Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1899
Chương: Thật Bất Ngờ, Vô Cùng Ngoài Ý Muốn
Vân Phi Dương cố ý đứng chặn trên đường đến Á Mỹ Thành, sau khi gặp được Cửu Thiên Tiên Tông, chỉ đơn giản nói mấy câu đã trực tiếp động thủ.
Nếu là địch nhân, không có gì để nói nhiều, giải quyết toàn bộ bọn hắn mới là chuyện thiết yếu.
– Vù vù!
Vân Phi Dương tiện tay huy động Hỗn Nguyên Kiếm, hình thành từng đạo kiếm khí bắn tới, không gian tê liệt,.
Chín trưởng lão không phải người ngu, nghe kẻ này muốn đưa mình xuống âm tào địa phủ, lại còn trực tiếp động thủ, khẳng định là địch nhân.
– Tiểu tử nói khoác mà không biết ngượng!
Trưởng lão động thiên thứ tư vung tay lên, Đạo Ý cùng lực lượng cuồn cuộn bạo phát hóa thành chưởng ấn đầy trời ép tới kiếm khí.
Các trưởng lão khác thấy thế, thu hồi suy nghĩ, thầm nghĩ:
– Đạo Ý lão gia hỏa này lại mạnh hơn lúc trước mấy phần.
Bọn họ không thèm để ý Vân Phi Dương, nhất trí cho rằng trưởng lão động thiên thứ tư có thể diệt kiếm khí của hắn dễ như trở bàn tay.
Nhìn khí thế, chưởng ấn xác thực mạnh hơn kiếm khí, nhưng mà ngay khi tất cả trưởng lão chắc hẳn phải vậy, tình huống lại đột nhiên biến đổi.
Nhìn kiếm khí chuẩn bị nổ, đột nhiên hiện ra lực lượng cực kỳ kinh khủng, chính diện va chạm với chưởng ấn, dễ dàng phá nát chưởng ấn,.
– Làm sao có thể?
Tất cả trưởng lão kinh hãi.
Bọn họ kinh ngạc không phải vì kiếm khí phá mất chưởng ấn, mà kinh ngạc lực lượng vừa rồi bạo phát bên trong kiếm khí rõ ràng đến từ nhục thân chi lực!
Kiếm khí hình thành từ kiếm ý, trên lý luận mà nói, sau khi hình thành, cường độ cơ bản sẽ dừng lại.
Tại sao sau khi người trẻ tuổi kia đang trảm ra kiếm khí, còn có thể gia trì thêm nhục thân chi lực vào bên trong, lực lượng cấp tốc tăng lên?
Nguyên nhân rất đơn giản.
Được Trương Kiến Hồng rèn luyện, Vân Phi Dương nắm rõ tất cả lực lượng cùng chưởng khống đến mức cực hạn.
Chỉ cần hắn thích, gia trì nhục thân chi lực cho kiếm khí cự ly xa cũng là việc rất đơn giản.
– Bành! Bành!
Kiếm khí của Vân Phi Dương mang theo lực lượng kinh khủng, lần lượt phá nát chưởng ấn.
– Phốc!
Trưởng lão động thiên thứ tư phun ra một ngụm máu, ánh mắt xuất hiện vẻ kinh hãi.
Trong thời gian ngắn ngủi giao thủ, hắn đã phát giác được, dù kiếm ý hay lực lượng của đối phương đều mạnh hơn mình rất nhiều!
Không có khả năng!
Hắn rõ ràng chỉ vừa bước vào Đại VịTiên Vương, tại sao lại có thực lực cường hãn như thế!
– Chết đi!
Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương thần bí khó lường xuất hiện trên không, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm lần nữa chém xuống, trong nháy mắt hóa thành vô số kiếm khí táo bạo.
– Bành! Bành! Bành!Mấy chục người của động thiên thứ tư bị kiếm khí oanh kích hiện ra một trận mưa máu.
Ngay cả trưởng lão đều khó mà chống lại, những người này hoàn toàn cũng chỉ là cỏ dại.
– Xoát!
Sau khi diệt đi một nhóm, Vân Phi Dương không dừng lại, lần nữa giơ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm lên, chém tới trưởng lão động thiên thứ tư.
– Vù vù!
Kiếm khí táo bạo mang theo lực lượng kinh khủng từ phía trên chém xuống hình thành kình phong khiến người ta rùng mình.
– Tiểu tử, dám giết người của động thiên thứ tư, lão phu phải làm cho ngươi thịt nát xương tan!
Trưởng lão phẫn nộ rống to, đột nhiên oanh ra mấy chưởng.
– Ông! Ông!
Vô số chưởng ấn được đánh ra cấp tốc dung hợp cùng một chỗ hóa thành đại thủ che trời, mang theo uy áp khủng bố đánh xuống.
Trưởng lão động thiên khác thấy thế, nhất thời ý thức được tên kia giận thật, ngay cả át chủ bài mạnh nhất cũng lấy ra.
– Oanh! Oanh!
Kiếm khí trực tiếp đánh vào đại thủ tay che trời, lại không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì.
Vân Phi Dương nhíu mày, chợt câu thông Tiểu Tiện Tiện bên trong kiếm thể, trong nháy mắt tiến vào trạng thái nhân linh hợp nhất, cũng hóa thành một đạo lưu quang phóng tới chưởng ấn.
– Muốn chết!
Mọi người cười lạnh không thôi.
Trưởng lão động thiên thứ tư thi triển đại sát chiêu, từng tầng chưởng ấn chồng chất lên nhau không chỉ có uy lực to lớn, mà còn ẩn chứa Đạo Ý cực cao.
Kẻ này lại dung hợp cùng kiếm linh, dùng thân thể đâm vào, rõ ràng tìm đường chết.
– Oanh!
Vân Phi Dương hóa thành lưu quang hung hăng đụng vào già thiên thủ ấn, thuận lợi chen vào, cảm giác giống như chọc thủng cả bầu trời!
– Làm sao có thể?
Tất cả trưởng lão trừng mắt.
– Tạch tạch tạch ——
Đúng vào lúc này, chưởng ấn bị xuyên thấu vỡ nát không còn gì.
Chiêu thức của trưởng lão động thiên thứ tư bị phá, tâm thần bị trọng thương, phun ra một ngụm máu, thần sắc tái nhợt.
Lúc này hắn không có đi để ý thương thế, bởi vì đột nhiên dâng lên khí tức tử vong mãnh liệt!
– Hưu ——
Vân Phi Dương nổ bắn ra mang theo lực lượng vẫn cường thế vô cùng.
– Không!
Trưởng lão động thiên thứ tư hoảng sợ không thôi.
Nhưng chỉ vừa mở miệng, Vân Phi Dương nhân linh hợp nhất đã xông đến trước người, mũi của Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm vô tình đâm vào ngực hắn.
– Hưu ——
Lưu quang lóe lên, xuyên qua thân thể.
Vân Phi Dương cả người mang theo kiếm dừng lại phía sau hơn mười trượng, mũi kiếm còn ngưng tụ một ít máu.
Máu từ mũi kiếm rơi xuống, trưởng lão động thiên thứ tư đối diện đột nhiên nổ tung, hóa thành một mảnh huyết vụ.
Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong, không chỉ bị phá sát chiêu mạnh nhất, mà còn bị bạo thể mà chết, một màn này quá rung động.
Các trưởng lão động thiên khác trợn mắt.
Bọn họ không thể tin vào mắt mình, không thể tin được người trẻ tuổi cản đường này mạnh đến vậy!
– Xoát!
Vân Phi Dương nhẹ nhàng vung kiếm, khóe miệng hơi giương lên, cười tà.
– Các ngươi cũng theo hắn đi âm tào địa phủ đi.
– Vù vù!
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm lần nữa chém ra, từng đạo kiếm khí đòi mạng xuất hiện, mục tiêu công kích là những môn nhân của cá động thiên.
Ngày hôm nay.
Những người này, đều phải chết!
– Oanh! Oanh!
Nhưng khi kiếm khí oanh đến, trưởng lão động thiên thứ tám xuất thủ hóa giải, lạnh lùng nói.
– Tiểu tử, ngươi là ai!
– Người các ngươi muốn giết.
– Người các ngươi muốn giết?
Mọi người ngạc nhiên.
Trưởng lão động thiên thứ tám cả kinh hô.
– Ngươi… ngươi là Vân Phi Dương?
– Bất ngờ không?
Vân Phi Dương cười nói.
Thật bất ngờ, vô cùng ngoài ý muốn!
Bọn họ vạn lần không nghĩ đến, Vân Phi Dương mà bọn họ muốn diệt trừ hung hãn như vậy, giết Tiên Vương đỉnh phong như lấy đồ trong túi!
– Chư vị!
Trưởng lão động thiên thứ tám quát to.
– Cùng ra tay diệt trừ kẻ này!
– Tốt!
Các trưởng lão khác đồng ý.
Bọn họ đã biết thực lực Vân Phi Dương vô cùng kinh khủng, không ai dám đấu một đối một với hắn, cho nên cùng nhau tiến lên.
Ánh mắt Vân Phi Dương âm sâm.
– Một đám rác rưởi, muốn giết ta, quả thật buồn cười.
– Xoát!
– Xoát!
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm huy động, kiếm khí táo bạo ngưng tụ mà ra.
Lần này, Vân Phi Dương tuyệt không phải tùy ý huy động, mà mang theo Đạo Ý cực mạnh cùng nhục thân chi lực, vô luận tốc độ hay khí tức đều cực kỳ mạnh mẽ.
– Oanh! Oanh!
Tiếng nổ mạnh bên tai không dứt.
Môn nhân Cửu Thiên Tiên Tông trong khoảnh khắc bị giết vô số, hóa thành mưa máu đầy trời.
– Chết!
Mấy trưởng lão xông lên, ngưng tụ lực lượng mạnh nhất đánh tới.
Vân Phi Dương cầm Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm trong tay, trong khoảnh khắc kịch chiến với tám Tiên Vương đỉnh phong của Cửu Thiên Tiên Tông.
– Oanh!
– Oanh!
Hào quang óng ánh cùng kiếm ý táo bạo phát sáng thiên địa.