Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1973
–
Binh lính được Thiết Anh Hào dẫn dắt cuối cùng cũng thành công đánh hạ thành trì trọng yếu của Tây Nam Vực, tiêu diệt 20 vạn đại quân của Hoang Man Vực.
Sau khi dành được thắng lợi, binh lính Linh tộc cũng không ham chiến, nhanh chóng lục soát lấy sạch tư nguyên trong thành rồi ngồi Hải Thú rút về Bắc Trung Ương Vực.
Vân Vô Ưu biết, chỉ dựa vào mấy chục vạn binh lực thì không thể đoạt về một Vực bị luân hãm, cho nên có thể quấy rối thì quấy rối.
Đổi lại trước kia, Bắc Trung Ương Vực không giờ khắc nào không lo lắng Hoang Man Vực giết tới, tướng quân và binh lính đóng giữ biên cảnh lúc nào cũng lo lắng.
Tình huống bây giờ ngược lại, sáu Vực luân hãm lại đang lo lắng đại quân của Bắc Trung Ương Vực một ngày nào đó lại đánh lén.
Nửa tháng sau.
Hoàng Phủ Giám cầm đầu mấy chục vạn đại quân cưỡi Hải Thú theo biển rộng mênh mông lần nữa đánh lén Đông Vực.
Trong khoảng thời gian ngắn, một tòa thành trì lại bị công phá, Hoang Man Vực không chỉ tổn thất không ít binh lính, còn tổn thất không ít vật tư.
Sau khi thành công hạ thành, Hoàng Phủ Giám mang theo đại quân vượt biển về, căn bản không có ý đối kháng chính diện.
Loại đánh lén đột ngột này khiến Hoang Man Vực phẫn nộ không thôi, bọn hắn đã từng suất quân công kích Bắc Trung Ương Vực.
Không biết sao, nói về phòng ngự thành trì, Hoang Man Vực kém xa Bắc Trung Ương Vực, kết quả chủ động xuất kích cũng chỉ đi tặng đầu người cho địch.
Đánh tới đánh lui mấy lần, Hoang Man Vực chỉ có thể biệt khuất phòng thủ, lo lắng một ngày nào đó quân đội Bắc Trung Ương Vực lại đột nhiên đánh lén.
Thậm chí, bọn hắn dồn sự phẫn nộ hướng về Tây Vực và Nam Trung Ương Vực, mở ra cuộc tấn công lớn.
Hai vực này không có thực lực chống lại công kích điên cuồng của Hoang Man Vực, cho nên sau một năm chống cự, toàn bộ thành trì Tây Vực thất thủ, triệt để luân hãm.
Đối mặt với sự công kích mãnh liệt của đối phương, Nam Trung Ương Vực bị luân hãm cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Ngay lúc này, Vân Vô Ưu ra lệnh Tứ Tướng thống lĩnh 30 vạn đại quân trùng trùng điệp điệp giết vào Nam Trung Ương Vực đang kịch liệt chém giết với đại quân Hoang Man Vực.
Lần chiến tranh này có quy mô rất lớn, hai bên có hơn nữa tháng chuẩn bị, cuối cùng, Bắc Trung Ương Vực tiêu diệt đi 1500 vạn đại quân quân địch.
Không nên hiểu lầm.
Vân Vô Ưu phái binh tới Nam Trung Ương Vực không phải đến giúp bọn hắn mà sau khi tiêu diệt quân địch sẽ chiếm lĩnh toàn bộ thành trì Nam Trung Ương Vực.
Bên ngoài Hồng Uy Đế Thành.
Hơn trăm vạn binh lính Linh tộc đang đứng chỉnh tề, bốn đại tướng đứng phía trước, ngạo nghễ nhìn lên cổng thành.
Nhóm cường giả Hồng Uy Tiên Đế biến mất, Tôn Tưởng Niệm – người có thể so với Tiên Đế đang chưởng quản Đế Thành cùng Nam Trung Ương Vực.
– Hoàng Phủ Giám!
Tôn Tưởng Niệm tức giận quát.
– Ngươi có ý gì?
Hoang Man Vực xâm lấn, khí thế hung hăng, vốn cho rằng thủ không được, không nghĩ tới lúc nguy nan Bắc Trung Ương Vực xuất binh đến giúp để hắn không kìm được vui mừng.
Nhưng càng không có nghĩ đến là.
Sau khi đánh lui quân địch, Bắc Trung Ương Vực lại tiếp quản các thành trì, tự trị!
Bây giờ ngược lại tốt rồi, trăm vạn đại quân đánh tới vây quanh Hồng Uy Đế Thành.
– Tôn Tưởng Niệm.
Hoàng Phủ Giám lạnh lùng nói.
– Thiếu thành chủ nhà ta không yên lòng để ngươi phòng thủ Nam Trung Ương Vực, cho nên mệnh chúng ta tiếp nhận, nhanh chóng mở cửa thành ra.
Nói đến đây, Tôn Tưởng Niệm cũng không phải người ngu, tất nhiên hiểu rõ Bắc Trung Ương Vực đang muốn thôn chiếm Nam Trung Ương Vực!
Nói thật, Vân Vô Ưu đã chướng mắt Nam Trung Ương Vực, nhưng dù sao cũng giáp giới với Bắc Trung Ương Vực, nếu nơi này thất thủ sẽ rất phiền phức.
Mới đầu Dịch tiên sinh đề nghị xuất binh cứu viện, nhưng về sau ngẫm lại, hoặc không làm, đã làm thì làm cho xong, chiếm luôn Hồng Uy Đế Thành.
Nếu Vân Phi Dương đang tu luyện bên trong Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận biết rõ ý nghĩ của con trai tất nhiên cũng sẽ đồng ý.
– Không có khả năng!
Tôn Tưởng Niệm cả giận nói.
– Nam Trung Ương Vực này do Hồng Uy Tiên Đế chưởng khống, người khác đừng hòng động tay vào!
– Mẹ kiếp.
Thiết Anh Hào có chút táo bạo mắng.
– Nếu không có chúng ta đến đây trợ giúp, Hồng Uy Đế Thành này sợ rằng sớm đã bị Hoang Man Vực công phá!
Tôn Tưởng Niệm trầm mặc.
Đúng thật, nếu không có Bắc Trung Ương Vực đến giúp, hiện tại Hồng Uy Đế Thành sớm đã bị công chiếm, mình và binh lính trong thành đã chết.
– Tôn Tưởng Niệm.
Hoàng Phủ Giám khuyên nhủ.
– Bắc Trung Ương Vực có thực lực hùng hậu có thể đánh một trận với Hoang Man Vực, ngươi giao Đế Thành ra để chúng ta đóng giữ là lựa chọn sáng suốt nhất.
Tôn Tưởng Niệm rối rắm.
Nói thật, nếu Đế Thành do mình chưởng khống, tuyệt sẽ không do dự, trực tiếp mở cửa nghênh đón, dù sao Bắc Trung Ương Vực cũng có thực lực chống lại Hoang Man Vực.
Nhưng Đế Thành này của Hồng Uy Tiên Đế, hắn chỉ thay người ta chưởng quản, nếu như tự tiện giao ra, sau này Bắc Trung Ương Vực không trả, hắn sẽ trở thành tội nhân.
– Tướng quân!
Một tên phó tướng sau lưng nói.
– Lúc này, chúng ta chỉ có thể dựa vào Bắc Trung Ương Vực để chống lại Hoang Man Vực, Đế Thành cho bọn hắn cũng không phải không ổn.
Rất nhiều phó tướng đồng ý.
Dưới cái nhìn của bọn họ, đưa Đế Thành cho Bắc Trung Ương Vực dù sao cũng tốt hơn nhiều so với việc bị Hoang Man Vực công hãm, chí ít binh lính nội thành và bách tính sẽ không bị đồ sát.
Tôn Tưởng Niệm xoắn xuýt một hồi, bất đắc dĩ thở dài.
– Tiên Đế đại nhân, vì Chân Vũ Thần Vực, thuộc hạ chỉ có thể làm như thế.
Két ——
Hồng Uy Đế Thành mở cửa ra cho trăm vạn đại quân tiến vào.
Sau khi chưởng khống Đế Thành, Vân Vô Ưu cũng không có chưởng khống toàn bộ Nam Trung Ương Vực, bởi vì còn có không ít thành trì đang trong tay Hoang Man Vực.
Cho nên hắn hơi chút chỉnh đốn, mệnh Tứ Tướng theo bốn nơi khác nhau khởi xướng tấn công, tranh thủ khôi phục đất đai.
– Giết!
– Giết!
Bên trong Nam Trung Ương Vực, tiếng rống giận dữ truyền khắp bầu trời, từng tòa thành trì tràn ngập trong khói lửa.
Sau một tháng giao chiến, toàn bộ 96 tòa thành trì đều bị cầm xuống, phái đại quân đóng giữ trọng thành ở biên cảnh, lại có Liễu Nhu bố trí trận pháp cho từng thành trì, hình thành phòng nghự vững chắc.
Cuối cùng, hai vực Nam Bắc chia cắt thật lâu tại lúc Hoang Man Vực xâm lấn, bắt đầu thống nhất, thật khiến nhiều người bất ngờ.
– Phụ thân.
Sau khi triệt để chưởng khống Nam Trung Ương Vực, Vân Vô Ưu đứng trên thành lầu, ngửa đầu nhìn lên trời, nỉ non.
– Từ giờ trở đi, Chân Vũ Thần Vực không có Nam Bắc Trung Vực, chỉ có một Vực duy nhất!
Vân Phi Dương bên trong Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận cũng không biết nhi tử đã thay mình hoàn thành tâm nguyện nhất thống hai vực Nam Bắc, giờ phút này đang chuyên tâm tu luyện.
Hô ——
Khí thế mênh mông bạo phát, dấu hiệu tấn cấp hiện ra.
Chốc lát sau, Vân Phi Dương mở mắt, cảm thụ được lực lượng cường đại quanh thân, thì thầm.
– Rốt cục cũng đạt đến tầng thứ lúc trước.
Nghĩ một lát lại nói.
– Không. Mạnh hơn so với trước kia!
Tiến vào đại trận mấy chục năm, Vân Phi Dương nỗ lực tu luyện, linh hồn cùng cảnh giới đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, thậm chí mạnh hơn trước.
Vì cái gì?
Bởi vì lần này bắt đầu lại từ đầu, để hắn có thể xem kỹ tai hại trong quá trình tu luyện lúc trước, từ đó khắc phục, từng bước tăng lên mạnh hơn trước kia.
– Còn hai mươi năm.
– Hẳn có thể đột phá đến tầng thứ cao hơn!