Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2060
–
Khoảng cách giữa Vân Phi Dương và võ giả nằm sấp trên đồng cỏ chí ít năm dặm, hắn lại trực tiếp xuyên thủng trán đối phương, có thể nói cực kỳ cường hãn.
Nhưng.
Những võ giả chú ý màn sáng không quan tâm điểm này.
Bọn họ quan tâm là, một thanh vũ khí cấp chín gọi Xuyên Vân Nỗ!
– Trời ạ!
– Vũ khí cấp chín! Còn là nỏ!
– Thật đáng sợ!
Mọi người hoảng sợ không thôi.
Mọi người đều bị phong ấn thực lực, chỉ có thể dựa vào vũ khí trong tuyệt địa chém giết.
Nhưng trọng nỗ không giống, nó có thể đánh giết từ xa, huống chi còn cấp chín!
Nếu có người ngồi xổm từ một nơi bí mật gần đó, kéo nỏ cho mình ăn một tiễn, coi như mặc mấy tầng chiến giáp cũng sẽ bị bắn chết tại chỗ!
– Không được!
– Phải tìm gia hỏa gọi Vân Phi Dương kia, giết chết hắn!
Rất nhiều võ giả ‘ngửi’ được nguy cơ.
Đương nhiên cũng có đoàn đội trang bị tinh lương, thấy Xuyên Vân Nỗ cấp chín mà thèm, cho nên bắt đầu tìm kiếm Vân Phi Dương.
Vấn đề là.
Ai là Vân Phi Dương?
Có võ giả kết hợp văn tự xuất hiện trên màn sáng lúc trước phán đoán Vân Phi Dương và Trầm Tiểu Vũ cùng một bọn.
– Trầm Tiểu Vũ…
– Cái tên này rất không đàn ông!
– Có lẽ là nữ nhân xinh đẹp đến chậm kia?
– Nói như vậy, tên mặt trắng nhỏ cùng một chỗ hẳn là Vân Phi Dương?
Rất nhiều võ giả phân tích, xác định thân phận Vân Phi Dương, cũng xác định tướng mạo hắn.
Chỉ là.
Muốn tìm hắn rất khó.
Bởi vì tên này mặc vào y phục cùng màu với bụi cỏ, đang ghé vào trước thi thể trên sườn núi, vơ vét trang bị.
Nói thật, trong tuyệt địa, tiên niệm bị hạn chế, trang phục ngụy trang giống như bụi cỏ vô cùng biến thái, võ giả dùng mắt thường rất khó phát hiện.
Đương nhiên.
Vân Đại Tiện Thần tuyệt sẽ không phạm sai lầm của võ giả lúc trước.
Sau khi lấy đi trang bị của võ giả bị nỏ bắn giết, quả quyết thu hết vào không gian giới chỉ, lựa chọn tay không mà đi.
Nói như thế, chỉ cần hắn ngồi xổm trên đồng cỏ, không nhúc nhích, dù có võ giả đi qua trước mặt cũng chưa chắc có thể phát hiện.
Võ giả nằm sấp trên đồng cỏ rất béo, cấp bậc chiến giáp mặc trên người cùng vũ khí đều cực cao, trong không gian giới chỉ còn cất giấu không ít thứ tốt.
Vân Phi Dương cùng Trầm Tiểu Vũ sau khi tụ hợp, cho nàng một kiện chiến giáp phòng ngự cực mạnh và một thanh đoản kiếm.
“Oa!”
Sau khi phối hợp chiến giáp cùng vũ khí, Trầm Tiểu Vũ hưng phấn nói.
– Ta cảm giác mình lại mạnh hơn lúc trước, thật muốn đi tìm võ giả đánh một chầu.
– Chớ đắc ý.
Vân Phi Dương nhắc nhở.
– Có lẽ có võ giả sở hữu trang bị tốt hơn chúng ta.
“Đinh!”
Vừa dứt lời, màn sáng truyền đến văn tự Lý Thanh Dương lấy Loan Nguyệt Thần Cung cấp chín bắn giết Điền Nhất Mệnh.
Trầm Tiểu Vũ kinh ngạc.
– Loan Nguyệt Thần Cung của tên kia cùng cấp với Xuyên Vân Nỗ kìa!
– Lý Thanh Dương.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Từ lúc tiến vào tuyệt địa, còn năm mươi người còn sống, trong số chết đi có rất nhiều bị người này giết.
“Đinh!”
Lý Thanh Dương lấy Loan Nguyệt Thần Cung cấp chín bắn giết Tôn Hải Tuyền!
“Đinh!”
Lý Thanh Dương lấy Loan Nguyệt Thần Cung cấp chín bắn giết Cổ Hắc Ám!
“Đinh!”
Lý Thanh Dương lấy Loan Nguyệt Thần Cung cấp chín bắn giết Tư Đồ Lăng Duyệt!
Nhìn văn tự không ngừng hiện lên, lông mày Vân Phi Dương càng nhăn.
– Một kình địch!
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Nếu như chúng ta có thể giết chết hắn, nhất định sẽ có thu hoạch rất lớn.
– Không sai.
Ánh mắt Vân Phi Dương sáng lên.
Lý Thanh Dương này giết rất nhiều người, vơ vét trang bị khẳng định không ít, chỉ cần giết chết hắn, tất nhiên thu hoạch khổng lồ.
“Oanh! Oanh!”
Nhưng vào lúc này, nơi xa lần nữa truyền đến chấn động, bầy hung thú đình trệ kia lần nữa xông lại.
Chúng ta đi.
Vân Phi Dương kéo Trầm Tiểu Vũ nhảy lên trên lưng Ngưu Thú.
– Mau nhìn!
– Đó có phải Vân Phi Dương!
Võ giả trên thảo nguyên nhìn thấy Vân Phi Dương mặc trang phục ngụy trang, cưỡi tọa kỵ đuổi theo.
Bọn họ muốn diệt trừ nhân vật nguy hiểm này cũng muốn Xuyên Vân Nỗ cấp chín của hắn.
– Đều tới đây đi.
Vân Phi Dương cười nhạt nói.
– Như thế ta mới có thể một mẻ hốt gọn.
Phía cuối thảo nguyên là một mảnh rừng núi rậm rạp.
Vân Phi Dương cưỡi Ngưu Thú một chạy tới, sau đó mang Trầm Tiểu Vũ tiềm phục tại chỗ tối, dựng trọng nỗ lên.
– Một tên, hai tên, ba tên,…
Hắn nhìn võ giả đuổi theo từ thảo nguyên, yên lặng tính toán.
“Đạp đạp!”
Mấy tên võ giả cưỡi Ngưu Thú từ thảo nguyên đuổi tới đầu tiên, nhưng thứ chờ đợi bọn họ lại là mũi tên vô cùng tinh chuẩn!
“Xoát!”
Vân Phi Dương bóp cò, mũi tên hóa thành lưu quang tinh chuẩn đính lên đầu một võ giả mới bước xuống lưng Ngưu Thú.
“Đinh!”
Vân Phi Dương lấy Xuyên Vân Nỗ cấp chín bắn giết Hình Thiên Nhất.
“Xoát!”
“Xoát!”
Mũi tên lần nữa bắn ra.
“Đinh!”
“Đinh!”
Vân Phi Dương lấy Xuyên Vân Nỗ cấp chín bắn giết Hình Vũ Sâm.
Vân Phi Dương lấy Xuyên Vân Nỗ cấp chín bắn giết Hình Thượng Trung.
Ba mũi tên liên tiếp, một đoàn ba người bị bắn giết.
“Oa!”
Trầm Tiểu Vũ sùng bái nói.
– Huynh thật lợi hại!
Khoảng cách rất xa, thời gian cực ngắn mà nhanh chóng giết ba người, tiễn pháp quả nhiên thần kỳ.
“Xoát!”
Vân Phi Dương xê dịch vị trí, tựa trước một thân cây, nghiêng người nâng nỏ bắn, liền thấy một võ giả đang đến gần ầm vang ngã xuống.
Lần này không bắn vào đầu, bắn trước ngực, nhưng vì đối phương nắm giữ chiến giáp phòng ngự cực cao, không bị bắn chết tại chỗ.
– Hắn dưới tàng cây!
Một võ giả đuổi theo phẫn nộ quát.
– Mọi người cùng nhau tiến lên!
– Giết!
– Giết!
Mười mấy võ giả đến từ đội ngũ khác nhau ăn ý xông lại.
Bọn họ chỉ có một mục đích, giết chết gia hỏa núp trong bóng tối bắn tên, không làm vậy, tất cả mọi người đều sẽ không may.
– Hơi nhiều.
Vân Phi Dương lúc này thu hồi trọng nỗ, mang theo Trầm Tiểu Vũ chạy sâu vào rừng.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, trong bụi cỏ nhảy ra một võ giả, búa lớn trong tay hung hăng chém xuống.
Võ giả này một mực tiềm phục trong núi rừng, trong bóng tối nhìn chằm chằm Vân Phi Dương, rốt cục bắt được cơ hội.
Đừng nói.
Vân Phi Dương một mực chú ý võ giả đằng sau, hoàn toàn không có ý thức được trong núi rừng lại có người tiềm phục!
“Xoát!”
Búa lớn ầm vang rơi xuống, mang theo lực lượng cực mạnh.
Có thể thấy vũ khí của võ giả kia có phẩm giai rất cao!
– Mẹ!
Vân Phi Dương thầm mắng một tiếng.
Đối phương đánh lén quá đột ngột, trong tay lại không có binh khí, trốn không thoát, không có đồ vật chống lại, chỉ có thể chịu chặt!
Nhưng vào lúc này, Trầm Tiểu Vũ vọt tới, đụng bay Vân Phi Dương ra ngoài, tiếp theo giơ lên đại đao đón đỡ búa lớn!
“Bành!”
Búa lớn mạnh mẽ đánh vào Thanh Long Đao, Thanh Long Đao trong nháy mắt vỡ nát, lực lượng cuồng bạo hung hăng chấn vào giáp ngực Trầm Tiểu Vũ.
“Ken két”
Chiến giáp vỡ ra, bị chấn thành mảnh nhỏ.
“Đăng đăng đăng!”
Trầm Tiểu Vũ lùi nhanh mấy bước, phun ra một ngụm máu, tiếp theo ngã xuống đất.
“Đinh!”
Màn sáng nổi lên văn tự Vũ Văn Khoát lấy Liệt Thiên Phủ cấp tám đánh bại Trầm Tiểu Vũ.
– Tiểu Vũ!
Vân Phi Dương bị đụng bay ra ngoài, nhìn thấy Trầm Tiểu Vũ thổ huyết ngã xuống đất, con ngươi hẹp dài bộc phát sát cơ, tóc đen đầy đầu trong nháy mắt hóa thành nửa tím, nửa vàng.
“Ừm?”
Trong không gian pháp tắc Tác La Vực, sau khi Vân Phi Dương thi triển Chiến Thần nhất nhị biến, Thiên Đạo vực này như cảm thấy được cái gì, kinh ngạc hô.
– Tuyệt địa Vân Trung Tử tiền bối lưu lại khảo nghiệm, lại có người có thể không nhìn hạn chế, cưỡng ép tăng thực lực?