Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2001
–
Vân Phi Dương tiến vào thông đạo đi Hồn Giới, bên trong tối thui như mực, không có chút ánh sáng, hắn một mực hướng về phía trước, phảng phất như vĩnh viễn không đến được cuối đường.
Đây là một cảm giác vô cùng huyền diệu.
– Hưu!
– Hưu!
Đột nhiên, từng đạo lưu quang yếu ớt bay đến phát ra khí tức quỷ dị.
Vân Phi Dương hơi ngạc nhiên.
– Linh hồn ư?
– Không sai.
Thanh âm Thiên Đạo truyền đến.
– Đây đều là ba hồn bảy vía của nhân loại, chúng đang đến Hồn Giới.
Vân Phi Dương cười nói.
– Nói như vậy, thông đạo này là thông đạo chuyên môn chỉ dẫn hồn phách tiến về Hồn Giới.
Hồn phi phách tán có ý gì?
Chính là hồn bay đi, phách cũng tán đi, nhưng bay đi đâu, lại tán đi nơi nào?
Chúng được quy tắc chỉ dẫn, dung nhập vào địa phương hư vô, tiến về Hồn Giới, mà đường Vân Phi Dương đang đi chính là đường của hồn phách.
– Hưu!
– Hưu!
Lúc tiến lên, lại có không ít hồn phách bay vút đi, tốc độ rất nhanh, nhưng Vân Phi Dương có thể phát giác được, những hồn phách này bộc lộ ra khí tức cực kì không tình nguyện.
Thiên Đạo mở lời.
– Hồn Giới chẳng khác nào một địa ngục khác, mà một khi hồn phách thoát ly thân thể tiến vào sẽ trải qua tra tấn vĩnh thế, cho nên không có ai nguyện ý đi.
Vân Phi Dương nhíu mày.
La Mục cùng huynh muội Vân Lịch nhất định đi theo con đường này tiến về Hồn Giới, mà bọn họ giờ phút này nhất định đang trải qua tra tấn thống khổ.
– Còn bao lâu nữa sẽ tới?
Vân Phi Dương gấp gáp.
Vừa nghĩ tới huynh đệ có khả năng bị tra tấn, hắn hận không thể lập tức tiến vào Hồn Giới, cứu bọn hắn ra.
– Sắp tới rồi.
Thiên Đạo đáp.
– Có thể kể cho ta một chút chuyện về Hồn Giới không?
Đã muốn đi cứu huynh đệ, trước tiên phải hiểu rõ tình huống bên trong.
– Được thôi.
Thiên Đạo bắt đầu giảng giải.
Cũng không biết qua bao lâu, trong bóng tối lóe ra một đạo hào quang nhỏ yếu, không ngừng tới gần, hào quang càng rõ ràng.
– Hưu! Hưu!
Rất nhiều hồn phách đang bị lực lượng đặc thù nào đó dẫn dắt, rất không tình nguyện tan vào.
Rất nhanh, Vân Phi Dương đứng trước ánh sáng, bởi vì hắn vẫn là người sống, có thể không quan tâm lực dẫn dắt.
Nhìn kỹ lại, ánh sáng tựa như một cánh cửa lại phảng phất như một mặt lưu quang bình chướng.
Thiên Đạo truyền đến âm thanh.
– Đây chính là cửa vào Hồn Giới, gọi Hồn Môn, sau khi đi vào cũng chỉ có thể dựa vào chính ngươi.
Vân Phi Dương không nói, cất bước mà đi.
– Vân Phi Dương.
Thiên Đạo la lên.
– Nhớ kĩ ước định giữa chúng ta!
– Yên tâm.
Vân Phi Dương chân thành nói.
– Lời ta nói sẽ làm.
– Xoát!
Vừa dứt lời, đứng dậy tiến vào Hồn Môn.
Mắt thấy thân ảnh tên kia biến mất, Thiên Đạo tự lẩm bẩm.
– Cũng không biết đưa hắn vào Hồn Giới là đúng hay sai?
Trong một mảnh khu vực hoang vu, lưu quang lấp lóe, chợt thấy Vân Phi Dương trống rỗng xuất hiện, đứng trên mảnh đất lớn màu nâu đen.
– Đây chính là Hồn Giới?
Vân Phi Dương ổn định thân thể, theo bản năng phóng thích tiên niệm, phát hiện bị lực lượng nào đó hạn chế, chỉ có thể khuếch tán mười dặm.
– Có hơi phiền toái.
Hắn nhíu mày.
Trong giảng giải của Thiên Đạo, Hồn Giới mặc dù chỉ là một giới diện tích tương đương Tây Vực, bây giờ tiên niệm bị hạn chế, muốn trong mười ngày tìm tới bọn La Mục, chỉ sợ rất khó.
May mắn là dù tiên niệm bị khống chế nhưng có thể bay được, cho nên hắn đứng dậy, phi hành giữa bầu trời tối tăm.
Hồn Giới là một vị diện vô cùng đặc thù, nơi này không có sự sống, càng không có thiên địa thuộc tính, cho người ta cảm giác như địa ngục âm u.
– Ừm?
Vân Phi Dương đang phi hành, đột nhiên phát giác được trong không khí có một cỗ khí tức âm u quỷ dị, đang cố gắng thông qua lỗ chân lông trên da thịt mà chui vào trong cơ thể mình.
– Hồn khí?
Vân Phi Dương cười nhạt.
Hắn từ trong miệng Thiên Đạo biết được, Hồn Giới không có thiên địa thuộc tính, nhưng có một loại hồn khí, tác dụng là tra tấn hồn phách tiến vào nơi này.
Nói đơn giản, chỉ cần người sau khi chết, hồn phách đi vào Hồn Giới, lúc nào cũng phải trải qua hồn khí ăn mòn, từ đó tiếp nhận tra tấn thống khổ vĩnh viễn.
Vân Phi Dương mặc dù lấy thực thể tiến vào lại không thể tránh né bị hồn khí ăn mòn, mà vì hắn là sinh linh còn sống, tiếp nhận hồn khí quấy rối chỉ mạnh hơn hồn phách.
– Ta ngược lại muốn xem xem…
– Hồn khí bị Thiên Đạo nói rất khủng bố đến cùng đáng sợ chỗ nào.
Vân Phi Dương cũng không có đuổi hồn khí đang thẩm thấu, mặc cho chúng tan vào thể nội.
– Hưu! Hưu!
Trong khoảnh khắc, từng sợi hồn khí thông qua lỗ chân lông đi vào cơ thể, theo kinh mạch khuếch tán toàn thân.
Dần dần, tâm thần Vân Phi Dương như bị muỗi đốt, mới đầu có một chút đau nhức, về sau càng lúc càng thống khổ.
Sau một lát, trán hắn xuất hiện mồ hôi, sắc mặt hơi dữ tợn, xem ra tiếp nhận thống khổ không nhẹ.
Tên này từng chống lại thiên uy chi lực nhiều lần, có thể nói thân kinh bách chiến, vậy mà hồn khí nhập thể một chút đã khó chịu, có thể thấy loại đau khổ này không phải giỡn.
– Hưu!
Tâm niệm Vân Phi Dương vừa động, Tử Liên Nghiệp Hỏa xuất hiện trong thể nội, đốt cháy toàn bộ hồn khí.
Hồn khí là một loại thuộc tính âm tà, mà Tử Liên Nghiệp Hỏa là Thánh hỏa của Phật môn, tịnh hóa hồn khí vô cùng nhẹ nhõm.
Thực ra đây cũng chính là nguyên nhân Vân Phi Dương dám cho hồn khí tiến vào cơ thể.
Huống chi, còn có Nghịch Thiên Quyết.
Trên đời này, bất kỳ thuộc tính gì, chỉ cần đi vào trong cơ thể hắn, dù sinh ra nguy hiểm trí mạng cũng có thể hóa giải dễ như trở bàn tay.
– Răng rắc.
Hồn khí tiêu tán, thống khổ Vân Phi Dương đang chịu biến mất, hắn nắm chặt song quyền, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
Tra tấn thống khổ như vậy, mình cũng có chút không thích ứng, La Mục cùng huynh muội Vân Lịch tới nơi này, nhất định sống không bằng chết!
Nhất định phải nhanh tìm ra bọn họ!
– Xoát!
Vân Phi Dương tăng tốc phi hành.
– Hưu! Hưu!
Đúng vào lúc này, một hàng đạo lưu quang bỗng nhiên xuất hiện, sau khi ngưng tụ ra hình người, thống khổ quỳ trên mặt đất giãy dụa.
Đây là những hồn phách vừa mới tiến vào từ Hồn Môn, thực lực bọn hắn có hạn, về sau bị hồn khí xâm nhập, bắt đầu trải qua tra tấn thống khổ mãi mãi khó có thể trừ khử!
Vân Phi Dương càng thêm gấp gáp.
Bởi vì hắn có thể nghĩ, sau khi La Mục cùng huynh muội Vân Lịch tiến vào Hồn Giới nhất định cũng bị tra tấn thống khổ không thôi.
– Xoát!
– Xoát!
Khai hỏa toàn bộ tốc độ, cực tốc phi hành giữa bầu trời u ám.
Mà những nơi đi qua, nơi nào cũng nhìn thấy hàng loạt vong linh hồn phách hình người đang thống khổ ngã trên mặt đất kêu thảm.
– A a ——
Thanh âm rùng mình không ngừng truyền ra lại phối hợp với hoàn cảnh âm u quỷ dị, thật cho người ta một loại cảm giác đưa thân vào địa ngục.
– A?
Đột nhiên, trong phạm vi tiên niệm bao phủ mười dặm của Vân Phi Dương, phát hiện một tòa thành trì xây bằng đá, hắn kinh ngạc hô.
– Hồn Giới cũng có thành trì?
– Mặc kệ.
Hắn nỉ non.
– Trước tiên vào xem.
– Xoát!
Vân Phi Dương tăng tốc, chỉ một lát sau đã rơi vào trước cửa thành hơi có vẻ hoang vu kia.