Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2056
–
Trung niên thô kệch chọc giận Trầm Tiểu Vũ, nhưng để cho Vân Phi Dương khó hiểu là, nàng cũng chỉ bộc phát ra sát khí, chậm chạp không động thủ.
Không đúng.
Nhớ năm đó gọi tên nàng thôi cũng sẽ bạo tẩu tại chỗ, ngược người khác chết đi sống lại.
Bây giờ bị đùa giỡn, sao có thể nhịn được?
– Vân Phi Dương!
Trầm Tiểu Vũ mở miệng.
– Đánh hắn cho ta!
Vân Phi Dương cạn lời.
Đại tỷ, tên kia nhìn qua chỉ là một võ giả Vương cấp hết sức phổ thông, tự cô có thể làm được, bảo ta đánh hắn?
“Ai.”
Vân Phi Dương lắc đầu, cất bước đi đến trước mặt trung niên kia.
– Nhớ kỹ, đồ có thể ăn bậy, không thể nói lung tung.
– Có ý gì?
Người kia hỏi lại.
– Ngươi muốn động thủ?
– Có ý kiến gì?
– Hahaha!
Hắn cười lớn một tiếng, tiếp theo đứng thẳng tắp sống lưng nói.
– Đến đây, lão tử đứng im cho ngươi đánh.
Vân Phi Dương im lặng. Hắn chưa bao giờ thấy qua tên nào cầu đòn như thế.
Hoặc hắn cảm thấy mình chỉ có một mình cho nên xem thường.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng nâng tay.
– Nếu như ngươi đã nói muốn, thì ta chiều! Nếu không đạp ngươi chết đi sống lại thì thật có lỗi với thành ý của ngươi!
Vẻ xem thường trên mặt trung niên càng đậm, phảng phất như đang xem thường hắn.
– Được rồi!
Vân Phi Dương buông quyền.
– Coi như ngươi lợi hại!
Nói rồi lùi đến trước mặt Trầm Tiểu Vũ, an ủi.
– Tiểu Vũ, đừng chấp nhặt với loại người này.
– Ừm! Được!
Trầm Tiểu Vũ gật đầu.
– Hahaha!
Mọi người ồn ào cười to như đang chế giễu hai người.
– Mẹ!
Vân Phi Dương thầm mắng một tiếng.
Lấy tính cách của tên này, vừa rồi nhất định hung hăng đập trung niên chết đi sống lại.
Nhưng tại sao lại thu tay?
Bởi vì khi hắn đang muốn ngưng tụ lực lượng quán trú lên nắm đấm lại phát hiện không có cách nào câu thông với tiên hạch.
Nếu như chỉ có vậy thì cũng không có gì phải nói.
Dù sao, nhục thân Vân Đại Tiện Thần phi thường cường hãn, có thể đánh tên kia lên bờ xuống ruộng.
Nhưng khi hắn muốn huy quyền thì lại cảm nhận được một cỗ năng lượng nào đó đang kiềm chế lại, không cho mình huy quyền.
Mẹ! Đây là địa phương chó má gì!
Hạn chế Tiên Hạch, còn hạn chế cả việc xuất quyền!
Bởi vì bị lực lượng trói buộc, lại không cách nào công kích đối phương, Vân Đại Tiện Thần chỉ có thể lui về.
Mà bây giờ hắn cũng đoán được, Trầm Tiểu Vũ cũng gặp phải tình huống giống như của mình, nếu không cũng không chỉ tỏa ra sát khí rồi ngây ngốc đứng tại chỗ.
Còn về những người khác, chắc cũng như thế.
Tất nhiên, trung niên thô kệch kia cũng biết nên mới kiêu ngạo như vậy.
– Tiểu ca.
Một lão giả đi tới, cười nói.
– Có phải từ Trầm Hà đi đến đây?
– Làm sao ngươi biết?
Vân Phi Dương hỏi.
Lão giả cười nói:
– Tất cả chúng ta đều đến đây như thế!
– Thật?
Vân Phi Dương nghi vấn.
Ngay cả Trầm Tiểu Vũ có thực lực cấp Tiên Đế còn suýt chút bị đông cứng, một đám võ giả Vương cấp phổ thông có thể sống sót đi đến đây?
“Ông!”
Nhưng vào lúc này, toàn bộ hải đảo hiện ra lưu quang chợt truyền đến âm thanh.
– Tuyệt Địa Cầu Sinh đã mở!
– Mẹ!
– Rốt cục cũng bắt đầu!
Mọi người nghe vậy, nhất thời phấn khởi.
Vân Phi Dương mờ mịt.
– Lão đầu, Tuyệt Địa Cầu Sinh là gì?
Vẻ mặt của lão lập tức nghiêm túc. Nói/
– Một trò chơi sinh tồn vô cùng tàn khốc. Chỉ có người hoặc tổ đội sống sót đến cuối cùng mới có thể bình an vô sự rời đi.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương hiểu.
– Tiểu hữu.
Lão giả chắp tay nói:
– Lão hủ đã có đội ngũ, khi trò chơi bắt đầu, ngươi và ta chính là kẻ địch.
Nói xong rời đi, tụ hợp cùng với ba đồng bạn.
Vân Phi Dương nhún nhún vai, đi đến trước mặt Trầm Tiểu Vũ, nhìn về phía trung niên tráng kiện, cười nói.
– Chờ một chút liền có thể báo thù rồi.
“Hừ!”
Trầm Tiểu Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.
– Ta muốn hung hăng giáo huấn hắn một trận.
“Hưu!”
“Hưu!”
Đột nhiên, quanh người nàng và Vân Phi Dương lấp lóe lưu quang, chợt hư không tiêu thất.
Người khác cũng biến mất.
Toàn bộ hải đảo nhất thời yên tĩnh cùng hoang vu.
“Xoát!”
“Xoát!”
Vân Phi Dương cùng Trầm Tiểu Vũ xuất hiện tại một khu rừng có khói loãng bao phủ, xung quanh thi thoảng truyền đến tiếng hung thú rống giận.
Trên không có một màn sáng, trên đó ghi số 100.
– Nơi này hẳn là trận pháp biến ảo ra.
Vân Phi Dương nói nhỏ.
– Con số này chắc đại diện cho số người tham gia vào Tuyệt Địa Cầu Sinh.
“Đinh!”
Đột nhiên, màn sáng nổi lên văn tự.
Viết: Lý Thanh Dương dùng Cửu Huyền Hàn đao đánh bại Tống Khuất.
– Ngọa tào?
Vân Phi Dương kinh ngạc.
– có thể sử dụng binh khí?
Hắn nhớ lúc còn ở trên trên hải đảo, những người này đều tay không, bây giờ có binh khí, vậy có nghĩa bây giờ đã sử dụng được không gian giới chỉ!
Nghĩ đến đó, Vân Phi Dương vội vàng câu thông tạo hóa giới chỉ, nhưng vẫn có sức mạnh trở ngại.
– Vô lý.
Hắn sụp đổ.
– Người khác có thể vì sao ta lại không thể?
“Đinh!”
Nhưng vào lúc này, màn sáng lần nữa xuất hiện văn tự: Lý Thanh Dương lấy Cửu Huyền Hàn đao đánh giết Tống khuất!
Con số từ 100 biến thành 99.
“Đinh!”
“Đinh!”
Sau đó, chữ trên màn sáng liên tiếp xuất hiện.
Tất cả đều là: Một người nào đó sử dụng một loại vũ khí nào đó đánh bại hoặc giết một người nào đó!
Càng bưu hãn hơn là.
Có người dùng thái đao, cây gỗ, thậm chí quyền đầu đánh giết một võ giả.
Vân Phi Dương im lặng.
Tốt xấu gì cũng đều là cường giả Vương cấp, có thể sử dụng thủ đoạn giết người cao minh hơn một chút được không?
– Không đúng!
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương bỗng nhiên phát giác được tuy mình có thể huy quyền nhưng lực lượng vẫn bị phong ấn, khó có thể vận dụng!
– Mẹ!
Hắn phát điên.
– Như vậy thì chơi kiểu gì!?
Nếu là “Tuyệt Địa Cầu Sinh”, khẳng định phải không ngừng chém giết. Vậy mà mình lại bị phong ấn lực mạnh, làm sao có được binh khí, làm sao có thể còn sống rời đi!
– Phi Dương!
Nhưng vào lúc này, Trầm Tiểu Vũ la lên.
– Mau tới đây, nơi này có một phòng trúc!
Vân Phi Dương chạy tới thấy trước mặt có mấy phòng trúc nhỏ đơn sơ.
“Oa!”
Trầm Tiểu Vũ từ trong phòng đi ra, trong tay cầm một thanh đại đao, vui vẻ cười nói.
– Hình như ta vừa mới nhặt được bảo bối!
Vân Phi Dương đi tới, nhìn lấy thân đạo lấp lóe lưu quang, cả kinh hô.
– Phẩm chất chỉ sợ so với Tiên Đếa!
– Bên trong vẫn còn đồ đó.
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Huynh đi xem một chút.
– Thật sao?
Lúc này Vân Phi Dương tiến vào phòng trúc, tìm thấy một gậy trúc trên đầu giường, khóe miệng co giật nói.
– Cái này so với đại đao, không khỏi quá kém đi?
– Ừm?
Đột nhiên, hắn phát hiện trên mặt bàn có đặt một bình đan dược, phía trên khắc lấy ba chữ nhỏ “Hồi Thần Đan”
“Ba!”
Vân Phi Dương cầm bình đan dược lên, nhẹ nhàng mở ra, khẽ ngửi, cả kinh.
– Sinh mệnh khí tức thật mạnh!
Hắn ngưng tụ ra Sinh Mệnh pháp tắc, thuốc vô cùng mẫn cảm đối với sinh mệnh thuộc tính trong bình.
– Phi Dương!
Trầm Tiểu Vũ đứng bên ngoài hô to.
– Mau đến xem, ta lại phát hiện bảo bối!
Vân Phi Dương lấy bình đan dược, mới vừa đi ra phòng trúc liền lảo đảo suýt chút nữa té ngã trên đất.
Trầm Tiểu Vũ đứng bên ngoài cầm đại đao trong tay, khoác trên người chiến giáp vô cùng sặc sỡ, nhìn qua cũng khá “hiên ngang”!
Nhìn lại mình một chút.
Ai nha! Làm sao y phục của ta lại có vài miếng vá!?
(PUBG hân hạnh tài trợ chương trình này!!)