Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2072
Chân Vũ Thần Vực dần dần khôi phục, rất nhiều võ giả cũng vượt qua bi thương, quay trở lại cuộc sống bình thường.
Đương nhiên, bọn họ sẽ không quên Tiên Đế chi tranh sẽ mở ra hai năm sau, cho nên chợt có người đàm luận đề tài này.
Lúc mọi người đang thảo luận xem người nào sẽ trở thành Tiên Đế, ai cũng nghĩ đến Vân Phi Dương đầu tiên.
Lý do trong đó không chỉ có bởi vì thực lực, càng nhiều hơn là cảm ơn đối phương đuổi người Tác La Vực cứu mọi người khỏi cơn hoạn nạn.
– Dưới hạo kiếp lần này hạo, không biết sẽ có bao nhiêu người nắm giữ Tiên Đế lưu quang còn còn sống đây.
– Chắc sẽ có rất nhiều, dù sao trước khi kiếp nạn tiến đến, phần lớn bọn họ bế quan tu luyện.
– Vân Phi Dương quá xuất sắc, lần Đế Vị chi tranh này, có hắn thì những người khác cũng chỉ làm nền.
– Khó mà nói. Ai biết đâu sẽ có một con hắc mã xuất hiện?
Còn hai năm nữa sẽ đến Đế Vị chi tranh, rất nhiều võ giả đã bắt đầu nhiệt nghị.
Cùng lúc đó, giữa bầu trời dần dần hiện ra một cỗ khí tức đặc thù ngưng tụ trên trụ đá cao ngất trong Chấn Thiên Đế Thành.
Qua một hồi.
Khí tức như sương dần ngưng tụ, hiện ra hình thái như thật như ảo.
Tuy võ giả Đế Thành không biết khí tức đặc biệt này là gì nhưng dễ dàng nhìn ra đây là một cái ghế!
– Đế Vị!
Một lão giả ngưng trọng nói.
Lão đã sống rất lâu, đã từng may mắn chứng kiến Tiên Đế chi tranh lần trước. Lão vẫn nhớ rõ Đế Vị có hình dáng ra sao.
Cho đến khi thứ này ngưng tụ thành, bày ra trước mắt mọi người, cho đến khi có người ngồi lên, quân lĩnh thiên hạ, cũng đại biểu cho…Tân Đế được sinh ra!
Một năm sau.
Qua hơn ba trăm ngày ngưng tụ, khí tức như thật như ảo bắt đầu thực chất hóa.
Rất nhiều võ giả bên trong Chấn Thiên Đế Thành vẫn sinh hoạt như thường ngày. Thi thoảng sẽ dừng lại, nhìn về phía trụ đá đang không ngừng hội tụ ánh sáng, ánh mắt bộc lộ ra kính sợ.
Tuy Đế Vị vẫn còn đang trong thời gian uẩn dục, nhưng bọn hắn vẫn có thể cảm nhận được một cỗ Đế uy cuồn cuộn đang khuếch tán.
Vân Phi Dương bên trong Đế Cung nhìn lấy chiếc ghế trên trụ đá, nỉ non.
– Sắp thành hình rồi.
– Con ta.
Thánh Dao tiên tử đi tới, nói.
– Đế Vị này đã từng là của phụ thân con.
– Mẫu thân.
Vân Phi Dương chân thành nói.
– Sau khi Tiên Đế chi tranh mở ra, nhi tử sẽ tham gia, kế thừa ý chí của phụ thân!
Thánh Dao tiên tử cười nói.
– Năm đó phụ thân con đăng cơ xưng Đế, mẫu thân tận mắt thấy qua cũng hi vọng không lâu sau đó, có thể lần nữa mắt thấy con đăng cơ xưng Đế.
– Nhất định là vậy.
Con ngươi Vân Phi Dương lóe ra vẻ lộng lẫy.
Không phải vì mình mà chỉ vì mẫu thân, chỉ vì phụ thân đã vẫn lạc. Đế Vị này, Vân Phi Dương sẽ phải ngồi lên, bất kỳ người nào cũng đừng hòng cướp đi!
Vù vù!
Vào một ngày nào đó, giữa bầu trời Chân Vũ Thần Vực đột nhiên hiện ra khí thế mênh mông, trong nháy mắt tràn ngập chín đại Vực.
Sau khi cảm nhận được cỗ khí tức cường thế kia, rất nhiều võ giả hãi nhiên.
– Khí tức thật mạnh.
– Chả…Chẳng lẽ…có người muốn thành tựu Tiên Đế cấp sao?
Hưu!
Thời khắc mọi người kinh hãi, một đạo hỏa hồng lưu quang bay lên, treo giữa bầu trời, quanh thân khuếch tán ra hỏa diễm thao, bầu trời đỏ bừng.
– Muốn đột phá?
Vân Phi Dương đi ra Đế Cung, ngẩng đầu nhìn Lương Âm bị ngọn lửa bao phủ, khóe miệng hiện ra một nụ cười.
Hắn biết nữ nhân này rất hiếu thắng. Sau khi Lâm Chỉ Khê đột phá đến Tiên Đế liền đưa thân vào tạo hóa giới chỉ tu luyện, có thể nói tu luyện đến mất ăn mất ngủ.
Một mực cố gắng cũng có được thu hoạch, hôm nay rốt cục bước tiến đến tầng thứ cao hơn.
Trong lúc mơ hồ, nhớ tới năm đó ở Vạn Thế đại lục gặp gỡ Lương Âm, liên tiếp tranh cãi nhau, nụ cười trên khóe miệng Vân Phi Dương càng tươi.
Vù vù!
Thao thiên hỏa diễm theo khí thế của Lương Âm không ngừng mở rộng mà tràn ngập. Thả mắt nhìn lại, bầu trời như hóa thành một biển lửa.
Vài ngày sau, hỏa diễm cùng khí tức bắt đầu nội liễm.
Lương Âm đặt mình vào giữa thiên địa, quanh thân tản mát ra một cỗ khí thế uy nghiêm thần thánh.
Đây là Đế uy, cũng chứng minh giờ phút này nàng đã bước từ Vương cấp lên Đế cấp, trở thành một trong những cường giả đứng đầu Chân Vũ Thần Vực.
“Vù vù”
Sau khi Lương Âm đột phá, cuồng phong gào thét giữa bầu trời phảng phất như reo hò vì một tên cường giả Đế cấp sinh ra.
Toàn bộ võ giả Chân Vũ Thần Vực đều tận mắt thấy toàn bộ quá trình, càng cảm nhận được Đế uy cuồn cuộn, nhất thời có xúc động muốn quỳ xuống.
Xoát!
Lương Âm tiến vào Đế Cung.
Vân Phi Dương chắp tay cười nói.
– Chúc mừng Lương cô nương thành tựu cấp Tiên Đế.
“Hừ.”
Lương Âm bĩu môi.
– Bớt nịnh.
Không thể không nói, từ khi nàng đột phá đến cấp Tiên Đế thì mọi cử động đều bộc lộ Đế uy để người nhìn phát khiếp.
Vân Phi Dương đi lên, cười nói.
– Đẹp hơn trước kia rất nhiều.
Nói xong, tay không thành thật đưa tới.
Lương Âm lườm hắn một cái, nhưng cũng để đối phương tùy ý nắm tay mình, nói.
– Câu nói này, lúc trước chàng đã nói ít nhất trăm lần.
– Nếu như nàng nghe câu này không vui, về sau ta sẽ không nói nữa.
Vân Phi Dương lại tới gần thêm một bước, tay phải nhẹ sờ lên eo nhỏ của Lương Âm.
Lương Âm muốn giãy dụa nhưng vừa muốn hành động đã bị ôm, bên tai truyền đến tiếng cười.
– Nhớ kỹ, cho dù có trở thành trường giả cấp Tiên Đế thì nàng vẫn là nữ nhân của Vân Phi Dương ta.
Nói xong, sải bước tiến vào Đế Cung.
Còn vào đó làm gì thì ta không nói các ngươi cũng hiểu, nên đành giản lược 5 vạn chữ.
Theo lý thuyết, Lương Âm đột phá Tiên Đế cấp, tuyệt đối là đại sự của Chân Vũ Thần Vực, nhất định phải lưu truyền một đoạn thời gian.
Nhưng không biết sao mấy tháng thì lại bị một chuyện khác che mất.
Chuyện này là trụ đá trong Đế Thành qua hai năm uẩn dục đột nhiên lóe ra hào quang loá mắt.
Hưu!
Hưu!
Một đạo lưu quang từ trụ đá bay ra trong nháy mắt dung nhập bầu trời, thiên địa được phủ ánh sáng bảy màu lộng lẫy.
Dần dần, ánh sáng bắt đầu suy yếu, đã có thể dùng mắt thường để dò xét đỉnh thạch trụ.
Rất nhiều võ giả tập trung vào một chỗ, cùng nhau nhìn thạch trụ, gặp một ngai vàng khảm nạm các loại khoáng thạch vô cùng hùng vĩ xuất hiện.
Vù vù!
Đột nhiên, ngai vàng hiện ra một cỗ gợn sóng năng lượng mà mắt trần có thể được, khuếch tán ra bốn phía, bên trong phát ra Đế Uy cực mạnh.
Loại Đế Uy này khác với Đế Uy của Lâm Chỉ Khê, Lương Âm các nàng. Bởi vì bên trong còn ẩn chứa một loại khí tức chí cao vô thượng.
– Con ta.
Nhìn thấy ngai vàng đứng sừng sững trên trụ đá, hai tay Thánh Dao tiên tử hơi run rẩy, nói.
– Đây là Đế Vị của phụ thân con năm đó…!
Vân Phi Dương không nói, hai con ngươi nhìn chằm chằm ngai vàng, trong lòng bốc cháy lên lửa cháy.
Sau khi Đế Vị thành hình, những người nắm giữ Tiên Đế lưu quang tại Chân Vũ Thần Vực đều cảm thấy nhao nhao.
Toàn bộ đều xuất quan, từ địa phương xa xôi tiến về Trung Ương Vực, tiến về Chấn Thiên Đế Thành.
– Đã bắt đầu rồi!
Trong một sơn cốc tối tăm, Lão Tử Bất Bại cõng huyết kiếm đi ra, trong con ngươi lóe ra ánh sáng hưng phấn.