Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1961
– Oanh!
– Oanh!
Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên bên ngoài Kỷ Lăng Thành, bụi đất tung bay che khuất ánh nắng mặt trời.
Bốn phía vỡ ra như tận thế đang đến.
Nơi xa xa, Phá Cổ Tiên Đế và Lưu Ly Tiên Đế lơ lửng giữa không trung đều há to mồm, nội tâm bị rung động thật sâu.
– Bành…!
Sau đó còn có tiếng vang bạo liệt hơn mang theo cuồng phong thổi chỗ bụi đất kia ra.
Chỉ thấy Tiêu Lăng Nhiên vẫn đứng giữa không trung, nhưng Đạo Giới ngưng tụ trước người sớm đã vỡ nát, sắc mặt tái nhợt.
Đối mặt với Vân Phi Dương điên cuồng oanh kích, hắn khó có thể duy trì Đạo Giới, không chỉ Đạo giới bị kích phá, kinh mạch cũng bị hao tổn nhiều chỗ.
– Xoát!
Sau khi Vân Phi Dương đánh nát Đạo Giới, lần nữa giơ song quyền hung hăng đánh xuống, lực lượng cùng tốc độ đến cực hạn!
– Không tốt!
Sắc mặt Tiêu Lăng Nhiên kinh biến, có tính lui nhưng chưa kịp hành động liền bị một quyền thế đại lực trầm đánh tới.
– Bành…!
Sau khi chịu một quyền oanh kích, cả người như như đạn pháo bắn xuống phía dưới.
– Bành! Bành! Bành!
Một đường rớt xuống đụng nát vô số đỉnh núi, va sụp vô số sơn phong, cuối cùng cấm người xuống sâu ngàn trượng dưới lòng đất.
– Tê!
Phá Cổ Tiên Đế cùng Lưu Ly Tiên Đế hít một hơi lãnh khí.
Tiểu tử kia không chỉ có phá mất Đạo Giới của Hoang Đế mà còn dùng một quyền đánh sấp mặt, thực quá kinh khủng!
– Chết đi cho ta!
Vân Phi Dương phẫn nộ quát, tiếp theo giơ chân đạp xuống.
– Oanh!
– Oanh!
Chân lớn liên tục đạp xuống, đất động núi rung!
Chỉ một lát sau, khu vực kia lõm xuống trăm trượng, hình thành một hố sâu.
Làm người chứng kiến, Phá Cổ Tiên Đế cùng Lưu Ly Tiên Đế đều cảm thấy kinh hồn bạt vía, đầu váng mắt hoa.
Một Hoang Đế nha!
Cứ như vậy bị Vân Phi Dương hung hăng giẫm đạp đạp, bọn họ đang nằm mơ hay bị ảo giác?
Không phải mơ!
Cũng không phải ảo giác!
Vân Phi Dương trong trạng thái Hóa Thần Chích xác thực đang đạp lên mặt Hoang Đế đang nằm trên mặt đất. Mặc dù hắn ta rất khó chịu nhưng lại không thể làm gì.
– Chết!
– Chết!
Vân Phi Dương gầm lên, lửa giận trong hai con ngươi càng mãnh liệt, mỗi lần đạp xuống đều tăng thêm thực lực.
Hồi lâu sau rốt cục dừng lại, nơi bị hắn dẫm lõm xuống mấy trăm trượng thành một vách núi.
Tiêu Lăng Nhiên nằm trong đất bùn, quần áo vỡ vụn, máu thịt be bét, khí tức cao cao tại thượng triệt để biến mất không còn sót lại chút gì.
– Xoát!
Đột nhiên, hắn đứng lên, ánh mắt âm trầm nói.
– Gia… Gia hỏa đáng chết!!!
– Vù vù…!
Trong khoảnh khắc, một lực lượng cuồn cuộn lập tức bao quanh thân, tốc độ cực nhanh mà chữa trị da thịt và kinh mạch bị tổn thương!
Dù sao cũng là Hoang Đế, cho dù Vân Phi Dương kích phát đệ tam biến, người trong vào trạng thái bùng nổ nhưng cũng chỉ có thể đả thương hắn, khó đánh giết.
Sau khi thương thế tạm thời được chữa trị, Tiêu Lăng Nhiên xông ra hố sâu, cả giận quát.
– Ngày hôm nay, Bản Đế phải lấy mạng ngươi!
Bị vô tình giẫm đạp để cho hắn rất tức giận!
– Xoát!
Tiêu Lăng Nhiên cấp tốc đến gần Vân Phi Dương, điên cuồng oanh kích.
Dưới cơn thịnh nộ, lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Mỗi một quyền đánh lên trên người Vân Phi Dương đều sẽ sinh ra tiếng vang, cũng sẽ đánh lui một bước.
– Bành! Bành!
– Đạp! Đạp! Đạp!
Trong khoảnh khắc, Tiêu Lăng Nhiên đánh ra mấy chục quyền, Vân Phi Dương lui lại mấy chục bước.
– Diệt Thiên Thần Quyền!
Tiêu Lăng Nhiên xuất ra quyền kỹ mạnh nhất của mình nhất thời hình thành quyền ấn khủng bố!
– Oanh…!
Một quyền này hung hăng đánh vào bụng Vân Phi Dương, lực lượng mạnh đến đáng sợ, để thân thể to lớn đột ngột bay lên, cuối cùng bay ra mấy trăm trượng ngã xuống!
– Không ổn!
Lúc này, Phá Cổ Tiên Đế cùng Lưu Ly Tiên Đế biến sắc, lập tức muốn xông lên viện trợ, nhưng vừa muốn động thân, đã thấy Vân Phi Dương chật vật đứng lên, trầm giọng nói:
– Đừng tới đây, ta muốn tự tay giết hắn.
Thanh âm vẫn như cũ, uy nghiêm mà băng lãnh, không có một chút cảm tình.
– Cái này…!
Phá Cổ Tiên Đế cùng Lưu Ly Tiên Đế lập tức ngừng chân, hai mặt nhìn nhau, cuối cùng từ bỏ ý định viện trợ, tiếp tục tục đóng vai quần chúng.
Vân Phi Dương ổn định thân thể, cúi đầu nhìn về phía hai huynh muội Vân Lịch được hắn sử dụng Đạo Ý bảo vệ, sau đó thu vào tạo hóa giới chỉ.
Tiêu Lăng Nhiên thấy thế, sắc mặt ngưng trọng.
Hắn biết, sau khi gia hỏa này đi vào vẫn phân tâm bảo hộ hai bộ thi thể, không để cho hai cỗ thi thể kia bị ngoại lực quấy rối. Bây giờ hắn thu rồi, tương đương với toàn tâm chiến đấu.
– Xoát!
Sau khi cất thi thể huynh muội Vân Lịch, Vân Phi Dương không còn kiêng kị, lúc này lấy Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm ra.
– Ông! Ông!
Sau khi Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm xuất hiện, Kiếm Thể không ngừng run rẩy, cấp tốc mở rộng.
– Ba!
Một tay Vân Phi Dương cầm chuôi kiếm, quanh thân bộc phát ra kiếm ý trong nháy mắt tràn ngập thiên địa, bộc lộ ra lạnh lùng và cường thế!
Thần sắc Tiêu Lăng Nhiên càng thêm ngưng trọng, hắn biết được chuôi kiếm đột nhiên xuất hiện này tuyệt không phải bình thường.
– Xoát!
Hắn vung tay, không gian chấn động, một thanh trường thương màu đỏ cắm thẳng trước người.
Cây thương này gọi Huyết Uyên.
Dùng cấp bậc của Chân Vũ Thần Vực để tính thì nó đã đạt đến cấp Tiên Đế.
Vân Phi Dương và Tiêu Lăng Nhiên đều lấy vũ khí của mình ra. Có thể thấy, trận chiến này sẽ kịch liệt chưa từng có.
Phá Cổ Tiên Đế cùng Lưu Ly Tiên Đế có chút lo lắng, sợ tiểu tử kia không phải đối thủ của Hoang Đế, có nguy cơ vẫn lạc.
– Xoát!
Vào lúc này, Vân Phi Dương ra tay trước, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm hóa to, xẹt qua hư không, chém ra một đạo vô song kiếm khí!
– Ken két..!
Chém xuống một kiếm, những nơi đi qua đều để lại kiếm ngân như thiên địa bị phân thành hai!
– Xoát!
Tiêu Lăng Nhiên giơ thương lên nghênh tiếp, năng lượng cường thế ngưng tụ trên đầu thương hình thành ánh sáng chói mắt.
– Oanh!
Kiếm khí va chạm cùng với đầu thương lập tức dẫn đến tiếng nổ vang to lớn, trời nứt càng rộng, địa nát càng xa.
Chiến đấu khủng bố như thế, Kỷ Lăng Thành cách đó thật xa vẫn ngạo nghễ mà đứng.
Vì cái gì?
Bởi vì, thành trì có trận pháp của Vân Phi Dương bao phủ!
Mà bây giờ hắn lại trong trại thái đệ tam biến, các phương diện đều tăng lên trên diện rộng, cường độ phòng ngự của trận pháp cũng theo đó mà tăng!
– Oanh!
– Oanh!
Tiếng vang liên tiếp truyền đến.
Vân Phi Dương cùng Tiêu Lăng Nhiên đều cầm binh khí, điên cuồng giao thủ trên không, năng lượng cường thế điên cuồng ba động liên tục quấy rối bốn phía!
Thực lực hai người mạnh yếu khó phân, cho nên trận chiến này nhất định sẽ phải kéo dài một khoảng thời gian.
Không thể không nói, với cảnh giới đại vị Tiên Vương của Vân Phi Dương sử dụng đệ tam biến có thể có được lực lượng sánh ngang với Hoang Đế, thật rất bưu hãn.
Chỉ là… Trạng thái này cũng không thể duy trì lâu.
Thậm chí, kích phát ra thực lực càng cường hãn thì tác dụng phụ mang đến lại càng mạnh, cho nên vô luận kết quả như thế nào thì Vân Phi Dương đều chịu thiệt.