Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2000
–
Dưới sự quán thâu của Công Đức bàng bạc cùng đặt mình vào bên trong không gian pháp tắc, cảnh giới Vân Phi Dương tăng từ vững chắc kỳ lên đến đại vị Tiên Vương đỉnh phong.
Từ khi trở về Thái Vũ Vực đến nay chưa đến mấy tháng, vậy mà có thể đột phá, tốc độ cực nhanh. Nếu như người khác, ít nhất cũng cần mấy ngàn năm hoặc mấy vạn năm.
Đương nhiên.
Có thể làm được điểm này, thứ nhất là vì Công Đức, thứ hai thì là vì không gian pháp tắc cung cấp các loại pháp tắc để hắn lĩnh ngộ.
Sau khi đột phá đến Tiên Vương đỉnh phong, linh hồn lực Vân Phi Dương cũng được đề bạt rất lớn.
Hắn cũng không biết Tiên Đế cấp có phân chia linh hồ theo các tầng thứ hay không, nhưng có thể đoán được cường độ linh hồn của mình bây giờ tuyệt đối vượt qua Tiên Đế vừa mới đột phá.
Hết thảy đều phải cảm ơn Thiên Đạo, bởi vì nếu không có hắn không ngừng sử dụng thiên uy lôi kiếp oanh kích thì cho dù Vân Phi Dương có đột phá cảnh giới cũng không có khả năng tăng cường độ linh hồn.
– Vù vù ——
Trong không gian pháp tắc, Thiên Đạo suy yếu, thở hào hển.
– Cảm ơn!
Linh hồn Vân Phi Dương cũng không có rời đi, hướng về phía hắn cười rộ lên.
– Đáng giận!
Thiên Đạo phẫn nộ không thôi.
Vân Phi Dương liền nói.
– Không có chuyện gì, vậy ta phải rời đi rồi.
– Chậm đã!
Thiên Đạo vội vàng ngăn lại.
Vân Phi Dương quay đầu, cười hỏi.
– Chẳng lẽ còn chưa hết hi vọng? Nhất định phải dùng thiên uy lôi kiếp để đánh chết ta?
– Vân Phi Dương.
Thiên Đạo nghiêm túc nói:
– Tuy quân đoàn của ngươi diệt đi kẻ xâm chiếm, thu phục đất đai, nhưng chỉ cần một ngày vòng xoáy này không biến mất, Chân Vũ Thần Vực vẫn khó có thể bảo trì được sự yên bình!
Vân Phi Dương trầm mặc.
Khi hắn thu hoạch được lực Công Đức bàng bạc đã đoán được, bọn người Hoàng Phủ Giám đã toàn diệt bọn người xâm chiếm nội vưc, thu lại đại vực.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa thắng lợi cuối cùng, bởi vì mình vẫn còn phải trấn thủ vòng xoáy. Một khi rời đi, Man Hoang Vực sẽ còn lại xâm chiếm.
Thiên Đạo nói tiếp.
– Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể một lần nữa khởi động thanh liên phong ấn đài, như thế mới có thể ngăn chặn bọn chúng xâm chiếm.
Vân Phi Dương nói.
– Phải làm như thế nào mới có thể khởi động thanh liên phong ấn đài?
Thiên Đạo trầm mặc một lúc, nói:
– Lấy tinh huyết để gia trì chín vòng xoáy.
– Tinh huyết của ai?
– Ngươi.
– Ta còn có việc, cáo từ!
Vân Phi Dương chắp tay một cái, quay người muốn đi.
Nói đùa, phải dùng tinh huyết của mình để gia trì chín vòng xoáy. Tuy thanh liên phong ấn đài được khôi phục nhưng mình cũng ợ ra rắm!
Vân Đại Tiện Thần tự xưng là một người chuyên hành hiệp trượng nghĩa, nhưng hắn cũng không phải loại người có thể xả thân vì nghĩa giống như Thanh Liên Tiên Đế.
– Vân Phi Dương!
Thiên Đạo gọi hắn lại, nói:
– Trong vực này chỉ có một mình ngươi mới có thực lực khởi động thanh liên phong ấn đài. Vì vạn vật sinh linh, ngươi không thể huy sinh một chút?
Vân Phi Dương cả giận quát.
– Ta đã bao nhiêu lần nguy hiểm đến tính mạng do ngươi trừng phạt, liều mạng nguy hiểm mang theo binh lính từ tận hạ giới lên đến đây để đánh đuổi người xâm chiếm cho ngươi, như vậy còn chưa đủ hy sinh?
– …
Thiên Đạo không phản bác được.
Vân Phi Dương nói.
– Ta còn có vợ con, sao lại phải dùng tính mạng của mình để lo cho người khác đây a.
– Aiz.
Thiên Đạo cảm khái một tiếng.
– Lại nói.
Vân Phi Dương nói:
– Chỉ cần giữ chắc phòng tuyến chỗ vòng xoáy, Hoang Man Vực rất khó tiến vào, tại sao phải đưa tính mạng của mình ra chơi đùa đây.
Thiên Đạo ngưng trọng nói.
– Ngươi phải biết, Hoang Man Vực còn có rất nhiều Hoang Đế. Đợi đến khi bọn hắn xuất thủ, ngươi có thể thủ được vòng xoáy?
Vân Phi Dương nhíu mày.
Lần đột phá này, thực lực cùng linh hồn tuy tăng tiến không ít. Nhưng hắn cũng không có nắm chắc có thể có tư cách chiến đấu với Hoang Đế.
– Vân Phi Dương.
Thiên Đạo nói tiếp.
– Theo ta được biết, bên Man Hoang Vực bên còn có ít nhất ngàn vạn đại quân, mấy vạn Hoang Vương cùng 20 Hoang Đế!
– Không phải chứ?
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Nhiều binh lính như vậy, cũng còn rất nhiều cường giả đứng đầu, cho dù quân đoàn của mình có ngưu bức hơn đi chăng nữa cũng không có cách nào chống lại.
– Tính cách bọn Man Hoang Vực vốn rất tàn nhẫn. Tuy lần này xâm chiếm thất bại, lần sau lại đến tiếp, tất sẽ dốc toàn bộ lực lượng.
– Cho nên, việc cấp bách vẫn là nhanh chóng khởi động thanh liên phong ấn đài, phong ấn chín vòng xoáy!
Thiên Đạo nói rất nghiêm túc.
– Thật có lỗi.
Vân Phi Dương nhún nhún vai nói.
– Cho dù Man Hoang Vực cường hãn hơn nữa, ta cũng không thể hi sinh bản thân để hoàn thành đại nghĩa.
Thiên Đạo cả giận nói.
– Nếu như Hoang Man Vực lần nữa đánh tới, đến lúc đó dù ngươi hay thân nhân cùng huynh đệ ngươi đều có khả năng vẫn lạc.
– Răng rắc!
Vân Phi Dương nắm chặt hai tay.
Hắn nhớ tới La Mục, nhớ tới huynh muội Vân Lịch cùng Vân Hoa, cái cảm giác thống khổ khi mất đi huynh đệ một lần nữa xông lên đầu.
Thiên Đạo có thể cảm nhận được bi thương và thống khổ trong lòng Vân Phi Dương, hòa hoãn nói.
– Nếu như ngươi nguyện ý tự mình phụng hiến, đổi lấy sự bình yên của nội vực, ta nguyện ý đáp ứng mọi yêu cầu của ngươi, ví dụ như đưa ngươi đi Hồn Giới!
Tâm thần Vân Phi Dương chấn động.
– Thật?
Thiên Đạo nói:
– Hồn Giới tồn tại trong không gian hư vô, người sống không có cách nào tiến vào, thế nhưng ta lại có thể đưa ngươi bình an đưa qua.
– Được!
Vân Phi Dương không chút nghĩ ngợi nói:
– Ta đồng ý!
Thiên Đạo có chút ngạc nhiên.
Mới vừa nãy mình còn nói nhiều như vậy hắn cũng không động lòng. Vậy mà chỉ vừa mới nhắc đến Hồn Giới liền quả quyết đồng ý, thực có chút ngoài ý muốn.
Thiên Đạo không biết.
Trong lòng của Vân Phi Dương, giá trị huynh đệ rất nặng. Nếu như có thể để bọn hắn sống tiếp, bất kể cái giá gì hắn cũng sẽ sẵn sàng trả giá.
– Ngươi thật sự muốn đi Hồn Giới?
Thiên Đạo hỏi lần nữa.
– Không sai!
Vân Phi Dương chân thành nói.
Thiên Đạo cảnh cáo.
– Tính khí của Giới Chủ Hồn Giới hơi nóng nảy, thực lực cũng cường hãn. Ngươi muốn đoạt lại vong linh từ trong tay hắn, sợ rằng rất khó.
Ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe vẻ lạnh lùng, nói:
– Bất luận kẻ nào nếu dám ngăn trở ta mang huynh đệ về, ta sẽ để hắn hồn phi phách tán!
Thiên Đạo nao nao.
Sát khí bên trong ánh mắt của kẻ này thực đáng sợ.
Nếu vị Hồn Giới Giới Chủ kia muốn ngăn cản hắn, chỉ sợ cũng tương đương chọc vào một đại phiền toái!
– Được.
– Ta đưa ngươi tiến vào Hồn Giới.
– Nhưng ngươi chỉ có thể tồn tại trong đó 10 ngày, mười ngày sau sẽ bị triệu hồi trở về.
Hồn Giới cùng Chân Vũ Thần Vực là hai tầng thứ vô cùng khác biệt, tuy Thiên Đạo vô cùng ngưu bức nhưng năng lực có hạn.
– 10 ngày?
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
– Vậy đủ rồi.
Thiên Đạo chân thành nói:
– Vậy thì tốt, ta đưa ngươi đi Hồn Giới. Sau khi ngươi trở lại, phải dùng tinh huyết để gia trì thanh liên phong ấn đài!
– Yên tâm đi.
Vân Phi Dương đứng thẳng người, ngạo nghễ nói:
– Tuy Vân Phi Dương ta không phải chính nhân quân tử, nhưng từ trước đến nay vẫn luôn giữ lời.
– Được.
Thiên Đạo lựa chọn tin tưởng hắn.
– Ngươi về chuẩn bị một chút đi, trời sáng ta đưa ngươi đi Hồn Giới.
– Hưu!
Vân Phi Dương trở về.
Thực ra hắn cũng không cần chuẩn bị bất cứ thứ gì, đơn giản chỉ nói việc hắn sẽ đi Hồn Giới với nữ nhân của mình.
Sau khi Lâm Chỉ Khê biết được, chỉ dặn dò một câu.
– Cẩn thận một chút!
Nàng không có ngăn cản Vân Phi Dương, bởi vì nàng biết, cái chết của La Mục cùng huynh muội Vân Lịch đã đả kích hắn rất mạnh. Cho dù mình có cản thì cũng không ngăn được.
Ngày thứ hai.
Bên ngoài phòng ngự trận pháp, lưu quang lấp lóe.
Dưới cái nhìn của chúng nữ, Vân Phi Dương một bước bước vào, cả người biến mất trong hư không, trong nháy mắt dung nhập vào không gian vô tận.
– La Mục, Vân Lịch!
Âm thanh của Vân Phi Dương dập dờn trong hư không.
– Ca tới tìm các ngươi đây!