Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1929
Chương: Có Phải Tiện Hay Không! Có Phải Tiện Hay Không?
Khi đối mặt bốn đạo lôi kiếp đánh xuống, Vân Phi Dương phẫn nộ huy kiếm, kiếm khí hình thành không chỉ có tiêu diệt lôi kiếp mà còn trảm phá lôi vân!
Một màn này cũng không phải độc nhất vô nhị, bởi vì thời điểm Lão Tử Bất Bại đột phá Tiên nhân đã từng làm.
Nhưng biểu hiện hôm nay của Vân Phi Dương lại hơn xa Lão Tử Bất Bại trước kia. Bởi vì lôi kiếp mà hắn diệt là do một đầu Hải Thú sắp bước vào Tiên Đế ngưng tụ!
– Sao… Làm sao có thể…!!!!!!!!!!
Nhìn lôi vân tiêu tán, bầu trời khôi phục như lúc ban đầu, Hỗn Thế Yêu Sa ngốc trệ, khó tin.
Mình đang độ kiếp! Đột nhiên có một người nhảy ra, một kiếm chém hết.
Điều vừa diễn ra giống như đang mơ, rất không chân thực, không đi theo kịch bản!
Nhưng.
Sau khi lội kiếp tán đi, thân thể to lớn của nó nhất thời bị Bạch Mang bao phủ, vết thương nhanh chóng khép lại, đồng thời bộc phát ra một cỗ khí tức cường thế.
Chém chết lôi vân, độ kiếp kết thúc, mà Hỗn Thế Yêu Sa còn sống, cũng có nghĩa nó đã hoàn toàn độ kiếp.
Từ trước đến nay, đây là Hải Thú đầu tiên đột phá đến Tiên Đế lại được người khác trợ giúp mà độ kiếp thành công!
Cảm thụ được tinh hạch trong cơ thể mình không ngừng thuế biến, lực lượng cũng đang tăng lên điên cuồng. Bây giờ Hỗn Thế Yêu Sa chịu nhận đây không phải mộng, là sự thật!
Mình đã bước vào Tiên Đế mà vô số tiền bối hướng đến, trở thành một Thú Đế chăng chính!
– A ha ha ha!
Hỗn Thế Yêu Sa không kiêng nể gì cười ha hả, kích động trong lòng không cách nào hình dung.
Đạp.
Đột nhiên, Vân Phi Dương rơi vào trên đầu nó, cười nói.
– Ta giúp ngươi độ kiếp, có phải ngươi nên làm khế ước thú của ta để trả ơn hay không?
Hỗn Thế Yêu Sa trầm mặc.
Tình huống vừa rồi, nếu không có tên nhân loại này xuất thủ, chỉ sợ nó đã sớm vẫn lạc.
Nói nhờ có hắn mà độ kiếp thành công cũng không quá đáng.
Nhưng nó nhớ ra, nếu không có này nhân loại xuất hiện, tăng cường độ khó cho lôi kiếp, tự mình cũng có thể vượt qua, Hỗn Thế Yêu Sa tức giận.
– Nhân loại đáng giận, ngươi không xông tới, lão tử cũng có thể yên ổn độ kiếp thành công, tại sao cảm kích ngươi!
– Không phải, không phải.
Vân Phi Dương chậm rãi đàm đạo.
– Nếu như ta không xuất hiện, ngươi trải qua lôi kiếp chỉ là biên độ nhỏ, sau khi độ kiếp thành công thì thực lực đề bạt có hạn.
– Hiện tại?
– Trải qua mấy lần lôi kiếp oanh kích vừa rồi, toàn thân đều được thối luyện, đột phá Tiên Đế, thực lực mạnh hơn xa trước khi đột phá.
Hỗn Thế Yêu Sa nghe nói vậy, lập tức cảm nhận thân thể cùng tinh hạch đã thuế biến, nhất thời cảm thấy có lý.
Tuy độ kiếp rất nguy hiểm nhưng nếu như thành công vượt qua thì sẽ được hồi báo to lớn. Mà chịu lôi kiếp oanh kích càng mạnh, độ kiếp thành công mang đến ích lợi càng to lớn.
Ví dụ như Hỗn Thế Yêu Sa, mới chỉ nhận một lần lôi kiếp tăng cường oanh kích, nhưng tác dụng còn mạnh hơn cả chín tầng lôi kiếp oanh kích liên tục bình thườg.
Nếu không phải vậy, lấy mức độ của lôi kiếp trước đây thì xem như trải qua chín tầng lôi kiếp, thực lực cũng không mạnh như bây giờ.
Vân Phi Dương cười nói:.
– Ta giúp ngươi độ kiếp thành công, lại giúp ngươi tăng cường thực lực, làm khế ước thú của ta dường như cũng không lỗ?
– Hừ.
Hỗn Thế Yêu Sa lạnh lùng nói.
– Tiểu tử, mặc cho ngươi hoa ngôn xảo ngữ, lão tử không đồng ý.
Vào thời điểm độ kiếp, nó rất kiêng kị nhân loại này. Dù sao, có thể một kiếm chém nát lôi vân. Nhưng sau khi đột phá đến Thú Đế thì nó lại không để Vân Phi Dương vào mắt.
Vân Phi Dương cau mày nói.
– Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!
– Vù vù
Hỗn Thế Yêu Sa đột nhiên run rẩy, khí tức Tiên Đế điên cuồng bạo phát, đánh tới Vân Phi Dương đang đứng trên đầu, cả giận quát.
– Nhân loại đáng giận, chết đi!
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Hung thú cũng vẫn chỉ là hung thú, dù đột phá đến Tiên Đế vẫn không biết cảm ơn. Cũng được, vậy đừng trách ta độc ác!
– Xoát!
Hắn đột nhiên giơ tay ngưng tụ Thiên Huyễn Vạn Hóa Chưởng, hung hăng chụp về đầu Hỗn Thế Yêu Sa mang theo lực lượng kinh khủng!
– Bành! Bành! Bành!
Tiếng vang không ngừng truyền đến, chưởng ấn của Vân Đại Tiện Thần không ngừng xuất hóa, lần lượt đánh vào một vị trí.
Nếu như chỉ là lực lượng đơn thuần, rất khó đả thương Hỗn Thế Yêu Sa đã đột phá Tiên Đế, nhưng quan trọng hơn là mỗi một chưởng ấn đều biến ảo vô cùng, đều mang theo linh hồn lực!
– Rống!
Gặp lực lượng cùng linh hồn song trọng oanh kích, Hỗn Thế Yêu Sa nhất thời thống khổ hét thảm, khí thế hùng hùng hổ hổ tước đây cũng đã phai mờ mất một nửa.
– Xoát!
– Xoát!
Vân Phi Dương cũng không có dừng lại, hắn đứng trên cái đầu to của đối phương mà liên tục thi triển Thiên Huyễn Vạn Hóa Chưởng, linh hồn lực điên cuồng thẩm thấu.
– Ta hỏi ngươi…!
– Bành! Bành! Bành!
– Có chịu làm khế ước thú của lão tử hay không!?- Bành! Bành! Bành!
Bởi vì Vân Phi Dương liên tục oanh kích, tư duy Hỗ Thế Yêu Sa vừa mới đột phá đến Thú Đế cũng bị hỗn loạn, trong miệng không ngừng phun ra bọt mép, trợn trắng mắt.
Kình Ngư ở nơi xa đã chết trân nãy giờ, đồng thời cũng hiểu rõ tại sao chủ nhân dám tiến lên, không kiêng kị gì con cá mập kia đột phá. Thì ra sau khi nó dột phá vẫn có thể ngược như nó cũ.
Mấy trăm vạn Hải Thú cũng hết hồn, chúng cứ trơ mắt mà nhìn. Lão đại vừa mới đột phá đến Thú Đế, vốn nên tỏa ra phong quang vô hạn, vậy mà lại bị một tên nhân oại giày xéo.
– Rống!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng.
Một khi Vân Phi Dương nóng lên sẽ vô cùng hung ác. Cuồng loạn liên tục nửa canh giờ cũng không có ý định dừng lại.
– Đừng… Đừng đánh nữa…!
– Ta… Ta nguyện ý trở thành… Khế… Khế ước thú của ngươi!
Sau khi bị cuồng ngược hơn một canh giờ, Hỗn Thế Yêu Sa vô cùng có cốt khí cũng không thể thừa nhận nổi, cuối cùng thỏa hiệp.
– Bành! Bành! Bành!
Vân Phi Dương lại đánh ra một chưởng, lúc này mới dừng lại.
– Lão tử ôn nhu bảo ngươi làm khế ước thú thì không đồng ý. Phải cuồng loạn một hồi mới thỏa hiệp, thích ăn đòn đến thế à!
…
– Ông!
Trong không gian, ánh sáng khế ước lấp lóe.
Vân Phi Dương cùng Hỗn Thế Yêu Sa lơ lửng giữa không trung ký kết khế ước chủ tớ.
Vài ngày sau, lưu quang tán đi.
Hỗn Thế Yêu Sa hạ thấp tư thái, cung kính hô.
– Chủ nhân.
Trọng nội vực, võ giả tích đức mấy đời mới ký kết khế được ước chủ tớ cùng một đầu Tiên thú. Vân Phi Dương lại dễ dàng chưởng khống một đầu Thú Đế, có thể nói rất bưu hãn.
Đương nhiên không phải Vân Phi Dương coi trọng thực lực của Hỗn Thế Yêu Sa.
Thứ khiến hắn coi trọng là 100 vạn Hải Thú, cho nên sau khi ký khế ước kết thúc, ra lệnh.
– Để toàn bộ thủ hạ của ngươi đi làm việc, trong vòng nửa tháng phải đưa cho ta 100 ức tinh hạch.
– A?
Hỗn Thế Yêu Sa hết hồn.
Nếu như mấy vạn, mấy chục vạn khỏa thì nó cũng có thể tuỳ tiện lấy ra. Nhưng mà 100 ức tinh hạch, quả thực là con số trên trời.
– Chủ nhân.
Hỗn Thế Yêu Sa khổ sở nói.
– Nhiều tinh hạch như vậy, chỉ có đi thú mộ mới có thể gom góp được.
Vân Phi Dương thắc mắc.
– Thú mộ?
Hỗn Thế Yêu Sa giải thích.
– Đây là chỗ để an táng toàn bộ Hải Thú bị cạn kiệt thọ nguyên, bên trong có vô tận tinh hạch.