Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2076
Hôm sau.
Trời sáng, khí trong, gió mát.
Khu vực trung ương Chấn Thiên Đế Thành, đài quan chiến xung quanh đã chật ních võ giả.
Trên lôi đài to lớn phía dưới, lưu quang bao phủ phát ra một cỗ khí tức khiến người ta sợ hãi.
Ngày hôm nay, là một sự kiện trọng đại của Chân Vũ Thần Vực, bởi vì Tiên Đế chi tranh sắp mở ra!
Mấy ngàn người có tư cách sẽ chiến đấu với nhau, người duy nhất thắng được mới có thể thành tựu Tiên Đế!
– 10 vạn năm.
Một Tiên Vương cổ lão ngồi trên đài quan chiến, hai tay hơi run rẩy, ánh mắt hiện vẻ nhớ lại quá khứ.
Khi đó, hắn vẫn là một thiếu niên huyết khí phương cương, từng có may mắn đi vào Chấn Thiên Đế Thành, quan sát Đế Vị chi tranh.
Từng màn chiến đấu đặc sắc lướt qua trong đáy mắt, mặc dù đã qua vài vạn năm lại chưa từng quên, cũng chưa từng cảm thấy mơ hồ.
Lão còn nhớ rõ, một người trẻ tuổi mặt áo trắng, vượt qua vô số anh hùng hào kiệt, cuối cùng trèo lên đỉnh Đế Vị, thành tựu Tiên Đế.
“Xoát!!!”
Vân Phi Dương bay ra Đế Cung phiêu nhiên rơi vào lôi đài.
Ngày hôm nay hắn một bộ áo trắng, anh tuấn uy vũ bất phàm, khí vũ hiên ngang.
Lão giả khẽ giật mình.
Trong thoáng chốc, hình ảnh người khắc sâu trong trí nhớ lại hiện lên, đã mấy vạn năm, nhưng lão không thể nhìn nhầm, rất…rất giống.
Người đó là ai?
Vân Thượng Thanh, về sau chính là Chấn Thiên Tiên Đế!
Tay lão giả run run, lẩm bẩm.
– Mấy vạn năm trước, lão từng có vinh hạnh được thấy phụ thân ngươi trèo lên đỉnh Tiên Đế, hôm nay phải chăng cũng có vinh hạnh được thấy ngươi trèo lên đỉnh?
“Xoát!”
“Xoát!”
Bên trong Chấn Thiên Đế Thành, từ bốn phương tám hướng, từng đạo lưu quang bay ra, rơi xuống lôi đài to lớn.
Những người này nắm giữ Tiên Đế lưu quang, có tư cách tranh đoạt Đế Vị.
Trăm năm trước.
Thiên Đạo tuyên bố Đế Vị sắp bắt đầu, từng nói, có ba ngàn sáu trăm người đủ tư cách, đến nay có ba ngàn.
Còn thừa sáu trăm người, nếu không bế quan chờ thời, thì đã vẫn lạc khi Man Hoang Vực xâm lấn, khiến người ta tiếc hận.
Những người có tư cách trình diện, từng người đứng trước lôi đài, ánh mắt ngạo nghễ, không để ai vào mắt.
Bọn họ đều là kỳ tài ngút trời một phương, đều là tồn tại chói mắt.
– Đây mới thực sự là quần anh hội tụ!
Một võ giả xem chiến phấn khởi.
Rất nhiều võ giả cũng kích động, dù sao, họ cũng chưa thấy qua nhiều nhân tài như vậy.
Đế Vị chi tranh còn chưa bắt đầu, những người có tư cách đã vào sân, như thế cũng đã đủ để xem, võ giả xem chiến vô cùng hưng phấn!
– Đế Vị Chi Tranh, trừ Vân Phi Dương ra không thể là ai, những người khác, ha ha…người khác là vật làm nền!
Có người thấp giọng nói.
Vấn đề này…rất nhiều võ giả cũng từng nghị luận, trên cơ bản đều đạt được tán thành.
– Ta thấy chưa hẳn.
Một võ giả nhìn về hướng Lão Tử Bất Bại đang đứng trong góc nhỏ, nói.
– Người này rất thần bí, có lẽ sẽ là Đại Hắc Mã trong Đế Vị chi tranh lần này.
Mọi người trầm mặc.
Bọn họ vẫn còn nhớ kỹ, người này hôm qua mới vừa đến Đế Thành đã giao phong cùng Vân Phi Dương, tuy không phân thắng bại nhưng chấn vỡ không gian!
– Liệt Diễm cũng không tệ.
Có người mở miệng.
Lời vừa dứt, mọi người quay đầu nhìn về phía Tây lôi đài.
Nơi đó có một nam tử tóc đỏ ngồi xếp bằng, quanh tâm phát ra khi tức nóng rực.
Liệt diễm, danh tiếng tuy không bằng Vân Phi Dương, nhưng rất nhiều võ giả đều biết, người này trời sinh nắm giữ một trong Hỏa thuộc tính mạnh nhất, Cực Lạc Hỏa.
Trong vũ trụ, Hỏa chủng ngàn vạn, có thể xưng mạnh nhất chỉ có Hỗn Độn Hỏa, Vô Lượng Hỏa và Cực Lạc Hỏa.
Tử Liên Nghiệp Hỏa của Vân Phi Dương cũng thuộc hỏa hệ nhưng không giống với ba loại hỏa diễm kia, tác dụng chủ yếu là tịnh hóa âm tà, gột rửa tâm linh.
– Diễm ca!
Bên trên đài quan chiến, một nữ tử thanh tú vung tay nhỏ, hò hét.
– Huynh mạnh nhất!
– Uyển Nhi, hãy chờ xem.
– Ca nhất định sẽ đánh bại tất cả, thành tựu Tiên Đế một phương!
Liệt Diễm đang nhắm mắt nhẹ nhàng mở ra con ngươi, tròng mắt lấp lóe ra hai đạo hỏa diễm nóng rực.
– Hả?
Vân Phi Dương quay người nhìn về phía Liệt Diễm đang bị ngọn lửa bao phủ.
– Người này chắc đã lĩnh ngộ hỏa diễm pháp tắc.
Ba ngàn người có tư cách có không ít người phát ra khí tức cường đại.
Giống như tên tóc tai bù xù, lõa lồ nửa người trên, y như người rừng, trẻ tuổi kia.
Rất nhiều võ giả vô tình nhìn một chút, nhất thời cảm nhận được, kẻ này lý giải lực lượng nhất định phi thường khủng bố!
– Sư tôn.
Người trẻ tuổi lõa nửa người đứng tại chỗ, ánh mắt kiên định, dõng dạc nói.
– Đồ nhi nhất định sẽ trở thành Tiên Đế!
Vân Phi Dương chú ý tới đối phương, khóe miệng hơi mỉm cười.
Mới đầu hắn cho rằng, trận Đế Vị chi tranh này bắt đầu sẽ chỉ là chiến trường của mình và Lão Tử Bất Bại.
Hiện tại xem ra, chuyện này không đơn giản, có không ít người cường đại.
– Lúc này mới thú vị.
Vân Phi Dương hy vọng có thể chân chính chiến đấu tranh giành Đế Vị cùng kỳ tài ngút trời, mà không phải không có khó khăn đánh bại từng người dự thi.
“Ông!!!”
Sau nửa canh giờ, lưu quang bao phủ bốn phía lôi đài bắt đầu tiêu tán.
Thanh âm Thiên Đạo truyền đến.
– Võ giả nắm giữ Tiên Đế lưu quang trèo lên lôi đài, tiến hành nghiệm chứng thực lực.
“Xoát!”
“Xoát!”
Ba ngàn người có tư cách nhảy lên, rơi vào lôi đài rộng rãi.
Nhưng có vài người vừa đứng lên đã không yên ổn, có người vừa mới đặt chân xuống, lập tức quỳ trên mặt đất thống khổ gào thét.
– Chuyện gì xảy ra?
– Chẳng lẽ bị người nào đó dùng linh hồn lực đánh lén?
Người xem hoảng hốt.
Lão giả từng xem Đế Vị chi tranh giải thích.
– Trước khi bắt đầu cần phải nghiệm chứng tư cách cảnh giới của những người này, nếu như không đạt tới Tiên Vương đỉnh phong sẽ tiếp nhận thống khổ vô tận, cuối cùng bị đuổi ra.
– Thì ra là thế.
Mọi người tỉnh ngộ.
“Hưu! Hưu!”
Đúng vào lúc này, những người thống khổ kêu gào đều bay ra ngoài, chật vật rơi xuống lôi đài.
Cẩn thận tính toán, chí ít có ngàn võ giả vừa lọt vào đã bị đuổi ra.
Những người bay ra ngoài tuy nắm giữ Tiên Đế lưu quang, nhưng trong vòng trăm năm không thể đột phá đến Tiên Vương đỉnh phong, chỉ có thể bị đào thải.
– Không cam tâm!
– Ta không cam tâm!
Từng người nằm rạp trên mặt đất, nắm chặt song quyền, có phẫn nộ, có rơi nước mắt.
Sau khi nhận được Tiên Đế lưu quang, bọn họ đều mất ăn mất ngủ tu luyện chỉ để chờ ngày hôm nay có thể đánh một trận chiến với những người có tư cách khác, tranh đoạt Đế Vị.
Trăm năm nỗ lực, trăm năm, trăm năm liều mạng tu luyện, lại bị đánh nát khi vừa trèo lên lôi đài, sao bọn hắn có thể khuất phục.
Không có cách.
Có ít người nỗ lực, từng nỗ lực qua nhưng chưa hẳn đạt được thứ mình muốn.
“Hưu!”
Lôi đài to lớn lần nữa xuất hiện lưu quang.
Lần này hiện lên ánh sáng trong suốt, người xem chiến có thể rõ ràng nhìn thấy tình huống bên trong.
– Đế Vị chi tranh.
Thanh âm dập dờn trong thiên địa.
– Bây giờ bắt đầu!
“Hưu!”
“Hưu!”
Mấy đạo ánh sáng bắn lên bầu trời, xuyên qua toàn bộ Chân Vũ Thần Vực.
Bất luận thành trì nào, bất luận khu vực nào, thậm chí có không ít người ở biển rộng lớn đều nhìn thấy từng màn sáng.
Hình ảnh hai ngàn người có tư cách đứng trên lôi đài hiện ra để tất cả nhân loại và toàn bộ sinh linh quan sát dễ dàng.