Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1982
–
Bắc Môn Cửu Thiếu dịch dung rời đi có thể giấu diếm được tiên niệm Vân Phi Dương sao?
Không thể.
Sự thật là, vừa đến Hồng Uy Đế thành, Vân Phi Dương đã khóa chặt Bắc Môn Cửu Thiếu. Mặc hắn lên trời xuống đất cũng không thể chạy thoát.
Nhưng Vân Phi Dương cũng không có đuổi theo, ngược lại để cho Lâm Dật Phong cải trang dịch dung đi lừa gạt.
Ban đầu vốn có thể tuỳ tiện giải quyết, vì sao lại phải làm rắc rối như vậy?
Ý muốn của Vân Phi Dương rất đơn giản, muốn cho Bắc Môn Cửu Thiếu một hi vọng mạnh, sau đó lại hung hăng đả kích một phen.
Phương pháp này có chút tiện, có chút hung ác.
Khi Bắc Môn Cửu Thiếu biết được mình bị lừa, tưởng tượng của hắn trước kia đều sụp đổ. Hắn như bị phải sét đánh, đứng ngẩn người, ngây ngốc ở đó, tư duy trở nên trống rỗng.
Thực lực Vân Phi Dương rất mạnh, mình muốn vượt qua hắn, thậm chí giết chết hắn, hoàn toàn bất khả thi.
Ngay trong lúc hắn tuyệt vọng nhất, một kẻ tự gọi mình đến từ Chư Thiên Vực, lại có được thực lực một người đánh mười Tiên Đế xuất hiện. Không những thế, hắn còn muốn thu mình làm đồ đệ, để hắn nhìn thấy ánh rạng đông, nhìn thấy hi vọng!
Kết quả thì sao?
Nguyên lai, hết thảy đều là âm mưu, tất cả đều là lừa đảo!
Hi vọng biến thành tuyệt vọng. Cảm giác này…không dễ chịu.
Chắc sẽ rất nhiều đọc giả nhìn thấy Đào Lộc sẽ lo lắng. Lo lắng Bắc Môn Cửu Thiếu có kỳ ngộ, về sau sẽ gây ra không ít phiền phức cho Vân Phi Dương. Ví dụ như uy hϊế͙p͙ huynh đệ cùng nữ nhân của hắn.
Trên thực tế.
Tất cả chỉ là một trò lừa đảo vô cùng đê tiện.
Cũng chỉ có Vân Phi Dương mới có thể nghĩ ra.
– Không có khả năng… Không có khả năng…
Bắc Môn Cửu Thiếu ngây ngốc lẩm bẩm.
Gia hỏa đáng thương bị trêu đùa một phen, tinh thần sụp đổ, trở nên ngơ ngơ ngác ngác.
– Năm đó ở Tiểu Thần Giới để cho ngươi may mắn chạy trốn, ngày hôm nay vẫn phải rơi vào trong tay ta?
Vân Phi Dương khoác lên trên bả vai hắn, nói.
– Đi theo phụ thân của ngươi đi.
– Vù vù…!
Linh hồn lực cường thế rót vào trong nháy mắt ăn mòn thức hải Bắc Môn Cửu Thiếu, cuối cùng vẫn lạc.
Bắc Môn Cửu Thiếu hồn phi phách tán.
Ngay trước khi chết, hắn không chỉ trải qua tra tấn thống khổ, còn trải qua tuyệt vọng cùng hối hận thật sâu.
Năm đó, nếu như không thèm để ý đến ước hẹn trăm năm với Trầm Lận Phong trực tiếp ra tay giết chết Vân Phi Dương thì mình đâu chịu tình cảnh như thế này.
Đáng tiếc, không có nếu như.
Năm đó, vị Tiểu Thần Chủ này phong quang vô hạn, cao cao tại thượng!
Hắn từng có vô số cơ hội giết chết Vân Phi Dương, nhưng cuối cùng bị đối phương phản sát.
Có lẽ đây chính là số mệnh.
Sau khi Giải quyết Tứ Môn gia và giết chết Bắc Môn Cửu Thiếu, Vân Phi Dương đã báo xong đại thù. Sau đó hắn tiếp tục bố trí không gian truyền tống trận ở các thành khác.
Nửa tháng sau.
Mấy ngàn tòa thành trì, mỗi một tòa đều nắm giữ một không gian truyền tống trận, tất cả đều có liên kết với nhau.
Nói như thế, hệ thống phòng thủ Trung Ương Vực càng thêm cường đại. Một khi có kẻ địch xâm phạm, tùy thời hỗ trợ trong thời gian ngắn nhất.
Thực ra, Vân Phi Dương có bố trí không gian trận pháp hay không thì cũng không khác nhau. Bên Hoang Man Vực không thể phát động tấn công trong một khoảng thời gian ngắn được. Dù sao, trận chiến tại Đại Vận Thành cũng để bọn hắn tổn thương muốn đứt gân, xương.
Sau khi bố trí tốt truyền tống trận, Vân Phi Dương về đến Chấn Thiên Đế Thành, đoàn tụ cùng mọi người, cũng khen con trai vì biểu hiện trong những năm nay.
Vân Vô Ưu lau nước mắt nói.
– Rốt cục cũng được giải thoát!
Từ sau khi Vân Phi Dương biến mất, dưới tình thế bức bách, hắn bắt buộc phải quản lý Bắc Trung Ương Vực. Những năm nay, hắn cẩn trọng từng li từng tí, không dám lơ là.
Bây giờ, phụ thân trở về, Trung Ương Vực giao cho hắn, vậy mình có thể tiếp tục tiêu dao khoái hoạt.
– Nhi tử.
Vân Phi Dương ý vị thâm trường nói.
– Dưới sự quản lý của con, Trung Ương Vực ngày càng cường thịnh. Là cha, ta rất vui mừng, cho nên con hãy tiếp tục cố gắng.
– Không không!
Vân Vô Ưu vội nói.
– Trung Ương Vực cùng Đế Thành là gia gia để lại cho phụ thân. Phụ thân đã đến, nhất định phải tự mình quản lý, ta không thể thay được.
– Đúng rồi.
Vân Phi Dương nói.
Vân Vô Ưu âm thầm vui vẻ.
– Nhi tử.
Vân Phi Dương vỗ bả vai hắn, nói:
– Gia gia ngươi để lại Đế Thành cho ta, ngày hôm nay ta truyền nó lại cho conm đừng để gia gia cùng phụ thân thất vọng.
– Không phải chứ?
Vân Vô Ưu khóc không ra nước mắt.
Nói tới nói lui, cuối cùng vẫn để cho mình quản lý Đế Thành!
Vân Phi Dương giao thành trì cho nhi tử quản lý nhưng cũng không làm một vung tay chưởng quỹ, bản thân vẫn còn rất nhiều chuyện.
– Trời ạ!
Bên trong tạo hóa giới chỉ, nhìn lấy quặng mỏ dài dằng dặc, Âu Dương Tuệ xoa xoa hai mắt, hô to.
– Nhiều mỏ quặng như vậy!
Vân Phi Dương nói.
– Phẩm chất của những khoáng thạch này không tệ, làm phiền cô chế tạo một ít chiến giáp cùng binh khí cho binh lính.
– Ừm! Được!
Âu Dương Tuệ không kịp chờ đợi tiến vào sơn mạch, tiện tay đào ra một khoáng thạch, không kìm được vui mừng nói.
– Phẩm chất của khoáng thạch này còn cao hơn Tiên Nhân nội vực.
Nàng cầm chỉ khoáng thạch ở bên ngoài cùng, càng đi vào sâu, cấp bậc khoáng thạch cao hơn.
Sau khi Âu Dương Tuệ tiến vào mỏ quặng, không hề có ý định đi ra.
Vân Phi Dương còn xếp bằng trước Ngũ Hành Tế Đàn, nỉ non.
– Đến lúc cải tạo thiên địa thuộc tính nơi đây.
Sau khi tu luyện ở Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận, hắn đã lĩnh ngộ được ngũ hành pháp tắc, cho nên muốn thay thế Ngũ Hành bên trong Ngũ Hành Chi Linh, cải biến Thiên Địa Thuộc Tính trong Tạo Hóa Giới Chỉ.
– Hưu!
– Hưu!
Tâm niệm khu động, Ngũ Hành Chi Linh bay ra lơ lửng trên không tế đàn, Đức Thổ, Canh Kim các loại thuộc tính ngũ hành dần dần tuôn ra từ bên trong.
Vân Phi Dương bức ngũ hành pháp tắc bên trong thân thể ra lần lượt dung nhập vào Ngũ Hành Chi Linh, cũng rót đầy.
– Hưu!
– Hưu!
Ngũ Hành Chi Linh lần nữa dung nhập vào tế đàn.
Năm loại ánh sáng lấp lóe, sau đó xâu chuỗi cùng một chỗ, hình thành một tuần hoàn mỹ diệu.
– Vù vù…
Trong khoảnh khắc, thiên địa thuộc tính bàng bạc gào thét mà ra.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
– Có ngũ hành pháp tắc của ta gia trì, thiên địa thuộc tính bên trong tạo hóa giới chỉ khẳng định sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Quả nhiên.
Một tháng sau.
Thiên địa thuộc tính bên trong Tạo Hóa Giới Chỉ mạnh hơn ít nhất năm lần so trước kia.
Ngũ Hành Chi Linh dung nhập ngũ hành pháp tắc Vân Phi Dương cung cấp, chỉ cần hắn không ngừng mạnh lên thì thiên địa thuộc tính cũng sẽ càng lúc càng nồng nặc.
Nói đơn giản, hiện tại tạo hóa giới chỉ đã triệt để nối liền cùng với chủ nhân. Về sau yếu mạnh cũng sẽ định bởi chủ nhân yếu mạnh.
– Ba.
Sau khi thuộc tính đề bạt, Vân Phi Dương vỗ tay, ánh mắt lấp lóe ánh sáng.
– Bước kế tiếp chính là cải biến thời gian.
– Vù vù…
Bên trong thân thể hiện ra khí tức quỷ dị, đó chính là thời gian pháp tắc.
Vài ngày sau, bất kỳ ngõ ngách nào bên trong tạo hóa giới chỉ đều trải rộng thời gian pháp tắc, cũng dưới sự điều động của Vân Phi Dương, không ngừng cải biến thời gian lưu tốc.
Tăng tốc, 50 lần.
Tăng tốc, 100 lần.
Tăng tốc, 200 lần.
Tăng tốc, 1000 lần!
Sau khi Vân Phi Dương biết được thời gian gia tốc tăng lên gấp ngàn lần, hài lòng cười rộ lên.
Cực hạn lúc trước là 200 lần, bây giờ tăng lên nghìn lần, tương đương với việc tu luyện ngàn năm, ngoại giới mới đi qua một năm!