyết dịch nóng hổi, ngây ngốc nỉ non.
– Ha ha ha!
Hắn cất tiếng cười to nói:
– Ta vừa giết một con Đế Cấp Hung Thú, ta vừa giết một con Đế Cấp Hung Thú!
Mặc dù là được Vân Phi Dương trợ giúp giết một con Đế Cấp Hung Thú, nhưng tâm tình của Vân Hàng vô cùng kích động, dù sao đây là mức độ chỉ có cấp tiên nhân a!
Lần trải nghiệm này cho hắn lòng tự tin mà trước đây chưa từng, cho đến sau này, cấp bậc của hắn đã mạnh mẽ hơn, trở thành trưởng lão trong Vân Vực, hắn vẫn cảm kích Vân Phi Dương năm đó đã giúp đỡ mình.
…
Hung thú chỉ là ảo, tuy nhiên cũng rất chân thực, nhưng chờ sau khi sau khi con hung thú bị giết, huyết dịch tanh hôi trên mặt Vân Hàng cũng biến mất cùng một lúc.
Bởi vậy yêu bài trên người hắn ngưng tụ một điểm sáng, có nghĩa là, đã có đủ điều kiện để có được phần thưởng.
Vân Hàng kích động nói:
– Vân thúc, theo ta được biết, chỉ cần giết được một con hung thú liền đảm bảo có thể thu hoạch được mười viên linh thạch!
Linh thạch cũng giống như Tiên thạch trong Chân Vũ Thần Vực, bên trong Vân Vực ẩn chứa thuộc tính thiên địa tinh thuần, chính là tài nguyên tu luyện quan trọng nhất của Vân thị tộc nhân.
Sau khi hắn được sinh ra, Ngũ Mạch cổ sớm đã xuống dốc.
Cho nên tới bây giờ đều là từng nghe nói qua, lại chưa từng được thấy qua, cũng chưa từng hấp thu qua.
Vân Hàng lên kế hoạch:
– Chờ khi đổi lấy linh thạch, ta sẽ giữ lại một viên, còn lại chia cho bọn Bảo Nhi, Tiểu Duệ mỗi người một viên.
– Ba.
Vân Phi Dương đập vào trên bả vai hắn, cười nói:
– Một viên thì làm sao đủ, muốn chia cũng phải chia cho bọn hắn mỗi người mấy ngàn viên.
Vân Hàng có chút lờ mờ.
Nhưng khi thấy nụ cười của nam nhân này, song quyền nắm chặt, thẳng thắn nói:
– Tốt, chia cho bọn hắn mấy ngàn viên!
– Đi.
Vân Phi Dương nói:
– Ta dẫn ngươi đi kiếm linh thạch.
– Ừm!
Vân Hàng gật đầu lia lịa, sau đó cùng hắn đi đến chỗ sơn cốc.