Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1962
Bên ngoài Kỷ Lăng Thành, không gian vỡ nát mấy vạn dặm, đất lỡ khổng lồ phảng phất như trải qua một trận hạo kiếp.
Vân Phi Dương cùng Tiêu Lăng Nhiên còn đang chiến đấu kịch liệt, không ai chiếm được thế thượng phong, do đó cần thay đổi cục diện chiến đấu.
Phá Cổ Tiên Đế cùng Lưu Ly Tiên Đế nhìn từ xa, nhưng trong lòng lại tràn đầy lo lắng.
Dưới cái nhìn của bọn họ, màu tóc Vân Phi Dương biến hóa, đột nhiên bắt đầu cường thế, khẳng định thi triển bí pháp nào đó, nếu như tiếp tục đánh, khẳng định sẽ bất lợi!
Đúng vậy.
Chuyện này rất bất lợi.
Thời gian Vân Phi Dương sử dụng thức thứ ba càng dài, tác dụng phụ càng lớn, bây giờ, thời gian chiến đấu đã hơn lần trước mấy phần!
Giờ mà dừng lại, tiến vào trạng thái cuồng loạn sợ rằng không chỉ mười năm, rất có thể sẽ là hai mươi năm, thậm chí ba mươi năm hoặc nhiều hơn!
Vân Phi Dương hoàn toàn không để ý, hắn bây giờ bị phẫn nộ chi phối, chỉ muốn giết chết Hoang Đế, muốn báo thù cho La Mục, huynh muội Vân Lịch!
– Oanh!
– Oanh!
Tiếng vang đinh tai nhức óc truyền lại.
Vân Phi Dương biến thân, lần lượt đối kháng cùng Tiêu Lăng Nhiên, từng nhát kiếm bắt mắt di chuyển trên trời cao.
– Đáng giận!
– Tên này không biết mệt sao!
Trong lòng Tiêu Lăng Nhiên tức giận không thôi.
Hắn cũng biết, người trẻ tuổi trước mắt nhất định đang thi triển một loại bí pháp cao thâm nào đó, nhưng cùng mình đánh hơn nửa canh giờ, còn không có dấu hiệu suy yếu, không thể lý giải!
– Oanh!
Thất Luyện Kiếm Khí lần nữa đánh xuống, sau đó Tiêu Lăng Nhiên giơ thương phá, máu trong cơ thể kịch liệt sôi trào.
Lúc trước bị Vân Phi Dương đánh trúng, bị hung ác chà đạp một phen, đã sớm bị thương, chiến đấu hơn nửa canh giờ, vết thương càng thêm nghiêm trọng.
– Hô —— –
Kiếm khí lạnh lùng lần nữa chém xuống, sắc mặt Tiêu Lăng Nhiên thay đổi, không dám chống lại chính diện, lựa chọn lui lại.
Nhưng lui lại làm cho Vân Phi Dương nắm lấy cơ hội, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm điên cuồng vung trảm.
– Oanh!
– Oanh!
Kiếm khí vô tình oanh tạc, Tiêu Lăng Nhiên vì đang bị thương nên lui về sau, lâm vào bị động.
Phá Cổ Tiên Đế cùng Lưu Ly Tiên Đế thấy thế, lập tức vui vẻ, cũng phán đoán, dựa theo tiết tấu như thế, tất nhiên có thể đánh thắng!
Bọn họ nghĩ đánh thắng, Vân Phi Dương lại nghĩ giết địch, cho nên điên cuồng bạo phát, điên cuồng vung trảm!
Cấp bậc chiến đấu này, một khi có sai lầm nhỏ sẽ lâm vào bị động, muốn nghịch chuyển rất khó.
Tiêu Lăng Nhiên bị đánh chật vật không chịu nổi, chỉ có thể dựa vào trường thương trong tay không ngừng chống lại, vết thương càng nặng, năng lượng bên trong thân thể tiêu hao càng nhiều!
Không được.
Dù kiềm chế sớm muộn cũng sẽ kiệt sức.
Ánh mắt của Tiêu Lăng Nhiên hiện lên tia lạnh lùng, sau khi hóa giải vài đạo kiếm khí, bỗng nhiên thi triển thân pháp, lui nhanh về sau.
Hắn muốn chạy trốn!
Nhưng Vân Phi Dương đâu cho hắn cơ hội, lúc này thi triển Độ Vân Bộ đuổi kịp, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm vẫn đang không ngừng vung lên.
Nếu như đổi lại trước kia, Tiêu Lăng Nhiên tuyệt đối có thể nhẹ nhàng thối lui, nhưng theo tình hình hiện tại thoát không nổi.
– Oanh!
– Oanh!
Rơi vào đường cùng, Tiêu Lăng Nhiên đánh nhau một lần nữa với Vân Phi Dương, cũng tiếp nhận vài đạo kiếm khí oanh kích, máu trong cơ thể quay cuồng càng thêm mãnh liệt, không thể ngăn chặn, phun ra một ngụm máu tươi.
Thấy tên kia thổ huyết, Phá Cổ Tiên Đế cùng Lưu Ly Tiên Đế nhất thời vui mừng, đồng thời rung động không biết Vân Phi Dương thi triển bí pháp gì lại có thể đánh Hoang Đế chật vật như thế!
– Tiểu gia hỏa thật đáng chết!
Tiêu Lăng Nhiên phẫn nộ rống to, quanh thân hiện ra khí lãng cuồn cuộn, cuối cùng hóa thành nguyên thần công kích đánh tới Vân Phi Dương.
Nguyên thần công kích cùng loại với linh hồn công kích, thi triển không phải đả thương đối thủ, mà muốn tranh thủ thời gian, nắm cơ hội trốn thoát.
– Hưu!
Nhưng khi, khí lãng nháy mắt tiếp xúc với Vân Phi Dương liền bị hung hăng bắn trở về, đánh vào trên thân Tiêu Lăng Nhiên.
– Oa!
Hắn lần nữa phun máu, sắc mặt càng tái nhợt.
Ý nghĩ của Tiêu Lăng Nhiên không tệ, nhưng linh hồn lực Vân Phi Dương đã đạt đến cấp Tiên Đế, bây giờ lại có đệ tam biến gia trì, làm sao có thể bị thủ đoạn công kích linh hồn quấy nhiễu?
Mắt thấy đối phương lần nữa phun máu, Phá Cổ Tiên Đế cùng Lưu Ly Tiên Đế càng thêm hưng phấn, cũng nhận định tên này đã mất đại thế, thua trận chỉ là vấn đề thời gian!
Nhưng.
Hai người đã xem thường Tiêu Lăng Nhiên.
Dù cho liên tiếp bị bại, thương thế tăng thêm, khí thế vẫn chưa yếu, khi kiếm khí đánh tới, hắn đánh ra thủ ấn kỳ quái, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Vân Phi Dương thi triển Chiến Thần Hồn Thể đệ tam biến, cũng không thuộc bí pháp, mà Tiêu Lăng Nhiên đột nhiên biến mất chính là bí pháp độn kỹ hàng thật giá thật!
Chỉ là trả giá rất lớn, hắn phải chấp nhận mất đi ngàn năm công lực, muốn triệt để chữa trị, cần một đoạn thời gian dài.
– Chạy?
Phá Cổ Tiên Đế cười to.
Hắn thấy, đánh một tên Hoang Đế chật vật bỏ chạy là thắng lợi, dù sao, lúc trước mình đánh với một Tiên Đế còn không thể chiếm tiện nghi của đối phương.
Tiêu Lăng Nhiên vận dụng bí thuật bỏ chạy, tưởng kết thúc, nhưng Vân Phi Dương lại phóng ra một bước, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm vung ra, quát lạnh.
– Ngươi không thoát được!
– Hưu!
Trong khoảnh khắc, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm nổ bắn ra cực nhanh cắt qua trời cao, cùng lúc đó, từng đạo ánh sáng ngưng tụ trong nháy mắt áp sát vào Kiếm Thể.
– Vù vù ——
Nổ bắn càng xa, quanh thân Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm ngưng tụ càng nhiều ánh sáng, cũng hóa thành một thanh kiếm khổng lồ!
Tiêu Lăng Nhiên nhờ mượn bí pháp ẩn thân vào bên trong hư không, vốn cho rằng như vậy có thể đào thoát, trong lòng lại dâng lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, cả kinh hô.
– Không tốt!
– Phốc ——
Vừa dứt lời, rất nhiều kiếm ý của cự kiếm xé rách hư không hung hăng đâm xuyên qua ngực hắn.
– Bành! Bành! Bành!
Cự kiếm kéo theo thân thể Tiêu Lăng Nhiên dần xuất hiện trên hư không, một đường mạnh mẽ đâm vào cuối cùng đính lên ngọn núi cách đó mười vạn dặm.
– Làm… Làm sao có thể…
Hoang Đế đến từ Man Hoang Vực lại bị ghim trên vách đá, ánh mắt lóe lên tia không thể tin nổi, tròng mắt dần dần nhắm lại, rồi cúi đầu xuống.
Tất cả đều yên tĩnh.
Trên đường bay của cự kiếm hiện ra từng kiếm ngân rất sâu, từ trên cao nhìn xuống, gần phân nửa Chân Vũ Thần Vực giống như bị kiếm chặn ngang cắt đứt!
Phá Cổ Tiên Đế cùng Lưu Ly Tiên Đế trợn mắt, các binh sĩ bên trong Kỷ Lăng Thành cũng trợn mắt, cách đó rất xa, Trương Kiến Hồng và Tiễn Như Sơn yên lặng xem cuộc chiến cũng trợn mắt.
– Một kiếm này.
Lãnh Đoạn ở dưới tàng cây nói.
– Rất không tệ.
– Đúng vậy.
Trầm Hạo nói.
– Dựa theo chấn động hư không lấy mạng Hoang Đế đang chạy trốn, thực khiến người ta bất ngờ.
Lãnh Đoạn ngưng trọng nói.
– Bất quá, tiểu tử kia sợ rằng cũng bị tác dụng phụ cực lớn, tính sơ sơ sẽ vẫn lạc.
Trầm Hạo lắc đầu.
– Đã làm thế, tự nhiên cũng phải tiếp nhận đại giới.
Lãnh Đoạn nói.
– Ngươi không có ý định giúp hắn?
Trầm Hạo vốn muốn nói chuyện, bên tai truyền đến âm thanh của cháu gái Trầm Tiểu Vũ.
– Nhanh cứu Vân Phi Dương, nếu như hắn có cái gì ngoài ý muốn, sau này ta sẽ không có người gia gia này!
Lãnh Đoạn cùng Trương Kiến Hồng bên cạnh cũng nghe được, khóe miệng co giật.
– Ai.
Trầm Hạo lắc đầu.
– Lúc này có thể không giúp sao?