Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2152
Vân Phi Dương là đời sau của Vân Tội Kỷ, ở Vân Vực đã gây nên oanh động vô cùng lớn.
– Ta nghe nói, Vân Tội Kỷ năm đó đã giết một dòng chính, về sau ((đái thứ tử thoát đi))!
– Đã có chuyện như thế sao, theo ta được biết, tên dòng chính bị giết kia chính một tên tiền bối có ngũ mạch, quả thật là tư chất không tệ mà.
– Vân Tội Kỷ về sau ở trong thành là một trong cửu mạch mạnh nhất, nhưng về sau lại bị hiện cư ngũ mạch thay thế, hai mạch này thật sự là cừu oán không bao giờ hết.
– Khó trách Vân Khanh muốn khiêu chiến với Vân Phi Dương, khó trách Vân Phi Dương lại ở trên tổ đài liều mạng muốn ngược Vân Khanh.
Những dòng chính này cùng ngũ mạch trưởng lão đều cùng có chung một hiểu lầm.
Vân Phi Dương cùng Vân Khanh ở giữa đã từng xảy ra xung đột, không phải bởi vì ân oán về mạch hệ mà hoàn toàn là vì ta nhìn ngươi thì ta liền khó chịu.
Đương nhiên.
Nếu như khi đó Vân Đại Tiện Thần biết, mạch hệ của mình cùng mạch hệ của Vân Khanh có ân oán lâu năm, khi ra tay khẳng định sẽ càng nặng hơn.
– Ngũ trưởng lão.
Bên trong đại điện của tộc, Vân Tại Dã cũng nghe thấy nghe đồn, hắn cau mày nói:
– Vân Phi Dương quả nhiên là đời sau của Vân Tội Kỷ?
– Không tệ.
Ngũ trưởng lão nói chi tiết.
Vân Tại Dã cau mày nói:
– Như thế mà nói, ân oán của hắn cùng ngũ mạch sợ là khó có thể hòa giải.
– Đúng vậy.
Ngũ trưởng lão lại nói:
– Lão phu hiện tại lại có chút lo lắng, người ngũ mạch sau này sẽ khắp nơi nhằm vào hắn.
Đây là điều lo lắng rất chính xác.
Nhưng nghĩ không ra, người ngũ mạch không chỉ muốn nhằm vào Vân Phi Dương, mà họ lại bắt đầu nổi lên sát tâm.
Vân Tại Dã trầm mặc không nói.
Trong lòng phảng phất đang suy nghĩ gì, đang tự hỏi gì không ai biết.
Vân Phi Dương là tộc nhân của Vân Tội Kỷ, cùng sự việc ở tổ viện, lại từ Vân Vực điên cuồng truyền đến tin tức, những nhóm dòng chính đã từng nhục nhã Vân Hàng, bây giờ đã không còn ai dám đến tìm phiền toái.
Nhưng mà.
Bọn họ không tìm phiền toái, phiền phức lại tìm bọn hắn.
Vài ngày sau, một đình viện với quy mô khá lớn, Vân Phi Dương mang theo Vân Hàng cùng một đám trẻ con đi tới.
– Bành! Bành!
Trong đình viện mấy tên dòng chính bay thẳng ra ngoài, từng tên đều một ngụm phun máu, ánh mắt lạp lòe đầy sự sợ hãi.
– Tình huống bây giờ như thế nào?
Tộc nhân bên ngoài Vân thị nghe tiếng mà đến, tụ tập bên ngoài cửa lớn, họ đều nhỏ giọng nghị luận.
– Xoát!
Đúng vào lúc này, trong phòng một tên cường giả Đế cấp bay ra, hắn tức giận nói:
– Vân Phi Dương, ngươi đây là có ý gì?
Hắn là chủ nhân của đình viện, cũng là một người nhất mạch hệ bên trong Vân thị.
– Không có ý gì.
Vân Phi Dương nhún vai nói:
– Cũng là do nhìn thấy mạch của ngươi ta thấy khó chịu, ngày hôm nay đến đây để ngược ngươi một chút.
– …
Khóe miệng mọi người đều co giật.
Hắn không kiêng nể gì mà đến ngược một tên mạch hệ như thế, chỉ sợ trên đời này cũng chỉ có yêu nghiệt sở hữu hai phần năm huyết mạch mới có thể làm ra hành động này.
Đương nhiên, rất nhiều dòng chính đều biết.
Vân Phi Dương sở dĩ khó chịu khẳng định là vì lúc trước tên dòng chính này đã thường xuyên khi nhục Vân Hàng nên mới có ngày hôm nay.
Nói đơn giản, tên này là đến báo thù!
Không sai.
Vân Phi Dương chính là đến báo thù.
Hắn tuyệt không cho phép mình phải nhẫn nhục khi có người khi dễ tộc nhân cùng mạch với mình, cho dù đó là chuyện đã xảy ra rồi.
Người mạch hệ đương quyền dùng ánh mắt lạnh lùng nói:
– Nơi này là Vân Vực, ngươi lại dám động thủ một cách trắng trợn như thế, ngươi có hay không đem tộc quy để vào mắt!
– Xoát!
Vừa dứt lời, Vân Phi Dương xuất hiện ở trước mặt, tay đột nhiên vươn tới.
Mà người đang nắm quyền kia thực lực chỉ có tứ phẩm Đế cấp, hắn căn bản không có năng lực né tránh, trực tiếp bị bàn tay ấy đặt trên cổ.
– Nhà ngươi là dòng chính, thường xuyên khi nhục tộc nhân mạch hệ của ta, ngươi làm sao lại không cân nhắc tộc quy một chút chứ?
Vân Phi Dương dùng ánh mắt âm trầm, uy áp khủng bố gào thét mà đến.
– A!
Tên cường giả Đế cấp kia hét thảm lên.
Hắn cùng Vân Phi Dương chênh lệch tận hai phẩm giai, hắn cùng Vân Phi Dương cách xa nhau vạn dặm thì bản thân làm sao có thể tiếp nhận uy áp khủng bố này đây.
– Phù phù.
Tiếp tục bị kinh sợ, người đang nắm quyền kia miệng sùi bọt mép ngã trên mặt đất, toàn thân co quắp kịch liệt.
Còn các dòng chính mạch hệ bị Vân Phi Dương trấn áp xuống, sau đó Vân Hàng hành hạ từng người, ai ai cũng mặt mũi bầm dập.
Nhưng mà, đây chỉ mới là bắt đầu.
Sau đó thêm hai ngày, dòng chính cùng mạch hệ bình thường đi ức hϊế͙p͙ Vân Hàng tất cả đều không thoát khỏi số phận bị Vân Phi Dương lần lượt hành hạ một lần.
Hắn dùng hành động để nói cho dòng chính cùng mạch hệ của Vân Thành biết, Vân Phi Dương hắn đã nhận Tổ quy Tông, các ngươi đã từng phạm phải sai lầm lão tử đều muốn trả lại toàn bộ cho các ngươi!
Cường thế.
Vô cùng cường thế.
Đến mức bên trong Vân Thành, dòng chính cùng mạch hệ không biết đã từng cố ý hoặc vô ý nhục nhã qua Vân Hàng ai ai cũng chỉ cảm thấy bất an.
– Tộc trưởng, tên Vân Phi Dương kia quá mức càn rỡ, mời người làm chủ cho chúng ta!
trên đại điện của tộc, người của các đại mạch hệ đương quyền bị Vân Phi Dương đánh qua đều mặt mũi bầm dập tố cáo hắn tỏ vẻ ủy khuất vô cùng.
Vân Tại Dã đau đầu muốn nổ tung.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà tên tiểu tử kia đã đánh được mấy chục tên mạch hệ, bây giờ bọn họ kéo nhau đến cáo trạng, không phải đã cho mình một nan đề sao?
Nói thật, vị tộc trưởng này vẫn tương đối coi trọng Vân Phi Dương, dù sao độ tinh khiết của huyết mạch hắn đã đạt tới hai phần năm, hắn có căn cơ thật tốt để tiếp tục trưởng thành, khẳng định hắn chính là rường cột sau này của Vân thị nhất tộc!
Ngũ mạch một tên trưởng lão thản nhiên nói:
– Tộc trưởng, kẻ này ỷ vào độ tinh khiết của huyết mạch mình cực cao, ở Vân Vực không coi ai ra gì, theo như lão phu nhìn thấy hắn có lẽ sẽ lại là một Vân Tội Kỷ tiếp theo.
Vốn đã không chào đón Vân Phi Dương, thậm chí còn có suy nghĩ muốn giết hắn, lần này khẳng định phải thừa cơ bỏ đá xuống giếng.
– Tiểu tử kia tuy rằng có thiên tư dị bẩm, nhưng nếu không được quản giáo, không biết tộc quy của Vân thị thì tương lai sẽ chỉ là một phiền phức lớn nhất.
Một trưởng lão tứ mạch lên tiếng.
Tứ mạch cùng Vân Phi Dương không có ân oán gì, chủ yếu không quen nhìn hắn ở trong Vân Thành làm ẩu.
Mấy mạch trưởng lão khác cũng khiển trách hành vi của Vân Phi Dương trong mấy ngày nay, quan hệ cùng ngũ mạch cũng không tệ, họ chỉ đơn thuần không muốn để cho người khác cứ không nhìn đến tộc quy mà hành động như thế.
Vân Tại Dã nhất thời rơi vào tình thế khó xử.
Tiểu tử kia khiến cho nhiều người tức giận, nếu như mình lại bảo vệ hắn thì khẳng định sẽ làm cho các vị trưởng lão bất mãn.
Vân Tại Dã tuy là tộc trưởng Vân thị nhất tộc, hắn có thân phận cao quý nhưng vẫn phải cân nhắc những trưởng lão khác, dù sao bọn họ xuất thân phần lớn đều từ cửu mạch mạnh nhất.
Cửu mạch mạnh nhất tại Vân Vực tựa như chín hào môn vọng tộc, bọn họ không chỉ có thực lực mà họ còn có quyền lên tiếng tuyệt đối.
Muốn làm tộc trưởng một nhất tộc, hắn không chỉ phải biết xử lý sự vụ mà đồng thời còn phải nghĩ cách giữ cân bằng và sự gắn bó với cửu mạch, chỉ có như thế hắn mới có thể giữ cho cả tộc thái bình.
– Tộc trưởng.
Một trưởng lão tam mạch nói:
– Lão phu cho rằng, chúng ta cần phải trừng trị Vân Phi Dương thích đáng, cần phải mạnh tay răn đe!
– Không sai!
Tất cả trưởng lão đều đồng ý nói.
Vân Tại Dã càng thêm rối rắm.
Giờ phút này, nếu như mình không trừng trị Vân Phi Dương thì mấy trưởng lão hệ mạch kia khẳng định trong lòng sẽ sinh ra oán khí.
Đang lúc khó xử, cửu mạch trưởng lão lại mở miệng nói:
– Theo ta được biết, cổ ngũ mạch từ khi bị bát trưởng lão mạch hệ thay thế về sau đã thường xuyên bị người khác khinh nhục, bọn hậu bối đang ngồi cùng các trưởng lão chắc hẳn cũng có người từng tham dự?
– Thập tam trưởng lão.
Ngũ mạch trưởng lão trầm giọng nói:
– Lời này của ngươi là có ý gì?
Thập tam trưởng lão cười nói:
– Ý của lão phu là các hậu bối không tuân thủ tộc quy trước, chúng đã đi khi dễ một người của Vân Phi Dương. Bây giờ người ta cường thế muốn đến báo thù cho hậu bối của mình, nên các ngươi bị hắn hành hạ đến chết đi sống lại không đánh lại được nên mới bắt đầu dùng tộc quy nói chuyện, có phải quá vô liêm sỉ hay không?
– Ngươi…
Tất cả trưởng lão đều vô cùng phẫn nộ.
Thập tam trưởng lão không để ý tới bọn họ vẫn nói tiếp:
– Tộc trưởng, ngài có thể trừng trị Vân Phi Dương, nhưng lão phu cho rằng trước đó cũng cần phải đi trừng trị những người từng nhục nhã qua dòng chính cổ ngũ mạch, như thế mới có thể gọi là công bằng, mới có thể là răn đe!