Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1885
Chương: Vừa Mới Bắt Đầu Thôi
———————
Trọng quyền Vân Phi Dương đánh xuống, Đạo Giới do Nhâm Thì Quang ngưng tụ ra không thể chịu đựng nổi, cuối cùng vỡ nát tan tành.
Các võ giả trong Thì Quang Vương Thành trợn mắt hốc mồm, khó mà tưởng tượng nổi tên kia mạnh như thế!
– Không đúng!
Có người cả kinh hô.
– Hắn là Đại Vị Tiên Vương!
Lúc trước Vân Phi Dương vẫn luôn vận chuyển Nghịch Thiên quyết, khí tức để lộ ra là Tiểu Vị Tiên Vương, mà khi hắn toàn lực oanh kích, cảnh giới chân chính bại lộ.
– Trời ạ!
– Thật sự là đại vị Tiên Vương!
Võ giả trong thành kịch liệt co quắp.
Khi phải chịu sự trừng trị của Đinh Hồn đài, tên này mới vừa đột phá đến tiểu vị Tiên Vương, bây giờ còn chưa qua hết hai năm làm sao lại đột phá đến đại vị Tiên Vương vậy chứ?
Mọi người không hiểu, Nhâm Thì Quang càng không hiểu. Từ khí tức của Vân Phi Dương, Nhâm Thì Quang có thể phán đoán ra hẳn mới vừa đột phá Đại Vị Tiên Vương không lâu, nhưng tại sao lực lượng của hắn lại cường đại như thế, cường đại đến mức trực tiếp đánh vỡ Đạo Giới của mình!
Rất đơn giản, một quyền của Vân Phi Dương không chỉ có lực lượng kinh khủng, còn có Đạo Ý cực mạnh bạo phát của Đạo Đồng. Đạo Giới mà Nhâm Thì Quang bố trí, lực phòng ngự mạnh không thể chê nhưng đối mặt với sự công kích của Đạo Ý mạnh hơn thì chẳng đáng nhắc tới.
Nó chứng minh điều gì?
Chứng minh Vân Phi Dương đã đột phá đến Đại Vị Tiên Vương về mặt sức mạnh có thể không bằng Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong, nhưng Đạo Ý rõ ràng siêu việt! Mới chỉ đột phá đến Đại Vị Tiên Vương, linh hồn và Đạo Ý đã toàn diện siêu việt Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong, quả nhiên yêu nghiệt.
Đương nhiên, điều này có lợi lẫn có hại. Lợi là, khi đối mặt với đối thủ mạnh hơn, có thể không cần bận tâm đến uy áp mạnh mẽ và Đạo Ý của đối phương. Hại là, bởi vì linh hồn, Đạo Ý và cảnh giới chênh lệch nhau có chút quá lớn, muốn tăng tiến thêm nữa sẽ rất gian nan.
……..
– Vân Phi Dương.
Nhâm Thì Quang nói.
– Bản Vương vẫn còn xem thường ngươi.
Có thể một quyền vỡ nát Đạo Giới của mình, Vân Phi Dương đã cường hãn vượt quá dự liệu của Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong này.
– Tiếp theo.
Nhâm Thì Quang nghiêm túc nói.
– Ta sẽ đối đãi với ngươi như võ giả cùng cấp, sẽ không thủ hạ lưu tình.
– Ồn ào.
Vân Phi Dương thản nhiên nói, lần nữa giơ quyền phải lên đấm về phía Nhâm Thì Quang.
Một quyền này mang theo lực lượng càng mạnh hơn.
Nhâm Thì Quang âm thầm cả kinh.
ẳ ồ ắ- Chẳng lẽ vừa rồi hắn không dùng toàn lực?
Phải.
Vân Đại Tiện Thần chỉ muốn khảo nghiệm bản thân rốt cuộc mạnh thế nào sau khi đột phá đến Đại Vị Tiên Vương, cho nên chắc chắn sẽ không trực tiếp dùng toàn lực.
“Vù vù!”
Quyền đầu mang theo lực lượng kinh khủng ầm ầm đánh tới, Nhâm Thì Quang tuy kinh ngạc nhưng vẫn lần nữa ngưng tụ ra Đạo Giới.
“Oanh!”
Cuối cùng, quyền phải của Vân Phi Dương đánh vào Đạo Giới truyền đến tiếng nổ vang thật lớn đồng thời cũng trực tiếp đập nát nó thành mảnh nhỏ
Rất đơn giản cũng rất bạo lực!
Mà Nhâm Thì Quang bị đánh nát Đạo Giới, sắc mặt khó coi dị thường, thân thể không kiềm được lui về phía sau mấy trượng.
– Quá trâu!
Bọn Hoa Mạc Phi sùng bái không thôi. Một Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong mà bị Vân Phi Dương liên tiếp đánh vỡ nát Đạo Giới, chuyện này thực sự làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào!
Các võ giả trong Thì Quang Vương Thành thấy sự cường hãn của con trai Tiên Đế cũng bị rung động thật sâu. Nhóm Tiểu Vị Tiên Vương vốn cho rằng thành chủ không nhất thiết phải xuất thủ, bản thân họ đã có thể giải quyết Vân Phi Dương thì mặt từng người đau vô cùng.
Tên kia quá mạnh, nếu như lúc ấy bọn họ ra khỏi thành nghênh chiến, nhất định sẽ bị ngược thương tích đầy mình.
Đột nhiên, Vân Phi Dương lần nữa huy quyền, lực lượng vẫn rất cường thế.
“Xoát!”
Nhâm Thì Quang không do dự, ỷ vào thân pháp cấp tốc né tránh. Dù sao cũng là Tiên Vương đỉnh phong, sau khi bị phá mất Đạo Giới lần thứ hai liền ý thức được đối phương hơn xa mình về mặt lý giải Đạo Ý.
“Xoát!”
Một quyền của Vân Phi Dương đánh hụt, hắn xông lên, song quyền cùng sử dụng, bộc phát ra lực lượng và Đạo Ý cường đại.
Nhâm Thì Quang cũng không hề lấy Đạo Giới chống lại nữa, mà ngưng tụ ra lực lượng hung bạo, lựa chọn nghênh kích chính diện.
Hắn thấy Vân Phi Dương chỉ mạnh về Đạo Ý, về lực lượng khẳng định không bằng mình.
“Oanh! Oanh!”
Trong khoảnh khắc, hai người không ngừng giao thủ, không ngừng kinh lên tiếng nổ đinh tai nhức óc trên không trung. Trong thành lẫn ngoài thành, phàm là người xem chiến đều chỉ có thể nhìn thấy hai đạo nhân ảnh không ngừng lấp lóe, căn bản không có cách nào bắt được động tác giao thủ.
“Oanh!”
Sau nửa canh giờ, Vân Phi Dương và Nhâm Thì Quang lại liều mạng một chiêu, sau đó lần lượt bay về hai bên trái phải, giữ một khoảng cách nhất định.
Tại khu vực giao thủ, không gian bị phá hư vô cùng thê thảm.
“Hô!”
Vân Phi Dương ổn định thân thể, hô hấp dồn dập, nhưng trong con ngươi lại lóe ra tia sáng nóng rực. Nửa canh giờ sáp lá cà làm hắn mệt mỏi rã rời nhưng đã chứng minh được sau khi đột phá đến Đại Vị Tiên Vương, hắn hoàn toàn có thể tay không tấc sắt chiến một trận với Tiên Vương đỉnh phong.
Đương nhiên chỉ là đánh một trận thôi, lấy thực lực trước mắt của hắn vẫn chưa thể áp chế tuyệt đối, chớ nói chi đánh bại.
– Vân Phi Dương.
Nhâm Thì Quang thản nhiên nói.
– Ngươi còn chống được bao lâu?
Đấu liên tục nửa canh giờ, tuy Nhâm Thì Quang có chút rã rời nhưng không có việc lớn, có thể thấy được Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong cũng không phải có tiếng không có miếng.
Vân Phi Dương cười nói.
– Vừa mới bắt đầu thôi.
“Ông!”
Không gian khẽ chấn động, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm xuất hiện.
Nếu nắm đấm không thể giải quyết vấn đề, vậy chỉ đành vận dụng Tiên Ấn Bổn Mạng.
“Ba!”
Vân Phi Dương giữ chuôi kiếm, ánh mắt sắc bén, kiếm ý cuồn cuộn cường thế bộc phát, bao phủ quanh thân.
Nhâm Thì Quang thấy vậy thì chau mày. Hắn đoán ra, bội kiếm Vân Phi Dương đang cầm có phẩm chất cực cao, cũng theo kiếm ý cường đại mà nhận ra được, kẻ này khẳng định lý giải kiếm đạo rất cao!
“Xoát!”
Nhâm Thì Quang mở ra năm ngón, từng đạo lưu quang xuất hiện, cuối cùng hình thành một quyền sáo có khí tức băng lãnh.
– Cực Địa Hàn Quyền!
Võ giả trong thành hoảng sợ hô.
Cái gọi Cực Địa Hàn Quyền kia, cấp bậc đã đạt đến Đại Vị Tiên Vương, đồng thời còn là Tiên Ấn bổn mạng của Nhâm Thì Quang. Trong trí nhớ của mọi người, sau khi Nhâm thành chủ chưởng quản Thì Quang Vương Thành thì không còn lấy ra nữa. Lần này, không ngờ lại dùng Tiên Ấn bổn mạng của mình khi đối mặt với Vân Phi Dương, có thể thấy được hắn cũng hết sức nghiêm túc!
– Vân Phi Dương.
Nhâm Thì Quang trầm giọng nói.
– Để bản Vương phải tế ra Tiên Ấn bổn mạng, ngươi là người thứ ba.
Vân Phi Dương không nói, tay cầm Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, câu thông với Tiểu Tiện Tiện bên trong, lấy tốc độ cực nhanh tiến vào trạng thái nhân linh hợp nhất.
“Vù vù!”
Kiếm ý điên cuồng phát ra, xé rách không gian đang muốn khép lại.
“Xoát!”
Bỗng nhiên, cự kiếm của Vân Phi Dương dựng lên, trong mắt hắn hiện lên hai đạo tinh quang chém về phía Nhâm Thì Quang.
“Vù vù ——”
Trong giây khắc, một dải lụa vô song kiếm khí gào thét mà ra, kiếm ý phóng thích càng làm cho không gian sụp đổ.
“Đạp!”
Nhâm Thì Quang cất bước trong hư không, song quyền vung ra, Cực Địa Hàn Quyền lóe ra ánh sáng yêu diễm nhất thời hình thành hai đạo băng quyền trong suốt sáng long lanh!