Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1979
–
Dưới Đại Vận thành, tiếng chém giết bên tai không dứt, sóng khí cuồng bạo tùy ý tràn ngập giữa bầu trời, chấn hám nhân tâm.
Trăm vạn đại quân Trung Ương Vực mặc dù ít hơn so với Man Hoang Vực nhưng bạo phát lực chiến đấu cực kỳ khủng bố!
Những năm gần đây, bọn họ một mực nỗ lực huấn luyện, một mực không ngừng tăng lên chính mình, tất nhiên là vì muốn làm cho Vân Phi Dương nở mày nở mặt!
– Giết!
– Giết!
Mấy vạn binh lính Linh tộc bày ra một trận hình đặc thù phảng phất như lợi kiếm hung hăng cắm vào trong bầy địch.
Một chỗ khác, quân đoàn khác cũng lại dựa vào Vạn Cổ binh pháp hình thành những trận pháp khác nhau chém giết cùng đại quân Man Hoang Vực.
Chỉ đơn thuần thực lực, đại quân Linh tộc cùng Ma tộc đã mạnh hơn so với Man Hoang Vực, bây giờ lại mượn nhờ trận pháp càng như hổ thêm cánh.
Vẻn vẹn nửa canh giờ.
Trung Ương Vực vậy mà có thể áp chế tuyệt đối Man Hoang Vực.
– Oanh!
– Oanh!
Vũ kỹ lộng lẫy truyền đến tiếng bạo hưởng.
Từng binh lính Man Hoang Vực chết đi, máu tươi chảy dài, có thể nói máu chảy thành sông!
Sinh mệnh tại thời khắc này dị thường yếu ớt, có lẽ chỉ cần lơ đãng một chút sẽ lập tức biến mất, sẽ lập tức phai mờ.
Vân Phi Dương dựa mình vào trên cổng thành, nhìn đại quân Linh tộc cùng Ma tộc đang đè ép đại quân Man Hoang Vực, trong lòng tràn đầy vui mừng.
Những năm này mình rời đi, các huynh đệ đang trưởng thành, các binh sĩ cũng đang trưởng thành!
– Bắn tên!
Hoàng Phủ Giám ra lệnh.
10 vạn binh lính đóng ngoài thành nhao nhao dựng lên Bạo Liệt Nỗ, bắn tên ra.
– Xoát xoát!
Tên bay đến như mưa tinh chuẩn đánh vào trong đám người sinh ra tiếng nổ tung, oanh sát mấy vạn binh lính địch nhân tại chỗ.
Man Hoang Vực không cam lòng yếu thế, cung thủ phía sau nhao nhao bắn tên.
Không biết sao, mũi tên vừa mới bay ra, chỉ thấy Hoàng Phủ Giám vung tay, mấy vạn binh lính Ma tộc phi thân lên, hình thành tường phòng ngự trên đường mũi tên bay qua!
– Bành! Bành!
Mũi tên mạnh mẽ đánh vào trên thân binh lính Ma tộc truyền đến từng trận bạo hưởng, mà bọn họ mượn nhờ thân thể cùng chiến giáp tinh xảo lơ lửng giữa không trung, lông tóc không thương!
– Chậc chậc.
Vân Phi Dương sợ hãi than.
– Còn có thể chơi như vậy?
Ma tộc có ưu điểm ở chỗ phòng ngự thân thể cực kỳ cường hãn, Gia Cát Cẩm nghĩ sâu tính kỹ, phân phối cho bọn hắn chiến giáp tinh xảo, mục đích cũng là dùng để làm thuẫn bài.
Mặc dù lấy ra đối kháng cường giả đứng đầu không được nhưng vẫn dư sức dùng để đối kháng mũi tên địch quân oanh kích.
– Bắn tên!
Hoàng Phủ Giám ra lệnh một tiếng.
– Xoát! Xoát!
Mười vạn binh lính Linh tộc lần nữa bắn tên, lại đánh chết một mảnh địch quân.
Man Hoang Vực cũng chỉ có thể dựa vào vũ khí viễn trình đánh trả, nhưng lại bị khiên thịt đón đỡ, hoàn toàn không có thương tổn thực chất.
Đây vẫn chỉ là chênh lệch trên phương diện vũ khí viễn trình.
Lại nói binh lính song phương cận thân vật lộn, các binh sĩ Linh tộc cùng Ma tộc ỷ vào trận pháp huyền diệu, chém giết trong đám người như cá gặp nước, những nơi đi qua, binh lính địch nhân đều vẫn lạc.
– Giết!
– Giết!
Đột nhiên, một tiếng rống giận truyền đến.
Phía sau đại quân Trung Ương Vực, một tên binh lính cưỡi Hổ Thú cao lớn, cầm trường thương ầm vang vọt tới, dẫn đầu rõ ràng là Diệp Tu Nam!
Thời điểm Vân Phi Dương nhập cư trái phép lần thứ hai đã mang hắn đến, Khúc Vãn Ca cùng Hắc Hao trong Quý Thủy Tam Ưng cũng tới, giờ phút này đang lấy thân phận phó tướng huyết chiến cùng địch nhân.
Bởi vì thiên phú hạn chế, tu vi ba người hiện tại cũng mới vừa đạt tới Tiên Nhân đại viên mãn, nhưng không thể phủ nhận họ là lão binh điển hình!
– Giết!
– Giết!
Các binh sĩ cưỡi Hổ thú phẫn nộ rống to.
Bọn họ không phải Linh tộc cũng không phải Ma tộc, họ là nhân loại từng đi theo Vân Phi Dương chinh chiến thiên hạ.
Trước kia ở Vạn Thế đại lục, những binh lính này được võ giả kính ngưỡng sâu sắc, bởi vì quân đoàn của bọn hắn tên gọi —— Thiết Huyết Tiên Phong đoàn!
Năm đó Vân Phi Dương là Bách Phu Trưởng của tân binh cửu đoàn, một lần cùng Lâm Chỉ Khê nói chuyện với nhau, quyết định muốn đào tạo quân đoàn này thành một Thiết Huyết Đoàn đánh đâu thắng đó.
Vì vậy, định danh là Thiết Huyết Tiên Phong đoàn.
Khai chiến với Thiên Vũ Quận, số người trong quân đoàn này chỉ có trăm nhưng biểu hiện ra chiến đấu lực cực cao, sau khi liên minh ba quận, thậm chí liên minh chín quận tiến công, không ngừng mở rộng, không ngừng mạnh mẽ lên.
Binh lính Thiết Huyết Tiên Phong đoàn đều là nhân loại, mặc dù thể trạng và thân thể không có mạnh như Linh tộc, Ma tộc nhưng đều là người đã trải qua chọn lựa nghiêm ngặt, có thể nói tinh nhuệ bên trong tinh nhuệ!
– Vù vù ——
Vạn binh lính Thiết Huyết Tiên Phong đoàn nắm chặt trường thương, cưỡi Hổ thú cao lớn ngang nhiên giết vào trong quân địch, ỷ vào tốc độ cùng lực lượng, lần lượt xuyên thấu từng phòng tuyến của đối phương.
Nhìn quân đoàn năm đó tâm huyết dâng trào tổ kiến, thể hiện ra chiến đấu lực mạnh mẽ ở Chân Vũ Thần Vực, Vân Phi Dương rất vui mừng.
. .
Trận chiến tranh này có nhân số nhiều đến 300 vạn, từ ban ngày đánh tới đêm tối, lại từ đêm tối đánh tới ban ngày.
Cuối cùng, trải qua chém giết tàn khốc, 200 vạn đại quân Man Hoang Vực bị giết 170 vạn, 30 vạn còn lại tan tác mà chạy.
Trăm vạn đại quân Trung Ương Vực bỏ mình 10 vạn, thương tổn 30 vạn.
Dưới tình huống nhân số địch quân nhiều gấp đôi phe mình vậy mà có thể kém chút toàn diệt thương vong lại ít như vậy, thật quá trâu bò.
Nhưng Vân Phi Dương cũng không hài lòng.
Hắn muốn số lượng thương vong phải giảm xuống, bời vì binh lính phe mình vốn rất ít, địch nhân lại có thể phái binh từ Man Hoang Vực, cứ thế mãi, chỉ sợ sẽ bị tươi sống hao hết sạch.
Như thế nào mới có thể giảm xuống thương vong?
Vân Phi Dương cho rằng, không thể thiếu trang bị tốt.
Cho nên quyết định đi tìm Âu Dương Tuệ, giao cho nàng khoáng thách thu được từ các vực khác, chế tạo ra chiến giáp càng mạnh hơn.
Trước mắt còn có một sự tình càng trọng yếu hơn muốn làm, đó chính là bố trí Không Gian Truyền Tống Trận tại tất cả thành trì ở Trung Ương Vực, như thế sẽ có thể tiến hành viện trợ càng nhanh.
Nói thật, nếu như tất cả các Vực khác đều có Không Gian Truyền Tống Trận, không chỉ có có thể trợ giúp lẫn nhau nhanh chóng, còn có thể hiện ra giá trị vô cùng cao trong rất nhiều trường hợp.
Tỉ như võ giả không cần lãng phí thời gian đi đường, mượn nhờ Không Gian Truyền Tống Trận, lấy tốc độ nhanh nhất đi đến mục đích.
Đương nhiên.
Hiện tại là trong lúc chiến tranh.
Vân Phi Dương không cho phép người khác tự tiện tiến vào truyền tống trận, chỉ cho phép binh lính các quân đoàn tiến vào.
– Phi Dương.
Liễu Nhu nói.
– Chờ chiến tranh kết thúc, có thể mở ra Không Gian Truyền Tống Trận, võ giả muốn tiến vào, cần thanh toán số lượng Tiên thạch nhất định, cứ thế mãi, cũng là một khoản thu nhập không nhỏ.
– Có lý.
Ánh mắt Vân Phi Dương sáng lên.
. .
Ngoài Đại Vận thành.
Một trận chiến tranh quy mô lớn kết thúc, nhưng trên chiến trường, thi thể chồng chất như núi, máu tươi tập hợp cùng một chỗ như một con sông máu.
Gió mát phất phơ thổi, tràn ngập oán khí.
– A Di Đà Phật.
Pháp Tể đứng trên chiến trường, chắp tay trước ngực, chữ ‘Vạn’ giữa mi tâm lấp lóe ánh sáng, sau lưng ngưng tụ một tôn tượng Phật, đó là thần thông Ma Kha Phật, cùng với chủ nhân mặc niệm Siêu Độ Kinh.
– Vù vù ——
Ánh sáng của Phật Pháp lấp lóe trên chiến trường, dần dần độ hóa cho những vong linh oán niệm chiến tử sa trường.
– Một ngày nào đó, tiểu tăng có lĩnh ngộ càng sâu hơn đối với Phật Pháp, chắc chắn sẽ độ hóa vong hồn, để bọn họ sớm về nơi cực lạc.
Đứng trên thành lầu, bên tai Vân Phi Dương vang lên tiếng của Pháp Tể năm đó nói chuyện qua tại Thiết Cốt Thành.
Đó là thời điểm tiến về Thiên Vũ Quận luận võ, Bảo Lỵ mang theo mình, mang theo Pháp Tể, mang theo Vân Lịch, mang theo La Mục…
Vân Phi Dương lại lòng đau như cắt, ngửa đầu nhìn về phía bầu trời, nỉ non.
– Huynh đệ, nếu như ngươi ở Hồn Giới, trước hết hãy đợi thêm lát nữa, đợi ta diệt hết kẻ xâm phạm sẽ lập tức đi giải cứu các ngươi!