Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2077
Một ngàn người không có đủ điện kiện đã bị trục xuất, hai ngàn võ giả còn lại được truyền tống đến các không gian khác nhau ngay sau khi thiên đạo tuyên bố Đế vị chi tranh bắt đầu.
Mặc dù lôi đài bên trong Đế Thành rất lớn nhưng rất khó chứa nạp hơn hai ngàn võ giả quyết đấu, mọi người được truyền tống đến các không gian khác nhau rất bình thường.
Người biến mất, võ giả cũng không khó quan sát.
Bởi vì giữa bầu trời Chân Vũ Thần Vực giăng kín hình ảnh trận pháp, như ti vi cho bọn họ xem.
– Bắt đầu rồi!
– Mẹ nó, thật phấn khởi!
Khán giả nhìn chằm chằm màn sáng, nhìn từng người dự thi tiến vào các chiều không gian khác nhau, nhiệt huyết trong người như được đốt cháy.
Vân Phi Dương cũng bị truyền tống đến một không gian độc lập, xung quanh hư vô mờ mịt, dường như trong gương.
“Hưu!”
Đúng lúc này, lưu quang lấp lóe, một võ giả được truyền tống đến.
Những hình ảnh như thế, không ngừng trình diễn.
– Các ngươi muốn tiến vào vòng tiếp theo, chỉ cần đánh bại đối thủ của mình.
Giọng Thiên Đạo truyền đến.
– Khá đơn giản.
Vân Phi Dương cười nói.
Theo hắn thấy, Đế vị chi tranh hơi khác gì các cuộc thi hắn từng tham gia, thế mà trực tiếp phân phối đối thủ.
Hai ngàn người đủ khả năng được truyền tống đến từng không gian khác biệt.
Bọn họ đều có đối thủ của riêng mình, chỉ cần chiến thắng thì tiến vào vòng tiếp theo.
Đối thủ được phân phối tùy thuộc vào Thiên Đạo, cho nên có người vui, lại có người buồn.
Vui vẻ là vì gặp được người có thực lực yếu hơn mình, còn buồn vì đụng phải người có cường đại.
Cũng giống như Lý Phi.
Hắn hiện tại rất rầu, thậm chí còn muốn gào khóc, bởi vì đối thủ hắn gặp được là…Vân Phi Dương!
Là một người miễn cưỡng đáp ứng yêu cầu, vừa mới đạt đến Tiên Vương đỉnh phong, hoàn toàn không có dũng khí đối mặt với tên yêu nghiệt này.
– Xong rồi.
– Thiếu gia lại bị phân cùng chỗ với Vân Phi Dương!
Đám võ giả đến trợ uy cho Lý Phi khóc không ra nước mắt.
Còn các võ giả gia tộc khác nhẹ nhõm thở phào một hơi.
Chỉ cần không phải gặp được Vân Phi Dương, người nhà mình vẫn có cơ hội tiến vào vòng thứ hai.
– Đế Vị chi tranh, trận đầu tiên.
Giọng Thiên Đạo truyền đến.
– Bắt đầu!
“Xoát!”
“Xoát!”
Vừa dứt lời, người dự thi bạo phát khí tức đánh tới đối thủ.
Trăm năm chuẩn bị, trăm năm tu luyện chỉ vì hôm nay chứng minh bản thân!
“Oanh! Oanh!”
Trong lúc nhất thời, màn sáng xuất hiện ánh sáng chói mắt.
Huyết dịch rất nhiều võ giả sôi sục.
Đương nhiên.
Không phải tất cả màn sáng đều diễn ra trận chiến kịch liệt, có màn sáng lại hoàn toàn bình tĩnh.
Ví dụ như Vân Phi Dương, sau khi thiên đạo tuyên bố vòng giao đấu thứ nhất bắt đầu cũng không xuất thủ, mà cười nói.
– Đừng khẩn trương, chẳng qua chỉ là một trận giao đấu.
Khóe miệng Lý Phi co giật.
Nếu như đổi lại người khác, hắn sẽ không khẩn trương, sẽ còn mộng tưởng thành tựu Tiên Đế nhưng gặp Vân Phi Dương, con đường phía trước chỉ còn một vùng tăm tối.
Vân Phi Dương nói.
– Đã chuẩn bị kỹ chưa?
Lý Phi:
…
Vân Phi Dương nói:
– Ta muốn xuất thủ.
Lý Phi:
…
“Xoát!”
Vân Phi Dương giẫm Độ Vân Bộ nháy mắt tới gần, hữu chưởng vung ra mang theo lực lượng vô cùng cường thế.
Lý Phi đang khiếp đảm, sau khi cảm nhận được cỗ lực lượng kia, hoảng sợ sắc mặt tái nhợt, lui nhanh về sau theo bản năng.
Lui ra bao xa?
Trực tiếp rời khỏi không gian, lảo đảo đứng trên lôi đài!
– Lý Phi…đào thải!
Âm thanh Thiên Đạo vang lên.
Lý Phi chưa ổn định thân thể đã vô tình bị đưa ra ngoài lôi đài.
– Đây…
Mọi người đều ngây ra.
Bọn họ nhìn thấy Vân Phi Dương vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, gia hỏa gọi Lý Phi này đột nhiên bị bay từ trong không gian ra ngoài.
– Chuyện gì xảy ra?
Mọi người rất khó hiểu.
Thậm chí còn suy đoán, chẳng lẽ tốc độ xuất thủ của Vân Phi Dương quá nhanh, mình không thấy rõ?
Lý Phi vừa bị đào thải cũng ngốc trệ, bởi vì lúc bay ra khỏi không gian, hắn cũng nhìn thấy Vân Phi Dương đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
Không đúng!!
Tên kia rõ ràng giơ chưởng đánh tới, mang theo lực lượng mạnh mẽ, làm sao không hề di chuyển!
– La con khỉ, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Vân Lịch cũng mờ mịt.
– Sao ta biết được.
La Mục tức giận nói.
Hoàng Phủ Giám đứng bên cạnh mở miệng.
– Nếu như không đoán sai thì Lý Phi bị khí thế của Thiếu Đế dọa chạy.
– Khí thế?
La Mục, Vân Lịch ngạc nhiên.
Hoàng Phủ Giám giải thích.
– Nếu như thực lực giữa hai người quá cách xa, một bên chỉ cần phóng thích khí thế liền có thể khiến cho bên yếu hơn sinh ra ảo giác.
Hai người La Mục co giật khóe miệng.
Phi Dương ca cũng là Tiên Vương đỉnh phong, lại chỉ cần dựa vào khí thế đã khiến cho người cùng cảnh giới sinh ra ảo giác, hoảng sợ rời khỏi chiến đài, thật khủng bố.
Đúng như Hoàng Phủ Giám nói, Lý Phi bại trận vì khí thế của Vân Phi Dương quá mạnh, sinh ra ảo giác sau đó hoảng sợ bỏ chạy.
Có thể làm được điều này, không chỉ cần phải áp đảo thực lực của đối thủ mà còn phải có Đạo Ý và linh hồn lực mạnh.
Một điều quan trọng hơn là bản thân đối thủ có một nỗi sợ hãi, bao nhiêu sợ hãi mới có thể sinh ra ảo giác để hắn hoảng sợ lui lại.
Lý Phi bại trận, Vân Phi Dương dễ dàng chiến thắng, sau đó hắn bị truyền tống ra khỏi không gian, đứng trên lôi đài.
– Ngươi chậm rồi.
Lão Tử Bất Bại đứng đằng xa, hai tay ôm ngực, khóe môi nhếch lên nụ cười mỉm khiến người ta rùng mình.
Vòng giao đấu thứ nhất bắt đầu, hắn chiến thắng dễ như trở bàn tay, trở thành người thăng cấp đầu tiên.
Vân Phi Dương ngửi được mùi máu tươi phát ra trong không khí, nói:
– Đối thủ của ngươi đã bị giết rất thảm.
Lão Tử Bất Bại nói.
– Chia năm xẻ bảy.
Vân Phi Dương lung lay.
– Chỉ là một trận giao đấu, làm sao phải tàn nhẫn như vậy?
Lão Tử Bất Bại âm u cười nói:
– Dám đến tranh đoạt Đế vị cùng ta thì phải chuẩn bị cho kết cục xấu nhất.
…
Vân Phi Dương im lặng.
Tính cách tên này thật âm u tàn nhẫn.
– Đương nhiên.
Lão Tử Bất Bại nhìn Vân Phi Dương, âm trầm nói.
– kể cả ngươi.
Vân Phi Dương nhún vai, cười nói.
– Hi vọng ngươi có thực lực khiến ta chết thảm.
“Xoát!”
“Xoát!”
Trong lúc hai người nói chuyện, càng nhiều người chiến thắng được đưa trở về lôi đài.
Cho đến nửa canh giờ.
Vòng giao đấu thứ nhất kết thúc, có một ngàn người đủ khả năng vào vòng trong, những người khác trước bị đào thải.
– Đặc sắc!
– Mẹ ơi…quá thoải mái!
Rất nhiều võ giả vẫn chưa thỏa mãn nhớ lại màn chiến đấu kịch liệt vừa rồi, huyết dịch sôi trào càng sùng sục.
Đương nhiên, bọn họ biết đây mới chỉ là vòng thứ nhất, trận chiến càng đặc sắc hơn còn ở phía sau, đến lúc đó mới hưởng thụ thị giác!
“Xoát!”
“Xoát!”
Sau khi nghỉ ngơi một chút, một ngàn người lần nữa được đưa vào chiều không gian khác nhau.
– Đế Vị chi tranh vòng hai, bắt đầu!
Giọng nói Thiên Đạo lần nữa truyền đến để cho huyết dịch rất nhiều võ giả càng thêm sôi trào.