Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1869
Chương: Rượu Của Ngươi, Bản Đế Uống
Khi linh hồn của một võ giả đạt đến cấp Tiên Đế sẽ hình thành thực chất, biến thành cột sáng xông vào mây trời, nối liền trời đất, võ giả nội vực đều có thể tận mắt nhìn thấy.
Hai Đại Hoang Vương không ngừng công kích linh hồn, Vân Phi Dương thủy chung phòng thủ gắt gao Thanh Liên phong ấn đài, linh hồn dần dần bị hao mòn rồi lần lượt tu sửa, cuối cùng đạt đến cực hạn bước vào cấp Tiên Đế!
– Là ai? Linh hồn đã thành Đế?
Thấy luồng ánh sáng phóng lên tận trời, mặt võ giả Chân Vũ Thần Vực đều hiện ra vẻ chấn kinh.
Linh hồn đã đạt đến cấp Tiên Đế đã lâu chưa xuất hiện.
Huống hồ, rất nhiều võ giả biết, nếu linh hồn của võ giả thành Đế, chắc chắn bước vào Tiên Đế!
Bắc Vực, Cực Quang Đế Thành.
Nam Cung Mạc Thương lười biếng nằm trên đế vị, tiên niệm khóa chặt ánh sáng linh hồn đang phóng lên tận trời, khóe miệng hiện ra nụ cười.
– Nhanh như vậy mà linh hồn đã thành Đế rồi.
Rất nhiều võ giả không biết ai luyện linh hồn lực đạt đến cấp Tiên Đế, nhưng nữ nhân này cảm nhận khí tức xác định, chồng mình chứ ai.
Bắc Trung Ương Vực, Phá Cổ Tiên Đế đứng bên trong Chấn Thiên Đế Thành, khóe miệng co quắp kịch liệt.
Hắn cũng ý thức được linh hồn nối liền trời đất bắt nguồn từ Vân Phi Dương.
Tất nhiên.
Không chỉ hai người có thể phát giác ra Vân Phi Dương.
Còn có Hỗ Bất Tiếu ở Bắc Trung Ương Vực, hắn nỉ non.
– Linh hồn đã thành Đế, cảnh giới thành Đế sợ rằng cũng không xa.
– Đáng giận.
Hồng Uy Tiên Đế ở Nam Trung Ương Vực cũng theo khí tức phán đoán, người có linh hồn thành đế là Vân Phi Dương, bực tức nói.
– Tốc độ phát triển của tên này quá nhanh, một ngày chưa trừ diệt, ăn ngủ không yên!
Quan tâm Vân Phi Dương, vui vẻ vì linh hồn hắn thành Đế.
Cừu hận Vân Phi Dương, phẫn nộ vì linh hồn hắn thành Đế.
Ánh sáng linh hồn cường đại xông vào mây trời gây nên oanh động to lớn.
Làm người nhìn thấy tận mắt, Công Dã Lễ Hách và Nam Cung Thường Tư cũng bị rung động thật sâu.
Dù sao, người trẻ tuổi trước mắt chỉ là một tiểu vị Tiên Vương, linh hồn lực có thể đột phá đến cấp Tiên Đế, thực sự không thể tin, quá mức khủng bố!
Phải biết.
Bọn họ năm đó s đột phá cấp Tiên Đế mới có thể nâng linh hồn thành Đế.
Mà đối phương thì sao, chênh lệch cả đại vị Tiên Vương, đột phá linh hồn đến cấp Tiên Đế, đưa mắt toàn bộ nội vực,gần như không tồn tại!
Một khắc này.
Hai gia chủ cuối cùng cũng hiểu, có thể trở thành đồ nhi của Thái Vũ tiền bối, quả nhiên vô cùng yêu nghiệt!
Lại nói Vân Phi Dương.
Giờ phút này, linh hồn lực hắn tuy thực chất hóa, xông vào mây trời, nối liền cùng thiên địa nhưng vẫn gia trì phong ấn đài.
Bởi vì linh hồn lực bước vào cấp Tiên Đế, hình thành phòng ngự, có thể nói khủng bố, khiến cho hai Đại Hoang Vương ở Hoang Man Vực công kích như thế nào đều khó mà rung chuyển.
– Phiền phức!
Khôi Tinh cau mày nói.
– Gia trì phong ấn hẳn là cường giả cấp Tiên Đế ở Chân Vũ Thần Vực.
Đoán đúng.
Vân Phi Dương hiện tại, xét theo cấp bậc của linh hồn thì xác thực là cường giả cấp Tiên Đế.
Nếu như Khôi Tinh và Lý Thế Gia biết mình không ngừng oanh kích đã bồi dưỡng linh hồn của một cường giả đạt đến Tiên Đế cấp, tất sẽ sụp đổ đến thổ huyết.
“Oanh!”
“Oanh!”
Hai Đại Hoang Vương vẫn không từ bỏ, không ngừng điều khiển linh hồn lực oanh kích, nhưng mà lưu quang kia vốn đang run rẩy kịch liệt lại vững như bàn thạch.- Quá yếu.
Vân Phi Dương lắc đầu.
Sau khi linh hồn đột phá Tiên Đế, một lần nữa chống lại lực lượng oanh kích lại nhẹ nhàng không tưởng.
“Hưu!”
Đúng vào lúc này, ánh sáng trùng thiên nhanh chóng co vào, linh hồn lực bàng bạc trở về bản thể, hóa thành lực lượng kinh khủng hướng về phong ấn.
– Không tốt!
Linh hồn lực của Khôi Tinh và Lý Thế Gia đang giằng co cùng lưu quang phong ấn bất chợt cảm giác được lực lượng kinh khủng đột kích, sắc mặt đại biến.
“Oanh!”
“Oanh!”
Hai Đại Hoang Tiên Vương như lá rách bay nhanh về phía sau, tiếp theo chật vật ngã trên đất.
“Phốc! Phốc!”
Khôi Tinh và Lý Thế Gia cùng nhau thổ huyết, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên bị linh hồn khủng bố phản kích.
Sau khi hai Đại Hoang Vương bị đánh bay, khe vỡ trên lưu quang phong ấn nhanh chóng khâu lại.
Chỉ một lát sau đã triệt để khôi phục như lúc ban đầu!
“Xong.”
Võ giả Hoang Man Vực thấy vậy, trong lòng nhất thời lạnh lẽo.
– Đáng giận!
Khôi Tinh và Lý Thế Gia tức giận không thôi.
Một khi lưu quang phong ấn khôi phục như lúc ban đầu, không có chút sơ hở, dù Hoang Đế đến cũng không có khả năng công phá.
Nói cách khác, hai người phụng mệnh đến đây phá hư phong ấn thất bại.
Phong ấn được tu sửa, không bị công phá, lưu lại nơi này cũng không có ý nghĩa, hai người đè ép suy nghĩ hỗn loạn, chật vật mà rời đi, võ giả Hoang Man Vực cũng lần lượt tản đi.
Rất nhanh, điểm kết nối phong ấn hai Vực lần nữa khôi phục vẻ hoang vu trước kia.
Trước Thanh Liên phong ấn đài.
Vân Phi Dương thu hồi linh hồn lực, thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Lấy linh hồn gia trì phong ấn cuối cùng kết thúc, quá trình tuy vô cùng thống khổ nhưng có thể thối luyện linh hồn đến Tiên Đế cấp, không thể nghi ngờ là đại thu hoạch.
Nhìn thấy khe nứt hiện ra được tu bổ, Công Dã Lễ Hách và Nam Cung Thường Tư cũng buông lỏng một hơi, sau đó cùng nhau chắp tay nói.
– Chúc mừng Vân tiểu hữu, linh hồn thành Đế!
– May mắn, may mắn.
Vân Phi Dương khiêm tốn nói.
Nói thật, đúng là may mắn.
Chính hắn cũng không nghĩ tới, chỉ vì kính nể Thanh Liên Tiên Đế cho nên gia trì phong ấn đài lại giúp cho linh hồn mình đột phá.
Đương nhiên.
Bên trong còn có chỗ khó hiểu.
Ví dụ như, tại sao mình lại có thể dung nhập vào Phong Thiên Đại Trận dễ như trở bàn tay?
Vân Phi Dương tuyệt đối sẽ không cho rằng trận pháp phong ấn hai Vực sẽ để cho bất kỳ người nào cũng có thể dung nhập vào bên trong, mình không bị cảm trở mà lại dễ dàng khống chế, nhất định có nguyên nhân.
Nguyên nhân là gì?
Không có manh mối gì, hắn cũng nghĩ không thông.
Không nghĩ ra thì không nghĩ nữa.
Vân Phi Dương nghỉ ngơi một chút, theo hai gia chủ trở về Công Dã gia.
Thanh Liên phong ấn đài tồn tại vĩnh cửu lần nữa khôi phục cảnh hoang vu như trước, nhưng cũng không biết vì sao truyền đến thanh âm tang thương.
– Đây là người thiên mệnh chọn à.
– Phong Thiên Đại Trận ta lưu lại đã không có cách nào kiên trì thêm nữa, hi vọng sau này hắn có thể đứng lên chống lại kẻ thù bên ngoài, chiến đấu vì Chân Vũ Thần Vực thậm chí vì thương sinh vạn giới.
Thanh âm nói đến đây, hơi dừng lại, chợt lại nói.
– Tiểu gia hỏa, rượu của ngươi, Bản Đế uống!
Vân Phi Dương trở về Công Dã gia, nghe được bên tai vang lên âm thanh yếu ớt, đột nhiên ngừng chân, ánh mắt hiện ra vẻ ngạc nhiên.
– Vân tiểu hữu?
Công Dã Lễ Hách cùng Nam Cung Thường Tư dừng lại, khó hiểu hỏi.
– Tại sao không đi?
– Hai vị gia chủ, các ngươi không nghe được có người đang nói chuyện sao?
Vân Phi Dương ngưng trọng nói.
– Nói chuyện?
Công Dã Lễ Hách và Nam Cung Thường Tư nhìn nhau.
– Không có.
“A.”
Vân Phi Dương a một tiếng, tiếp tục đi.
Nhưng trên đường lại thầm nghĩ, vừa rồi nhất định có người đang nói chuyện, chỉ là đang nói cho mình nghe, hai gia chủ cũng không hề biết.
Còn về nói cái gì, hắn không nghe rõ lắm, nhưng nhớ kỹ một câu cuối cùng giống như là rượu của ngươi, Bản Đế uống.
Rượu của ngươi, Bản Đế uống?
Vân Phi Dương vừa đi, vừa thì thầm, thần sắc bất chợt kinh biến, thầm nghĩ.
– Thanh Liên Tiên Đế?!