Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2008
–
Dưới một kiếm phẫn nộ của Vân Phi Dương, thiên địa xuất hiện một vệt kiếm ngân sâu thẳm, nhìn qua cực dọa người.
– Ừng…ực!
Đám võ giả Hồn Tộc hít một ngụm khí lạnh.
Thời khắc đó, rốt cục họ cũng biết được tại sao tên nhân loại trước mắt lại dám diệt thành, lại dám phách lối!
– Hưu!
Kiếm khí tràn ngập, một đạo lưu quang bay ra rồi dừng lại ở khu vực an toàn.
Đợi ánh sáng tán đi, hiển lộ ra một lão giả chừng thất tuần.
Hắn chính là Giới chủ Hồn Giới.
Lúc trước, hắn một mực ẩn thân giữa bầu trời, kết quả bị một kiếm của Vân Phi Dương bức ra.
– Nhân loại!
Trong ánh mắt Hồn Chủ lóe ra một tia tức giận, nói.
– Ngươi tự tiện tiến vào Hồn Giới, lại diệt đi một thành trì, tội không thể tha.
Chưởng quản Hồn Giới nhiều năm, hắn đã từng thấy nhân loại xông vào, nhưng lần thứ nhất gặp người ngang ngược phách lối như vậy.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói.
– Huynh đệ của ta đi vào Hồn Giới, gặp vô tận tra tấn. Lão tử vẫn còn chưa diệt đi Hồn Giới này của ngươi đã là nhân từ lắm rồi!
– …
Khóe miệng mọi người co giật.
Tên nhân loại này thật phách lối rất, vậy mà dám nói muốn diệt Hồn giới!
– Diệt Hồn Giới?
Hồn Chủ lạnh hừ một tiếng.
– Vậy phải xem ngươi có cái năng lực này hay không.
– Vù vù ——
Khi nói chuyện, hồn khí bàng bạc bạo phát.
Tuy thực lực của Hồn chủ Hồn Giới này kém hơn Tiên Đế nhưng vẫn mạnh hơn Hoàng Phủ Giám, Thiết Anh Hào.
– Không tin ta?
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
– Vậy thì mở mắt xem cho kỹ.
– Hưu!
Vừa dứt lời hắn lập tức vận dụng Độ Vân Bộ, xuất hiện trước người mười mấy tên tướng quân, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm phát ra ánh sáng lộng lẫy chói mắt.
– Xoát! Xoát!
Kiếm ý cường thế bạo phát, tản ra khắp nơi.
– Không tốt!
Mọi người hãi nhiên thất sắc.
Nhưng, dưới sự lộng hành quấy rối của kiếm ý cực mạnh, bọn họ chỉ kịp hô to, không có chút thời gian nào để chạy trốn.
– Phốc!
– Phốc!
Kiếm khí bay tới, kiếm ảnh lấp lóe.
– Xoát!
Vân Phi Dương nhẹ nhàng thu kiếm, hơn hai mươi cường giả Hồn Tộc có thể so với Tiên Vương đỉnh phong vây quanh hắn đầu lìa khỏi cổ, máu tươi vung vẩy giữa trời.
– Trời ạ!
– Cái này…sao có thể!
Hồn Binh sau lưng bị dọa sợ té đái.
Hơn hai mươi tướng quân, vậy mà trong nháy mắt đầu một nơi thân một nẻo, thực lực tên này quả thực mạnh đến không thể tưởng tượng!
– Đáng giận!
Hồn Chủ muốn rách cả mí mắt!
Vẫn lạc đều là những cường giả tinh nhuệ nhất của Hồn Giới, hắn vô cùng đau lòng.
– Còn chưa có kết thúc đâu!
Vân Phi Dương nhẹ nhàng giơ tay, giữa bầu trời hiện ra một bàn tay vô cùng to lớn, áp xuống nơi có mấy vạn hồn binh.
– Ầm ầm!
Tiếng nổ ầm ấm vang lên, đinh tai nhức óc.
Vạn hồn binh dưới Vạn Tượng Phong Ma Chưởng lập tức hóa thành hư vô!
– A a!
Hồn Chủ phẫn nộ gầm thét.
– Nhân loại đáng giận, bản chủ hôm nay sẽ chém ngươi thành muôn mảnh!
– Vù vù——
Hồn khí táo bạo phun trào che khắp bầu trời.
– Huynh đệ của ta bị tra tấn ở chỗ này, Hồn Tộc các ngươi dùng mạng để trả lại đi.
Vân Phi Dương phóng tới chỗ Hồn Chủ, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm trong tay vung lên, trong nháy mắt hình thành thất luyện vô song kiếm khí.
– Vù vù!
Hồn Chủ cũng cũng rất là giận, trong lúc xuất thủ không chút giữ lại, lực lượng bắt đầu khuếch tán chấn động vỡ vụn không gian.
– Chuyện gì xảy ra?
Ở khu vực xa xôi nào đó, rất nhiều võ giả Hồn Tộc cảm nhận được một cỗ khí tức mạnh mẽ bạo phát, nhao nhao hoảng hốt.
– Oanh!
Đột nhiên, tiếng vang truyền đến.
Mọi người hãi nhiên thất sắc, bởi vì dường như giữa bầu trời u ám kia bị một lực lượng nào đó làm tê liệt.
– Oanh! Oanh!
Ngay sau đó, liên tiếp có những tiếng nổ, mà mỗi lần kết thúc, toàn bộ thiên địa rung chuyển.
– Trời ạ!
– Lực lượng đáng sợ đến bực nào!
Võ giả Hồn Giới đều bị rung động.
Bắc Mạc hồn khoáng.
Sau khi Phi Dương chiến đấu cùng Hồn chủ Hồn Giới sinh ra động tĩnh lan tràn đến tận nơi đây.
Chỉ vì khoảng cách quá xa, năng lượng dao động cũng không quá rõ ràng, cho nên nhóm Hồn Binh cũng không có để trong lòng, vẫn đang quan sát vong linh chém giết lẫn nhau.
– Bành——
Trên trận, một vong linh có thực lực cường đang tung nắm đấm, trực tiếp đánh lên trên bụng La Mục cũng đánh hắn bay ra xa mấy trượng.
Trong khoảng thời gian này, hắn cùng Vân Lịch một mực đang tham gia vong linh chiến đấu để kiếm lấy Hồn Thạch.
– Mẹ nó!
La Mục từ dưới đất đứng lên, đè ép cơn đau nhức, ánh mắt lấp lóe lửa giận.
Đối mặt với vong linh lúc còn sống là một cường giả Tiên Vương đỉnh phong, hình thái linh hồn cũng rất mạnh. Hắn đã bị ngược nửa canh giờ, không có cách hoàn thủ.
Hắn cùng Vân Lịch xuất chiến cho Tiểu Phi rất nhiều trận. Đương nhiên, lần nào cũng đều thắng lợi. Ngày hôm nay, đụng phải người mạnh hơn, bây giờ mới hiểu được câu “”người thường đi bên sông, có ai không ướt giày”” là thế nào.
– Vù vù——
Môt quyền lần nữa đánh tới, tuy La Mục có thể bắt được, nhưng không có năng lực né tránh. Một lần nữa bị đánh trúng, cuối cùng cũng khó mà chống đỡ được, uể oải ngã xuống đất.
– Đứng lên!
Tiểu Phi rống giận gào thét nói.
– Xoát!
Tên vong linh cường đại kia tiến lại gần, một chân giẫm kênh trên lưng La Mục, bày ra dáng vẻ của người chiến thắng.
– Mẹ!
Tiểu Phi tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Lần này hắn cùng Lão Lý đánh cược rất lớn. Nếu lần này thua thì phải mất đi mười khỏa Hồn Thạch.
– Ba! Ba! Ba!
Trong sơn động ẩm ướt, từng đợt tiếng roi vang lên.
La Mục đứng trước thạch bích, bị Hồn Tiên liên tục quật lên thân thể, mang đến sự thống khổ khó nói nên lời.
– Hồn Thạch mà lão tử kiếm được trong mấy ngày nay đều bị ngươi thua hết, thực đáng giận.
Tiểu Phi nắm chặt hồn tiên, vô tình quật lên người La Mục.
– Đáng giận!
Vân Lịch đứng bên cạnh, cả giận nói.
– Những viên Hồn Thạch này không phải do hai huynh đệ ta giúp ngươi chiến thắng. Chỉ thua một trận, có cần phải làm như thế không?
– Ba!
Vừa dứt lời, Tiểu Phi vung hồn tiên lên, đánh lên trên người hắn, lạnh lùng nói.
– Chỉ là vong linh cũng dám mạnh miệng!
Vân Lịch bị đánh ngã lên trên mặt đất hiểu rõ, trong mắt hắn, mình và La Mục chỉ là vong linh, là dùng công cụ để kiếm Hồn Thạch!
Giận không?
Giận!
Không cam tâm?
Không cam tâm!
Nhưng thế thì có biện pháp gì?
Thân chỉ là hồn phách vong linh, trước Hồn Tộc, trước hồn tiên, chỉ có thể bị ngược!
Nhìn thấy Vân Lịch liên tục bị quật roi, La Mục giận dữ hét.
– Đánh ta đi, đừng có đánh huynh đệ ta.
– A!
Tiểu Phi cười lạnh nói.
– Huynh đệ tình thâm.
– Xoát! Xoát!
Hắn khua hồn tiên trong tay, chuyển mục tiêu lên người La Mục.
– A a!
La Mục cùng Vân Lịch đều thống khổ hét thảm.
Hắn muốn dựng nên uy nghiêm, muốn để cho hai vong linh nho nhỏ biết kết cục của việc dám thua trận, dám chống đối lại mình!
– Ông! Ông!
Đột nhiên, mặt đất hơi run rẩy.
– Ừm?
Tiểu Phi dừng lại.
– Có cường giả đang giao thủ?
Loại tình huống này lúc nãy cũng đã từng diễn ra, chỉ cảm giác chấn động mạnh hơn trước rất nhiều.
– Ông! Ông!
Sau một lúc, cường độ chấn động lần nữa tăng cường.
Cùng lúc đó, một kiếm khí cuồn cuộn có vẻ lạnh lùng cuốn tới.
Mà La Mục cùng Vân Lịch đang bị đánh sau khi cảm nhận được kiếm khí thì tâm thần chấn động, cả người như bị sét đánh!