Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2073
Trên trụ đá dựng đứng trong Đế thành, ngai vàng do thiên địa thuộc tính ngưng tụ thành phát ra tia sáng chói mắt, đồng thời phát ra một cỗ khí tức khiến người ta muốn cúng bái.
Không lâu sau đó, Tiên Đế chi tranh chuẩn bị bắt đầu.
Mấy ngàn người có tư cách chỉ tranh giành một trong chín cái ngai vàng của Chân Vũ Thần Vực, mở ra chiến đấu kịch liệt.
Người cuối cùng thắng sẽ trèo lên đế vị đỉnh cao, trở thành một trong Cửu Đế được Thiên Đạo tán thành.
Không bao lâu sau, Chấn Thiên Đế Thành trở nên náo nhiệt.
Nhưng trên thực tế, từ sau khi Đế Vị hình thành, Đế Thành đã náo nhiệt rồi.
Bời vì võ giả ở các thành trì lân cận chen chúc mà tới, hi vọng sớm chạy đến tận mắt nhìn thấy thịnh yến.
Chấn Thiên Đế Thành đi qua những năm nay phát triển đã tương đối phồn hoa, các tửu lâu và các khách sạn lớn san sát nhau, đủ để dung nạp rất nhiều kẻ bên ngoài.
Bên trong Đế Cung.
Dịch tiên sinh nói.
– Vân thành chủ, Đế Vị đã hình thành được ba ngày, đã có hơn 500 vạn võ giả vào thành.
– Nhiều như vậy?
Vân Phi Dương kinh ngạc.
Dịch tiên sinh nói.
– Còn một tháng nữa Đế Vị chi tranh sẽ mở ra, dựa theo nhân số tăng trưởng, chỉ sợ đến lúc đó thì bên trong Đế Thành cũng phải dung nạp tầm 5000 vạn võ giả.
Trong một thành trì Đế cấp ở Chân Vũ Thần Vực, việc dung nạp 5000 vạn võ giả hoàn toàn không coi vào đâu.
Nhưng quan trọng là số lượng võ giả sống trong Chấn Thiên Đế Thành đã có hơn ức, đột nhiên lại tràn vào nhiều như vậy, khẳng định sẽ kín người hết chỗ.
Vân Phi Dương cười hỏi.
– Dịch tiên sinh, nên làm như thế nào?
Dịch tiên sinh nói:
– Vân thành chủ, Dịch mỗ đề nghị mở rộng diện tích Đế Thành, khai mở đường phố hoàn toàn mới.
– Có thể.
Những năm gần đây, Dịch tiên sinh vẫn một mực quản lý nội chính Đế Thành, thành tích rất nhiều, cho nên Vân Phi Dương rất tín nhiệm hắn.
Đế Thành bắt đầu xây dựng thêm.
Không bao lâu sau đã hình thành một đường phố hoàn toàn mới, có thể dung nạp thêm mấy ngàn vạn võ giả.
Dịch tiên sinh có ý định an trí tổng bộ Vân Ký cửa hàng tại vùng mới giải phóng, thế nhưng lại bị Vân Phi Dương cự tuyệt.
Hắn tìm tới Tiêu Liễm, lại liên hệ với Vương Chiêu Bình của Hằng Thông cửa hàng.
Vài ngày sau, cửa hàng tổng bộ Tiên Minh cùng Hằng Thông liền dời đến vùng mới giải phóng của Đế Thành.
Vân Phi Dương là một người có thù tất báo, cũng là một người trọng tình.
Lúc mới vào Chân Vũ Thần Vực, Vương chưởng quỹ của Hằng Thông cửa hàng từng nhiều lần trợ giúp, Tiêu minh chủ của Tiên Minh càng đưa tới vô số Tiên thạch cùng tư nguyên, tự nhiên muốn phải báo đáp.
Sau khi Tiên Minh cùng Hằng Thông cửa hàng chuyển vào Chấn Thiên Đế Thành, tiện sát vô số tông môn cùng thương hội. Dù sao, trước mắt thì nơi đây tuyệt đối là tòa thành trì phồn hoa nhất.
Nhưng cũng có người lo lắng.
Vân Phi Dương tận tâm tận lực kiến tạo Chấn Thiên Đế Thành, nếu như thua bên trong Tiên Đế chi tranh thì chẳng phải may áo cho người?
Đế Vị chi tranh, không phải chỉ độc tranh giành Tiên Đế, còn tranh đoạt cả Chấn Thiên Đế Thành.
Chỉ có người chân chính cười đến cuối cùng, ngồi lên ngai vàng mới trở thành chủ nhân chân chính của Đế Thành.
Việc đó thì Vân Phi Dương cũng không để ý. Bởi vì Đế Thành là của phụ thân hắn, thân là một người con, vô luận làm thế nào cũng phải đoạt lấy, nhất đỉnh phải thành Thành chủ của Chấn Thiên Đế Thành được Thiên Đạo đồng ý.
Ngày càng nhiều võ giả chạy tới.
Khi bọn hắn đặt mình vào bên trong Đế Thành phồn hoa, nhìn người người nhốn nháo đi đường, nhìn những của hàng rực rỡ muôn màu, không khỏi bị chấn kinh.
Rất nhiều tán tu thường xuyên du lịch thiên hạ, đi qua rất nhiều Đế Thành, nhưng bình tĩnh mà xem xét, bất kỳ một tòa Đế Thành nào cũng không sánh nổi một nửa Chấn Thiên Đế Thành.
– Không nghĩ tới chỉ trong vài chục năm ngắn ngủi, từ một Đế Thành hoang phế lại trở nên huy hoàng.
Mọi người cảm khái.
Điều này khiến cho suy nghĩ muốn thành tựu Tiên Đế của Vân Phi Dương lại càng thêm mãnh liệt.
Trợ giúp Chân Vũ Thần Vực hóa giải nguy cơ, suất quân giết vào Hoang Man Vực, bây giờ lại quản lý Đế Thành khiến cho nó phồn hoa chưa từng có, một mình Vân Phi Dương làm ra hết thảy, được rất nhiều võ giả tán đồng.
Nếu như Tiên Đế chi tranh sắp xảy ra dựa vào dân tâm, như vậy thì Vân Phi Dương chắc chắn sẽ thành tựu Tiên Đế mà không có đối thủ.
Đáng tiếc, dưới quy tắc của Thiên Đạo, muốn thành tựu Tiên Đế phải giết ra khỏi trùng vây của rất nhiều người, dù dân tâm có thế nào thì vẫn phải dựa vào thực lực bản thân.
Hưu!
Ngay lúc rất nhiều võ giả tiến vào Đế Thành, một đạo lưu quang từ ngoài thành chầm chậm bay tới, đó là một võ giả trẻ tuổi có tướng mạo không tệ.
– Đệ nhất Tiên Vương!
Có người hoảng sợ hô.
– Chính là người năm trăm năm trước tự xưng cường giả mạnh nhất bên trong Vương?
Rất nhiều võ giả nghị luận.
Ở Chân Vũ Thần Vực, sau khi thành tựu cường giả Vương cấp đều sẽ có phong hào, ví dụ như Thông Thiên Tiên Vương vẫn lạc năm đó.
Đệ nhất Tiên Vương cũng là phong hào, chỉ là danh hào của hắn do tự bản thân phong cho mình.
Cái này rất phách lối, nhưng hắn cũng có tư cách.
Bời vì năm trăm năm trước, Đệ Nhất Tiên Vương từng khiêu chiến qua mấy trăm tên Vương cấp cường giả, chưa từng bại một lần!
Dần dà, rất nhiều võ giả ngầm thừa nhận phong hào này, nhận định hắn là đệ nhất nhân bên trong Vương cấp.
Về sau hắn lại quy ẩn, cuối cùng cũng không xuất hiện nữa, dần dần bị thế nhân quên lãng.
– Người này đột nhiên xuất hiện, có lẽ vì tham gia Đế Vị chi tranh.
– Chuyện này thú vị rồi đây!
Ánh mắt rất nhiều võ giả nóng rực.
Bọn họ vượt ngàn dặm xa xôi tiến vào Đế Thành chính vì có thể nhìn thấy những trận chiến đấu đặc sắc.
– Không nghĩ tới, ẩn cư năm trăm năm, còn có người nhớ kỹ bản Vương.
Đệ Nhất Tiên Vương chầm chậm bay tới, khóe miệng hiện ra mỉm cười.
Hắn rất hưởng thụ loại cảm giác mặc dù không phải đại ca giang hồ, nhưng lại có truyền thuyết ta là giang hồ này.
– Năm trăm năm trước, Đệ Nhất Tiên Vương có thể xưng đệ nhất trong Vương cấp, sợ rằng bây giờ đã không còn là đệ nhất nhân nữa.
Đột nhiên, Đệ Nhất Tiên Vương nghe được có người nói như vậy, mi đầu nhất thời nhăn lại.
Làm sao?
Bản Vương ẩn thế nhiều năm, chẳng lẽ vực nội hiện ra cường giả Vương cấp rất mạnh?
– Đúng vậy, trước mắt thì có Vân Phi Dương, hẳn hoàn toàn xứng đáng với danh đệ nhất nhân.
Có người nói.
– Vân Phi Dương?
Đệ nhất Tiên Vương ngẫm lại.
– Tại sao ta chưa nghe nói qua?
Hắn thấy, năm trăm năm ẩn thế không tính quá lâu. Nếu có võ giả mới xuất hiện vậy thì sao mình không nghe thấy.
Thời điểm Vân Phi Dương tiến vào Chân Vũ Thần Vực cũng mới hơn một trăm năm. Vì thế Đệ Nhất Tiên Vương ẩn thế chưa nghe qua cũng rất bình thường.
– Ta nghe nói thực lực bây giờ của Vân Phi Dương hoàn toàn có thể chiến một trận cùng với Tiên Đế có thực lực thấp nhất!
– Tuy Đệ Nhất Tiên Vương cường hãn, nhưng chung vẫn chỉ là Vương cấp, đối mặt với Vân Phi Dương có thực lực Chuẩn Đế, khẳng định không phải đối thủ.
– Có lý, có lý!
Mọi người đồng ý.
“Hừ.”
Đệ nhất Tiên Vương khinh thường nói:
– Có phải ta ẩn thế bế quan quá lâu nên bọn hắn cho rằng thực lực ta còn ở Vương cấp?
“Xoát!”
Hắn từ giữa không trung rơi xuống, đứng trước mặt một tên võ giả, lạnh lùng nói.
– Vân Phi Dương là ai?