Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2066
–
Vân Phi Dương nhìn lão giả, tâm thần nhất thời thất thủ phảng phất như lâm trong địa ngục vĩnh viễn không thấy mặt trời.
Đúng vào lúc này, Nghịch Thiên Quyết cùng Đạo Hóa Kinh bên trong cơ thể cùng nhau tự động vận chuyển mới áp chế loại khí tức đáng sợ kia, cả người được giải thoát.
– Thật đáng sợ!
Vân Phi Dương không lạnh mà run, vội vàng đưa mắt nhìn sang hướng khác, không dám đối mặt lão giả.
Từ khi trọng sinh đến nay, bất kỳ đối mặt với võ giả nào cũng chưa bao giờ cảm thấy run sợ, duy chỉ có vị đại năng phía trên Đế này.
Chuyện này rất bình thường.
Đừng nói Vân Phi Dương, coi như Vương Tiến cũng hỏng.
Cường giả chân chính không thể hiện ở chỗ lực lượng hủy thiên diệt địa hay cao siêu. Chỗ đáng sợ là một ánh mắt, một khí thế cũng có thể để cho người khác cảm thấy run sợ từ tận sâu trong tâm hồn.
– Người trẻ tuổi.
Vân Trung Tử nói.
– Trả lời ta, tại sao ngươi lại có thể phá mất cấm chế, bạo phát tu vi?
Thanh âm nặng nề lại có một loại uy áp nào đó khiến người ta không dám phản kháng.
“Uy!”
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Lão già, có thể nói chuyện khách khí một chút hay không?
Nàng cảm thấy đối phương đang đe dọa Vân Phi Dương, cho nên cảm thấy khó chịu.
– …
Khóe miệng Vân Phi Dương cùng Vương Tiến co giật.
Không hổ là cháu gái ruột của Trầm tiền bối, đối mặt với đại năng phía trên Đế mà vẫn biểu hiện hung hãn.
Vân Trung Tử nói/
– Tiểu nữ oa, lá gan của ngươi không nhỏ, dám nói chuyện như thế với lão phu.
– Cái đó…
Trầm Tiểu Vũ bĩu môi.
Vân Phi Dương cùng Vương Tiến nhất thời khẩn trương, sợ đối phương bị chọc giận.
“Hahaha.”
Vân Trung Tử cười to.
– Nữ oa thật thú vị!
Vân Phi Dương cùng Vương gia gia thấy hắn cười thì càng trở nên căng thẳng.
Trời mới biết đây là cười vui vẻ hay cười âm trầm. Nếu như đột nhiên xuất thủ, Trầm Tiểu Vũ sẽ gặp nguy hiểm.
Như nhìn thấy hai người đang khẩn trương, Vân Trung Tử cười nói.
– Yên tâm đi, nể mặt Thái Vũ, lão phu không làm khó xử bé con này.
Trầm Tiểu Vũ kinh ngạc.
– Ngươi biết ngoại tằng tổ phụ của ta?
Vân Trung Tử nói:
– Năm đó, lão phu từng đánh với Thái Vũ một trận. Trận đấu đó kéo dài ba năm.
Vân Phi Dương âm thầm cả kinh.
– Có thể đánh cùng với sư tôn liên tục ba năm, thực lực người này rất mạnh.
– Không phải chứ?
Trầm Tiểu Vũ không tin.
– Thực lực của ngươi chỉ có từng này mà có thể đánh cùng ngoại tằng tổ phụ của ta ba năm?
“Khụ khụ!”
Vân Trung Tử lúng túng ho khan vài tiếng, nói.
– Tiểu nữ oa, đầy là chuyện cũ năm xưa, không đề cập tới.
Từ biểu hiện của lão, Vân Phi Dương có thể đoán ra, cái gọi là đánh ba năm, khẳng định có ẩn tình khác.
Trầm Tiểu Vũ là người thoải mái, nói chuyện cũng rất thoải mái.
– Ngoại tằng tổ phụ của ta nhất định đè ngươi xuống mà đánh.
Vân Phi Dương cũng nghĩ đến việc này, nhưng sụp đổ là Trầm Tiểu Vũ quá trực tiếp. Tốt xấu gì thì người ta cũng là đại năng phía trên Đế cấp. Cho người ta một lối thoát cũng được, không cần thiết phải nói thẳng.
Vân Trung Tử xấu hổ.
Để hóa giải sự xấu hổ, hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, nói:
– Tiểu gia hỏa, có thể nói một chút, làm sao ngươi lại có thể bạo phát tu vi trong cấm chế của ta?
Ngữ khí lần này rất ôn hòa để Trầm Tiểu Vũ hài lòng.
Vân Phi Dương xoắn xuýt một hồi, nói:
– Không dối gạt tiền bối, chính ta cũng không biết ta làm sao có thể bạo phát tu vi.
– …
Vân Trung Tử lập tức xạm mặt.
Lúc mình rời khỏi Tác La Vực, lấy linh hồn lực lưu lại cấm chế Tuyệt Địa. Vậy mà lại bị một người không biết chuyện gì xảy ra phá. Cái này cũng quá đả kích người.
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Phi Dương, không phải sau khi huynh thi triển Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến liền loại bỏ hạn chế, sử dụng được tu vi à?
– Nha đầu này…
Vân Phi Dương âm thầm sụp đổ.
Hắn đã cẩn thận không nói đến Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến, giờ lại bị Trầm Tiểu Vũ nói toạc ra.
– Chiến Thần Hồn Thể tam biến?
Vân Trung Tử hiếu kỳ.
– Vũ kỹ hay bí pháp?
Vân Phi Dương không có ý định gạt hắn, nói:
– Coi như một loại bí pháp.
Vân Trung Tử cười nói:
– Tiểu gia hỏa, ngươi có thể thi triển cho lão phu nhìn một chút được không?
– Cái này…
Vân Phi Dương xoắn xuýt một hồi, nói:
– Lúc trước ta thi triển rồi, cần điều dưỡng một đoạn thời gian mới có thể làm được.
Vân Trung Tử nói:
– Lão phu cho ngươi thời gian.
“Hưu!”
Trước người Vân Phi Dương hình thành một hàng lưu quang, cả người bị bao phủ bên trong.
Bất chợt có biến cố làm cho Trầm Tiểu Vũ rất khẩn trương.
– Ngươi làm gì hắn?
– Nữ oa, đừng lo lắng. Ta đang cho hắn thời gian điều dưỡng.
Vân Trung Tử cười nói.
Vương Tiến đứng bên cạnh rung động.
– Khí tức thời gian thật mạnh, đây chính là pháp tắc mà cường giả phía trên Đế cấp sử dụng!?
Vân Phi Dương đưa thân vào bên trong lưu quang nhất thời cảm nhận được vận tốc thời gian lưu chuyển ở đây khác với bên ngoài, đồng thời cũng ẩn chứa Sinh Mệnh pháp tắc cực mạnh.
– Đa tạ tiền bối!
Hắn lúc này ngồi xếp bằng xuống, phóng xuất tác dụng phụ lúc trước đã áp chế ra, cả người nhất thời mất đi thính giác cùng thị giác.
Trầm Tiểu Vũ vốn đang lo lắng, nghe được hắn cảm ơn liền biết không có nguy hiểm, lúc này mới thu hồi Cửu Long chi lực.
Sau nửa canh giờ.
Lưu quang tiêu tán, Vân Phi Dương đi ra, khóe miệng hiện ra mỉm cười.
– Tiểu gia hỏa.
Vân Trung Tử nói:
– Hiện tại có thể thi triển rồi chứ?
– Có thể.
– Vậy để lão phu xem một chút.
Vù vù!
Quanh thân Vân Phi Dương hiện ra khí thế mênh mông, tóc đen trên đầu dần dần chuyển hóa thành kim sắc.
“Oa!”
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Rất đẹp!
Vương Tiến nhìn thấy việc này, nghĩ thầm: “Đứa cháu gái này hình như rất có hào cảm đối với hắn”.
Vân Phi Dương nói:
– Tiền bối, đây chính là Đệ Nhất biến bên trong Chiến Thần Hồn Thể tam biến của vãn bối, tên Hóa Kim Thân.
– Đệ nhị biến thì sao?
Vân Trung Tử đầy hứng thú nói.
– Hô!
Vân Phi Dương lần nữa bạo phát một cỗ khí lãng bàng bạc, mái tóc màu vàng óng dần dần chuyển hóa thành tử sắc.
– Đây chính là đệ nhị biến, Tử Khí Đông Lai
– Còn có nữa không”
– Có.
Vân Phi Dương lần nữa bạo phát, tóc hóa thành một nửa vàng, một nửa tím, khí tức bốn phía càng thêm mãnh liệt hơn.
Vẻ mặt Vương Tiến nghiêm túc nói.
– Trong nháy mắt tăng thực lực lên, bí pháp này không đơn giản!
Vân Trung Tử cười nói.
– Còn có nữa không?
– Có.
Vân Phi Dương nói:
– Nhưng chỉ trong thời khắc sinh tử vãn bối mới có thể thi triển.
– Đúng vậy.
Vân Trung Tử cười nói:
– Đệ nhất biến sẽ để cho ngươi không thể nghe; đệ nhị biến sẽ để hai mắt mù; nhất nhị biến sẽ để cho ngươi không thể nói được; đệ tam biến sẽ để ngươi biến thành người điên.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
– Làm sao tiền bối biết được?
Vân Trung Tử cười nói.
– Bởi vì lão phu cũng biết thi triển loại bí pháp này.
– Người cũng biết!
Vân Phi Dương trừng mắt.
– Không thể!
Trầm Tiểu Vũ kinh ngạc.
– Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến này là vũ kỹ độc nhất vô nhị của hắn, ngươi làm sao lại biết?
Vân Trung Tử cười nói:
– Cái ta thi triển ra không phải Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến mà là Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp. Sau khi thi triển ra tứ biến đều có tác dụng phụ giống với bí pháp của tiểu tử này.