Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1928
Chương: Thiên Đạo Bất Vi, Cần Có Lợi Ích Gì!
Vân Phi Dương vẫn hi vọng có thể hàng phục Hỗn Thế Yêu Sa, dù sao, thu phục được nó chẳng khác nào thu phục mấy trăm vạn Hải Thú, cho nên lúc đạo lôi kiếp thứ năm đánh xuống, vẫn đang khuyên đối phương thỏa hiệp.
– Nhân loại đáng giận!
Nhưng Hỗn Thế Yêu Sa lại giận dữ hét.
– Lão tử chính là bá chủ biển sâu, dù có chết, cũng sẽ không thành khế ước thú của ngươi!
Rất có cốt khí, rất cứng.
Hải Thú càng có cá tính, Vân Phi Dương càng muốn thu phục, cho nên tức thì thi triển Thiên Huyễn Vạn Hóa Chưởng, hình thành hai đạo chưởng ấn đón lấy hai đạo lôi kiếp rơi xuống.
“Đùng! Đoàng!”
Trong khoảnh khắc, hai đạo lôi kiếp oanh kích lên chưởng ấn, vỡ nát trong hư vô.
Dù sao cũng là đạo lôi kiếp thứ năm, mang theo thiên uy cực kỳ khủng bố, sau khi Vân Phi Dương bị phản phệ, máu trong cơ thể kịch liệt sôi trào.
– Trời ơi!
– Nhân loại này quá kinh khủng.
Cường độ lôi kiếp khủng bố như thế, còn có thể dựa vào chưởng ấn diệt đi, Hỗn Thế Yêu Sa càng thêm chấn kinh.
“Đùng!”
“Đoàng!”
Đúng vào lúc này, đạo lôi kiếp thứ sáu đánh ra, khác với lúc trước, lần này số lượng lôi kiếp hình thành đã đạt tới bốn đạo!
“Vù vù!”
Lôi kiếp nổ xuống, mang theo thiên uy chưa từng có, đến mức hô hấp Hỗn Thế Yêu Sa trở nên chật vật.
Ánh mắt nó hiện ra vẻ kinh hãi.
Giờ phút này nó sẽ không hoài nghi, nếu như mình bị một trong những đạo đó đánh trúng, hậu quả khẳng định là hóa thành hư vô tại chỗ!
Tứ trọng lôi kiếp, chỉ một cái thôi đã mang theo lực lượng gấp mấy chục lần lần thứ năm, hoàn toàn siêu việt phạm vi chịu đựng của kẻ độ kiếp.
Lôi kiếp Thiên Đạo ngưng tụ ẩn chứa lực lượng đồng thời cũng ẩn chứa chí thiên uy cao vô thượng nhất, cho nên uy lực không đơn giản.
Chết, chết!
Hỗn Thế Yêu Sa tuyệt vọng, thậm chí đã chuẩn bị tâm lý vẫn lạc.
– Rất tốt, rất tốt!
Đột nhiên, tên nhân loại kia đứng trước người kia, lại hưng phấn cười nói.
– Lôi kiếp như này mới đã!
Khóe miệng Hỗn Thế Yêu Sa co giật, bốn đạo lôi kiếp thứ sáu có cường độ rất khủng bố, tên này lại còn có thể cười!
“Xoẹt!”
Đúng vào lúc này, lưu quang lóe ra, chỉ thấy trong tay tên kia trống rỗng xuất hiện một thanh lợi kiếm.
Hỗn Thế Yêu Sa tuy là Hải Thú nhưng phán định được thanh kiếm đột nhiên xuất hiện này có phẩm chất cực cao, nếu không rất khó bộc phát ra kiếm ý khủng bố dưới thiên uy!
Sau khi Vân Phi Dương gọi ra Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, nụ cười dần thu liễm, lạnh lùng nói.
– Hoang Man Vực xâm lấn quy mô, Chân Vũ Thần Vực sắp lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, ngươi làm Thiên Đạo chí cao vô thượng, không cứu vạn vật trong biển lửa, ngược lại ở chỗ này thiết lập lôi kiếp cho Hải Thú, thực quá thất trách, thực quá hỗn đản!”
“Dát.”
Hỗn Thế Yêu Sa ngây ra như phỗng.
Mẹ ta ơi, lúc chống lại lôi kiếp còn dám mắng Thiên Đạo hỗn đản, tên này thật kỳ hoa, thật đi tìm đường chết!
“Vù vù!”
Đột nhiên, giữa bầu trời nổi lên cuồng phong, năm đạo lôi kiếp ầm vang giáng xuống, ánh sáng lấp lóe càng thêm sáng chói, cảm giác kia như là —— Thiên Đạo giận!
Đối với loại tình huống này, Hỗn Thế Yêu Sa không ngoài ý muốn.
Dù sao Thiên Đạo không có thực thể, nhưng có ý thức, há có thể chịu được nhân loại tùy ý nhục mạ mình?
Vân Phi Dương không nhìn cường độ lôi kiếp tăng cao, nhẹ nhàng giơ lên Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, lạnh lùng nói.
– Thiên Đạo bất vi, cần có lợi ích gì!
“Vù vù!”
Trong khoảnh khắc, kiếm ý điên cuồng bạo phát, hư thể Tiểu Tiện Tiện hiện ra, hoàn mỹ dung hợp cùng chủ nhân.
Thiên Đạo bất vi, cần có lợi ích gì?
Hỗn Thế Yêu Sa bị câu nói này của Vân Phi Dương làm rung động, cũng hoảng sợ thầm nghĩ.
– Cái này tên này định làm gì?
“Xoạt!”
Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương đột nhiên huy kiếm, kiếm ý táo bạo ngưng hợp lại cùng một chỗ hóa thành kiếm khí vô cùng cường thế, trực tiếp đón lấy bốn đạo lôi kiếp đang rơi xuống.
Hắn muốn làm gì?
Hắn muốn dùng một kiếm trảm đứt lôi vân đại biểu Thiên Đạo!
Trong hải vực xa xôi, bốn võ giả lơ lửng mà đứng, bọn họ đang chú ý nhất cử nhất động của Vân Phi Dương dưới kiếp vân.
Một võ giả tướng mạo anh tuấn uy vũ, quanh thân bộc lộ chín loại khí tức khác biệt, khiến người ta cảm giác rất cao thâm mạt trắc.
Nếu như Vân Phi Dương ở hiện trường nhất định có thể lập tức nhận ra, võ giả thấu phát khí tức cường thế chính là gia gia của Trầm Tiểu Vũ, Long Hồn Chiến Đế Trầm Hạo!
Ba người đứng sau lưng Trầm Hạo, một người mặt lạnh, một người mặt chữ quốc, một người vui vẻ vui cười, hiển nhiên chính là Lãnh Đoạn, Trương Kiến Hồng và Tiễn Như Sơn lúc trước từng gặp Vân Phi Dương.
“Ha ha ha.”
Trương Kiến Hồng cười to.
– Lá gan tiểu tử kia không nhỏ nha, dám chống lại Thiên Đạo.
Tiễn Như Sơn còn toét miệng nói.
– Nếu Thiên Đạo trong Chân Vũ Thần vực này có nhân hình, chỉ sợ cái mũi cũng có thể bị tức lệch luôn đó.
Trầm Hạo lắc đầu, nhìn về phía Lãnh Đoạn nói.
– Ngươi cảm thấy một kiếm này của hắn như thế nào?
– Tạm được.
Lãnh Đoạn thản nhiên nói.
Tính cách tên này băng lãnh, trên mặt thủy chung hiện ra vẻ tất cả mọi người đều thiếu ta tiền.
Trầm Hạo cười nói.
– Có thể được ngươi đánh giá tạm được, hẳn không tệ.
– Chuột.
Trương Kiến Hồng khó hiểu nói.
– Chân Vũ Thần Vực bị Hoang Man Vực xâm lấn, lúc nào chúng ta xuất thủ đây?
Tiễn Như Sơn nhìn qua, trong ánh mắt lấp lóe hưng phấn, chuyện náo nhiệt như vậy, đã gặp, nếu như có thể tham dự thì nhất định rất thú vị.
Trầm Hạo nói.
– Chúng ta không tham dự.
– Vì sao?
Trương Kiến Hồng ngạc nhiên.
Trầm Hạo nói.
– Chúng ta cũng không phải võ giả trong hệ thống Chân Vũ Thần Vực.
Tiễn Như Sơn nói.
– Thực lực Hoang Man Vực rõ ràng mạnh hơn Chân Vũ Thần Vực, chúng ta không xuất thủ giúp đỡ, sợ không cần bao lâu, sẽ bị công hãm.
Trầm Hạo nói.
– Trong vũ trụ hạo hãn, mỗi thời mỗi khắc đều có giết hại, đều có chiến tranh, chẳng lẽ chúng ta đều phải đi trợ giúp những người yếu kia?
– Cái này…Tiễn Như Sơn yên lặng.
Trầm Hạo chân thành nói.
– Chân Vũ Thần Vực hiện tại cần không phải sự trợ giúp của ngoại nhân, mà trong thời khắc nguy cấp, có người đứng ra lãnh đạo bọn họ phản kháng.
Lãnh Đoạn thủy chung không mở miệng, nói.
– Người có thể đứng ra này chính là Vân Phi Dương ngươi coi trọng?
– Có lẽ vậy.
Trầm Hạo ý vị thâm trường đáp.
Trương Kiến Hồng cười nói.
– Tuy tiểu tử kia rất có tiềm lực, nhưng không cách nào chống lại Hoang Đế Hoang Man Vực, một khi đứng ra, sợ sẽ ợ ra rắm ngay lập tức.
Tiễn Như Sơn đồng ý.
– Phải xem cường giả đứng đầu vực nội đi bảo hộ tiểu gia hỏa tiền đồ vô lượng này như thế nào.
“Đùng!”
“Đoàng!”
Đúng vào lúc này, nơi xa truyền đến bốn tiếng nổ.
Kiếm khí Vân Phi Dương ngưng tụ lần lượt chém vỡ bốn đạo lôi kiếp, còn mang theo dư uy, đánh về phía lôi vân.
“Vút —— “
Kiếm quang vút lên, bay thẳng vào mây trời.
Toàn bộ thiên địa yên tĩnh, một vệt ánh sáng xuyên ra từ trong lôi vân.
Dần dần, lôi vân tràn ngập mấy chục dặm tán loạn, khôi phục ánh sáng như ban ngày.
“Chậc chậc.”
Trương Kiến Hồng nói.
– Tiểu tử này thật bưu hãn, một kiếm đã chém tan lôi vân do Thiên Đạo ngưng tụ.
Trầm Hạo cười nói.
– Chúng ta đi thôi, đi tụ hợp cùng bọn Diệp Tiêu, Vương Tiến.
Trong lúc nói chuyện, bóng người bọn họ biến mất, mà bọn họ đi tới nơi nào, rất khó phán đoán, bởi vì tốc độ rời đi quá nhanh!