Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2058
–
Tuyệt địa lớn bao nhiêu, Vân Phi Dương không biết, nhưng hắn biết sơn lâm này rộng lớn vô biên, bời vì hắn cưỡi Ngưu Thú chạy nhanh hơn nửa ngày vẫn chưa thể ra ngoài.
Trong lúc đó, màn sáng không ngừng xuất hiện văn tự, từng võ giả bị vũ khí ly kỳ cổ quái đánh bại hoặc đánh giết, bị đào thải bi thảm.
Còn về nhân số, lúc trước hơn chín mươi, bây giờ còn hơn tám mươi.
– Đây là ai thiết lập, thực quá gây rối.
Vân Phi Dương rất im lặng.
Trói buộc khu vực, để võ giả ở trong tàn sát lẫn nhau, hắn trải qua rất nhiều.
Tỉ như năm đó ở mộ địa Tiêu Dao Vũ Hoàng, võ giả vì tranh đoạt chí bảo, giết hại lẫn nhau, chỉ có người thắng mới có thể cười đến cuối.
Còn như loại này, phong ấn cảnh giới cùng thực lực để tất cả mọi người ở trong tìm vũ khí rồi chém giết, trước đây chưa từng gặp.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương vẫn có thể tiếp nhận.
Bởi vì binh khí mình cùng Trầm Tiểu Vũ cầm, phẩm chất quả thật rất cao.
Hắn tuy có Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, không có nhu cầu đối binh khí, nhưng bọn người La Mục cùng Vân Lịch rất cần.
– Cây đại chùy trong tay ta có thể so với Tiên Vương đỉnh phong, La Mục chắc sẽ thích.
Vân Phi Dương nói thầm.
– Phi Dương!
Nhưng vào lúc này, Trầm Tiểu Vũ mở miệng.
– Phía trước lại có mấy phòng trúc!
Vân Phi Dương quay đầu nhìn lại, quả nhiên chỉ thấy vài ngôi nhà bằng trúc thô ráp phía trước.
– Chúng ta đi qua xem một chút!
Trước phòng trúc.
Ngưu Thú nằm rạp trên mặt đất, yên tĩnh chờ đợi.
Vân Phi Dương tiến vào phòng trúc, phát hiện hai thanh vũ khí phẩm chất không tệ.
Một thanh kiếm, một chuôi đao.
– Vẫn dùng kiếm thuận tay hơn.
Vân Phi Dương quả quyết lựa chọn chuôi kiếm lấp lóe hàn quang, còn về đao cùng đại chùy, một treo ở eo, một gánh sau lưng.
Không có không gian giới chỉ.
Nếu không đã sớm thu vào rồi.
– Tiểu Vũ.
Vân Phi Dương đi ra phòng trúc, cười nói.
– Lục soát thế nào?
– Tạm được.
Trầm Tiểu Vũ đi ra phòng trúc bên cạnh, trên thân cõng vô số vũ khí, trong tay cầm trường đao khác với trường đao lúc trước, mặt đao có khắc một đầu Long Thú sinh động như thật.
– …
Khóe miệng Vân Phi Dương giật giật.
Nữ nhân này hiện tại là Binh Khí Khố di động.
“Ai…”
Trầm Tiểu Vũ nhíu mày.
– Không có không gian giới chỉ, thật phiền phức.
Vân Phi Dương cười nói.
– Chọn một thanh phẩm chất không tệ, cái khác có thể vứt bỏ.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Ta cảm thấy những binh khí này không tệ, vứt bỏ đáng tiếc.
– Tốt.
Vân Phi Dương nói.
– Vậy thì mang hết theo.
Hai người xuất phát, đang chuẩn bị cưỡi Ngưu thú rời đi đã thấy hai võ giả mặc chiến giáp, cầm binh khí trong tay xông lại.
– Đại ca!
Một tên võ giả cười lạnh nói.
– Rốt cục bắt được người!
“Hừ.”
Võ giả được gọi đại ca vung bảo đao sáng loáng trong tay, nhếch miệng cười nói.
– Có thể lấy máu tươi để tế đao!
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày.
Hai võ giả đột nhiên xuất hiện, bất kể chiến giáp hay vũ khí đều rất cao.
Nên đánh hay không?
Trong lúc Vân Đại Tiện Thần đang cân nhắc, Trầm Tiểu Vũ giơ trường đao, nhướng nhướng mày liễu, ngạo nghễ nói.
– Phóng ngựa đến đây!
Tốt.
Vậy cũng chỉ có thể đánh.
“Keng!”
Vân Phi Dương tế ra bội kiếm, cả người nhất thời phát ra khí thế sắc bén.
Cảnh giới hắn mặc dù bị áp chế nhưng khí thế này thuộc về kiếm khách, phong mang tất lộ, vĩnh viễn không cách nào xóa đi.
– Đại ca.
Võ giả kia kinh ngạc nói.
– Kiếm thế người này rất mạnh, chắc là cường giả kiếm đạo.
– Vậy thì thế nào?
Đại ca khinh thường nói.
– Trong tuyệt địa, dù cường giả Đế cấp cũng sẽ bị áp chế tu vi, chân chính mạnh mẽ là phải dựa vào chiến giáp cùng vũ khí!
Cảnh giới hai huynh đệ chỉ có Vương cấp nhưng cũng không e ngại Vân Phi Dương, bởi vì binh khí và chiến giáp họ dùng có phẩm giai rất cao.
Ngay vừa rồi, hai người dựa vào trang bị tinh xảo trực tiếp giết chết hai Hoang Vương đỉnh phong.
– Bị xem thường?
Vân Phi Dương bất đắc dĩ.
Nếu không có chuyện hạn chế tu vi, lấy thực lực hắn, chỉ cần dùng ánh mắt đã mạt sát hai tên võ giả Vương cấp phổ thông.
– Huynh đệ!
– Đằng sau có bầy hung thú đang xông lại!
– Chúng ta đừng lãng phí thời gian, nhanh diệt sát hai người này, cưỡi Ngưu Thú rời đi.
Trường đao trong tay tên đại ca phát ra ánh sáng chói mắt, hiển nhiên đã ngưng tụ không ít lực lượng.
– Tốt!
Tiểu đệ cầm trong tay chiến kích, đột nhiên đánh tới.
Vân Phi Dương vốn định nghênh chiến, Trầm Tiểu Vũ lại nói:
– Tên này giao cho ta!
“Xoát!”
Vừa dứt lời, đột nhiên vung trường đao hình thành kình phong lạnh lùng.
Đừng nhìn Trầm Tiểu Vũ là nữ lưu, một đao kia hạ xuống cũng rất mạnh mẽ.
Sắc mặt tên tiểu đệ biến hóa, vội vàng thu kích lui lại, nhưng không kịp, bị chặt ở trước ngực.
“Đông!”
Trường đao trảm vào khải giáp truyền đến thanh âm thanh thúy cũng tóe lên ánh lửa.
“Đăng đăng đăng!”
Võ giả kia lùi mạnh mấy bước, phần ngực khải giáp xuất hiện ánh đao nhỏ bé, da thịt truyền đến cảm giác đau đớn.
Sắc mặt hắn kinh biến.
– Đại ca, phẩm chất binh khí của nữ nhân này không thấp, chiến giáp cấp ba của đệ kém chút chịu không nổi!
– Thật sao?
Đại ca giơ đại đao, vung đến, nói.
– Lão tử đến chiếu cố!
“Xoát!”
Một đao chém ra, ngưng tụ ra đao khí.
Trầm Tiểu Vũ nhướng mày, né qua một bên sau đó xách đao chém tới cũng hình thành đao khí cường thế.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật càng mạnh.
Giờ phút này, hắn hoàn toàn có thể khẳng định, binh khí hai người đều cao hơn so với binh khí của mình.
“Bành!”
Đao khí cùng đao khí chạm vào nhau quấy không gian bốn phía.
Chỉ dùng binh khí, không vận dụng năng lượng bên trong thân thể, nếu không chắc chắn kinh thiên động địa.
“Đăng đăng đăng!”
Trầm Tiểu Vũ cùng tên đại ca đều lùi lại mấy bước.
Tiểu đệ kinh ngạc nói.
– Vũ khí của đại ca đã đạt tới cấp bốn, hai người vậy mà không phân thắng thua, xem ra trường đao của nữ nhân kia chí ít cũng cấp bốn.
“Răng rắc!”
Đột nhiên, tiếng vỡ vụn truyền đến.
Trên mặt đại đao trong tay đại ca hiện ra từng vết rách, chợt bành băng liệt, hóa thành từng mảnh vụn.
– Cái này…
Tròng mắt tiểu đệ kém chút trừng ra ngoài.
– Làm sao có thể!
Thần sắc đại ca đột nhiên ngốc trệ.
Đại đao cấp bốn này là chuôi vũ khí thứ nhất kiếm được sau khi hắn tiến vào tuyệt địa, cũng là phẩm chất tối cao, bây giờ cứng rắn liều một phen đã vỡ nát!
– Má ơi!
Vân Phi Dương cả kinh.
– Trường đao của Tiểu Vũ mạnh như vậy?
“Xoát!”
Trầm Tiểu Vũ giương đao lên, lần nữa chém ra một đạo đao khí.
Đại ca không còn vũ khí, lại đang đứng ngẩn người, căn bản không trốn tránh được, thân thể bị hung hăng đánh trúng.
“Bành”
Đao khí đánh trúng đích, mạnh mẽ chém vỡ chiến giáp đối phương.
“Phù phù!”
Đại ca ngã xuống đất, ánh mắt hắn vẫn lộ vẻ khó tin.
“Đinh!”
Trên màn sáng xuất hiện chữ…Trầm Tiểu Vũ lấy Thanh Long Đao cấp sáu chưa khai quang đánh bại Hà Hành Uyên!
– Đệch!
– Đã có người nhặt được vũ khí cấp sáu!?
Đám võ giả đang tiềm phục tại chỗ tối hoặc đang giao thủ nhìn thấy màn sáng hiện ra văn tự, từng người ngây người.