Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2074
– Vân Phi Dương!
– Cút ra đây cho bản Vương!
Bên ngoài Chấn Thiên Đế Thành truyền đến một giọng nói nặng nề, tất cả võ giả bên trong thành đều nghe thấy.
– Con mẹ nó!
– Người nào ngưu bức như vậy!
– Dám bảo Vân thành chủ cút ra?
Tất cả mọi người không hiểu nhìn nhau.
Đúng vào lúc này, giữa không trung ngoài thành xuất hiện một người trẻ tuổi tướng mạo không tệ.
– Đây là…
Một võ giả kinh sợ hô:
– Đệ Nhất Tiên Vương!
– Tên đó còn sống?
Bên trong Đế Thành có rất nhiều võ giả cùng thế hệ với Đệ Nhất Tiên Vương, cho nên thấy hắn đột nhiên xuất hiện, không khỏi bất ngờ.
– Hả?
Một võ giả khẽ cau mày.
– Trong hơi thở của tên này có Đế uy nhàn nhạt, chẳng lẽ đã đột phá đến cấp có thể so với Tiên Đế?
– Không hổ là cường giả tự xưng đệ nhất Vương cấp 500 trước!
Có người hâm mộ.
Nói đi cũng phải nói lại, tên này đã xuất thế, vì sao cứ thích ở bên ngoài thành, kêu gào gọi Vân Phi Dương cút ra?
Chẳng lẽ hai người có thù?
Không…không…không.
Hai người không cừu không oán.
Thậm chí hai người chưa nghe nói qua tên đối phương.
Đệ Nhất Tiên Vương ở ngoài thành lớn lối gọi Vân Phi Dương cút ra ngoài là vì khó chịu khi trên đường nghe được người kia có mạnh hơn mình.
Một võ giả tự xưng người đứng đầu Vương cấp, có ngạo nghễ thuộc về mình.
Nhưng vừa mới xuất quan tới tham gia Đế Vị chi tranh lại nghe được có người mạnh hơn mình, chuyện này không thể nhịn.
Lại biết, tiểu tử tên Vân Phi Dương kia là con trai Tiên Đế, sớm chiếm cứ Chấn Thiên Đế Thành càng khiến hắn thêm khó chịu.
Nói đơn giản.
Đệ nhất Tiên Vương ầm ĩ ở ngoài thành.
Đầu tiên, muốn bắt Vân Phi Dương lập uy để cho người thế gian biết sau khi mình xuất thế, thực lực mạnh hơn trước kia rất nhiều.
Thứ hai, phải để Vân Phi Dương biết, đừng tưởng rằng có chút thực lực, có chút thân phận, thì dám tùy ý chiếm lấy Đế Thành chỉ có Tiên Đế mới có thể khống chế.
Đương nhiên.
Tên này có chút lỗ mãng.
Bởi vì biết được thân phận Vân Phi Dương từ trong miệng đám người gặp trên đường đã hung hăng chạy tới đây.
Còn về độ vạn trọng lôi kiếp, tiếp nhận Đinh Hồn Đài trừng trị, rồi hành động vĩ đại đuổi quân Man Hoang Vực ra khỏi nội vực…hoàn toàn không biết.
:Chậc chậc.:
– Đệ Nhất Tiên Vương thật có khí phách.
– Dám khiêu khích Vân Phi Dương.
Mọi người cười rộ lên.
Đệ Nhất Tiên Vương không biết thực lực cùng việc vĩ đại Vân Phi Dương đã từng làm, nhưng bọn hắn lại nghe nhiều đến thuộc.
Dám khiêu khích trước cửa nhà người ta, nhất định không may.
“Xoạt!”
Đúng vào lúc này, La Mục bay ra ngoài, đứng trên tường thành, lạnh lùng nói:
– Tên ngu xuẩn nào dám lớn tiếng ồn ào bên ngoài Chấn Thiên Đế Thành.
Đệ nhất Tiên Vương thản nhiên nói.
– Ngươi là Vân Phi Dương?
– Ta.
La Mục vốn muốn nói, ta là huynh đệ của Phi Dương ca, nhưng lại thấy Vân Phi Dương bay xuống, nói.
– Không sai, hắn là Vân Phi Dương.
Không phải chứ?
Sao lại thành ra thế này?
Tại sao lại vậy?
Bời vì năm đó ở Phàm Giới, Thiên Vũ Thành, hắn bị phó viện trưởng học phủ nhận thành Vân Phi Dương, cũng giả bộ là Vân Phi Dương.
Đệ Nhất Tiên Vương quan sát tỉ mỉ La Mục, thấy khí tức hắn phát ra không yếu, thản nhiên nói.
– Khó trách dám chiếm Đế Thành, cũng có mấy phần thực lực.
Hắn cũng không có chú ý tới Vân Phi Dương, bởi vì tên kia vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, ẩn đi toàn bộ cảnh giới cùng khí tức, nhìn qua không khác gì với người thường.
– Vân Phi Dương.
Đệ nhất Tiên Vương ngạo nghễ nói.
– Đế Vị chi tranh chưa bắt đầu, ngươi đã chiếm cứ Đế Thành, bản Vương nhìn rất khó chịu, cho nên hôm nay đặc biệt đến giáo huấn ngươi.
– Giáo huấn?
Sắc mặt La Mục nhất thời âm trầm xuống.
– Ngươi có tư cách này?
– A.
Đệ nhất Tiên Vương nói.
– Rất phách lối.
La Mục ngạo nghễ nói.
– Lão tử phách lối đấy, nhìn khó chịu thì tới cắn ta đi?
Lúc này, hắn đóng vai Vân Phi Dương, cho nên biểu hiện vô cùng ra vẽ, vô cùng tức giận.
Đệ nhất Tiên Vương dám tự xưng đứng đầu Vương cấp, nhất định cũng là hạng người tâm cao khí ngạo, sao có thể nhẫn nhịn được có người trang bức hơn cả mình!
“Xoạt!”
Hắn nâng tay lên quát.
– Đến đây, ra khỏi thành đánh với bản Vương một trận.
Lúc này, La Mục vừa định khởi hành, nhưng vừa mới giơ chân lên, thì lại thu hồi lại.
Đệ Nhất Tiên Vương thấy thế, cười lạnh.
– Có phải sợ? Yên tâm đi, chỉ là một trận luận bàn, bản Vương ra tay sẽ có chừng mực.
La Mục cười nhạt một cái nói.
– Loại rác rưởi như ngươi, để lão tử xuất thủ thực có chút mất thân phận, thôi phái thủ hạ đi.
Nói xong nhìn về phía Vân Phi Dương, phất tay nói:
– La Mục lớn lên rất đẹp trai, ngươi đi giáo huấn hắn một chút đi.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Lại còn đẩy mình ra ngoài giao thủ cùng tên kia, còn nói La Mục rất đẹp trai, có biết xấu hổ hay không?
Một gia hỏa không biết xấu hổ, chất vấn người khác có xấu hổ hay không, thật rất không biết xấu hổ.
Nghe ‘thứ rác rưởi’, lại để cho một tên gia hỏa nhìn rất phổ thông tới giáo huấn mình, Đệ Nhất Tiên Vương nhất thời giận dữ.
“Vù vù!”
Trong khoảnh khắc, khí thế mênh mông bạo phát như sóng biển hung ác cuốn tới.
Bên trong Đế Thành có trận pháp tồn tại, võ giả sẽ không bị tác động đến, nhưng dùng mắt thường nhìn thấy vẫn bị kinh sợ.
Thực lực tên Đệ Nhất Tiên Vương này có thể so với cấp Tiên Đế!
“A?”
Vân Phi Dương kinh ngạc.
– Thực lực người này không yếu, đáng giá để La Mục xấu nhất ta đây xuất thủ.
Nghe được tự xưng ‘La Mục xấu nhất ta đây”, đám người Lâm Chỉ Khê nhất thời lập tức xám mặt.
Tên này tốt xấu gì cũng có năng lực đánh một trận với Hoang Đế, tại sao tính cách vẫn giống hài tử, hèn như vậy, giả vờ như thế?
“Xoạt!”
Vân Phi Dương bay ra khỏi thành, phiêu nhiên treo giữa không trung, hai tay vòng phía sau, có thể nói tiêu sái không thôi.
Hắn hơi phóng thích khí tức, nhưng Đệ Nhất Tiên Vương thấy cũng chỉ là Vương cấp, cho nên khinh thường nói.
– Phái loại rác rưởi này lên, không phải tìm tai vạ?
– Đừng nói nhảm.
Vân Phi Dương cười nói.
– Có thể bắt đầu.
Đệ Nhất Tiên Vương cười lạnh.
– Tiểu tử, bản Vương năm trăm năm trước đã vô địch trong Tiên vương cấp, ngươi dám tới, dũng khí đáng khen.
– Như vậy đi.
Hai tay hắn ôm ngực nói,
– Vì không để mang danh bắt nạt kẻ yếu, bản Vương nhường ngươi ba chiêu.
Vân Phi Dương cười nói.
– Không được đâu.
– Có gì không được.
– Cứ việc phóng ngựa tới, trong vòng ba chiêu, bản Vương tuyệt không xê dịch, tuyệt không đánh lại.
Đệ nhất Tiên Vương ngạo nghễ nói.
Vân Phi Dương nhún vai, nói:
– Đã như vậy, vậy ta đắc tội!
“Xoạt!”
Vừa dứt lời, đột nhiên xuất hiện tước mặt đệ nhất Tiên Vương, giơ lên nắm tay, nhẹ nhàng đánh tới.
– Tiểu tử.
– Mạnh hơn một chút!
Đệ nhất Tiên Vương nói.
Vân Phi Dương rất phối hợp, lần nữa ngưng tụ sức mạnh.
Mà đối phương lại vẫn không hài lòng nói.
– Mạnh hơn chút, mạnh hơn chút!
“Vù vù!”
Vân Phi Dương tiếp tục phối hợp, lần này phóng thích sức mạnh ra năm phần, khí lãng bàng bạc cùng ánh sáng hội tụ trên nắm tay.
Đệ Nhất Tiên Vương lại trợn mắt.
Bởi vì trình độ gia tăng sức mạnh của đối phương vượt xa phòng ngự của mình!
– Không được!
Trong lòng dâng lên cảm giác không ổn.
Đúng vào lúc này, quyền Vân Phi Dương mạnh mẽ đánh tới, nói.
– Có phải lần này đã hài lòng?