Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2065
–
– Đương nhiên.
Trầm Tiểu Vũ nói ngọt.
– Trong thiên hạ này, trừ Vương gia gia ra, còn ai có tiễn pháp siêu quần như thế?
“Hahaha.”
Lý Thanh Dương lần nữa cười to, ánh mắt lộ ra hòa ái.
Vân Phi Dương choáng.
Xem ra, Tiểu Vũ biết người này.
Không đúng.
Rõ ràng tên Lý Thanh Dương, vì sao lại gọi Vương gia gia? Chẳng lẽ dùng tên giả?
Đột nhiên, Vân Phi Dương nhớ tới năm đó Trầm Hạo nói về huynh đệ. “Người thứ ba tên Vương Tiến, tinh thông cung pháp, bách bộ xuyên dương”.
Chặt phải Lý Thanh Dương trước mắt cũng tinh thông cung pháp!
Mà Trầm Tiểu Vũ gọi hắn là Vương gia gia, hết thảy đều rõ ràng.
Vân Phi Dương tỉnh ngộ, vội vàng dò hỏi.
– Tiểu Vũ, hắn chẳng lẽ chính là Vương Tiến, Vương tiền bối?
– Đúng vậy.
Trầm Tiểu Vũ cười đáp.
Trong lòng Vân Phi Dương nhất thời vui vẻ.
Nếu là Vương Tiến, lại là huynh đệ của Trầm tiền bối, vậy không còn là địch nhân!
Xoát!
Lúc này Vân Đại Tiện Thần chắp tay nói.
– Vãn bối Vân Phi Dương, gặp qua Vương tiền bối!
Hắn thật lòng bái kiến, dù sao thì Trầm Hạo, hay mấy vị huynh đệ của lão đều đã từng giúp Vân Phi Dương rất nhiều.
“Ai.”
Thân phận bị vạch trần, Vương Tiến nhún nhún vai nói.
– Bấy giờ muốn chơi cũng chẳng còn ý nghĩa.
Thực ra thì từ lúc vừa mới bắt đầu, hắn đã muốn chơi cùng Vân Phi Dương. Nếu không thì lấy tiễn pháp của mình, có thể được tuỳ tiện mạt sát Vân Phi Dương.
– Vương gia gia.
Trầm Tiểu Vũ khó hiểu hỏi.
– Tại sao người lại ở trong Tuyệt Địa của Tác La Vực?
– Cái này…
Vương Tiến có chút lúng túng nói.
– Lúc ta tiến vào Chân Vũ Thần Vực thì bị lạc đường, đần độn u mê đi vào vực nội, sau đó lại đần độn u mê bị vây ở đây.
– …..
Vân Phi Dương sụp đổ.
Tuần tự gặp được Lãnh Đoạn, gặp được Trương Kiến Hồng cùng Tiễn Như Sơn, bọn họ bị phân tán, mọi người đều đang tìm kiếm lẫn nhau.
Vương Tiến này càng bưu hãn.
Lạc đường, mê muội đi đến Tác La Vực, người khác tìm ở Chân Vũ Thần Vực, sao mà thấy.
Trầm Tiểu Vũ khó hiểu nói.
– Vương gia gia, lấy thực lực người, chắc có thể tuỳ tiện chạy đi, sao lại bị vây đây?
Vương Tiến khổ sở nói:
– Người bố trí Tuyệt Địa này gọi Vân Trung Tử, một người duy nhất ở Tác La Vực đột phá đến cấp bậc phía trên Tiên Đế, lấy đạo hạnh bây giờ của gia gia không có năng lực chạy.
Vân Phi Dương nói thầm.
– Chẳng trách cảnh giới cùng tiên niệm đều bị áp chế, nguyên lai cấm chế của một vị tên phía trên Đế!
– Vân Trung Tử…!
Trầm Tiểu Vũ nâng cằm nói:
– Người này…ta nghe ngoại tằng tổ phụ nói qua, tựa như một cường giả rất trâu bò.
Vương Tiến nhìn Vân Phi Dương một chút, cười nói.
– Bên trong vũ trụ vô tận, võ giả mang họ Vân đều không đơn giản. Ví dụ như vị tiểu huynh đệ này, tuổi còn trẻ lại có thực lực gần với Đế cấp.
– Đúng thế!
Trầm Tiểu Vũ nhìn về phía Vân Phi Dương, kinh ngạc nói:
– Huynh cũng họ Vân!
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
– Chúng ta quen biết lâu như vậy, chẳng lẽ bây giờ nàng mới để ý ta mang họ Vân?
– Đương nhiên ta biết huynh họ Vân.
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Ý của ta là huynh tên Vân Phi Dương, người kia gọi Vân Trung Tử, có phải đồng tộc?
Vân Phi Dương cười nói:
– Trong thiên hạ có rất nhiều người mang họ Vân, sao có thể là đồng tộc?
– Cái này cũng khó nói.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Ngoại tằng tổ phụ từng nói qua, có một số họ sẽ truyền thừa thật lâu, có lẽ trong đó cũng có họ Vân.
– Được rồi.
Vân Phi Dương không tranh luận cùng nàng.
Tuy như vậy nhưng trong lòng hắn vẫn không cho rằng mình có quan hệ gì với Vân Trung Tử. Dù sao hắn cũng là võ giả Tác La Vực, còn mình lại là hậu nhân Vân gia ở Chân Vũ Thần Vực, bắn đại bác cũng không tới, làm sao lại có quan hệ.
Hưu!
Nhưng vào lúc này, không gian xung quanh hơi run rẩy, hình ảnh xung quanh bắt đầu trở nên mơ hồ, bầu trời bắt đầu vỡ vụn, đổ sụp.
– Tuyệt Địa Cầu Sinh như vậy kết thúc.
Âm thanh truyền đến.
– Người thắng là Vân Phi Dương, Trầm Tiểu Vũ, Lý Thanh Dương!
Xoát!
Xoát!
Vừa dứt lời, mắt ba người tối sầm, sau đó xuất hiện trong không gian.
Trầm Tiểu Vũ khó hiểu nói.
– Làm sao lại tự dưng kết thức!?
Vân Phi Dương cũng rất mờ mịt.
Vương Tiến giải thích.
– Bởi vì vừa rồi ở trong Tuyệt Địa, ta đã xác định mối quan hệ đồng đội cùng với các ngươi, vì thế trò chơi kết thúc.
– Ra thế.
Trầm Tiểu Vũ tỉnh ngộ.
“A?”
Đột nhiên, nàng kinh ngạc hô.
– Phía trước có một người đang ngồi?
Vân Phi Dương cũng phát hiện, trong khu vực không gian hư vô mờ mịt, một lão giả đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, quanh thân có ánh sáng bao phủ.
– Đây là…
Vẻ mặt của Vương Tiến trở nên nghiêm túc.
– Cường giả phía trên Đế cấp!
– Phía trên Đế cấp?
Tâm thần Vân Phi Dương chấn động.
Từ khi phi thăng đến Chân Vũ Thần Vực, hắn còn chưa bao giờ nghe nói qua về cảnh giới truyền thuyết phía trên Tiên Đế này, bây giờ lại tận mắt thấy.
Theo bản năng, hắn phóng thích tiên niệm, muốn dò xét tên lão giả kia. Nhưng khi vừa mới tiếp xúc cùng ánh sáng, linh hồn đã bị trọng thương, lùi lại mấy bước!
– Tiểu tử!
Vương Tiến trầm giọng nói.
– Cường giả phía trên Đế lĩnh ngộ pháp tắc hoàn mĩ, nếu dám lấy thực lực ngươi đi chạm vào, hồn phi phách tán!
Vân Phi Dương không nói gì.
Vương tiền bối nói không ngoa.
Bpửi vì ngay lúc vừa rồi, dù chỉ động vào có một chút thì linh hồn của hắn đã gặp đả kích trầm trọng, suýt chút nữa không chịu nổi mà tan nát.
– Vương gia gia.
Trầm Tiểu Vũ yếu ớt hỏi.
– Lão nhân này không nhúc nhích, có phải đã chết?
Vương Tiến lắc đầu.
– Võ giả đạt đến phía trên Đế đã nhìn thấu sinh tử, siêu thoát khỏi trói buộc giữa thiên địa, sẽ không dễ dàng vẫn lạc.
Trầm Tiểu Vũ có chút khẩn trương nói.
– Hắn đã không chết, vạn nhất tỉnh dậy, có thể giết hết chúng ta hay không?
– Không biết.
Vương Tiến quan sát một phen, khẳng định.
– Người này chỉ để Đế thân của hắn ở lại đây, linh hồn đã tiến vào vị diện cao hơn.
Trầm Tiểu Vũ nhất thời buông lỏng một hơi.
– Thì ra chỉ là một thân thể, nếu vậy thì cũng không có gì đáng sợ.
Vân Phi Dương càng trở nên chấn kinh.
Chỉ là một thân thể ngồi xếp bằng ở đây vậy mà linh hồn mình mới hơi chạm đến thì suýt chút nữa tan thành hư vô. Cường giả phía trên Đế này cũng thật khủng bố!
Vương Tiến suy đoán.
– Chắc hắn là Vân Trung Tử.
Trầm Tiểu Vũ còn quan sát lão giả, lại nhìn Vân Phi Dương, lắc lắc đầu.
– Vóc dáng hai người không hề giống nhau.
Vân Phi Dương nhịn không được cười to.
Xem ra, nữ nhân này còn đang xoắn xuýt mình có cùng ngọn nguồn với đối phương hay không đây.
Vương Tiến nói.
– Tộc nhân cùng họ truyền thừa rất nhiều, tướng mạo chắc chắn sẽ không có chỗ giống nhau. Để có thể xác định giữa bọn hắn có quan hệ hay không thì phải chứng nhận huyết mạch.
– Đúng thế.
Trầm Tiểu Vũ gật đầu.
Hưu!
Nhưng vào lúc này, lão già vẫn đang nhắm mắt bỗng mở ra hai con ngươi, hai đạo tinh mang lóe lên một cái rồi biến mất.
– Sống rồi?
Trầm Tiểu Vũ cả kinh.
Vẻ mặt Vương Tiến trở nên nghiêm túc, tiếp theo chắp tay nói.
– Chúng ta quấy rầy tiền bối, xin hãy tha lỗi.
Lão già mở mắt cũng không để ý tới hai người, một mực nhìn Vân Phi Dương, trầm giọng hỏi.
– Người trẻ tuổi, tại sao ngươi lại có thể bạo phát tu vi trong cấm chế của lão phu?