Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1894
Chương: Luận Bàn Với Trương Kiến Hồng
– Ầm!
– Ầm!
Lực lượng Kim hệ vô cùng cường thế bộc phát ra trong sơn dã rọi sáng cảnh vật đắm chìm trong đêm rối, mà bọn sát thủ đột kích thì bị Trương Kiến Hồng điên cuồng giày xéo.
Vân Phi Dương xem chiến thấy hết mọi thứ, kinh ngạc thán phục khả năng khống chế lực lượng của hắn, thực quá hùng hậu.
– Tiền bối.
Hắn dò hỏi.
– Trương tiền….
Tiễn Như Sơn ngắt lời.
– Gọi hắn là Trương Lão Ngưu.
Vân Phi Dương nhất thời nghẹn lời, nhưng vẫn mở miệng hỏi.
– Trương Lão Ngưu có phải đã đột phá đến Tiên Đế rồi không?
Hắn thấy lực lượng của Trương Kiến Hồng quá cường hãn, hoàn toàn siêu việt bất cứ đại vị Tiên Vương đỉnh phong mà mình từng gặp.
Tiễn Như Sơn cười nhạo nói.
– Tên thô lỗ này vừa mới đột phá đến Đại Vị Tiên Vương, cách Tiên Đế còn rất xa.
Vân Phi Dương nhất thời trợn mắt.
Hắn cũng vừa đột phá Đại Vị Tiên Vương, lực lượng đã rất cường đại, thế mà Trương Kiến Hồng lại có thể đánh lui mình hơn mười bước, sao có thể khủng bố như vậy?
– Tiền bối.
Vân Phi Dương nói:
– Vừa bước vào Đại Vị Tiên Vương mà có thể bộc phát ra sức mạnh cao hơn cả Tiên Vương đỉnh phong, không phải đang nói đùa chứ?
Làm một yêu nghiệt, hắn đột phá đến Đại Vị Tiên Vương, tuy có thể giết Tiên Vương đỉnh phong nhưng vẫn phải dựa vào Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Trương Kiến Hồng vừa đột phá Tiên Vương đã có thể treo một đám Tiểu Vị Tiên Vương đỉnh phong và hơn mười Đại Vị Tiên Vương lên đánh, nhất thời hơi khó tiếp thu.
Tiễn Như Sơn cười nói.
– Tiểu tử, đừng nên dùng hệ thống lực lượng nội vực mà đánh giá những võ giả đến tử vị diện xa xôi như ta và Trương Lão Ngưu.
Vân Phi Dương mờ mịt.
– Là sao?
Tiễn Như Sơn nói.
– Trong vũ trụ mênh mông có vô số vị diện, cũng có vô số hệ thống võ đạo.
– Ta và Trương Lão Ngưu đến từ một vị diện có hệ thống võ đạo khác biệt, bị Thiên Đạo nơi đây áp chế, tuy cảnh giới cũng không cao nhưng lực lượng lại mạnh hơn Tiên Vương đỉnh phong nhiều lắm.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương hiểu rõ.
Những huynh đệ này của Trầm tiền bối đến từ một vị diện có hệ thống võ đạo khác, thực lực vốn rất mạnh, nhưng vì Thiên Đạo mà cảnh giới bị áp chế.
– Tiền bối.
Vân Phi Dương nói:
– Nói như vậy, thực lực của Lãnh tiền bối cũng rất mạnh?
Tiễn Như Sơn nghiêm túc nói:
– Cái tên mặt lạnh kia về mặt lý giải kiếm đạo thì cực kì thâm hậu. Theo phán đoán của ta, dù chỉ mới tới nội vực cũng có thể đánh một trận với cường giả Tiên Đế ở nơi này của các ngươi.
– Không phải chứ?
Vân Phi Dương trợn to.
Ở Tây Nam vực, Lãnh Đoạn xuất hiện rồi đánh bại Kiếm Nô, hắn suy đoán có khả năng thực lực của Lãnh Đoạn là Tiểu Vị Tiên Vương, bây giờ nghe Tiễn Như Sơn nói, nhận ra Lãnh Đoạn lúc ấy khẳng định không sử dụng toàn lực!
– Các huynh đệ của Trầm tiền bối đều không phải người đơn giản.
Vân Phi Dương nói thầm.
– Ầm!
Đột nhiên một tiếng nổ truyền đến. Thiết quyền của Trương Kiến Hồng đánh vào người một Đại Vị Tiên Vương, trực tiếp đánh bay hắn, cũng mang một đám người đi.
– Rút lui!
Sát thủ cầm đầu ý thức được đối thủ quá mạnh, lúc này thi triển thân pháp chạy trốn. Những người khác cũng chạy mất.
Đối mặt với một Trương Kiến Hồng cường hãn như trâu, những người này chạy trốn xem như một lựa chọn sáng suốt.
Chỉ là, có thể chạy sao?
– Xoát!
Trương Kiến Hồng phóng ra một bước, song quyền liên tục vung ra trong hư không, từng đạo quyền ấn kim sắc bá đạo hiện ra.
– Không tốt!
Những võ giả đang chạy trốn kinh hãi, không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào đã bị kim quyền đánh trúng, bi đát bị đánh bay ra ngoài, sau đó ngã trên mặt đất, không còn sức lực đứng lên.
– Bành! Bành!
Chỉ trong giây lát, bọn sát thủ chạy trốn không một ai có thể thoát ra ngoài trăm trượng, đều bị đánh co quắp trên mặt đất như bùn nhão. Cũng nhờ Trương Kiến Hồng đã khống chế lực lượng, nếu không, kết cục cuối cùng của bọn họ khẳng định sẽ là vỡ tan tành dưới thiết quyền.
– Quá mạnh!
Vân Phi Dương khiếp sợ không thôi. Nói thật, hắn lý giải lực lượng không cạn, nhưng so với Trương Kiến Hồng, rõ ràng còn kém xa tít tắp.
…..
Mấy chục sát thủ bị đạp ngã xuống đất, Trương Kiến Hồng còn vỗ tay một cái, rất khó chịu nói:
– Đánh chẳng thoải mái gì cả.
– …..
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật. Lực lượng hùng hậu mạnh mẽ như vậy bộc phát, bọn họ khẳng định không chịu nổi, không chịu được là cái chắc.
– Tiểu tử.
Đột nhiên Trương Kiến Hồng xoay người lại, nhếch miệng cười nói:
– Ta thấy ngươi cũng da dày thịt béo, không bằng hai ta đánh một trận?
– Cái này….Vân Phi Dương hết hồn.
Tiễn Như Sơn còn thấp giọng nói.
– Một khi Trương Lão Ngưu có hứng thú, nhất định phải đánh cho sảng khoái, nếu ngươi từ chối, sợ rằng sẽ rất bi kịch.
Còn có tật xấu này?
Vân Phi Dương cạn lời, nhưng vẫn chắp tay nói:
– Tiền bối có nhã hứng, vãn bối tiếp nhận.
Đối mặt với những người có lực lượng cường hãn, hắn cũng khát vọng đánh một trận, cho dù không địch lại cũng sẽ nhận được không ít ích lợi.
– Lấy ra đi.
Trương Kiến Hồng mở tay ra nói.
Vân Phi Dương khẽ giật mình, nói:
– Lấy ra cái gì?
– Đương nhiên là tinh hạch.
Trương Kiến Hồng nói:
– Ta không dễ đồng ý luận bàn với người ta đâu, nhất định phải trả một chỗ tốt nhất định mới được.
– ….
Đầu Vân Phi Dương đầy hắc tuyến.
Lúc trước, Lãnh Đoạn dạy mình kiếm đạo cũng thu không ít Tiên Thạch.
– Được.
Vân Phi Dương sảng khoái xuất tinh hạch, hắn thấy luận bàn với cường giả có cấp bậc như thế này không thể dùng giá trị để cân nhắc.
……
Trong một khu đất trống, Vân Phi Dương và Trương Kiến Hồng đứng cách nhau hơn mười trượng, trong không khí tràn ngập vẻ nghiêm túc. Hai người sắp tiến hành luận bàn, mà khán giả lại chỉ có một người, Tiễn Như Sơn đang ngồi xổm trên cây.
– Tiền bối.
Vân Phi Dương chắp tay nói:
– Bắt đầu đi.
– Xoát!
Vừa dứt lời, Trương Kiến Hồng nặng nề đạp chân xông lên, nắm tay phải đột nhiên huy động, hình thành quyền ấn kim sắc.
– Vù vù —— –
Quyền ấn gào thét mà đến, khí thế như hồng.
Rất rõ ràng, một quyền này của Trương Kiến Hồng hoàn toàn có uy lực mạnh hơn khi công kích bọn sát thủ chạy trốn.
– Phịch!
Vân Phi Dương bước lên một bước, cũng vung lên nắm tay phải đánh ra một Bôn Lôi Quyền!
Đối mặt với kình địch, hắn không dám chủ quan, ngưng tụ Lôi hệ quyền ấn, cũng chính là một kích mạnh mẽ nhất sau khi đột phá Đại Vị Tiên Vương.
– Chậc chậc.
Tiễn Như Sơn đang ngồi xổm trên tàng cây nói.
– Lực lượng của tiểu tử này cũng không tệ, xem ra hẳn là thiên tài số một số hai đứng đầu nội vực.
– Vù vù —— –
– Xẹt xẹt —— –
Kim hệ quyền ấn sắc bén và Lôi hệ quyền ấn hung bạo từ hai phía bất đồng ầm ầm kéo đến, sinh ra sức phá hoại cực mạnh.
– Oanh!
Cuối cùng, hai quyền ấn ẩn chứa lực lượng cường đại hung hăng chạm vào nhau, ánh sáng lóa mắt nhất thời xuất hiện.
– Rắc rắc rắc!
Không gian vỡ vụn.
– Hưu!
Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương theo luồng khí nổ tung bắn ngược ra ngoài, cũng cực kì chật vật rơi ra ngoài hơn mười trượng.
– Phốc!
Vừa đứng vững người Vân Phi Dương há miệng hộc máu, lại nhìn sang một chỗ khác, Trương Kiến Hồng tuy cũng lui ra ngoài khỏi khu vực nổ, nhưng khóe miệng lại mỉm cười.
Rất rõ ràng, lần đối kháng quyền pháp này, Vân Phi Dương rơi vào thể hạ phong tuyệt đối!