Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1898
Chương: Cửu Thiên Tiên Tông
Vân Phi Dương dựa vào Độ Vân Bộ, thần không biết quỷ không hay xuất hiện trên tường thành, thuận tiện trêu đùa La Mục cùng Vân Lịch một phen.
Cái này rất đáng sợ.
Dù sao, nếu như có sát tâm, hai người khẳng định không biết mình chết như thế nào.
Như thế cũng đủ chứng minh, tốn hao hai ngàn thượng phẩm Tiên Thạch mua Độ Vân Bộ từ trong tay Tiễn Như Sơn không uổng!
– Mẹ nó.
La Mục nói.
– Phi Dương ca, ngươi trâu thế.
Vân Lịch lạnh lùng nói.
– Nếu như vừa rồi hạ sát chiêu, chúng ta đã sớm chết mà không biết tại sao.
Vân Phi Dương cười hỏi:
– Gần đây thế nào?
La Mục còn cười đáp.
– Đoạn thời gian trước, Tô Phiêu Dật từng điều động mấy quân đoàn đến công thành, sau đó bị đánh chạy trối chết.
Vân Phi Dương nói:
– Sau đó thì sao?
La Mục nhún vai, nói:
– Từ đó về sau, không lại đến công nữa.
– Thật?
Vân Phi Dương nâng cằm.
Mình rời đi lâu như vậy, Tô Phiêu Dật chỉ phát động tấn công một lần, có chút kỳ quặc.
Hay, hắn đang điều binh khiển tướng, chuẩn bị một lần phát động tiến công mạnh mẽ?
– Không thể không phòng.
Vân Phi Dương hạ lệnh, gia cố phòng ngự thành trì, sau đó rời khỏi Á Mỹ Thành, lặng yên không một tiếng động bay về khu vực do Tô Phiêu Dật chưởng khống.
Phòng ngự và lực lượng của thân thể đã tăng lên trên diện rộng, lại có thân pháp thần bí khó lường, tên này không an phận, phải đi gây sóng một lần.
Nói là sóng, không bằng nói đi dò xét tình hình địch, như thế mới có thể biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Tụ Hưng Vương Thành.
Một trong tứ đại Vương thành Tô Phiêu Dật chưởng khống, mà còn là thành trì có thực lực mạnh mẽ nhất, đồng thời cũng là trọng địa quân sự, đóng giữ số lớn quân đoàn.
Vài ngày sau.
Vân Phi Dương đến ngoài thành, tiên niệm chậm rãi lan tràn.
Bốn phía Tụ Hưng Vương Thành có đại trận ngăn cách, nhưng trước mặt linh hồn lực cấp Tiên Đế lại không chịu nổi một kích, dễ dàng bị phá giải.
Sau khi tiên niệm dung nhập, Vân Phi Dương phát hiện, bên trong thành đều là đại quân doanh, từng đám binh lính đang thao luyện, các loại vật tư cùng khí giới công thành cũng không ngừng được chuyển vào.
– Quả nhiên.
– Tô Phiêu Dật đang tích cực chuẩn bị chiến đấu.
Vân Phi Dương vốn định lẫn vào trong thành, nhưng nghĩ đến tình huống đặc thù lúc này, đối phương có lẽ đã hạ lệnh phong thành, cho nên từ bỏ ý nghĩ.
– Xoát!
– Xoát!
Nhưng vào lúc này, mấy chục đạo lưu quang từ đằng xa bay tới, cũng hạ xuống cửa thành, một đám võ giả mặc trang phục giống nhau, trước ngực đều treo huy chương có khắc chữ Động Thiên Thứ Chín.
– Động Thiên Thứ Chín?
Vân Phi Dương khó hiểu.
– Gia tộc? Hay Tiên Tông?
Khi đang suy đoán, lại có một đám võ giả bay tới, trang phục bọn họ mặc không giống với nhóm người trước, nhưng huy chương trên người có khắc chữ Động Thiên Thứ Sáu.
Vân Phi Dương tiếp tục ẩn thân từ một nơi bí mật gần đó, ngắn ngủi thời gian nửa ngày, lần lượt nhìn thấy võ giả Động Thiên Thứ Ba, Động Thiên Thứ Tư tiến vào Tụ Hưng Vương Thành.
Hắn có thể kết luận, những cái gọi là Động Thiên này nhất định cùng loại với Tiên Tông.
Quả nhiên, Vân Phi Dương ngoài thành ngăn lại một tên võ giả, sau khi thu hoạch trí nhớ biết được, bên trong Bắc Trung Ương Vực sở hữu chín động thiên phúc địa, sau đó bị người chiếm cứ, thành lập Cửu Thiên Tiên Tông.
Nói là Tiên Tông nhưng là Liên Minh.
Bởi vì chín động thiên đều tự làm theo ý mình, lại có giáo quy độc lập, hoàn toàn là chín thế lực ngang nhau.
Cửu Thiên Tiên Tông xây dựng năm vạn năm trước, thời đại Chấn Thiên Tiên Đế cường thịnh chưởng khống, có truyền ngôn nói, thực lực tổng hợp của chín động thiên này thậm chí có thể sánh ngang với cổ gia tộc.
– Chậc chậc.
Vân Phi Dương kinh ngạc thì thầm.
– Không ngờ năm đó nơi phụ thân chưởng khống lại còn có Tiên Tông cường đại như thế.
Nói thật, sau khi phi thăng đến Chân Vũ Thần Vực, tên này đi thẳng con đường tán tu, chỉ liên hệ nhiều với gia tộc và thành trì, nên cảm giác về sự tồn tại của Tiên Tông vô cùng thấp.
Trên thực tế, ở nội vực, Tiên Tông cực kỳ cường đại, hoàn toàn không kém gì Tiểu Vị Vương Thành thậm chí Đại Vị Vương Thành.
– Bọn họ lần lượt tiến vào Tụ Hưng Vương Thành, khẳng định được Tô Phiêu Dật mời đến đây trợ trận.
Vân Phi Dương nghĩ một lát, nói:- Nếu như vậy, chính là địch nhân.
Trong đại điện Phủ thành chủ.
Chín trưởng lão đến từ Cửu Thiên Tiên Tông tề tụ, lần này bọn họ đến đây đều được Tô Phiêu Dật mời tới để tương trợ.
Không hổ danh là thế lực có thể so với cổ gia tộc, tông môn xưa, chỉ cần một trưởng lão cũng có thực lực Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong.
– Chư vị.
Thành chủ Tụ Hưng Vương Thành – Thiệu Lập Tân chắp tay nói.
– Làm phiền các người.
Một lão giả lông mày trắng nói:
– Tô đại thành chủ gặp phải phiền phức, Cửu Thiên Tiên Tông ta tự nhiên không thể ngồi yên không quan tâm đến.
– Hừ.
Trưởng lão động thiên thứ tám thản nhiên nói.
– Một tiểu tử miệng còn hôi sữa mà gây sóng gió ở Bắc Trung Ương Vực như thế, thực khiến người ta khó chịu.
Thiệu Lập Tân chân thành nói.
– Lý trưởng lão, Vân Phi Dương thống lĩnh mấy chục vạn đại quân, quét ngang mấy chục tòa thành, lại chém giết Nhậm Thì Quang – Tiên Vương đỉnh phong, tuyệt đối không thể xem hắn như tiểu tử miệng còn hôi sữa.
– Thiệu thành chủ.
Trưởng lão động thiên thứ tư cười nói:
– Tha thứ lão hủ nói thẳng, Vân Phi Dương có thể làm được điểm này, chỉ có thể nói rõ năng lực thực quý phương có chút thấp.
– …
Sắc mặt Thiệu Lập Tân khó coi.
Trưởng lão động thiên thứ tư lại nói.
– Cửu Thiên Tiên Tông ta đã đến, nhất định có thể diệt trừ Vân Phi Dương.
Biết người của Cửu Thiên Tiên Tông đều tâm cao khí ngạo, Thiệu Lập Tân không phản bác, mà chỉ nói.
– Thiệu mỗ an vị chờ các vị khải hoàn mà về.
Trưởng lão động thiên thứ tư đứng lên nói:
– Đừng lãng phí thời gian, nhanh lên đường đi.
– Được.
Trưởng lão động thiên thứ tám đứng dậy rời đi.
Thiệu Lập Tân vội vàng đưa tiễn, khi thấy bọn họ đã rời đi, nói thầm:
– Những người này xem thường Thiếu Đế như thế, chỉ sợ sẽ thất bại.
– Hưu!
Đúng vào lúc này, không ai phát hiện được Vân Phi Dương ở ngoài thành đang cười lạnh.
Nguyên lai, tên này nãy giờ vẫn nghe lén, ỷvào linh hồn lực cường đại, Thiệu thành chủ và chín trưởng lão các Động Thiên cũng không phát giác được.
– Cửu Thiên Tiên Tông.
– Các ngươi dám đối địch với ta.
– Cái gọi là động thiên phúc địa, tất sẽ thành địa ngục nhân gian!
Ánh mắt Vân Phi Dương dần dần lạnh lẽo, nhìn qua vô cùng dọa người, vô cùng âm u.
Hắn quyết tâm đoạt lại thành trì phụ thân từng chưởng khống, cho nên vô luận là ai, chỉ cần đứng ở phe đối lập, nhất định phải chịu đau đớn thê thảm nhất.
– Xoát!
Vân Phi Dương thi triển Độ Vân Bộ, biến mất tại chỗ.
Khi hắn xuất hiện lần nữa đã đứng giữa không trung trên đường tới Á Mỹ thành, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm nắm trong tay, quanh thân tản ra sát khí cực mạnh.
Rất nhanh.
Đội ngũ Cửu Thiên Tiên Tông banếuy tới.
Bọn họ thấy có người ngăn cản đường đi, lại tỏa ra sát ý đối nghịch, nhao nhao hiện ra hoảng hốt.
– Chư vị.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, cười tà nói:
– Có phải muốn đi Á Mỹ Thành không?
Trưởng lão động thiên thứ tư cau mày nói.
– Làm sao ngươi biết?
– Á Mỹ Thành không cần đi.
Vân Phi Dương âm u nói:
– Cùng đi âm tào địa phủ đi.
– Hưu!
Vừa dứt lời, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm xẹt qua hư không, từng đạo kiếm khí lạnh lùng nổ bắn ra, giống như mang theo khí tức Tử Thần!